09. Vị Vong

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" tình mất rồi sao người còn mãi.
  cái xác không hồn ẩn dật trần gian,
mang đong đầy nỗi nhớ lầm than
  mơ về người gieo mộng chốn sa hàn"

...

chiếc bóng trải dài trên nền đất. cả vũ trụ như thu bé lại. tôi không tin vào những gì mà tôi nghe, tôi thấy. đầu tôi ong ong lên, mắt nhoè dần đi. em yêu chàng rồi sao?

rồi tình em sẽ đẹp tựa Den lille havfrue. em là nàng tiên của đại dương sâu thẳm. chàng là hoàng tử ngoài khơi xa. họ yêu nhau dưới ánh hoàng hôn chiều tà trên biển, dưới ánh diệu linh rực rỡ của thanh tiêu. rồi em hy sinh cả tiếng hát thanh cao của mình để đến bên chàng. liệu rằng chàng có yêu thương em lại? hay chỉ là để mua vui có thứ xúc cảm dại khờ.

phần tôi, có lẽ tôi sẽ tan thành bọt biển, tan vào làn gió biển thanh tao. sự biến mất của tôi có lẽ sẽ là điều hiển nhiên của cuộc đời này. tha phương cùng làn sương vô định, mang tâm hồn thả vào mây xanh, bay theo đôi cánh hải âu đến những miền hy vọng khác.

tôi muốn tan biến khỏi cái cảm xúc bẩn thỉu này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro