Chương 15 ๋࣭⭑

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

nụ hôn nhẹ nhàng mềm mại, chứa đựng một tình cảm thuần khiết của một cậu nhóc dành cho người cậu thích. đúng vậy, Dương thích Ninh rồi. cậu thật sự không ngờ người mình thích lại là Ninh, là một người con trai. nhưng cậu không muốn vì thế mà tự lừa dối bản thân, Dương thật sự thích anh. không phải tình cảm bạn bè càng không phải tình cảm anh em, vô cùng đặc biệt.

nhưng đây là loại thầm mến không hi vọng, Ninh là người cậu thích, thích đến nổi không dám chung đường.

'anh như sao dưới nước
tôi như cá trên trời
ta chẳng hề tồn tại
nên chẳng thể có nhau'

chuyện anh và cậu thật sự quá xa vời, Dương không dám nghĩ tới nên cậu đành vụng trộm giấu đi thứ tình cảm này vào ngày hạ tràn đầy hình bóng anh. tuổi trẻ của mỗi người luôn có vài bí mật thuộc về mình, vài bí mật ấy sẽ tan biến bằng sức mạnh của con tim, một số lại luôn ở nguyên vị trí cũ như một cái bóng

___________

sáng hôm sau, Dương từ từ thức dậy . mở mắt ra thì thấy Ninh đang ôm cậu, đầu cậu dựa hững hờ trên ngực anh. Dương mở to mắt cố gắng kiềm chế từ từ ngẩng đầu nhìn Ninh. đôi mắt, sóng mũi, bờ môi này.... và cả chiếc má hôm qua cậu đã hôn trộm này thật là.. đẹp đẽ. cậu chăm chú nhìn anh

" đẹp trai không" Ninh mở mắt nhìn cậu

" ơ.. anh-h thức dậy khi nào vậy?" Dương lúng túng nói

" trước khi cậu thức dậy và nhìn chằm chằm tôi"

" tôi.. xin lỗi " ngại chết cậu rồi

" tối qua ngủ ngon không bạn nhỏ" Ninh vẫn nằm ôm cậu cúi xuống nói

" ..... có ạ" tối qua ư

" tốt, tôi dậy đi học nhé.cậu ngủ tiếp đi, lát nữa bác An sẽ đem bữa sáng lên cho cậu, không cần xuống tầng đâu" Ninh bây giờ mới buông cậu ra ngồi dậy đi xuống giường, anh đi vào phòng vệ sinh

Dương nhìn anh đi rồi trùm chăn kín mặt, nghĩ ' mới thức dậy mà đã đẹp trai vậy saoo" . cậu nằm lăn qua lăn lại một hồi cũng thấy anh đi ra. Ninh đã thay đồng phục rồi

" không ngủ tiếp à?"

Dương gật gật đầu

" còn sớm lắm ngủ tiếp đi" Ninh lại ngồi lên giường nhìn Dương, đeo đồng hồ lên tay

" Ninh.. đi học vui vẻ " Dương ân cần nhìn

" .. cậu dễ thương thật đó, trưa về sẽ mua trà sữa cho cậu, tôi đi đây" anh gõ đầu Dương một cái, cười cười rồi đứng dậy

" vâng, bye bye " Dương cũng cười theo

anh đeo balo rồi đi ra ngoài, cậu nhìn xung quanh một lúc lâu. đây là phòng của anh, giường này là của anh, gối và chăn này cũng là của anh, tất cả đều có mùi của anh.

16 tuổi đầu, Dương không đủ can đảm để đánh đổi tình bạn trân quý này thành tình cảm mơ hồ kia được.

.

cậu vừa vệ sinh cá nhân xong vừa ngồi lên giường thì có tiếng gõ cửa

" Dương ơi, dậy chưa con" là tiếng bác An

" rồi ạa " cậu từ từ đi ra mở cửa

" ăn sáng đi con, ăn xong nhớ uống thuốc bổ này nhé, là thuốc bổ Ninh đã mua cho con đấy" bác An đem thức ăn để xuống bàn

"vâng, cảm ơn bác"

" ăn nhiều vào nhé, ăn xong cứ để đó chút bác sẽ lên dọn"

" phiền bác quá" Dương phải cố gắng mau khỏe để không làm phiền đến mọi người nữa mới được

" phiền gì chứ, không có gì hết, ăn đi con" bác An cảm thấy cậu nhóc này quá ngoan rồi. rồi bác đi ra ngoài

Dương cũng ngồi xuống ăn, ăn rồi lại uống thuốc. rồi cậu lấy tập sách hôm trước có đem qua ra học, ở nhà không có Ninh chán thật đó

gần trưa, trong khi cậu vẫn đang đắm chìm trong đống bài tập thì Ninh đã về rồi bước vào phòng

" làm gì đó"

" ah Ninh, làm bài thôi ạ " Dương tập trung học quá nên không để ý, anh lên tiếng cậu mới hay anh về

" nhớ trường nhớ lớp rồi à, trà sữa đây" Ninh ngồi xuống cạnh Dương, đưa ly trà sữa cho cậu

" cảm ơn Ninh" Dương nhận lấy ly trà sữa, lâu rồi cậu không uống

" có bánh nữa nhưng tôi để tủ lạnh rồi, nào muốn ăn nói tôi"

Dương dịu dàng nhìn anh, ánh mắt họ chạm vào nhau

năm tháng đó không phải thích anh vì ngoại hình hay những thứ vật chất mà anh có. mà bởi vì trong một khoảnh khắc nào đó, anh lại chạm được đến trái tim em

_________

thời gian cứ thế trôi đi, hằng ngày anh đi học thì cậu ở nhà đọc sách, làm bài tập hay phụ giúp bác An làm việc nhà. những bữa cơm cùng nhau, xem phim, tâm sự, chơi đùa rồi tối lại ôm nhau ngủ. vết thương của Dương cũng gần lành lại, có thể tự đi một mình được rồi. cậu cũng đã đi học lại và đồng nghĩa với việc mẹ cậu sắp về. Dương cũng phải về nhà mình thôi, bây giờ cậu và anh đang ngồi sắp quần áo đồ đạc của cậu vào vali, lúc nãy mẹ cậu mới gọi nói là mẹ cậu sắp về đến nhà rồi

" Dương..." Ninh đột nhiên lên tiếng

" dạ?" Dương ngước mặt lên nhìn anh

" khi nào.. mẹ cậu lại đi công tác thì qua đây ở tiếp nhé" anh không nỡ , dù là chỉ mới sống cùng 2 tuần thôi nhưng anh đã rất vui, thật sự rất hạnh phúc

" hả..?!" cậu thoáng giật mình, Ninh đang nói cái gì vậy

" được không?"

" chắc là... à.. được ạ nhưng còn phải xem lúc đó thích hợp không đã " Dương cũng hơi buồn, quãng thời gian qua cậu đã rất rất hạnh phúc bên cạnh anh. nhưng cậu phải về thôi, một phần vì mẹ phần còn lại là cậu sợ nếu ở đây quá lâu cậu sẽ không kiềm lòng mình được mất. cậu đã từng nói với bản thân mình là phải cố kiềm nén đoạn tình cảm này lại, anh và cậu là chuyện không thể

" thích hợp. mà này vết thương của cậu mới lành lại thôi nên phải cẩn thận đấy, nhớ ăn uống đầy đủ, bấm điện thoại ít thôi, đi ngủ sớm và đừng để bị ốm , biết chưa" Ninh vừa làm vừa nói, giống như người bố dặn dò con mình khi đi xa

" biết rồi ạ" Dương cười cười. muốn ôm Ninh quá. cậu thích ôm

______

" tôi vào nhà nhé" Dương đứng trước nhà mình nói với anh

"...." Ninh chần chừ đứng nhìn cậu

" lại đây" anh nói

cậu nghe lời liền đi lại gần anh, Ninh giơ tay xoa đầu cậu

" cho tôi gửi lời hỏi thăm đến mẹ cậu nhé"

" vâng, Ninh về cẩn thận nha" cậu cười

" mai gặp" anh phẩy tay chào Dương

" mai gặp, bye bye " cậu nhìn anh bước vào xe ô tô rồi rời đi . Dương cũng quay người bước vào nhà

lâu rồi không về nhà, Dương cũng rất nhớ ngôi nhà này. cậu lên phòng cất đồ một chút thì mẹ cậu cũng đã về. hai mẹ con lâu rồi không gặp nên nói chuyện với nhau cả buổi , mẹ thấy cậu vui vẻ nên cũng rất mừng

_______

Ninh đang ngồi trong xe thì nghe có tiếng điện thoại, là mẹ anh

" alo , con đây "

-" về nhà đi, mẹ có chuyện muốn nói với con"

" chuyện gì ạ" anh hơi khó hiểu, mấy nay anh đâu gây chuyện gì đâu nhỉ

-" về đi rồi con biết , vậy nhé mẹ cúp đây"

*tút tút tút

Ninh nhìn điện thoại nghĩ ngợi, rồi kêu tài xế về nhà bố mẹ

.

" con về rồi đây, chuyện gì vậy mẹ" anh bước vào nhà đã thấy mẹ anh ở sofa , có lẽ là đợi anh

" ngồi xuống đi, mẹ có vài chuyện muốn hỏi con thôi" mẹ anh mặt nghiêm nghị nhìn Ninh

" sao ạ"

" 2 tuần nay con cho cậu nào sống cùng con sao?" bà đã nghe rất nhiều người nói về chuyện này, bà nửa tin nửa không vì con trai bà trước giờ không rủ ai về nhà nói chi là sống cùng. bà cũng không thường xuyên về nhà nên tới bây giờ mới có thời gian hỏi anh

"... vâng, cậu ấy là bạn thân của con. 2 tuần vừa rồi cậu ấy ở nhà một mình, con.. thấy chán quá nên rủ cậu ấy qua sống chung cho vui thôi" Ninh không muốn giải thích rõ vì anh sợ bà sẽ phát hiện ra gì đó

" thật không, vậy sao trước giờ mẹ không thấy con rủ thằng Tuấn như thế?"

" ơ thằng Tuấn thì liên quan gì ạ" anh cố gắng bình tĩnh nói

" sao lại không, con đó lo mà học hành cho tốt. ba mẹ rất bận nên không dạy bảo con hoài được đâu, học xong thì về tiếp quản công ty hay đi du học đều được, biết chưa Ninh" mẹ anh rất kì vọng vào con trai mình

Ninh thở dài bất lực, thật sự anh có quyền lựa chọn sao

" còn nữa, con mau kiếm người yêu đi để còn lấy vợ. sao trước giờ mẹ không thấy con yêu ai hết vậy "

nghe mẹ nói đến đây mặt Ninh trầm xuống, anh liền nghĩ đến Dương. người mà quãng thời gian khiến anh vô cùng hạnh phúc khi ở bên, liệu mẹ anh có thể chấp nhận được điều này không. Ninh đã từng nghĩ rất nhiều về chuyện này, sau khi anh chắc chắn mình thật lòng thích Dương. Ninh không thích nam , cũng không thích nữ, anh chỉ thích Dương, một mình Dương mà thôi. nên cho dù bất kể cậu là con trai hay con gái , anh đều thích cậu. một khi trái tim rung động vì nhau thì nam nữ đâu còn quan trọng

người ta hay nói "Khi thần Cupid bắn mũi tên tình yêu, thứ Người quan tâm là nhịp tim, chứ không phải giới tính."

nhưng ở xã hội ngoài kia, thứ họ quan tâm đến là giới tính vì họ không cảm nhận được nhịp tim của chúng ta

.

Tôi đóng giả kẻ trộm,
đột nhập vào nhà em
Vàng bạc tôi không lấy,
tôi chỉ muốn lấy em

_ từ sách Chữ yêu là trữ tình _.

____________
cảm ơn mọi người đã đọc ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro