[đoản] ngọt sâu răng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

truyện sủng nha mn tui hứa đó  :))))

Năm 5 tuổi cô được nhân nuôi vào một gia đình giàu có, một đứa mồ côi như cô  lần đầu tiên biết thế nào là tình thương của gia đình có ba có mẹ cô còn có một người anh trai âm áp hết mực yêu thương mình

Nhưng hạnh phúc không lâu thì tai họa lại ập tới trên cô gái nhỏ bé này

“ mẹ con muốn đi chơi cơ, con muốn đi chơi công viên cơ”

Cô bé nhỏ nũng nịu đòi người mẹ dắt đi chơi hai má phúng phính đầy đặng ai cũng muốn véo một cái một cậu bé tiếng tới bẹo lấy má cô đầy cưng chìu

“anh đi với em đừng có nhõng nhẽo nữa”

“không chịu, không chịu phải có mẹ cơ’’

Nhưng cô đâu biết đó là ngày cô hối hận nhất, bắt đầu những chuỗi ngày như địa ngục đầy đau đớn và tủi hèn.

“mẹ ơi con muốn ăn kem”

Cô bé chỉ hàng kem bên kia đường người mẹ cười nhẹ xoa máy tóc dài của cô đầy hiền từ đầy yêu thương nắm tay cô đưa cho cậu bé

“Hạc Hiên con trông em, đừng để con bé chạy lung tung đấy”

“ vâng ạ”

Chạm nhẹ vào má cậu đi vội qua bên kia đường, cậu nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé trong lòng bàn tay mình

“ meo”

Một con mèo nằm chơi vơi giữa đường thu hút sự chú ý cô bé ngây ngô nhìn chú mèo rồi vội buông tai cậu chạy đến con mèo, một chiếc xe mất thắng đang đến trước sự sợ hãi của cậu tiếng hét thất thanh, cô bé sợ hãi nhắm chặt mắt ngất liệm đi, cô bé cảm thấy mình như được ai đó bao bọc bảo vệ trong vòng tay âm áp còn nghe thấy tiếng khóc thảm thiết của anh trai tiếng mẹ vỗ về.

"không sao đâu, không sao đâu con gái của mẹ"

[...]

Mưa rơi không ngừng bầu trời xám xịt tối đen khung cảnh xung quanh đầy tang thương mất mát, người đàn ông như hóa điên không ngừng la hét xong tới cô bé bóp cổ lấy vừa la hét vừa gào khóc. Người xung quanh không ngừng mắng nhiết

“tại mày tại mày, mày là con xui sẻo chính mày hại chết vợ tao tại mày, tao phải giết mày trả mạng cho vợ tao...trả lại đây”

“ba...không phải con...không phải con”

Cô bé vừa khóc vừa vang xin những người xung quanh nhìn một cách lạnh nhạt không một ai muốn cảng người đàn ông đó lại, cô cố đưa ánh mắt nhìn anh trai mình đáp lại là ánh mắt lạnh nhạt đầy xa cách khung cảnh xung quanh bắt đầu mờ dần mờ dần, cô nghe thấy giong nói đầy lạnh lẻo ám ảnh cô mãi  sao này.

“chết thì quá dễ dàng rồi”

[...]

“xoảng”

“cút ra ngoài”

Hắn hất đổ cốc thủy tinh trên bàn, cô theo bản năng sợ hãy rụt người lại tay chân run rãy vội vàng nhặt mảnh thủy tinh mặt kệ tay cứa vào mảnh thủy tinh không ngừng chảy máu, hắn nhíu mày quát to hơn

“CÚT RA NGOÀI”

Cô vội vã chạy ra ngoài nước mắt không ngừng rơi trên khuôn mặt gầy trơ xương trốn vào nơi xó bếp mà khóc.

Sao tai nạn ấy người mẹ cô yêu thương nhất bỏ rơi cô, cô cũng không còn ai để nương tựa anh trai cô trở nên lạnh nhạt với cô luôn hành hạ cô từng ngày từng ngày, không còn là người anh trai yêu thương cô ngày nào, cô luôn phải chịu sự ghẻ lạnh của mọi người họ xem cô là kẻ thù kẻ mang điềm xui sẻo kẻ hại chết nữ chủ của ngôi nhà mọi tội lỗi đều đổ lên đầu cô.

Họ luôn hành hạ cô những trận đòn vô cớ những lời lăng mạ những lời chửi rủa, cô chỉ biết trốn tránh chịu đựng từng ngày từng ngày nó như chất độc ăn sâu vào tâm hồn cô.

“cơm của mày, tự mà ăn đồ xui sẻo”

Người hầu gái quăng xuống đất khay cơm thừa trộn lẫn nhìu thứ với nhau một đó còn không phải đồ ăn của con người, cô cố thu mình vào trong sợ hãi muốn trốn đi,cô không thể phản kháng được càng không thể chóng lại chỉ có thể cam chịu mọi thứ.

“ mày chê à ăn ăn mày nuốt hết cho tao”

Cô cảm thấy da đầu tê dại bị giật mạnh về sau người hầu gái không ngừng giật tóc cô, không ngừng la hét chữi rủa bắt cô nuốt những thức ăn bẩn thỉu ấy chân không ngừng đánh vào cơ thể nhỏ bé gầy trơ xương bàn tay chỉ còn da bọc xương của cô bị giẩm trở nên xanh tím. Cô ngất đi không ai quan tâm nằm trơ trọi nơi góc bếp, mặc kệ sống chết của cô sẽ thế nào bóng tối ôm trọn lấy cô gái nhỏ bé ấy.

---còn tiếp---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro