Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Mortarion cho các anh trai của mình xem Galaspar đã từng là nơi như thế nào. Nếu những gì của hiện tại đang làm họ khó chịu, thì ngài sẽ khiến họ nhìn lại quá khứ của nó.

Ngài đưa các Primarch lên ngọn tháp cao nhất của tổ ong chính Protarkos. Chứa trong đỉnh cao của nó là trung tâm chỉ huy, hay những gì nó đã từng là. Một vài sợi dây điện trên phần còn lại của trần nhà, hầu như không gợi nhớ đến trung tâm điều hành có khả năng nhìn thấy mọi thứ đã kiểm soát ba mươi tỷ sinh mạng chỉ riêng trên hành tinh quê hương của cái đế chế này. Sàn nhà bị nứt và trần nhà bị tan chảy, khiến căn phòng bị ô nhiễm bởi cơn gió độc.

Sau cái gật đầu của Mortarion, các tech-adept đã gợi lại quá khứ của Galaspar. Họ đang chiếu phim bằng hàng chục hộp sọ servo-skulls cung cấp nguồn video và hình ảnh tới các màn hình vẫn chưa bị hỏng. Các hộp sọ servo-skull có quyền truy cập vào kho lưu trữ của Order. Đây là những ghi chép trong mọi phương tiện, những sự dư thừa và trùng lặp, những tài liệu không thể đếm xuể, những chi tiết vụn vặt của những kẻ bạo chúa sống lâu hơn đế chế của chúng. Kho lưu trữ là bức chân dung tự họa của một nền văn minh đang trong tình trạng trì trệ chết người, và Mortarion đã ra lệnh bảo tồn chúng. Bức chân dung sẽ tiếp tục lên án chủ đề này rất lâu sau khi nó bị phá hủy.

Các Primarch tụ tập quanh màn hình, tiếp nhận những dòng hình ảnh, âm thanh và dữ liệu, thế giới đang hình thành trong tâm trí họ.

"Đây là thứ ngự trị ở đây," Mortarion nói. "Đây là thứ tôi đến để tiêu diệt."

Các hộp sọ servo-skull tuân theo mệnh lệnh của các Primarch trong việc trình bày dữ liệu lưu trữ. Bản chất của Galaspar dưới thời Hội Order lúc đầu xuất hiện dưới những nét rộng rãi, sau đó là những nét đau khổ tinh tế hơn.

Galaspar nhìn từ quỹ đạo là một quả cầu màu nâu bẩn thỉu, bầu khí quyển của nó chứa đầy các hạt bụi, những đám mây lưu huỳnh chứa chất thải công nghiệp. Bên dưới những đám mây, đó là một thế giới không có đại dương, không có đất canh tác. Vùng nước và cây xanh thậm chí không còn nằm trong các câu chuyện thần thoại nữa, sự tồn tại của chúng bị lãng quên, cái chết của chúng không được thương tiếc. Không khí chẳng là gì ngoài vô số chất độc. Vùng đất nền nứt nẻ, mảnh vụn chất đống tập trung xung quanh các tổ ong, địa hình ngày càng bẩn thỉu.

Hít thở không khí của Galaspar là một bản án tử hình. Hành tinh này đã không thể ở được trong nhiều thế kỷ, tuy nhiên nó lại có tận ba mươi tỷ linh hồn đang sinh sống, chen chúc trong các hệ sinh thái nhân tạo, bao phủ trên bề mặt hành tinh này giống như các ngọn núi lửa vậy.

Những tổ ong vươn cao, đỉnh của chúng cắt tới tận những đám mây. Không có cửa sổ ở các bức tường bên ngoài. Đã nhiều thế kỷ kể từ khi một cư dân trên hành tinh không phải là tầng lớp thượng lưu được nhìn ngắm cảnh quan xung quanh. Những tổ ong bao bọc thể xác của người dân Galaspar. Hội Order đã bao bọc tâm trí họ.

Bên trong các tháp cao, các chủ nhân của đế chế phát triển rất thịnh vượng. Có sự giàu có trên hành tinh này. Có sự sang trọng. Hệ thống phân cấp của Hội Order rất chính xác và cũng phân tầng rất phúc tạp như một kim tự tháp. Không gian sống lớn nhất, hoành tráng nhất và của cải lớn nhất thuộc về những người có nhiều quyền lực nhất. Đây không chỉ là kết quả tất yếu của sự phân bổ quyền lực không đồng đều. Đó cũng là luật lệ.

Nếu có một hệ tư tưởng ban đầu thúc đẩy sự hình thành của Hội Order, một hệ thống niềm tin biện minh cho hình dạng của đế chế này và khoác lên hình dạng đó một thứ đạo đức giả tạo, thì nó cũng bị lãng quên như chính đại dương trên thế giới này

Không ai nhớ Hội Order đã phát triển như thế nào, lên nắm quyền như thế nào và từng đại diện cho điều gì. Ngay cả những hồ sơ được biên soạn một cách ám ảnh của những người cai trị nó cũng không có lịch sử xa xôi đến thế. Hội Order đã trở thành một vòng lặp hoàn hảo của vũ lực. Những kẻ nắm quyền lực ở đó bởi vì họ ở đó. Quyền lợi của họ là không thể bị nghi ngờ, bởi vì khái niệm về quyền lợi là rất xa lạ với Galaspar.

Tuy nhiên, tài sản thì lại không. Tài sản trên hành tinh không thể được định nghĩa là một quyền lợi. Tài sản là một thứ tuyệt đối. Nó ngự trị ở nơi tối cao. Nó được hệ thống hóa và quản lý bởi một bộ máy quan liêu tồn tại chỉ để tồn tại và tồn tại bởi các cơ cấu hỗ trợ nó.

Những Kiểm Soát Viên của Hội Order là những lãnh chúa đứng trên đỉnh của các kim tự tháp. Họ cư trú trên các đỉnh tổ ong, trong những căn phòng được đánh dấu bằng sự sang trọng rõ rệt.

"Tôi thấy rằng quan niệm về nghệ thuật đã tuyệt chủng ở Galaspar," Sanguinius nói.

Không có tượng đài hay tranh vẽ, không có bích họa hay đồ trang sức để trang trí trong phòng kiểm soát. Nghệ thuật tồn tại ngoài sự phân loại và định nghĩa của các đẳng cấp. Nó không thể được chứa đựng hoàn toàn bởi các đơn vị giá trị sử dụng, và do đó, qua nhiều thế kỷ, nó đã biến mất khỏi trí tưởng tượng của Hội Order. Nó đã bị bỏ qua cho đến khi nó bị lãng quên.

Mortarion càu nhàu. Đây không phải là sự vắng mặt khiến ngài bận tâm. Không có tác phẩm nghệ thuật nào trên Barbarus. Không có không gian cho nó phát triển trong sự tồn tại tàn bạo, khốn khổ của loài người. Không phải sự thiếu văn hóa đã khiến ngài tức giận khi nghĩ đến Hội Order.

"Nghệ thuật là một thứ xa xỉ . Không có chỗ cho sự xa hoa giữa những nhu cầu thực sự giữa sự sống và cái chết. Chắc chắn là anh không đồng ý phải không."

Cái nhìn thoáng qua ngài dành cho Sanguinius nhằm truyền đạt rằng ngài không quan tâm đến sự bất đồng của Thiên thần.

Sanguinius không nói gì.

"Tuy nhiên, Hội Order cũng có sự xa hoa," Mortarion nói, giọng gầm gừ trầm thấp.

Sự sang trọng ở Galaspar có thể xác định được. Nó được xác định bởi diện tích sàn và chiều cao của trần nhà. Nó được xác định bởi kích thước của giường. Nó được xác định bởi số lượng thực phẩm và quần áo. Và trên hết, nó được xác định bởi số lượng đơn vị lao động là tài sản trực tiếp của mỗi Kiểm Soát Viên. Đó là những phương tiện để tạo ra nhiều của cải hơn và nhiều quyền lực hơn. Việc quản lý những phương tiện đó rất khắt khe. Không có thời gian rảnh rỗi ở Galaspar, ngay cả đối với Kiểm Soát Viên Cấp Cao. Họ sống để duy trì sức mạnh của chính mình và sức mạnh đó chỉ tồn tại vì sự liên tục của chính nó.

"Các đơn vị lao động," Horus nói, lặp lại danh pháp mà Hội Order đặt cho dân thường nơi đây

"Nô lệ," Mortarion nói. "Được coi là những con số và không có gì khác. Ngài hãy nhìn đi. Bên dưới những đỉnh cao mà các Kiểm Soát Viên nắm giữ là hàng trăm đẳng cấp chức năng hành chính. Hàng triệu người lao động ở đây đã tạo nên đặc tính của Hội Order. Đây hoàn toàn là một bộ máy quan liêu thối nát."

Ngài cho xem những thước phim về những nhà kho có trần thấp, mỗi nhà kho đều có màu xám bí ẩn như những nhà kho khác.

"Đây này," ngài nói, "mạng lưới các trạm làm việc. Cuộc đời bị chỉ đạo này không có định nghĩa nào khác ngoài sự đơn điệu vĩnh viễn. Các chỉ thị được ban xuống từ trên cao, các sắc lệnh được phân chia và chia nhỏ khi chúng được truyền qua hệ thống phân cấp, và các nhiệm vụ được giao thành nhiều phần đến nỗi không cái nào trong số chúng có bất kỳ ý nghĩa rõ ràng nào vào thời điểm chúng được thực hiện. Ở cuối một chuỗi, nhiệm vụ của các công nhân có thể là dùng bút stylus gạch bỏ từng dòng thứ ba trên một tờ giấy da dài mà họ không thể đọc được. Họ vẽ hết dòng này đến dòng khác, hết giờ này đến giờ khác, ngày này qua ngày khác mà không hiểu và không tò mò.

Chính tại đây, trong tầng lớp lao động, nơi bắt đầu phụ thuộc vào hóa chất.

Ngài nói một cách bình tĩnh, lạnh lùng, mô tả những nỗi kinh hoàng của Hội Order một cách rõ ràng không thương tiếc.

"Liều lượng thuốc bắt buộc ít hơn nhiều so với các mức dưới đây, mặc dù chúng có ở khắp nơi. Thuốc được yêu cầu tiêu thụ cùng với việc phân bổ thực phẩm trước mỗi ca làm việc kéo dài 18 giờ. Chúng làm tê liệt các giác quan - không đủ để khiến những người công nhân trở nên vô dụng, nhưng đủ để khiến họ ngoan ngoãn. Họ đứng ở vị trí của mình, nhận thức của họ không thể vượt ra ngoài nhiệm vụ trước mắt của họ. Họ không thể nghĩ trước được. Họ không thể tưởng tượng được tương lai chứ đừng nói đến một cuộc nổi loạn. Hội Order là toàn bộ sự tồn tại của họ. Họ đã làm những gì được yêu cầu và đó là toàn bộ cuộc sống của họ. Họ ban hành những gì đã được ra lệnh, và bên dưới họ, các quân cờ đã chuyển động."

Mortarion rít lên với vẻ kinh tởm. "Các quân cờ di chuyển bên dưới chúng, và tầng lớp lao động biết đọc viết sẽ đưa ra báo cáo về những chuyển động đó. Quyền lực được thực thi và việc thực thi nó được ghi lại, một vòng lặp lặp đi lặp lại vô tận của sự buồn tẻ, tầm thường và không thay đổi."

"Bây giờ hãy nhìn bên dưới những nét vẽ nguệch ngoạc không ngừng nghỉ của bộ máy quan liêu. Hãy xem tác động của từng hình vẽ và từng sắc lệnh được chứng nhận. Mỗi dòng bị gạch bỏ là có người chết. Với mỗi hành động ngu xuẩn ở trên, đau khổ lại xảy ra ở phía dưới. Ở đây, sự khốn khổ hoàn toàn của Hội Order đã ngự trị. Bên dưới hàng triệu là hàng tỷ. Các đơn vị lao động. Các đồ vật mà chuyển động, cách bố trí, nhiệm vụ và sự phân bổ của chúng được kiểm soát bằng cách di chuyển lên xuống của giấy da và sửa đổi nó bằng bút stylus.

"Hàng tỷ con người tồn tại ở nửa dưới, rộng hơn của các ngọn tháp tổ ong. Tôi nói đã tồn tại, là vì họ không thể được cho là đang sống. Khi ngủ, họ cuộn tròn trong những hốc tường nhỏ xíu như ấu trùng trong tổ ong, hoặc chất chồng lên nhau trong những bể chứa quá đông đúc, bốc mùi mồ hôi, bụi bẩn và đau khổ."

"Họ giống như những con kiến," Horus nói.

"Họ còn tệ hơn thế," Mortarion nói với ông ta. "Kiến lao động có mục đích, chúng là một tập thể. Những con người này thậm chí còn không phải là giòi. Họ thậm chí còn không có quyền tự do ăn thịt xác thối của cái hành tinh này. Bọn họ thấp kém hơn bất kỳ loài côn trùng nào. Bọn họ chỉ là tài sản."

Các đơn vị lao động đã làm việc cật lực từng giờ trong nhà máy ngột ngạt khói mù ở Galaspar. Nhà máy sản xuất vật liệu xây dựng của tổ ong. Họ may quần áo cho dân chúng, từ những chiếc áo chẽn bằng vải bố không thay đổi của tầng lớp thấp kém cho đến những chiếc áo choàng lụa của những Kiểm Soát Viên. Họ sản xuất ra những đồ nội thất sang trọng. Họ sản xuất nhiều hơn mức có thể sử dụng. Phần lớn những gì được sản xuất bởi một nhà máy sẽ được phân loại để báo cáo, sau đó được vận chuyển đến một nhà máy khác, nơi nó sẽ được chia nhỏ và thải ra hàng núi chất thải bên ngoài tổ ong.

"Bây giờ hãy nhìn đây," Mortarion nói.

Đoạn video an ninh của một nhà máy xuất hiện trên màn hình.

Những người công nhân đang làm việc cật lực trước những cỗ máy khổng lồ, bay trên những cánh đồng khổng lồ. Các cảnh quay tập trung vào đầu ra của máy. Từ miệng nó chảy ra một dòng bùn xám sền sệt. Một băng chuyền chở những thùng sắt nặng nề từ từ đi qua cái bụng đang nôn mửa. Các thùng chứa đầy bùn, sau đó được chuyển sang buồng khác của nhà máy. Các thùng chứa không được đặt chính giữa hoàn toàn trên băng tải. Chất lỏng phun ra va vào các bức tường bên trong của một số bức tường mạnh đến mức chúng giật giật và rung lắc dữ dội. Một thùng chứa bị tuột khỏi dây đai. Nó rớt xuống sàn nhà máy, làm đổ chất bên trong xuống một vũng bùn xám mà các công nhân phải gom lại một cách khó khăn. Bên dưới chiếc container, năm nô lệ của Hội Order đã chết vì cú rơi của nó.

Xe nâng bò vào, nâng thùng chứa lên và chuyển nó trở lại dây đai để đi qua đầu ra của cỗ máy lần thứ hai.

Một giọng nói vang lên từ chiếc vox-caster gắn trên tường. "Cảnh báo, có đơn vị lao động kém hiệu quả. Loại bỏ tất cả các đơn vị không còn hoạt động ngay lập tức."

Những công nhân khác cố gắng tiến tới chỗ các xác chết và kéo họ đi. Những cái xác lắc lư một cách kỳ lạ khi được di chuyển, xương của họ bị nghiền nát thành bột.

"Ánh mắt của những người lao động này không được tập trung," Horus để ý.

"Sự ngoan ngoãn được thực thi bằng hóa chất," Mortarion nói. "Liều lượng lớn hơn nhiều so với ở cấp độ cao hơn. Những người này hầu như không có tri giác hơn các servitor."

Các động tác của công nhân còn chậm chạp, thiếu chính xác. Cái đói, sự khốn khổ và tình trạng choáng váng vì hóa chất khiến họ dễ gặp tai nạn, và các video chứa đầy cảnh tàn sát công nghiệp. Các vụ tai nạn thậm chí còn xảy ra thường xuyên hơn là vì những cảnh vệ hành pháp. Những kẻ giám sát mặc đồng phục thúc giục nô lệ chạy nhanh hơn bằng roi và dùi cui. Những tên bạo chúa nhỏ bé này say sưa với một chút xíu quyền lực mà cơ cấu của Hội Order truyền đạt cho chúng. Không cần thiết phải kiểm soát chúng bằng các biện pháp hóa học, mặc dù các biện pháp đó đã có sẵn. Thay vì dùng thuốc an thần, chúng dùng những loại thuốc gây hấn, ngây ngất trước bạo lực và sự tàn ác. Chúng lao vào đám gia súc—con người này với lòng nhiệt thành đẫm máu.

Một video khác cho thấy nơi xác chết được đưa đi.

"Đây có phải là một căn phòng khác không?" Sanguinius hỏi.

"Đó là đầu bên kia của cùng một cỗ máy," Mortarion nói.

Trong một căn phòng có kích thước bằng nhà kho khác của nhà máy là một dãy động cơ khổng lồ. Các công nhân trên một bệ cao ném các xác chết vào một cái phễu có các cạnh dính đầy máu khô. Xung quanh miệng phễu không có lan can bảo vệ nhằm đẩy nhanh quá trình xử lý. Chỗ đứng trơn trượt, ướt như sàn lò mổ, các đơn vị lao động khác thường xuyên bị trượt chân, rơi xuống phễu và máy nghiền ở bê trong. Tiếng hét của họ là cảm xúc duy nhất mà họ có thể bày tỏ.

Các thi thể chỉ đi vào một trong những cái phễu. Nội tạng và chất thải chảy vào những con đường khác. Các vật liệu hữu cơ thô, cùng với thuốc an thần hóa học được bơm vào bởi những đường ống nặng nề khác.

"Món ăn đại chúng," Mortarion nói.

"Chỗ đất bùn kia ư?" Sanguinius hỏi.

"Đúng. Được tạo ra từ những cây trồng như thế này và được phân phối qua tổ ong. Phần lớn sẽ quay lại ngay, bằng cách này hay cách khác, để được tái chế lại lần nữa."

"Đây không phải là giấc mơ của Cha chúng ta," Sanguinius chán ghét nói.

"Đây là điều tôi đến để ngăn chặn," Mortarion nói với anh ta. Màn hình chuyển sang màu đen.

"Đó là quá khứ của Galaspar."

Chỉ cần xem lại hồ sơ một lần nữa đã làm sống lại lòng căm thù của Mortarion đối với Hội Order. Có lẽ giờ đây các anh trai của ngài đã hiểu rõ hơn lý do tại sao cần phải hành động như vậy. Có lẽ họ đã không làm vậy. Lỗi là ở họ nếu họ không làm vậy. Đối với Mortarion, sự thật rất rõ ràng.

"Galaspar đã tự mình triệu hồi lưỡi hái tử thần," ngài nói.

"Đã đến lúc chúng ta xem lưỡi hái của cậu đã vung ra như thế nào," Horus nói.

"Rất tốt."

Mortarion gọi lại các hồ sơ khác. Các anh nói muốn hiểu. Tôi sẽ cho các anh thấy tất cả. Ngài bắt đầu kể cho họ nghe.

Ngài đã bắt đầu như thế nào trước khi đến Galaspar. Ngài đã bắt đầu như thế nào với việc nhận ra mệnh lệnh đầu tiên của mình trong Cuộc Đại Viễn Chinh là gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro