Chap 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đã 1 tuần trôi qua vết thương trên người Kazutora cũng đã đỡ, bác sĩ cho hắn xuất viện để về nhà tĩnh dưỡng tiếp không quên căn dặn nhưng điều không nên để tránh vết thương bị động. Ngoài cửa bệnh viện Draken đã đợi sẵn Kazutora.

" Tao chở mày về nhà lên xe đi "

" Không! Chở tao đến chỗ tập hợp đi "

" Nhưng mà mày mới xuất viện "

" Draken tao ổn! Bây giờ không phải lúc để nghỉ ngơi "

Với sự kiên quyết của Kazutora, Draken cũng đành chở cậu đi, suốt chặng đường cả hai không ai nói với nhau một câu nào chỉ lặng lẽ quan sát đường đi, xe Draken dừng lại trước cửa một nhà máy bỏ trống cả hai bước vào trong, Chỉ nhìn thấy Inui ở bên trong đang đợi hai người họ, Draken bước lại gần lên tiếng hỏi Inui

" Sao chỉ có mình mày mọi người đâu "

" Tao không định kéo họ vào nữa, chỉ chúng ta là đủ rồi "

" Ừ mày nói đúng không nên kéo họ vào"

Lúc đầu thật sự muốn nhờ sự giúp đỡ của mọi người nhưng chợt nhận ra tình hình bây giờ e là không thể, bọn họ đều đã có cuộc sống riêng với hoàn cảnh bây giờ càng ít càng tốt chỉ cần ba người bọn họ cả Naoto là quá đủ rồi, thế nên bọn họ sẽ quyết định không nói cho bất kỳ ai nữa.

___________________________________________

Một tuần trôi qua Takemichi biết bản thân mình phải hành động không thể ngồi yên được, hiện tại phải tìm cách đi theo Mikey cùng làm việc với hắn tạo cho hắn tin tưởng cậu nhiều hơn, chỉ có như vậy thì cậu mới thoát ra khỏi chỗ này.

" Suy nghĩ gì đấy Michi "

Mikey vào phòng đã thấy Takemichi ngồi thẫn thờ ra đó, từ ngày hôm gặp được Kazutora thì Michi cứ như vậy, nhưng lúc hắn muốn cậu, cậu cũng chỉ im lặng mà nghe theo không hề phản đối, đều này làm hắn vừa vui nhưng lại cực kỳ khó chịu. Michi của hắn chỉ được nghĩ về mình hắn, hắn không cho phép cậu lại mơ tưởng đến ai khác tuyệt đối không được. Tiếng gọi làm Takemichi có chút giật mình rồi cũng nhanh lấy lại tinh thần...

" Mikey mày về rồi à, tao có chuyện muốn nói với mày, nhanh lại đây ngồi đi"

Cậu vỗ tay xuống dưới giường bảo Mikey ngồi xuống gần mình, Mikey cũng nhanh chống lại ngồi xuống cùng cậu, tay đặt lên eo Takemichi kéo cậu ép lại gần hắn hơn.

" Nói đi, tôi đang nghe này Michi của tôi"

Cậu cũng đã quen với cách gọi của Mikey nên cũng không nói gì.

" Tao-tao muốn ra ngoài, tao không muốn ở lại đây nữa "

" Hửm em lại muốn rời khỏi tôi "
Mikey tức giận siết chặt cậu hơn

" Không phải như mày nghỉ, chỉ là tao muốn như Sanzu, cùng mày ra ngoài"

" Không được "

" Tại sao, nghe tao này Mikey tao ở đây cũng buồn chán chi bằng mày cho tao theo lúc đó tao ở cạnh mày, mày không cần sợ tao chạy trốn nữa, làm ơn đồng ý đi "

" Tôi nói không...."

Mikey bất ngờ với hành động của Takemichi cậu vậy mà chủ động hôn hắn,  Takemichi rời môi Mikey nhưng lại bị hắn kéo đầu vào tiếp tục nụ hôn khi nãy, hắn đưa lưỡi vào tìm kiếm xung quanh khoang miệng Takemichi ra sức ngậm lấy cách môi của cậu, khi thấy Takemichi không còn hô hấp nổi, cả hai mới kết thúc chỉ còn xót lại sợ chỉ bạc kéo theo.

" Như vậy mới gọi là hôn "

Mặt Takemichi lúc này đã đỏ lên hết rồi, vốn dĩ chỉ định hôn nhẹ nhưng không ngờ Mikey hắn bạo như vậy.

" Được rồi tôi đồng ý với em nhưng tôi nói trước, đi theo tôi thứ không nên tồn tại đó chính là không được mềm lòng, tôi sẽ cho Sanzu chỉ em mọi thứ, mong em đừng làm tôi thất vọng, là do em tự chọn đến lúc đó không quay đầu được nữa đâu"

Vốn dĩ bây giờ cũng không thể quay đầu lại nữa chi bằng cứ thử. " Được không hối hận "

" Tốt "

Tôi không muốn quấy bẩn em nhưng ở bên cạnh tôi em chỉ có thể như thế, Takemichi tôi biết em đang nghĩ gì, tôi sẽ cho em biết cách nghĩ của em đã quá sai rồi giờ em hoàn toàn nằm trong tay tôi.

Sanzu được lệnh là huấn luyện Takemichi, hắn đương nhiên mặt thì tuân lệnh nhưng trong lòng đã nổi điên lên tuần đợt, chuyện quái gì lại bắt hắn chỉ cho tên dơ bẩn này chứ, nhưng mà đây lại là mệnh lệnh của Mikey làm sao hắn dám cãi.

" Bắn nó đi "

" C-c-cái gì ?"

" Tao bảo mày bắn nó "

Sanzu đưa cho Takemichi một khẩu súng, bảo cậu phải bắn người trước mặt mình, tay chân của hắn đều bị trói máu từ đầu hắn chảy ra ước hết cả mặt, miệng luôn khẩn cầu xin tha, Takemichi đương nhiên rất sợ cậu nói muốn cùng Mikey nhưng mà cách này có hơi.... Nếu kêu cậu  đấm tên đó cậu nhất định sẽ làm ngay còn chuyện này là giết người đó làm sao cậu dám.

" Th-Tha ch-cho hắn đi được không? Hình như là hắn biết sai rồi "

" Mày chẳng phải nói muốn đi cùng Mikey sao, vậy giờ chứng minh đi, hãy nhớ cái này là do mày chọn đồ thằng cống rãnh bẩn thỉu. "

Gì chứ suốt ngày cứ bảo cống rãnh này cống rãnh kia, cậu tắm suốt đấy cần thì cậu cho mà ngửi
Cậu cầm lấy khẩu súng trong tay chần chừ đưa lên trước mặt tên đang run sợ kia.

"PẰNG"

" Aaaaaa"

Takemichi bắn một phát vào chân tên đó, dùng chân mình đá vào tên đó một cái hắn liền gục xuống đất.

" MÀY BỊ ĐIẾC HAY KHÔNG HIỂU TIẾNG NGƯỜI, TAO BẢO MÀY BẮN HẮN "

" Thì tao đã bắn rồi đấy, chẳng qua mày không nói là bắn ở đâu thôi, dù sao tao cũng bắn hắn rồi, nên bây giờ thì thả hắn đi"

" Mày.....Được tao sẽ giết mày thay cho hắn "

Sanzu liền giật lấy khẩu súng trong tay Takemichi dơ lên đặt trước mặt cậu.

" Nè nè c-có gì từ từ nói "

Sanzu chỉ nhếch mép cười khinh nhìn Takemichi.

"Đủ rồi đấy SANZU "

Sanzu nghe tiếng nói quen thuộc liền chậc một tiếng liền cất khẩu súng trong tay đi, Mikey nắm lấy tay Takemichi mà kéo cậu lại gần mình.

" Em lại mềm lòng rồi à Michi "

" Cái đó tao....."

" Không sao cái này phải cần thời gian chứ phải không, cứ từ từ rồi em sẽ quen dần, nếu như thấy sợ thì ...."

" KHÔNG tao làm được "

Mikey nở nụ cười thõa mãn.

" Ngoan, được rồi hôm nay tập luyện tới đây thôi, giờ đi ăn thôi Michi "

" Được "

Mikey dẫn Takemichi ra ngoài không quên quay lại nhìn Sanzu một cái rồi mới rời đi, Sanzu đương nhiên biết ánh mắt đó có ý gì, giờ hắn chỉ biết im lặng đứng nhìn hai người trước mắt rời đi.

Mai là vẫn viết kịp hehe!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
CHÚC MỌI NGƯỜI NĂM MỚI VUI VẺ, AN KHANG THỊNH VƯỢNG, NHẬN ĐƯỢC THẬT NHIỀU TIỀN LÌ XÌ NHA.😘(◍•ᴗ•◍)❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro