Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Pavel lăn mình trên chiếc sofa, cọ má vào chiếc gối mềm mại bên dưới, mơ hồ tưởng rằng đó là đùi của Pooh. Sự êm ái từ chiếc gối dường như khiến anh cảm thấy dễ chịu hơn, không còn cảm giác mệt mỏi từ những đêm mất ngủ và những suy nghĩ rối bời trong đầu. Một lúc sau, khi tỉnh dậy hẳn, anh mở mắt ra nhưng lại không thấy Pooh đâu. Căn phòng trống vắng và yên tĩnh, chỉ còn tiếng đồng hồ tích tắc vang lên từ xa.

Ngồi dậy, Pavel đảo mắt quanh phòng, và ánh nhìn của anh dừng lại ở chiếc bàn cạnh sofa. Trên đó là một cốc nước lọc đầy và một mảnh giấy nhỏ với nét chữ ngắn gọn của Pooh: "Anh hãy nghỉ ngơi thêm một chút, em ra ngoài một lát. Khi tỉnh dậy nhớ uống nước nhé!" Pavel mỉm cười nhẹ, cầm lấy cốc nước và uống một ngụm lớn. Nước mát lạnh trôi qua cổ họng, mang lại cho anh cảm giác sảng khoái và tỉnh táo hơn hẳn.

Pavel ngồi trên sofa một lúc, hồi tưởng lại những gì đã xảy ra tối qua. Anh đã lỡ làm lộ ra vẻ yếu đuối của mình trước Pooh, cậu nhóc nhỏ hơn anh đến sáu tuổi. Anh không thể quên được cảm giác xấu hổ khi để cho cảm xúc chi phối và vô tình tiết lộ những tâm tư giấu kín trong lòng mình. Chưa bao giờ anh nghĩ rằng mình lại rơi vào tình huống này, để một cậu nhóc nhìn thấy mặt yếu đuối của mình và còn an ủi anh.

Anh vò đầu bứt tai, sự nhục nhã từ việc để lộ ra con người thật của mình khiến anh không khỏi tự trách. Nhưng rồi Pavel quyết định gạt bỏ suy nghĩ đó qua một bên, anh không thể để chuyện này ảnh hưởng đến tinh thần và hành động của mình. Đối với anh, sự kiểm soát cảm xúc là điều quan trọng nhất, và anh sẽ không để điều này lặp lại.

Rời khỏi sofa, Pavel đi vào phòng tắm để làm vệ sinh cá nhân. Anh rửa mặt, đánh răng, và chăm chút cho bản thân, trong đầu vẫn lẩn quẩn những suy nghĩ về Pooh. Pavel tự nhủ mình cần phải cẩn trọng hơn, không để tình cảm cá nhân chi phối quá mức. Sau khi đã thay đồ chỉnh tề, anh bước ra ngoài, sẵn sàng đối mặt với một ngày mới.

.

Pavel bước ra khỏi nhà và tiến đến chiếc xế hộp đắt tiền của mình. Ánh nắng buổi sáng chiếu rọi qua kính xe, làm lấp lánh bề mặt bóng loáng của chiếc xe thể thao sang trọng. Anh mở cửa xe, ngồi vào ghế lái, và ngay lập tức khởi động động cơ. Tiếng động cơ gầm lên mạnh mẽ, phản chiếu sự quyết tâm trong lòng anh. Pavel nhấn ga, chiếc xe lao vút đi trên con đường vắng, để lại đằng sau những dãy nhà và cửa hàng đang bắt đầu mở cửa đón chào một ngày mới.

Trên đường đi, khi vượt qua một đoạn phố đông người, anh bất chợt nhìn thấy một hình bóng quen thuộc lướt qua kính xe. Đó là Pooh. Cậu đang đi bộ từ hướng bệnh viện về, bước đi nhẹ nhàng nhưng lại có phần lặng lẽ. Điều này khiến Pavel không khỏi cảm thấy khó hiểu. Pooh từng nói rằng cậu không có mẹ, không có người thân nào. Vậy tại sao cậu lại đi ra từ bệnh viện?

Anh liếc nhìn Pooh một lần nữa, nhưng cậu nhóc dường như không nhận ra sự hiện diện của anh. Pavel nhún vai, cố gạt bỏ sự tò mò ra khỏi đầu. Anh không muốn nghĩ nhiều về điều này, ít nhất là cho đến khi anh về nhà và có cơ hội hỏi chuyện Pooh. Điều quan trọng lúc này là anh cần phải tập trung vào những việc trước mắt, và quán bar anh hay lui tới là điểm đến tiếp theo trong lịch trình của anh.

.

Chiếc xe của Pavel dừng lại trước một quán bar quen thuộc, nơi mà anh và những người bạn thường tụ tập sau những ngày dài căng thẳng. Quán bar này không chỉ nổi tiếng với những loại rượu ngon mà còn là nơi tụ họp của nhiều kẻ quyền lực trong thế giới ngầm. Là một khách VIP, vừa bước vào, Pavel đã ngay lập tức được chào đón bởi hàng tá cô em chân dài vây quanh. Những ánh mắt lả lơi và nụ cười quyến rũ của họ dường như không làm anh bận tâm. Anh tiến thẳng đến quầy bar, nơi một người bạn thân đang đợi sẵn.

Người bạn của anh là một gã đàn ông trung niên, dáng người hơi thấp nhưng lại vô cùng lanh lợi và khôn ngoan. Gã ta nhìn thấy Pavel bước vào thì cười lớn, nheo mắt đầy vẻ tò mò.

"Ô, lâu rồi không thấy cậu đến đây! Lại bị cậu nhóc nào giữ chân rồi hả?" Gã đùa, mắt nhìn anh đầy ẩn ý.

Pavel cười nhạt, ngồi xuống ghế cạnh bạn mình. "Ừ, đúng là có một con cún nhỏ đang ở nhờ nhà tôi. Phải chăm sóc nó nên không có dịp ra ngoài." Lời nói của Pavel vừa nhẹ nhàng, nhưng ẩn chứa trong đó là một sự mỉa mai mà chỉ có người bạn hiểu được.

Gã bạn hiểu ngay, cười lớn rồi vỗ vai anh. "Vậy à, tôi cứ tưởng cậu thay đổi sở thích rồi. Nhưng mà nếu là một con cún dễ thương thì cũng đáng để dành thời gian mà."

Pavel không nói thêm gì, chỉ nhếch môi cười, ánh mắt anh trở nên xa xăm khi nghĩ về Pooh. Cả hai cùng nâng ly, cụng chúc nhau, rồi bắt đầu uống. Rượu chảy qua cổ họng, cảm giác nóng ấm và mạnh mẽ, giúp anh xua tan đi những căng thẳng trong lòng. Pavel không muốn nghĩ ngợi gì thêm, chỉ muốn tận hưởng giây phút thoải mái này, để quên đi những suy tư và trách nhiệm đang đè nặng trên vai.

Họ tiếp tục uống, những ly rượu cứ thế mà trôi đi, làm tan biến dần những rào cản trong tâm trí. Cả hai người, những kẻ từng trải qua biết bao thăng trầm trong thế giới ngầm, giờ đây chỉ còn là những người bạn đơn thuần, chia sẻ với nhau những câu chuyện không đầu không cuối, nhưng lại giúp giải tỏa được bao tâm sự chất chứa trong lòng.

Khi rượu đã làm chủ, Pavel cảm thấy nhẹ nhõm hơn, nhưng cũng bắt đầu cảm nhận được sự choáng váng. Đầu óc anh quay cuồng, những hình ảnh và âm thanh xung quanh trở nên mờ nhạt. Anh biết rằng mình đã say, nhưng trong cơn say đó, tâm trí anh vẫn không ngừng nghĩ về Pooh, về cái cách mà cậu đã bước vào cuộc đời anh một cách bất ngờ và thay đổi mọi thứ.

Thấy anh đã say mèm trong men rượu, như mọi khi, người bạn sẽ sắp xếp cho anh một chàng để anh có thể thoả mãn được dục vọng của mình. Một chàng trai với thân hình mảnh khảnh, nhỏ bé sau đó cũng bước đến khi có sự ra hiệu của bạn anh, cậu ta dùng thân thể nhỏ bé ấy chật vật đỡ Pavel vào một căn phòng gần đó trong khi anh bước chân của anh trở nên lảo đảo và khập khiễng khi rượu đã ngấm.

.

Thế rồi những âm thanh rên rỉ và khiêu gợi cũng vang đầy khắp phòng, trong căn phòng nhỏ bé sộc lên một cảm giác ngột ngạt, ấm nóng khó tả. Lúc này Pavel đang liên tục dùng thân thể cường tráng và thứ to bự bên dưới của anh thúc mạnh vào cậu nhóc nhỏ bé kia, Pavel làm rất mạnh bạo khiến cậu ta không ngừng rên rỉ, nước mắt chảy ròng nhưng khuôn miệng không ngừng nhếch lên cười. "Sướng quá~!" Điều đó lại tiếp cho anh thêm năng lượng và sự kích thích để dã mạnh hơn.

Anh ngẩng cao đầu lên trời, đồng thời nắm lấy tóc của chàng trai và cảm nhận khoái cảm của việc làm tình mang lại, để lộ yết hầu quyến rũ cùng đường gân sần sùi. Miệng anh cũng không nhịn được mà mấp máy rên lên một tiếng "A~" thể hiện niềm hưng phấn và vui sướng khi được dùng cậu em bên dưới.

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro