Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Người giám sát ở trung tâm kiểm soát thông tin Protarkos là một phụ nữ trung niên. Cô ta mặc cùng một bộ đồng phục màu xanh ô liu và cắt tóc giống như tất cả những người điều khiển tín hiệu dưới sự chỉ huy của cô ấy. Địa vị của cô ta trong hệ thống phân cấp được đánh dấu bằng các ký hiệu trên ve áo và vị trí ngồi của cô trong phòng điều hành. Trạm của cô nằm trên một tháp cao ở giữa bức tường phía sau. Tất cả các trạm khác bao quanh khu vực này theo hình bán nguyệt đồng tâm. Cô có thể nhìn thấy tất cả thuộc cấp của mình trong nháy mắt. Tất cả họ đều có thể cảm nhận được ánh mắt của cô đang dõi theo họ.

Cô ta đang nói chuyện với giám đốc tài chính của Tổng cục Quốc phòng. Một sự kiện đã xảy ra mà cô không có đủ thẩm quyền để phản hồi. Cô nói:

"Chúng tôi đã nhận được tín hiệu từ rìa của hệ sao chính. Đó là một thông điệp được truyền thẳng tới Galaspar."

"Phát lại tin nhắn."

"Gửi lời chào từ Imperium of Man. Chúng ta đến để hợp nhất với các ngươi. Tự do đang chờ đợi sự quy thuận của các ngươi dưới sự cai trị của Hoàng đế."

Có một sự tạm dừng. Âm thanh tĩnh kêu lách tách trên bản ghi âm.

"Có cần phải có câu trả lời không?" Ngay cả khi cô ta biết phải trả lời như thế nào, thì quyết định đó không phải thuộc về cô ta. Sự hướng dẫn phải đến từ đúng vị trí trong hệ thống phân cấp của Order. Phá vỡ quy tắc ngay cả trong cách tầm thường nhất, cũng là một tội lỗi bị trừng phạt bằng cái chết. Không có trật tự thì chỉ có hỗn loạn.

"Trả lời như sau. "Cụm Sao Galaspar được đặt dưới sự bảo vệ của Hội Order. Các người không có quyền xâm nhập vào không gian của chúng ta. Rời khỏi đây hoặc bị tiêu diệt." Hãy lặp lại những gì ta đã nói."

Người giám sát đã làm như vậy, từng chữ một.

Trên đài chỉ huy của con tàu thám hiểm Manifest Unity, Hạm Trưởng Havas Evesen đi đi lại lại trước màn hình chính. Con tàu Manifest Unity đã bước vào vùng không gian của Hội Order hơn một giờ trước đó. Nó đang gửi tới Galaspar thông điệp được lặp đi lặp lại của Imperium.

"Hạm Trưởng," sĩ quan máy quét Auspex nói. "Có dấu hiệu của đối phương."

"Thông tin phân tích?"

"Một chiến hạm có khối lượng tương đương với một tàu tuần dương đang trên đường đánh chặn chúng ta. Không còn chi tiết nào khác."

"Tín hiệu Vox?" Evesen hỏi.

"Không có đường truyền nào nữa kể từ phản hồi ban đầu cho thông điệp của chúng ta, thưa Hạm Trưởng. Các tàu chị em của chúng ta ở các hệ sao khác cũng báo cáo tương tự."

"Gửi thông báo tới con tàu đang đến gần. Nhấn mạnh vào quyền lực của Imperium, yêu cầu nó giới thiệu bản thân và mục đích của nó." Evesen thầm nguyền rủa. "Tất cả chuẩn bị chiến đấu," ông ta nói.

Còi báo động vang lên và Manifest Unity đã sẵn sàng cho chiến tranh. Đó là một sự chuẩn bị khiến Evesen thấy bất an. Unity có hệ thống phòng thủ. Nó có pháo và có khiên chắn. Nhưng chức năng của nó là chào mời thông điệp ngoại giao đầu tiên từ Imperium. Nó đến để thông báo cho các tiền đồn rải rác của nhân loại tin vui về Cuộc Đại Viễn Chinh. Chiến đấu không nằm trong thiết kế của nó. Nó không phải là một chiến hạm.

Con tàu đã sẵn sàng chiến đấu trong hơn một giờ khi chiếc tàu Galaspar đầu tiên xuất hiện. Lúc đó, Evesen không còn đi lại nữa. Ông ta đang nhìn chằm chằm vào khoảng không, hai tay siết chặt rồi lại thả ra sau lưng.

"Đã xác định được mục tiêu," sĩ quan Auspex nói. Tín hiệu chuẩn bị vũ khí vang lên khắp các khẩu đội hoả lực.

Bàn tay của Evesen khép lại. Thân hình ông ta rung lên vì đau đớn nhất thời. Bắn phát súng đầu tiên là để đảm bảo rằng Cụm Sao Galaspar sẽ phải quy thuận bằng biện pháp chiến tranh. Và con chiến hạm kia lại rất lớn.

Chúng ta không thể thắng được. Và nếu chúng ta nổ súng trước, nhiệm vụ này sẽ thất bại.

Vì vậy, ông ta đã giữ lại mệnh lệnh.

"Kẻ thù đang khai hoả!" sĩ quan Auspex hét lên.

Vào khoảnh khắc trước khi bị ngư lôi đánh trúng, Evesen đã nhìn thoáng qua thấu kính về một thứ gì đó khổng lồ đang che khuất các ngôi sao. Sau đó, cơn chấn động đã đến. Một loạt ngư lôi tấn công con tàu, số lượng của chúng áp đảo các lá chắn. Evesen cảm thấy hàng phòng thủ sụp đổ trước khi sĩ quan khiên canh đưa ra cảnh báo, và ông biết con tàu này đã bị mất.

Sau đó đài chỉ huy chìm trong biển lửa, và cõi hư không ôm chầm lấy ông ta.

o0o

Hội trường của Đại hội đồng Kiểm Soát Viên của Hội Order nằm trên đỉnh ngọn tháp của Protarkos. Đó là một giảng đường vĩ đại với không gian sang trọng và cấu trúc hình học đối xứng ngột ngạt. Trần nhà cao hai mươi mét. Trên bục phía trước là một chiếc bàn dài, tại đó có các Kiểm Soát Viên Cấp Cao đang an toạ, mỗi người thực hiện quyền kiểm soát tuyệt đối đối với một trong những thế giới nô lệ của Cụm Galaspar. Ở khu trung tâm, đứng trên bục cao, Kiểm Soát Viên Tối Cao, Avald Stevang đang phát biểu trước Hội đồng.

"Đã nhiều thế kỷ trôi qua kể từ khi không gian chủ quyền của chúng ta bị người ngoài thách thức. Ngày nay, chúng ta đã thấy được sự khôn ngoan trong việc duy trì sức mạnh vĩnh cửu của mình. Một kẻ xâm lược đã đến và bị tiêu diệt. Sẽ như vậy và phải như vậy. Lối sống của chúng ta sẽ không bị thử thách. Nó không thay đổi. Sự tự do của chúng ta sẽ được bảo tồn. Nó là bất tử. Liệu có thế lực nào có thể đánh bại chúng ta trong thiên hà? Nó không tồn tại. Hội Order là đế chế vĩ đại nhất và hoàn hảo nhất trong tất cả các đế chế. Những người biết đến chúng ta chỉ có thể nhìn chúng ta với ánh mắt ghen tị và mong nhận được sự khai sáng của chúng ta . Những kẻ dám chống lại chúng ta sẽ gục ngã, bởi vì sự hoàn hảo không thể bị đánh bại."

Những Kiểm Soát Viên khác đồng loạt đứng dậy, tiếng vỗ tay của họ vang dội và đều đặn như nhịp đập nhanh của máy đếm nhịp tim.

"Tất cả là trật tự!" Stevang hét lên.

"TẤT CẢ LÀ TRẬT TỰ!" Các Kiểm Soát Viên khác gầm lên.

o0o

Mortarion không biết được chuyện gì đã xảy ra ở Galaspar ngay lập tức. Các báo cáo được thanh lọc dần dần, tin tức đầu tiên đến được với các Tư Lệnh quân đội, sau đó lan ra khắp các lực lượng vũ trang của cuộc Đại Viễn Chinh. Ngài cũng không quan tâm ngay lập tức.

Ngài đã nghe nói về sự mất tích của tàu thám hiểm Manifest Unity, nhưng sự kiện này dường như chẳng có gì đặc biệt đối với ngài, và ngài không nghĩ gì thêm về điều đó nữa, khi đang tiếp tục các cuộc tập trận hạm đội nhằm củng cố sự thống nhất giữa các chiến binh xuất thân từ Terran và Barbaran của Quân đoàn XIV.

Sau đó, có thêm các báo cáo về việc các con tàu khác bị phá hủy và bị tấn công. Mortarion chú ý nhiều hơn ngay sau đó. Trong những năm kế tiếp, khi nghĩ về những ngày này, đối với ngài dường như đó hẳn là một linh cảm đã khiến ngài tìm đến Galaspar và trở nên háo hức chờ đợi tin tức từ cụm hành tinh này.

Chính những tin tình báo được tàu gián điệp gửi về và những nhiệm vụ xâm nhập đã biến một hệ sao từ một chủ đề được quan tâm trở thành nỗi ám ảnh. Các báo cáo không có đủ chi tiết mà ngài mong muốn, nhưng chúng đủ rõ. Các thông tin đã cho thấy lực lượng quân sự của Hội Order đáng sợ đến mức nào. Quan trọng hơn, bọn chúng đã bộc lộ bản chất của một đế chế. Mortarion nhìn thấy chế độ nô lệ. Ngài nhìn thấy sự chuyên chế tuyệt đối, và nó không dựa trên gì khác ngoài quyền lực của chính nó, và niềm tin rằng những người bị trị thuộc về những người cai trị.

Khi ngài xem đi xem lại những đoạn ghi âm ngắn gọn, rời rạc về những con người bị biến thành súc vật trong một thế giới độc hại, những ký ức về Barbarus không bao giờ rời xa tâm trí ngài, chúng ngày càng trở nên ồn ào.

Ký ức của những người dân khốn cùng, đồ chơi của các Overlord. Họ không thể chống lại những kẻ áp bức họ. Họ thậm chí không còn đủ sức để bắt đầu mơ đến chuyện phản kháng. Họ đã chiến đấu. Phải. Họ đã chiến đấu để sống sót. Và họ luôn thất bại. Họ chỉ sống sót nhờ sự hài lòng của các chủ nhân của Barbarus, và niềm vui của các Overlord không chỉ là việc tàn sát con người, mà còn là nỗi kinh hoàng của những con người được phép sống thêm một ngày nữa.

Khủng bố. Đã lâu rồi Mortarion không hiểu khủng bố là gì. Ngài không thể, vì đã lớn lên trong những cơn ác mộng đã trở thành một với chính mình. Cha nuôi của ngài đã nuôi dưỡng ngài trong một pháo đài cao trên núi, bị bao phủ trong những đám mây độc hại, được bao quanh bởi những bức tường bằng sắt và đá liên tục rỉ ra, như thể đang khóc chậm rãi, những giọt nước mắt mỉa mai cho những nỗi kinh hoàng xảy ra ở vùng đất thấp.

Mặc dù vậy, ngài cảm thấy phải mất nhiều thời gian hơn mức cần thiết để tò mò về những sinh vật xét cho cùng là cùng giống loài với mình. Ngài không nhìn thấy nỗi kinh hoàng của họ cho đến khi từ trên núi đi xuống, bỏ mặc người cha quái dị của mình cho cuộc chiến giữa các sinh vật nhỏ bé giữa các vị thần.

Khi ngài nhìn thế giới theo cách của một con người, thay vì như con trai của một Lãnh chúa, ngài nhìn thấy toàn bộ quy mô của tội ác. Việc thu hoạch con người để làm trò chơi hoặc làm nguyên liệu thô theo ý thích bất chợt là chưa đủ. Họ phải bị tấn công bởi những sinh vật rút ra từ những cơn ác mộng sâu sắc nhất của họ. Những người thân yêu của họ đã chết và sau đó quay trở lại. Những xác chết tập hợp lộn xộn, được khâu lại bằng dây; các phần da thịt bị mổ xẻ và bị biến dạng để trở thành những kẻ giết người mất trí, quay trở lại để thu hoạch một lần nữa. Những con quái vật dễ nhận biết để nạn nhân biết thứ gì đang tấn công chúng. Người dân tuyệt vọng trước khi chết, và họ chết khi biết được sự bất ổn mà họ có thể phải chịu đựng.

Một trò chơi hay ho dành cho các Overlord, có thể làm tan nát tâm trí và tinh thần của con người bằng sức mạnh của mọi cơn ác mộng.

Con người bị biến thành nô lệ theo mọi cách có thể. Khi Mortarion nhìn thấy điều đó, khi cuối cùng ngài đã thực sự hiểu được mức độ đầy đủ của sự áp bức của họ, đó cũng là lúc ngài hiểu ra cách để kết thúc nó. Để nhân loại được giải phóng, những kẻ áp bức đều phải chết. Giải pháp rất đơn giản. Sự đơn giản của nó che giấu ý nghĩa sâu sắc của nó. Bảo vệ người dân khỏi Overlord là chưa đủ. Nỗi sợ hãi về sự trở lại của bọn chúng sẽ luôn còn đó. Nhưng nếu tên bạo chúa đã chết, bọn chúng sẽ không thể quay trở lại.

Với mỗi Overlord mà ngài giết được, Mortarion đã giải phóng Barbarus thêm một chút. Khi mọi người thấy rằng ngay cả những cơn ác mộng cũng có thể chết, cuối cùng họ đã chiến đấu với hy vọng thực sự, và Mortarion đã cho họ phương tiện và kỹ năng để mang lại sức mạnh thực sự cho cuộc đấu tranh của họ. Sứ mệnh của ngài ngày càng rõ ràng hơn. Ngài sẽ giải thoát Barbarus bằng cách tiêu diệt sạch sẽ, giết chết các Overlord cho đến khi không còn một ai trong số chúng còn sót lại.

Đó là sứ mệnh của ngài, và Ngài đã bỏ dở nó. Ngài đã thất bại trong việc giết cha nuôi của mình. Và người Cha kia của ngài đã hoàn thành nhiệm vụ đó thay ngài.

Nỗi hổ thẹn vẫn còn dày vò.

Và bây giờ, sau Barbarus, sau khi Ngài đã thống nhất được hai nửa người Barbaran và người Terran cho Death Guard, khi ngài vẫn đang chờ đợi nhiệm vụ đầu tiên của mình trong Cuộc Đại Viễn Chinh, thì có tin tức về Galaspar. Những kẻ bạo chúa của đế chế đó không giống như những tên bạo chúa ở Barbarus. Chúng là con người, và các chi tiết về sự chuyên chế của chúng cũng khác nhau. Những khác biệt đó không quan trọng. Những gì Mortarion nhìn thấy là sự áp bức. Tâm trí và thể xác của con người nơi đây đã bị bọn người cai trị của Hội Order nghiền nát.

Vì vậy, Order phải bị phá hủy.

Đây là nhiệm vụ của ngài. Ngài sẽ hoàn thành nó. Sự hủy diệt phải là triệt để.

Ngài đã nhìn thấy ngay lập tức những phương cách đa dạng trong chiến lược của mình. Một cuộc bao vây là không thể xảy ra. Order cần phải bị tiêu diệt chỉ bằng một đòn chặt đầu. Ngài phải xuyên thủng hàng phòng thủ của Hệ Sao Galaspar với tốc độ khủng khiếp. Điều đó đòi hỏi nhiều hơn là sức mạnh thông thường của hạm đội của ngài. Ngài cần một sức mạnh thuần tuý có thể sử dụng được. Ngài cần khối lượng tuyệt đối.

Ngài nghĩ về các tiểu hành tinh được thu hoạch từ các vành đai hành tinh dày đặc để được đẩy bằng động cơ phản lực. Ngài nghĩ về những con tàu cảm tử được trục vớt từ bãi tàu đắm từ nhiệm vụ cuối cùng của chúng. Và Ngài nghĩ về Đệ Tứ Kỵ Sĩ, và với những sửa đổi phù hợp, một chiến hạm tấn công sẽ có thể làm được.

Việc chuẩn bị sẽ tốn rất nhiều thời gian. Nhưng mỗi tháng dành cho việc chuẩn bị hạm đội của ngài sẽ được đền đáp bằng tốc độ tàn khốc của chính chiến dịch.

Người chỉ huy cuộc vây hãm của Death Guard chào đón các đội trưởng của Đại đội thứ nhất và thứ bảy khi họ rời khỏi khoang chở quân của Đệ Tứ Kỵ Sĩ.

"First Captain, battle-captain," Nguyên soái Artur Corrius nói với Antavus Barrazin và Vellian Tersus. Đầu ông ta đã được cạo trọc, và mặc dù sinh ra ở Terran giống như Barrazin và Tersus, ông ta có nước da xanh xao giống như nhiều chiến binh từ Barbaran khác.

"Một màn diễn tập tốt. Tôi nghĩ mọi chuyện đã diễn ra tốt đẹp."

"Tôi đồng ý," Barrazin nói. "Vì vậy, ông sẽ cho chúng tôi xem một số sửa đổi dành cho chiến hạm tấn công à ?"

Corrius gật đầu và dẫn đường xuống hành lang tối tăm. Nó rộng và cao, chạy dọc sống lưng con tàu. Giống như phần còn lại của Đệ Tứ Kỵ Sĩ, nó không được trang trí. Chức năng của nó là đưa các Chiến Binh với số lượng lớn và nhanh chóng đến vị trí mà tại đó họ sẽ đóng vai trò là những thiên thần của cái chết.

"Tôi có vinh dự được ở trên tàu trong hầu hết thời gian thực hiện nhiệm vụ ," Corrius nói, "và được chứng kiến những quan niệm của Ngài Mortarion đang dần thành hình."

Ông ta rẽ vào cảng ở ngã tư lớn đầu tiên và dẫn họ vào một trong những khu vực phòng thủ. Các Tech-priests và hàng trăm học trò của họ đang làm việc chăm chỉ trên các bức tường bên trong của hội trường. Giàn giáo đi lên hết mười tám mét, đến nơi các bức tường cong vào trong tạo thành nửa vòm của trần nhà. Các Chiến Binh của cả hai đại đội đang xem xét các khẩu pháo và làm quen với cấu hình mới của chiến hạm.

"Gia cố các lá chắn," Tersus chỉ ra.

"Cũng sẽ mất khá lâu đấy," Barrazin nói.

"Đúng," Corrius nói. "Và không chỉ những lá chắn. Tất cả các kết cấu hỗ trợ đã được kiểm tra đầy đủ. Nhiều việc cũng đang được thực hiện với hệ thống tên lửa đẩy."

"Sau đó tôi thấy lo ngại ở một điều này," Barrazin nói.

"Chuyện gì nào?" Tersus hỏi.

"Trước tiên hãy nói cho tôi biết điều này. Anh nghĩ sao về cuộc diễn tập hạm đội mà chúng ta vừa hoàn thành?"

"Cuộc diễn tập thật khác thường," Tersus nói. "Không giống bất cứ điều gì tôi đã làm trước đây, với tư cách là Death Guard hay Dusk Raider."

Tersus không thể hoàn toàn giữ được sự yêu mến và mất mát trong giọng nói của mình khi sử dụng tên cũ của XIV. Barrazin hiểu được nỗi nhớ nhung này nhưng không đáp lại.

"Chúng thật khác thường," anh ta đồng ý. "Vì vậy, họ phải có một mục đích chính xác. Việc chuẩn bị cho Đệ Tứ Kỵ Sĩ cũng vậy."

"Mục đích đó để là gì?" Corrius hỏi.

"Ngài Mortarion đang có ý định thực hiện một chiến dịch."

"Ở đâu? Thậm chí còn chưa có tin đồn gì về việc triển khai của chúng ta."

"Nó phải đến sớm thôi," Barrazin nói. "Không có con trai nào của Hoàng đế sẽ ngồi nhàn rỗi lâu đâu."

"Nhưng mà ở đâu?" Corrius nhấn mạnh.

"Tôi không biết. Nhưng những sửa đổi và bài tập quá cụ thể nên không thể nghĩ ra một nhiệm vụ cụ thể nào."

Phía trên, ánh sáng của nhiều máy cắt plasma lóe lên như tia sét nhiệt.

Tersus đang cau mày. "Tôi đang cố hình dung xem nhiệm vụ đó có thể là gì."

"Anh có vẻ không thoải mái nhỉ," Corrius nói.

"Tôi thấy bất an khó chịu." Tersus nhún vai. "Bối rối nữa. Anh có nhận thấy rằng thực sự không có biện pháp phòng ngự nào trong đội hình mà chúng ta đã sử dụng không?"

"Điều đó không hoàn toàn đúng," Barrazin nói.

"Anh nói đúng. Trong chừng mực nào đó, mục đích của nó theo như tôi có thể nói, là ưu tiên Đệ Tứ Kỵ Sĩ có thể tiếp cận được mục tiêu."

"Hãy tấn công đủ mạnh và anh sẽ không cần phải phòng thủ."

"Điều đó xảy ra bao nhiêu lần trong trận chiến?" Tersus hỏi.

Cách đó vài mét, một Chiến Binh của Đại đội Một quay lại chào, chắp tay trước ngực. "Xin thứ lỗi, thưa Ngài,"

Barrazin quay sang. "Anh có muốn bổ sung thêm điều gì không, Typhon?"

"Tôi không có ý thiếu tôn trọng gì đâu, First Captain à."

"Hiểu. Tôi sẽ nghe những gì anh phải nói. Hãy thoải mái nói chuyện."

"Thưa các Đội Trưởng và nguyên soái, một lần nữa, tôi không có ý gì xúc phạm, nhưng các anh là người Terran," Typhon nói. "Nếu các anh từng sống ở Barbarus, các anh sẽ biết rằng những trận chiến như vậy đã xảy ra hằng ngày. Tấn công mà không phòng thủ là tất cả những gì chúng tôi có khi không còn gì để phòng thủ. Và những nỗ lực phòng thủ không bao giờ có tác dụng. Cách duy nhất để sống sót là tấn công trước."

Hắn ta dừng lại, rồi tự chỉnh lại lời nói của mình.

"Nghĩa là, chúng ta có thể sống sót khi Ngài Mortarion ở bên chúng ta, và cho chúng ta thấy rằng chúng ta có thể chiến thắng. Trước khi Ngài ấy đến, nếu dù sao thì cũng phải chết, tốt hơn hết là chết trong khi đang tấn công. Anh có thể mơ rằng mình đang kéo theo kẻ thù của mình xuống mồ."

Hắn ta nhăn mặt khi nhớ lại những ký ức đen tối. "Mặc dù, thực ra, tôi không chắc chúng tôi từng mơ như vậy trước cả khi Ngài Mortarion đoàn tụ cùng chúng tôi."

"Anh đã nói với tôi rằng Ngài đã tặng anh món quà là những giấc mơ đúng không," Barrazin nói.

"Đúng là như vậy. Những giấc mơ khi thấy kẻ thù bị tàn sát. Và Ngài ấy đã dạy chúng tôi cách tấn công để việc phòng thủ thực sự không còn quan trọng nữa. Ai lại cần phòng thủ khi kẻ thù đã chết? Anh có hiểu không?"

"Tôi hiểu," Tersus nói. "Quân Đoàn XIV luôn theo học thuyết định mệnh, nhưng tôi thừa nhận rằng anh có mối liên hệ mật thiết hơn với thuyết định mệnh ở Barbarus."

"Chúng tôi không còn sự lựa chọn nào khác," Typhon nói.

"Tôi cam đoan với anh điều này," Barrazin nói, quan sát công việc và tưởng tượng xem Đệ Tứ Kỵ Sĩ vốn đã trở thành một loại vũ khí tàn bạo đến mức nào, "Bất cứ nơi nào chúng ta đi tới bây giờ, kẻ thù sẽ không còn cơ hội sống sót."

Trong phòng liên lạc của Lưỡi Hái Tử Thần, Mortarion bước lên căn phòng lập thể. Hội trường tối om, ngoại trừ ánh sáng yếu ớt phát ra từ khu vực làm việc của những tech-adept đang vận hành con tàu. Mortarion gật đầu và căn phòng lập thể trở nên sống động. Ánh sáng lóe lên, lung linh bao quanh Mortarion với hình ảnh một căn phòng họp. Chỉ một cái nhấp nháy nhẹ cũng làm mất đi ảo giác. Một con đại bàng aquila bằng vàng khổng lồ trên bức tường đen đang dang rộng đôi cánh của nó trên chiếc bàn xung quanh đang tập trung các tư lệnh quân đội.

Mỗi người trong số họ là ảnh ảo ba chiều mà hệ thống đã tái tạo hình ảnh của họ bên trong căn phòng. Bản thân hệ thống là một cấu trúc ảo ảnh, mô phỏng thực tế đủ chân thực cho mục đích của một buổi họp, và sự hiện diện của Mortarion đủ để khiến các tư lệnh này phải kinh ngạc. Họ cúi đầu chào khi ngài xuất hiện. Ngài đứng ở một bên đầu bàn, im lặng quan sát. Ở phía xa, tư lệnh Trevent của Imperial Army tóm tắt tình hình ở Cụm Sao Galaspar. Bên cạnh ông ta, màn hình mô phỏng đang hiển thị bản đồ của cái đế chế nhỏ bé đó.

"Chúng ta có lực lượng nào trong khu vực này không?" Tư lệnh Avissa Briteen hỏi. Ngay khi cô ta nói, màn hình bên cạnh Trevent thay đổi để hiển thị từng khu vực. Tầng tầng lớp lớp các hình ảnh lung linh và đan chéo nhau.

"Không đủ để tiến hành một cuộc tấn công vào Galaspar," Trevent nói, chỉ vào màn hình. "Hạm đội viễn chinh 20 và 11 đang bận tham gia chống lại lũ Ork ở Vulga Kar. Cuộc chiến đó đang rất khó khăn. Họ sẽ thắng, nhưng không dễ dàng gì."

Ý ông là các hạm đội đang sa lầy trước đế chế của bọn da xanh và ông lo lắng về kết quả phải không, Mortarion nghĩ.

"Còn các White Scars thì sao?" Tư lệnh Paranthial hỏi.

Trevent nói: "Quân đoàn Năm đang săn đuổi bọn fra'al sistrum cùng với Chiến Đoàn Gorgon Five. Việc tái bố trí lại nhiệm vụ vào thời điểm này sẽ là một thảm họa và có nguy cơ giành được một chiến thắng mà đã phải hy sinh rất nhiều."

Paranthial nói: "Tuy nhiên, chúng ta không thể để Galaspar nhởn nhơ mãi sau khi chúng tấn công vào tàu của Imperium."

"Tôi đồng ý," Briteen nói. "Và đó là chưa tính đến vị trí chiến lược của Galaspar. Nó sẽ là một trở ngại tiềm tàng cho việc tập trung lực lượng ở khu vực Vasalius. Nếu bọn Order đi theo chủ nghĩa bành trướng, thì chúng ta sẽ có thêm một vị trí dễ bị tổn thương mới."

"Bọn Order dường như không có khả năng di chuyển trong Warp, ít nhất là vào lúc này," Trevent trả lời. "Tuy nhiên, vì vị trí chiến lược của nó. Không thể bỏ qua Galaspar, nhưng hiện tại chúng ta không thể tập hợp lực lượng cần thiết cho kiểu bao vây kéo dài để xuyên thủng hàng phòng thủ của Order. Phong tỏa có vẻ là lựa chọn duy nhất của chúng ta."

"Một cuộc phong tỏa," Mortarion lặp lại.

Vị Tư Lệnh Quân Đội quay lại nhìn Mortarion, điều mà tất cả bọn họ đều tránh làm cho đến bây giờ. Ngay cả hình ảnh lập thể của ngài cũng khiến họ khó chịu.

"Vâng," Trevent nói. "Ít nhất thì Galaspar sẽ bị phong toả."

"Phong toả ," Mortarion lặp lại với vẻ khinh thường lạnh lùng. "Và khi nào Imperium sẽ giải quyết bọn Order?"

"Khi các lực lượng có thể được rảnh tay," Trevent nói.

Mortarion đáp lại bằng sự im lặng và sự tĩnh lặng khủng khiếp.

Trevent run sợ một cách rõ rệt.

"Đó sẽ là một cuộc chiến lâu dài. Thật đáng tiếc nhưng đó đang là tình hình thực tế".

"Một cuộc chiến lâu dài," Mortarion nói, như thể việc lặp lại những lời của Trevent là cách duy nhất ngài có thể khiến bản thân tin rằng chúng đã được thốt ra. "Một uyển ngữ thuận tiện cho sự chậm trễ. Trong khi đó, người dân Galaspar phải chịu đựng sự chuyên chế đó."

"Bọn chúng đã tồn tại hàng thế kỷ rồi," Briteen nói. "Để chúng sống thêm một thời gian tương đối ngắn nữa là không thành vấn đề."

"Tương đối à," Mortarion nói, "ý của ông là có thể trong nhiều năm nữa phải không."

Trevent bắt đầu giơ tay xoa dịu, rồi nghĩ lại, phản ứng như thể Mortarion thực sự ở cùng phòng với ông ta. "Đó không phải là ý của chúng tôi," ông ta nói.

"Nhưng đó là sự mong đợi của ông."

Trevent nhăn mặt. "Sự phức tạp của Cuộc Đại Viễn Chinh đã cản trở các giải pháp mà chúng tôi mong muốn ở các chiến dịch ở cấp độ Hệ Hành tinh và Cụm Hành Tinh."

Mortarion không nói gì.

"Ngài muốn tham chiến phải không, thưa Ngài Mortarion," Trevent nói. "Ngài có gợi ý gì không?"

"Có," Mortarion nói. "Rằng chúng ta sẽ không chờ đợi thêm nhiều năm nữa. Rằng chúng ta tiêu diệt sự suy đồi của bọn Order ngay lập tức."

"Tất cả chúng tôi đều muốn thấy điều đó," Paranthial nói.

"Tốt. Sau đó Death Guard sẽ giải phóng Galaspar."

"Bản chất của chiến dịch đầu tiên của Quân đoàn 14 vẫn đang được thảo luận," Trevent nói sau một lúc do dự. Và rồi, sau một lúc lâu hơn, ông ta nói thêm, "Thưa Ngài Mortarion, Ngài không có thẩm quyền để ra quyết định đó là gì."

Mortarion càu nhàu. "Ông nghĩ là không sao?"

"Tất nhiên, nếu Hoàng đế ra lệnh....."

Mortarion ngắt lời Trevent. "Cha của ta có quyền. Sẽ không cần phải phong tỏa. Ta sẽ yêu cầu Galaspar phải quy thuận ngay lập tức. Ta đã bắt đầu chuẩn bị làm việc đó rồi."

Ngài đã rất lịch sự với các Tư Lệnh Quân Đội bằng cách lắng nghe kế hoạch của bọn họ cho cụm sao này để xem liệu, bằng một cơ hội kỳ lạ, sự cứu rỗi của Galaspar có đến trước khi ngài kịp sẵn sàng hay không. Nó sẽ không. Các giải pháp của các Tư Lệnh Quân Đội thật vô nghĩa như ngài đã dự đoán trước.

"Không phong tỏa sao?" Trevent lặp lại với vẻ hoài nghi. "Đó là một tuyên bố đầy tham vọng. Ngài dự định hoàn thành mục tiêu đó như thế nào?"

"Với sự càn quét của lưỡi hái."

"Điều đó có nghĩa là gì, thưa Ngài Mortarion?" Paranthial hỏi.

"Một đòn tấn công bất ngờ, quyết đoán và áp đảo vào trái tim của Hệ sao Galaspar. Hạm đội của ta sẽ vượt qua hàng phòng thủ và chiếm Galaspar quá nhanh đến mức bọn Order không có cơ hội để thể hiện được sức mạnh của mình."

"Tôi sẽ không thuyết giảng Ngài Mortarion nghe về tính chiến thuật," Paranthial bắt đầu.

"Vậy thì đừng," Mortarion nói.

"Nhưng không phải hoàn cảnh nào cũng cho phép như vậy..." Ông ta hít một hơi, rõ ràng ông không đang tìm kiếm một từ giải nghĩa đơn giản hơn, mà là một từ ngữ ít xúc phạm hơn. "Đây là một chiếc lược quá trực tiếp, quá giản đơn."

"Đây là chiến lược duy nhất hiệu quả trong Cụm Sao Galaspar," Mortarion nói.

"Khả năng phòng thủ của Order rất đáng gờm," Paranthial nói.

"Chúng không đáng lo ngại!"

Hai giờ sau, trong phòng chiến lược của Đệ Tứ Kỵ Sĩ, Mortarion tiết lộ chiến dịch với các Captain của các Đại đội của mình. Căn phòng nằm ở phía trên và ngay phía sau đài chỉ huy , với chiếc bàn lập thể nằm ở trung tâm của nó.

"Có mười một hành tinh chính trong cái đế chế này," Mortarion nói. "Chúng ta sẽ bỏ qua tất cả các thế giới ngoại trừ một. Galaspar là trung tâm của mọi sự kiểm soát. Không có nó, đế chế của Order không thể tồn tại được." Khi ngài nói, sơ đồ ba chiều của chiếc bàn ba chiều được phóng to từ chế độ xem toàn bộ cụm sao, đến một trong các hành tinh của Hệ sao Galaspar.

"Chiến lược của chúng ta là đánh trực tiếp. Chúng ta sẽ đâm xuyên hệ sao từ điểm Mandeville đến Galaspar với tốc độ tối đa. Chúng ta không cần dừng lại vì thứ gì cả. Không cần thiết. Chiến hạm kẻ thù rất mạnh và đông nhưng chậm. Chúng sẽ không thể bắt kịp tốc độ của chúng ta."

Những hình ảnh đơn sơ của pháo đài trung tâm xuất hiện. Chúng là những người bảo vệ khổng lồ của Galaspar, những con tàu tuần tra từng quỹ đạo hành tinh trong hệ sao. Chúng là những con quái vật nặng nề, mỗi con tàu có kích thước bằng một chiếc tàu tuần dương chiến đấu, được chế tạo để áp đảo mọi mối đe dọa đối với đế chế bằng sức mạnh tuyệt đối. Chúng là những khối hình chữ chi, nhiều tầng với mũi nhọn. Mỗi tầng của chúng đều được bao phủ bởi các tháp pháo và dàn ngư lôi khổng lồ, đảm bảo hỏa lực tới nhiều hướng.

Mortarion dừng lại, để các Captain đánh giá những con tàu sẽ là trở ngại chính của hạm đội. Không ai trong số họ hỏi điều gì sẽ xảy ra với một chiến hạm Death Guard bị tê liệt bởi hỏa lực của kẻ thù, điều chắc chắn cũng sẽ xảy ra với nhiều con tàu khác. Mortarion đã cho họ câu trả lời. Chúng ta không cần dừng lại vì cái gì cả.

Chế độ hình ảnh trên bảng đã thay đổi nên bây giờ chỉ có thể nhìn thấy Galaspar.

"Các tuyến phòng thủ hành tinh là nơi bắt đầu những trở ngại thực sự. Ngoài các bệ quỹ đạo còn có những khẩu pháo trên mặt đất rất phong phú và đồ sộ. Chúng đủ mạnh để đẩy lùi và tiêu diệt những con tàu đang cố gắng tiếp cận để bắn phá trên quỹ đạo. Nhưng với tốc độ và sức tiến công của chúng ta, chúng ta sẽ có cơ hội để hạ cánh được một con tàu. Chỉ một. Cái này."

Khung cảnh lại thay đổi, lao tới bề mặt Galaspar và trình bày đường nét của một vòng cung tổ ong.

"Đây là tổ ong chính của Galaspar," Mortarion nói. Ngài coi thứ đó như một tù nhân bị kết án. "Tên nó là Protarkos. Hội Order được tập trung và phân cấp. Galaspar cai trị đế chế và Protarkos cai trị Galaspar. Thông tin được thu thập bởi các đặc vụ Imperial đã xác nhận điều này. Nhiều tín hiệu bắt nguồn từ Protarkos và truyền đến nó hơn bất kỳ khu vực nào khác trên hành tinh. Và phần lớn những tín hiệu đó đều bắt nguồn từ đây."

Đỉnh của tòa tháp cao nhất bắt đầu hiện ra

"Gần như chắc chắn rằng vị trí này là trung tâm kiểm soát của Galaspar. Đây là mục tiêu của chúng ta. Nó phải được chiếm lấy chứ không được phá hủy, kẻo một khu vực khác ở nơi khác sẽ chiếm lấy quyền chỉ huy của nó."

Một hình ảnh khác xuất hiện nơi đáy tổ ong.

"Kết quả đo nhiệt cho thấy phần lớn năng lượng của tổ ong được tạo ra ở đây. Đây là mục tiêu phụ, cần tiêu diệt nếu có thể, nhằm đẩy nhanh tốc độ đánh bại kẻ thù. Tổ ong phải được chiếm lấy trong vòng một ngày một đêm. Sau đó, quân tiếp viện từ các tổ ong khác sẽ có thời gian đến. Tình hình rất đơn giản. Không có quy mô quân đội nào mà Galaspar có thể huy động được có thể chịu đựng được mổ cuộc oanh tạc từ quỹ đạo. Nhưng hạm đội của chúng ta không thể tiếp cận trừ khi hệ thống phòng thủ của hành tinh bị tê liệt. Vì vậy, trung tâm điều khiển của Protarkos phải bị đánh chiếm. Con tàu này và mười nghìn Chiến Binh của quân đoàn mà nó chở sẽ đánh chiếm Protarkos trong một ngày một đêm."

Mortarion kết thúc và chờ đợi câu hỏi. Ngài đã tiết lộ một kế hoạch sẽ mang lại cái chết cho Hội Order một cách nhanh chóng, tàn bạo và toàn diện. Sẽ có một cái giá phải trả cho Legion. Điều đó là tất yếu như chính cái chết vậy.

"Điều gì có thể ngăn cản Hội Order phá hủy trung tâm chỉ huy của họ trước khi chúng ta có thể chiếm giữ nó?" Tersus hỏi.

Mortarion nói:

"Hội Order được tập trung hóa và hệ thống phân cấp của nó cực kỳ cứng nhắc. Chế độ chuyên chế có quyền lực lớn nhất tập trung vào tay kẻ mạnh nhất, người cai trị từ tổ ong lớn nhất và mạnh nhất. Các lãnh đạo của Order sẽ không chấp nhận những rủi ro đi kèm với việc kiểm soát phi tập trung. Không có gì có thể thách thức chính Order. Nguyên lý đó được truyền tải ngay trong tên gọi của nó. Nếu tổ ong này là trung tâm cai trị thì nó phải tồn tại như vậy. Tiêu diệt Protarkos có nghĩa là nhường lại quyền kiểm soát cho một tổ ong nhỏ hơn và các thủ lĩnh của nó. Các Kiểm Soát Viên Cấp Cao thậm chí sẽ không nghĩ đến một bước như vậy, chứ đừng nói đến việc thực hiện nó, có lẽ ngoại trừ vào thời điểm mà bịn chúng không còn hy vọng gì nữa. Đây là một trường hợp mà thời gian có hạn sẽ có lợi cho chúng ta. Những kẻ đang kiểm soát Protarkos sẽ tin rằng quân tiếp viện sẽ đến được chỗ bọn chúng. Sẽ là hợp lý nếu chúng nghĩ như vậy. Chúng ta sẽ phải chứng minh chúng đã sai."

Barrazin lên tiếng. Anh ta đang nghiên cứu địa hình xung quanh gốc tổ ong.

"Chúng ta có thể hạ cánh ở đâu, để có thể chiếm được Protarkos nhanh như vậy?"

"Chúng ta sẽ không hạ cánh," Mortarion nói. "Đệ Tứ Kỵ Sĩ sẽ tấn công Protarkos. Bằng chính nó."

Việc chuẩn bị đã mất nhiều tháng. Lúc đó Mortarion cảm thấy khó chịu nhưng ngài cũng rất kiên nhẫn. Ngài có thể thấy mục tiêu của mình đang dần hiện ra từng bước một. Cuối cùng, khi tất cả đã sẵn sàng và cuộc hành trình đến Galaspar đang được tiến hành, ngài đã nói chuyện với toàn bộ hạm đội từ đài chỉ huy của Đệ Tứ Kỵ Sĩ. Nó là tàu chỉ huy cuộc tấn công và nó sẽ là đầu nhọn trên mũi nhọn của đội hình tấn công.

Trong hầm chứa quân của con tàu, mười một nghìn chiến binh được Mortarion tuyển chọn đang chờ đợi để được tung vào trận chiến.

Mortarion bắt đầu bài phát biểu của mình khi hạm đội rời khỏi Waro tại điểm tập kết Mandeville gần Galaspar nhất và bắt đầu di chuyển, các động cơ plasma đã khởi động

"Các Death Guard của ta. Khi lần đầu tiên ta gặp mặt các con, ta đã gọi các con là những lưỡi hái không thể gãy của ta. Ta đã hứa với các con rằng công lý sẽ đến từ tay các con. Ta thề rằng sự diệt vong sẽ rình rập hàng ngàn thế giới. Vào ngày này, sự diệt vong sẽ đến với thế giới đầu tiên trong số chúng. Những con người này đang chịu đau khổ vì Galaspar. Bọn Order cai trị đế chế này, và Order cũng bẩn thỉu như cách chúng khuất phục người dân của chúng. Công lý đòi hỏi sự hủy diệt. Hãy xua đi mọi ý nghĩ thương xót, vì lòng thương xót là trò chơi của kẻ hèn nhát và là lời dối trá của kẻ bạo chúa. Ngày hôm nay, lưỡi hái đang giáng xuống cổ những tên bạo chúa. Không có gì có thể ngăn cản chúng ta. Không có kẻ thù nào có thể đứng trước chúng ta. Cái chết là sự thật đang chờ đợi tất cả. Chúng ta hành quân cùng Thần Chết. Chúng ta là một với Thần Chết. Bây giờ, hãy để sự diệt vong và công lý trở thành một."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro