Chap 12: Đi quá giới hạn (H+)-[Thoma x Ayato]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🌷: Vì thường mọi người gọi Ayato là Kamisato đại nhân nên trong chap hồi tưởng này. Tui sẽ đổi gia chủ -> đại nhân cho dễ miêu tả nhen 🫶🏻. Các chap sau vẫn là gia chủ nhó.
Vì gia chủ bé tuổi hơn Thoma nên lúc tả suy nghĩ của Ayato thì tui xưng anh em cho dễ phân biệt ha.
Warning: Bản thân tớ viết truyện miêu tả từ ngữ khá thô, nếu mọi người cảm thấy khó chịu thì skip chap này nhó. Tại từ trước tới nay truyện nào có cảnh H tui cũng gọi z ắ)
-vừa nghe nhạc vừa đọc cho có cảm xúc nè mn. Tui gắn link nhạc ở trên ó)

Thoma quay sang nhìn người bạn của mình, khẽ thở dài. Hẳn là cậu ấy cũng đang có vướng bận trong lòng. Chắc là về người cậu ấy thích nhỉ? Nếu không sao một vị học giả lạnh lùng trứ danh như cậu ấy lại sẵn sàng bỏ tiền và thời gian đi du lịch chứ? Nếu không vì tránh né người kia thì cũng là vì bản thân cần thời gian suy nghĩ về mối quan hệ.
Nghĩ như vậy chứ mối quan hệ giữa cậu và gia chủ nhà Kamisato thực ra chẳng khấm khá hơn.
Năm đó Ayato mới 19 tuổi, còn cậu 22. Độ tuổi mà con người dễ mất kiểm soát bản thân nhất, và cũng là độ tuổi mà khiến con người ta nhận ra thứ bản thân thật sự khao khát.

__________
Buổi sáng hôm ấy, khi thức dậy, đầu Thoma chưa bao giờ đau tới vậy. Biết vậy hôm qua không uống cùng với các vị gia chủ khác, dù là tiếp khách thì đáng lẽ không nên quá chén. Rồi hôm nay say như thế này đây. Nhớ lại tối qua, Ayato về sớm hơn mọi ngày. Vì ngài ấy nói hôm nay sẽ có khách nên phải về để chuẩn bị tiệc đãi khách. Thoma bận rộn cả buổi chiều để nấu ăn, thật may vì vừa kịp nấu xong thì khách đến. Thoma phải ra tiếp rượu cho khách và thay gia chủ uống rượu vì vốn Ayato không thích uống rượu lắm. Các vị gia chủ cũng quen với cảnh tiếp rượu thay, nên cũng không ngần ngại gọi Thoma vào ngồi cùng bàn tiệc. Thậm chí còn không ngừng rót rượu vào chén cho cậu. Thoma muốn từ chối nhưng vì thể diện nhà Kamisato, anh đành phải uống.
Ayato ngồi bên cạnh, bình thản nâng trà lên uống. Lâu lâu liếc nhìn Thoma, nhưng ngài ấy chẳng nói gì. Ayato mặc kimono màu xanh, loại kimono đơn giản mà chỉ mặc ở nhà, bên ngoài choàng chiếc áo mỏng. Thoma chẳng biết vì cơn say men rượu, hay vì ngài ấy đẹp quá. Mà dường như trong khoảnh khắc này, anh chỉ nhìn thấy mỗi đôi mắt tử sắc đầy xinh đẹp của em. Cha của anh từng nói với anh rằng, tử sắc là thứ màu đại diện cho tình yêu, là sự hoà trộn giữa màu xanh bầu trời và màu hồng của cánh hoa anh đào bay trong gió. Nhìn Ayato, linh hồn anh như lạc vào rừng hoa. Những tán hoa quấn quít lấy nắng, khi tia nắng xuyên qua và va chạm với mặt đất, cành cây thả cánh hoa rơi theo. Để vừa kịp hứng trọn cái ấm áp của tịch thiêu.
Thấy Thoma ngồi ngây người nhìn mình, Ayato khẽ cười, nốt ruồi xinh đẹp điểm dưới môi của Ayato khiến anh khựng lại.
"Thưa các vị, có vẻ người của tôi say rồi. Tôi nghĩ bữa tiệc dừng lại ở đây thôi. Hẹn mọi người vào hôm khác nhé."
Ayato đứng dậy, cúi chào các vị gia chủ. Mọi người có vẻ cũng say rồi nên họ cũng muốn quay về nhà sớm. Lần lượt từng người đứng dậy chào tạm biệt Ayato rồi ra về. Bấy giờ căn phòng đã yên tĩnh hơn nhiều, chỉ còn mỗi đại nhân và anh. Tự dưng thấy không khí gượng gạo quá. Nên Thoma chống tay đứng dậy, vì ngồi lâu và cũng vì mới uống rượu xong nên người anh hơi lâng lâng. Anh loạng choạng suýt ngã, may mà đại nhân đỡ kịp.
"Người anh toàn mùi rượu thôi. Đi tắm nhé?"
"Vâng."
Lời đại nhân nói nên anh không từ chối, cứ tưởng đại nhân mang anh vào phòng tắm để anh tự tắm. Ai mà ngờ vừa vào phòng tắm, Ayato đẩy anh sát vào bàn đựng đồ. Ayato bảo anh chống hai tay lên bàn đi, để ngài ấy cởi quần áo cho. Cả người Thoma nóng bừng lên, để anh tự cởi cũng được mà, ngài ấy là chủ nhân của anh. Sao lại để chủ nhân mình làm việc này được. Thoma vừa gật gù, vừa đẩy tay Ayato ra, anh nói với đại nhân rằng để anh tự làm. Ngài ấy không cần vì thấy anh say mà giúp đỡ anh như vậy, dù sao đây cũng chẳng phải lần đầu tiên say.
Thấy Thoma đẩy mình, Ayato có hơi tức giận. Cái tên này, người ta đã cố tình chủ động rồi mà tại sao lại đẩy em ra? Ayato đứng yên nhìn người trước mặt, xem khi nào anh ấy mới cởi được quần áo. Rõ ràng mắt nhắm mắt mở như sắp gục mà còn đòi tự làm.
"Gia chủ..."
Thoma không cởi được, anh có hơi dỗi. Giọng nói như đang nũng nịu, đưa đôi mắt long lanh lên nhìn Ayato. Ayato thật không thể chịu nổi sự đáng yêu này. Rõ ràng người này hơn tuổi em, nhưng khi say chẳng khác gì một đứa trẻ cả.
"Để ta làm cho."
Đôi tay thon dài của Ayato khẽ lướt trên người Thoma, như một luồng điện sượt qua người. Thoma giật mình, người anh căng cứng lại. Không dám thở mạnh. Ayato thấy Thoma bỗng dưng căng thẳng thì không khỏi phì cười. Em cởi áo cho Thoma xong thì ngồi xuống, định cởi nốt quần cho anh. Nhưng Thoma giữ chặt tay Ayato, bảo là không cần đâu. "Thật sự là không cần đâu, gia chủ."- Thoma dường như hét lên.
"Nhỏ tiếng thôi, mọi người còn đang ngủ."- Ayato đưa tay lên làm kí hiệu im lặng.
Thoma mím chặt môi, không dám làm trái lời của đại nhân. Nhưng anh không thể để ngài ấy tự ý làm theo ý mình được. Anh kéo tay Ayato lên, để ngài ấy đối diện với mình.
"Gia chủ, ngài có thể ra..."
Thoma chưa kịp nói hết câu, Ayato đã chặn môi anh bằng môi ngài. Cái hôn bất ngờ của đại nhân khiến anh rất sốc, nhưng ngài ấy hôn vụng về quá. Còn chẳng biết cách hôn, vậy mà lại dám chủ động. Thoma kéo Ayato vào bồn tắm, nước trong bồn đã được bơm đầy từ nãy. Nước ấm vừa phải. Lưng anh tựa vào thành bồn, còn Ayato ngồi ở trên. Hai người tiếp tục chuyện còn đang dang dở lúc nãy.
"Gia chủ, ngài học cách hôn từ ai vậy?"-Thoma vừa vuốt mái tóc buông xoã của Ayato, vừa hỏi.
"Chưa từng học."
Ayato nói, em không thể ngăn bản thân nhìn chằm chằm vào môi anh. Khiến cho Thoma phải nuốt nước bọt một cái.
"Xin phép gia chủ cho tôi đi quá giới hạn hôm nay nhé?"
"Từ nãy đã không còn giới hạn nữa rồi."- Ayato khẽ mỉm cười.
Nụ cười của đại nhân khiến trái tim của Thoma như bị ai đó siết chặt lại.
"Để anh dạy cho em biết cách hôn là như thế nào."- Thoma nói.
Anh đan tay mình vào tay em, tay kia giữ lấy gáy Ayato, nhẹ nhàng kéo em về phía mình. Đôi môi nóng bỏng của Thoma chạm vào vào môi Ayato. Cả hai như cục nam châm âm dương, tự dưng bị hút bởi đối phương lúc nào không hay.
Thoma mơn trớn môi đại nhân một cách chậm rãi. Vì anh sợ ngày mai khi tỉnh dậy, phát hiện đây chỉ là một giấc mộng xuân mà thôi. Ayato nhắm mắt lại, để yên cho Thoma dẫn dắt mình. Anh mút lấy đầu lưỡi Ayato, chẳng biết có phải do lúc nãy ngài ấy uống hồng trà không nữa. Mà miệng ngài ấy có vị thơm ngọt nhẹ. Cái vị ấy khiến Thoma càng thêm đê mê, hôn rồi lại càng muốn thêm nữa. Thấy Ayato bắt đầu thở dốc, anh vừa thả, vừa cắn nhẹ môi em. Để cho Ayato có thời gian hít thở. Khi cả hai dừng lại, Thoma đưa tay lên vén tóc của Ayato ra sau tai. Anh vuốt khẽ mái tóc màu xanh của đại nhân, rồi hôn lên tóc ngài.
Trái tim Ayato khẽ xao động. Con người trước mặt này, tại sao lại khiến em yêu tới nhường này. Em đã cố ngăn bản thân ngừng yêu anh bằng cách bận rộn mỗi ngày. Nhưng chỉ cần thấy anh đối xử tốt với người khác là em lại cảm thấy buồn bã và thêm mất hi vọng. Thoma luôn coi em là ân nhân, là chủ nhân của mình. Mà chưa từng nghĩ rằng cả trái tim và linh hồn của em đều muốn thuộc về một mình anh mà thôi.

Lần đầu tiên hai người gặp nhau. Đôi mắt màu xanh lục của anh khiến em mơ mộng về một khu vườn tươi mới. Trong sáng và rực rỡ hơn cả.
"Ngồi trong nước lâu không tốt đâu. Để anh lau người cho em."
Thoma thả em ra, sự ấm áp bỗng chốc biến mất làm cho Ayato cảm thấy hụt hẫng. Anh bế Ayato, đặt cho em ngồi lên bàn. Hai tay nhanh nhẹn cởi chiếc kimono ướt sũng kia ra.
"Ồ, mới hôn thôi mà em có phản ứng rồi nhỉ Ayato?"
Thoma cười, khuôn mặt khó đoán hơn cả.
"..."
Ayato mặt đỏ ửng, tại sao anh ấy lại hỏi em như vậy chứ? Lúc nãy ngồi trên người Thoma, rõ ràng anh ấy có thể cảm nhận được rồi mà. Dù sao thì lúc hai bên vải kimono tách ra, thậm chí thứ đó còn vô tình cạ vào bụng anh ấy rồi chứ lại.
"Được rồi, không trêu em nữa. Để anh lau cho em, rồi em vào phòng đợi anh nhé?"
"Ừm."
Rồi Ayato để cho Thoma lau người cho mình, nhưng tuyệt nhiên anh ấy vẫn để mặc thứ đó của em dựng đứng mà không hề chạm vào. Đồ độc ác. Ayato thầm chửi trong bụng.
"Được rồi. Vào trong phòng đợi anh."
Thoma mỉm cười, rồi choàng khăn tắm mới trong tủ lên người Ayato. Anh đẩy em ra khỏi phòng tắm. Bấy giờ Thoma mới ngồi thụp xuống. Trong lòng anh giờ đây là tiếng gào thét, là tiếng tự trách bản thân. Chẳng nhẽ lúc say con người liều hơn lúc bình thường sao? Nhưng hôm nay Ayato đã cho anh đi quá giới hạn, chẳng nhẽ lại bỏ phí cơ hội này. Thoma nhanh chóng tắm rồi quay về phòng. Thoma ngó vào phòng của đại nhân, nhưng em không ở đó. Vậy chắc ở phòng mình nhỉ? Bây giờ Thoma mới cảm thấy sự căng thẳng trong lòng, men rượu đã biến đâu mất, chỉ còn cái say từ nụ hôn vương vấn còn sót lại ban nãy.
Thoma vừa đẩy cửa ra thì thấy Ayato ngồi trên đệm, khăn tắm như sắp rơi ra khỏi người em. Trên tay em là chai rượu được lấy từ phòng tiếp khách. Em ấy lấy nó từ khi nào chứ? Thoma bước nhanh đến, giằng lấy chai rượu khỏi tay đại nhân. Đại nhân lúc uống rượu thực sự rất đáng sợ, em ấy có thể làm ra những chuyện không thể tưởng tượng được.
"Ayato, ngoan nào. Đừng uống rượu nhé, không tốt cho sức khoẻ của em đâu."- Thoma xoa xoa đầu Ayato, rồi anh đặt chai rượu vào trong tủ của mình. Tránh anh ấy đòi uống tiếp.
"..."
Đôi mắt Ayato chớp chớp, mặt anh còn đỏ hơn cả lúc trong phòng tắm. Thoma thở dài. Được rồi, vị đại nhân bé nhỏ này. Chắc anh sẽ phải phục vụ cả đời mất.
"Ôm ta đi."
Ayato dang tay ra đòi ôm, để lộ phần thân trên trắng không tì vết. Thoma quên mất bản thân chưa đóng cửa nên anh vội vàng quay ra chốt then cửa vào. Trước khi vào anh cũng đã dặn dò quản gia trưởng không cho phép ai bước vào khu này. Bấy giờ mới yên tâm. Anh quay về chỗ Ayato, quỳ một gối xuống bên cạnh em. Nhẹ nhàng véo má em.
"Như mèo con vậy."
"Không phải mà."
Ayato oà khóc, đây có phải là vị đại nhân một mình gánh vác cả gia tộc trên vai không vậy? Thoma cuống quýt ôm em vào lòng, vỗ về an ủi. Đó là lí do tại sao Thoma không muốn cho em uống rượu. Vì mỗi lần như vậy, em ấy lại trở nên yếu đuối hơn bao giờ hết. Mà em từng nói, không muốn trở thành kẻ yếu trước bất kì ai. Kể cả em gái mình. Nhưng giờ đây dáng vẻ ấy bị anh nhìn thấy rồi. Hẳn sau khi tỉnh dậy, em ấy sẽ sốc tới mức bỏ nhà ra đi mất.
"Nằm xuống nào. Em ngủ đi. Anh nằm cạnh em nhé?"- Thoma xoa xoa lưng Ayato dỗ dành.
"Không muốn. Ta khó chịu lắm, anh giúp ta được không?"
Ayato cởi khăn tắm ra rồi ném qua một bên. Em tự mình chạm xuống dương vật của bản thân. Vừa chạm xuống thì Thoma giữ chặt tay em.
"Không được, Ayato."
"Anh quát ta à?"- Ayato mếu máo.
Sợi dây lí trí của Thoma như bị đứt, anh giữ chặt lấy hai tay Ayato. Đẩy em nằm xuống. Cơ thể em giờ đây trần trụi không một mảnh vải che thân, bờ ngực phập phồng do nóng. Dương vật của em vẫn dựng đứng nên Thoma không kìm chế nổi bản thân nữa. Anh thả tay Ayato ra, để cho em ôm lấy cổ mình. Còn anh thì tham lam hôn lấy cổ em, anh cắn một bên đầu ngực đang sưng lên của Ayato. Tay kia xoa nắn bờ mông đầy đặn của em. Mỗi cái động chạm của Thoma khiến cả người Ayato giật nảy cả lên. Tiếng thở dốc càng gấp gáp hơn.
"Lần đầu nên em sẽ đau hơn đấy."- Thoma ngẩng đầu lên nhìn em.
Có lẽ đang trong cơn đê mê, nên khi nhìn thấy khuôn mặt của Thoma lúc này. Em chỉ muốn tóm chặt người này ở bên cạnh mình mà thôi. Em không muốn anh thuộc về ai khác.
"Không sao. Vì là anh nên có đau cũng chẳng sao cả."
"Vị gia chủ lạnh lùng lúc nào cũng né tránh anh mà sao hôm nay lại buông thả bản thân như vậy?"
"..."
Ayato không thể nói vì em thích anh được. Tuyệt đối không.
"Được rồi, vì là người làm thuê cho gia chủ nên anh đành phải hết lòng vì chủ nhân vậy."
"Em chưa bao giờ muốn làm chủ nhân của anh cả."
Ayato nói nhỏ, xen với tiếng nấc vì sướng nên có lẽ câu nói đó Thoma chẳng nghe được. Vậy cũng tốt, cứ coi như đây là mối quan hệ hợp tác chủ tớ đi.
Thoma đưa tay xoa nhẹ nơi hậu huyệt của Ayato, em co người lại. Hai tay bấu chặt lưng Thoma.
"Em phải mở chân ra thì anh mới giúp em nới lỏng được."
Thấy Ayato có vẻ sợ, Thoma cũng không vội vàng. Anh đặt một chân của Ayato lên vai mình. Tay kia nhẹ nhàng đưa đẩy. Muốn để Ayato quen với sự lạ lẫm của dị vật bên trong. Nên em không hề gấp gáp. Ayato ưỡn người lên, móng tay em cào vào lưng Thoma. Thoma hơi cau mày, nhưng anh vẫn chịu được. Đầu tiên là 1 ngón, 2 ngón rồi 3 ngón. Cảm thấy nới đủ rộng. Và Ayato cũng quen được rồi thì lúc bấy giờ. Thoma mới lôi dương vật của mình ra. Ayato biết cơ thể của Thoma khoẻ mạnh và có cơ bắp nhưng không nghĩ thứ đó của anh lại to như vậy.
"T...Thoma."- em khẽ gọi Thoma. Tay kia che chắn hậu huyệt.
"Hửm? Sao vậy? Anh muốn dừng lại à?"- Thoma nhẹ nhàng đáp trả, anh áp má mình lên tay em, rồi lại nhẹ nhàng quay sang hôn vào lòng bàn tay.
"Nhìn em quyến rũ quá, thực sự rất quyến rũ."
Ayato thật lòng khen đối phương, em cũng muốn thử chấp nhận anh. Muốn được cùng hoà làm một với anh. Thoma khẽ mỉm cười, mi mắt anh rủ xuống. Càng làm cho Ayato thêm yêu người đàn ông đẹp trai này.
"Anh sẽ dừng lại nếu em không thích. Em ổn chứ?"
"Ừm."
Rồi Ayato nhẹ nhàng tiến vào. Ayato thực sự không quen với sự to lớn này ngay được, nhưng thật may vì anh ấy tôn trọng cơ thể của em. Nên mới không gấp gáp tiến vào. Một lúc sau, nhờ sự nỗ lực an ủi của Thoma mà cuối cùng cũng vào hẳn bên trong.
"Ư..."
Ayato thở gấp gáp, đau quá, thực sự rất đau. Thoma thấy người bên dưới khổ sở kêu rên. Anh định rút ra thì Ayato ôm chặt cổ anh.
"Đừng rút. Làm ơn."
Khoé mắt Ayato toàn là nước mắt. Đau lắm, nhưng được làm với anh. Khiến em luyến tiếc không muốn rời.
"Anh xin lỗi."- Thoma vừa hôn trán Ayato, vừa vuốt ve an ủi em.
"Anh động đi, em vẫn chịu được."- Ayato cắn chặt môi, ngăn bản thân phát ra tiếng nấc.
"..."
Thoma nhìn người trước mắt, vậy thì làm nhanh thôi. Rút ra không được mà để lâu sẽ khiến Ayato bị đau. Em vừa hôn Ayato, vừa vuốt dương vật của em. Anh cũng dần dần ra vào liên tục. Ayato một lúc lâu sau dường như đã quen với nhịp điệu của đối phương. Quả thật là lần đầu, đau thì đau nhưng nếu quen rồi thì sướng thật đó.
Thấy biểu cảm của Ayato dần thoải mái hơn, bấy giờ Thoma mới thực sự tận hưởng cuộc làm tình này. Anh đưa đẩy liên tục khiến người Ayato lên xuống theo nhịp điệu. Tiếng lép nhép của chất nhờn, tiếng rên rỉ của Ayato hoà vào làm một. Quả là một bản hoà ca đáng để nghe. Thoma mỉm cười, thật tốt vì em ấy có thể chấp nhận anh.
"Ha...a. Thoma, nhanh lên."
Ayato rên lên, càng thở dốc nhanh hơn. Có vẻ như em ấy sắp đạt tới khoái cảm rồi.
"Tuân lệnh gia chủ."
Thoma liếm lấy bờ ngực đang sưng đỏ do bị cắn của em. Tốc độ vuốt dương vật và đưa đẩy nơi hậu huyệt càng nhanh hơn.
"Ưm..."
Ayato ưỡn lưng, tinh dịch bắn ra đầy trên bụng em. Thoma cũng vậy, giờ đây hậu huyệt của em toàn là tinh hoa của anh.
"Nhìn em lúc này dâm đãng thật."- Thoma cười, rồi anh gục đầu vào cổ em, dụi dụi như chú mèo con.
"Thoma!"- Ayato quát anh.
Sau cuộc làm tình, Thoma lau người cho Ayato xong thì nằm cạnh anh. Ayato chưa ngủ, em nhắm mắt nghỉ ngơi. Không biết sáng mai khi tỉnh dậy, anh ấy có cảm thấy hối hận khi làm tình với em không. Trong lòng Ayato ngập tràn cảm giác sợ hãi.
Thoma bỏ khăn và quần áo vào chậu đồ cũ trong góc phòng. Rồi về nằm cạnh em.
"Ayato. Em ổn chứ?"- Thoma lo lắng hỏi.
Anh còn đưa tay xoa xoa bụng cho Ayato, sợ rằng tinh dịch còn sót lại bên trong khiến em bị đau bụng.
"Ta ổn. Cảm ơn anh nhiều lắm."
"..."
Thoma chẳng nói gì, khẽ ôm Ayato vào lòng. Em nép người vào bờ ngực vững chãi của Thoma. Mệt mỏi ngủ thiếp đi.
Sáng hôm sau, lúc Thoma tỉnh dậy thì Ayato đã đi từ sớm rồi. Hơi ấm cũng chẳng thấy, chỉ còn vương lại mùi hương hồng trà phảng phất quen thuộc nơi đầu môi.
Lúc hỏi quản gia thì ông ấy bảo Ayato đi từ sáng sớm rồi. Trông em ấy có vẻ mệt mỏi lắm. Thoma thở dài, không biết em ấy có hối hận không? Vì dù sao lúc đó em ấy say lắm rồi, mà lại bị một kẻ gia nhân thấp kém như anh dụ dỗ. Hẳn em ấy ghét bỏ lắm. Thoma vò vò mái tóc của mình. Rồi anh quay về thư phòng, làm công việc dọn dẹp thường ngày của mình. Có lẽ, mối quan hệ của họ rồi sẽ quay trở về như cũ. Có thể...nhỉ?

🌷: 13h đi học mà giờ toi vẫn nằm viết fic. Là mọi người biết toi yêu mọi người tới mức nào rồi đó. 🥲

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro