ám ảnh kinh hoàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh nắng vàng ươm chiếu rọi vào khung cửa sổ. Những tia ánh sáng chói chang rọi vào mắt bé gái nằm thiêm thiếp trên sàn gỗ. Xung quanh cơ thể mỏng manh ấy là bộ kimono gấm quý giá, gần như rách toạc, hở ra bộ ngực trần bé nhỏ và hai quả anh đào tí hon đáng yêu, kèm theo cặp đùi nhỏ trắng muốt, mái tóc xanh dài xõa tung. Bên dưới bộ kimono là vệt nước màu đỏ thẫm kéo dài, bết vào váy áo. Chăn nệm bị hất tung, trên sàn còn vương đọng vết tích đêm qua.
Đôi mắt đang nhắm nghiền chợt lay động. Hàng lông mi dài còn vương nước mắt hơi rung rung. Hai con ngươi xanh thẳm tựa đại dương xuất hiện sau hàng mi.
Nagisa nhổm dậy, đảo mắt mệt mỏi nhìn quanh phòng. Kí ức đêm qua lùa vào tâm trí tựa một làn gió độc, khiến cô bé chưa kịp đứng dậy đã loạng choạng ngã khụy xuống.
Đau quá, sao lại đau đến vậy
Cô run rẩy nhìn vũng máu dưới chân đang thấm dần vào bộ kimono, nhận ra cơn đau nhức nhối vùng bên dưới, cố gắng để ko khỏi bật khóc.
  Mama... papa... cứu con...
Cô úp mặt vào tay, im lặng.
_ Đằng ấy ổn ko?
Một giọng nói trong trẻo vang lên, ko chứa chút cảm xúc.
Nagisa quay lưng lại, nhìn chủ nhân của giọng nói lạ kia, nín thở.
Chủ nhân của giọng nói ấy là một cô bé, rất xinh đẹp. Mái tóc đen dài xinh đẹp ôm lấy thân hình gầy nhỏ xanh xao. Tóc mái dài, nhưng ko đủ dài để che kín đôi mắt màu hổ phách lạnh lùng trống rỗng kia. Sống mũi cao, môi anh đào. Nổi bật nhất làn da trắng nhợt nhạt ko sức sống kia. Trông cô bé ấy chẳng khác gì một hình nhân to bằng kích cỡ người thật biết di chuyển.
Một vẻ đẹp cao sang và trống rỗng, tựa một búp bê bằng sứ quý giá.
_ ...Tôi ổn... chị là....
Mãi Nagisa mới trả lời đc, khí lạnh tỏa ra ngùn ngụt từ người con gái cô cho là cao sang ấy khiến cô khó xử. Nhưng cô bé kia thì lại ko như thế, vẫn rất lạnh lẽo... và tự nhiên?
_ Yukiko. Yukiko Kanzaki. Con gái lãnh chúa vùng phía Tây Edo, bị bắt cóc.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#karnagi