Chương 51: Động lòng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh trăng đêm nay sáng rõ hơn, cậu nhớ mợ không ngủ được bèn mang sách ra ngoài tựa ghế tre đọc.

Vẫn là quyển sách cũ kĩ cậu cất giữ lâu, dáng vẻ chăm chú đọc sách của cậu tình cờ được cô Nguyệt đi qua nhìn thấy. Cô dừng chân một hồi lâu nhìn ngắm cậu, vì tập trung đọc nên cậu cũng không biết có người đang nhìn mình chằm chặp.

Mãi lúc sau khi cô hầu đánh tiếng khuyên cô Nguyệt về phòng kẻo sương đêm lạnh. Cô mới quyến luyến rời đi.

Cả đêm nằm trên giường cô vẫn nhớ tới dáng vẻ lúc tình cờ gặp khi tan chợ và bộ dáng suy tư đọc sách dưới ánh trăng khi nãy của cậu Bình.

Trái tim cô lại lần nữa rung rinh. Tuy cô biết cậu đã có vợ nhưng nếu chỉ nhìn ngắm chắc không sao đâu.

Cứ như vậy dần dần cô bắt gặp cậu nhiều hơn, còn lén nhìn ngắm từ xa khi cậu đọc sách ban khuya. Không biết hạt mầm trong lòng đã nảy chồi từ bao giờ.

Mới được nửa tháng mà cậu đã không chịu nổi viết thư cho mợ. Nội dung vẫn là nhớ mợ rất nhiều.

Ở quê, ông Hộ cũng chú ý tới đứa con dâu ra đồng suốt ngày. Cũng tính khuyên Bạch không cần làm nhưng thấy Bạch vui ông cũng không nhắc nhở.

Thi thoảng cô Liễu lại sang thăm Bạch, hoá ra chuyện cô muốn kể lúc trước chính là cô đã mến một anh hầu mới vào làm.

Nhưng anh này không quan tâm gì đến cô mấy, mặc dù cô Liễu có nhiều lần bắt chuyện nhưng anh vẫn hay đuổi cô về.

Tuy nhiên với bản mặt dày hơn mấy tấc đất nhà cô Liễu thì cô vẫn bám riết không thôi. Ngày ngày giúp đỡ anh hầu làm việc còn lẽo đẽo theo sau. Chính vì thế mới ít thời gian sang thăm Bạch.

Bạch cười tủm tỉm khi thấy chị gái đang mộng mơ về anh hầu.

"Ngày mốt làng ở đây tổ chức hội hái sen chị rủ anh ta đi cùng xem thế nào. Cha chồng em thưởng lớn lắm chị cứ thử rủ đi."

Nói là làm cô Liễu về năn nỉ anh Tùng đi bằng được. Cũng khá bất ngờ khi anh đồng ý đi cùng cô luôn. Rồi ngày tổ chức hội làng cũng tới.

Trong đám đông cô Liễu dễ dàng nhận ra đứa em mình mặc bộ áo hồng phấn từ đầu đến chân. Hai chị em ríu ra ríu rít nói chuyện, cô Liễu còn nhờ Bạch đánh giá người mình thích ở cạnh.

Bạch mới gặp cũng chưa thể đánh giá hết nhưng dựa vào gương mặt nghiêm nghị đó cũng đoán được anh ta khá chững chạc và nghiêm túc.

Hội thi diễn ra như sau: Trong vòng một nén hương ai lấy được nhiều tơ sen trong hồ nhất người đấy thắng.

Vì nhiều người chưa biết lấy tơ sen ra sao ông Hộ đã kêu người ra làm trước. Quy trình làm cần sự tỉ mỉ và khéo léo cao độ. Cũng thật khó vì bình thường những người thợ thành thạo cũng mất một tháng để tập luyện kỹ thuật rút tơ sen.

Người thợ chỉ thị phạm đúng ba lần cho mọi người quan sát. Cô Liễu cũng muốn tham gia nhưng Bạch ngăn lại. Thấy dáng vẻ hiếu động của cô anh Tùng ngẫm nghĩ một hồi rồi xuống tham gia.

Cô Liễu ngạc nhiên không ít khi thấy anh tham gia thật sau một câu bông đùa của cô. Thấy vậy Bạch mách nhỏ chị gái vài câu. Cô Liễu nghe xong vội len vào đám đông, trước khi xuống dưới hồ cô kịp gọi anh lại thì thầm vào tai.

"Chọn sen vừa phải không quá non cũng không được quá già. Còn nữa khi khứa đừng cắt quá sâu kẻo bị ngắn với đứt."

Tùng cũng không rõ mùi thơm từ những đoá hoa sen thoảng qua hay trên người cô Liễu chỉ biết khoảnh khắc này hai người rất gần nhau. Anh hơi cúi đầu cảm ơn và nhanh chóng ngoảnh đi sợ cô biết bản thân đang đỏ mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro