Chương 20 ִֶָ࣪☾.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Dương...anh xin lỗi, anh xin lỗi em Dương ơi"

đây là câu nói cuối cùng anh nói với cậu trước khi cậu ngất lịm đi. giống hệt như mấy tháng trước, một lần nữa anh lại không bảo vệ được Dương. anh ngồi trước cửa phòng bệnh viện, ánh mắt mơ hồ sưng húp. anh đang chờ bác sĩ băng bó vết thương cho cậu, không nguy hiểm nhưng ai mà nỡ để người mình yêu như vậy chứ. lúc nãy đã có học sinh khác phát hiện nên đã báo với giáo viên. chắc lần này anh và cậu gặp rất rối lớn rồi, đánh nhau là phạm vi nội quy nhà trường rồi. nhưng anh hoàn toàn tin cậu, chắc chắn là mấy tên đó đến gây chuyện với cậu. tuy nhiên điều quan trọng là tại sao, cậu đã làm gì đến mấy tên khốn đó chứ. anh phải tìm hiểu kĩ chuyện này mới được, ngồi trầm ngâm suy nghĩ một lúc thì đột nhiên có một người phụ nữ hớt hải chạy tới trước lại chỗ Ninh. anh ngước mặt lên nhìn, người này...

" cô là mẹ của Dương đúng không ạ?" anh đứng dậy tay nắm chặt đối diện với người này

" ...phải, con là..?" mẹ Dương lo lắng nhìn anh

" con là Ninh, bạn của Dương ạ" anh nhìn mẹ cậu càng cảm thấy có lỗi, bây giờ anh cảm giác như mọi tổn thương của cậu đều là lỗi của anh. và hiện tại anh đang phải đối diện với người quan trọng nhất của Dương

" à.. Ninh à con, r-rốt cuộc là Dương bị sao vậy con, sao lại đánh nhau thế này.. còn con nữa tay trầy xước hết rồi này. ngồi xuống kể cô nghe" bà kéo anh ngồi xuống, mặc dù bà rất rất lo cho Dương nhưng bây giờ phải cố gắng bình tĩnh, tìm hiểu chuyện gì đã xảy ra đã

" thật ra con cũng không rõ nữa, lúc chiều Dương có nói xuống sân bóng với con nhưng con đợi mãi không thấy em ấy đâu. lúc đó con đã thấy em đi với ai đó nhưng con đang trong hiệp bóng nên đã không đi theo được, con đã cố gắng kết thúc trận bóng nhanh nhất có thể để tìm Dương nhưng... đến lúc tìm thấy em ấy, em ấy đã... bị mấy tên đánh nằm trong phòng kho.. con xin lỗi cô, con xin lỗi nhiều lắm ạ, là tại con không bảo vệ được Dương.." Ninh càng nói giọng càng nghẹn lại, cổ họng khô hóc. chuẩn bị tâm lý để mẹ cậu trách mắng

"... t-tại sao mấy người đó lại đánh thằng bé vậy con, Dương ở trường quậy phá gì à, sao lại.." bà nghe anh nói mà kiềm không nổi, nước mắt chảy dài trên má. tay run rẩy

" không, không ạ. Dương ở trường ngoan lắm, rất tốt với bạn bè. con cũng không biết tại sao nữa... nhưng cô yên tâm con chắc chắn sẽ không để em ấy bị đánh oan như vậy đâu, nhất định con sẽ lấy lại công bằng cho Dương." Ninh khẳng định chắc nịch, nếu lần này anh không đuổi 4 tên đó ra khỏi trường thì anh không là Bùi Anh Ninh nữa

" haizz, tính thằng bé trước giờ chưa từng đi gây chuyện với ai. cũng chưa từng làm chuyện gì khiến cô quá lo lắng, Dương thật sự rất ngoan và hiểu chuyện. bây giờ lại xảy ra chuyện này, cô thật sự không tưởng tượng nổi.. con cũng vì Dương mà đánh lại mấy người đó đúng không, con không có lỗi gì đâu. lỗi là của mấy người đó, ngày mai cô sẽ lên trường làm rõ chuyện này" bà thở dài lau nước mắt

" ... vâng, em ấy thật sự rất hiểu chuyện.." Ninh chùng mắt xuống, suy nghĩ gì đó

" thôi con về đi, để cô ở đây đợi cho. cũng tối rồi, cảm ơn con vì đã giúp Dương" bà cầm tay anh vỗ vỗ nhẹ

" con.... à vâng.. khi nào em ấy tỉnh dậy cô gọi con nhé ạ. hay có gì cô cứ gọi cho con, con sẽ đến ngay" anh tính ở lại nhưng thôi anh cần về trường, nếu có mẹ cậu ở đây thì anh yên tâm rồi

" được, con về cẩn thận nhé " bà gật đầu

" vâng ạ" Ninh đứng dậy cúi đầu chào mẹ Dương rồi quay người đi. vừa đi anh vừa lấy điện thoại gọi cho ai đó, mặt nghiêm nghị rồi lên xe đi về trường

__

đến trường, anh từ từ đi đến phòng hiệu trưởng. căn phòng duy nhất còn sáng đèn vì bây giờ đã hơn 8h tối rồi, anh đi cùng với một người nào đó. người này cao bằng Ninh nhưng ốm hơn anh một chút, mặt hơi già dặn nhưng nhìn rất điển trai. lên tiếng

" sao tự dưng sao nay lại dính vô mấy chuyện này thế? cuối cấp ba rồi nên thích chơi chọi à?"

" chẳng phải con giải thích cho chú nghe rồi sao, chút chú phải nói giúp con đấy. con không nhờ chú đến đây ngồi nghe không đâu chú Lục" Ninh nhăn mày quay qua nhìn, người này là chú của Ninh. là em trai ruột của ba anh, năm nay đã hơn 36 tuổi rồi nhưng vẫn không chịu kết hôn. nên suốt ngày chỉ cắm đầu vào công việc, khó khăn lắm anh mới nhờ được chú Lục đến đây

" vậy là con nhờ chú đến giúp con thôi sao? rốt cuộc thằng nhóc kia là ai mà hôm nay đích thân cậu cả xứ bắc lại nhờ đến chú vậy hả?" chú Lục đứng lại khoanh tay nhìn Ninh

".. là bạn con thôi, em ấy nhỏ hơn con 2 tuổi. có chuyện gì thì con đã nói rồi, con chắc chắn em ấy không sai nên chú chỉ cần nói giúp con vài câu thôi. còn lại để con lo" anh cũng dừng lại theo, ngập ngừng rồi nói tiếp

" bạn? bạn mà con liều mình đánh 4 thằng đó nhập viện,còn để mình bị thương vậy sao. bạn mà con đến nhờ chú trong khi cả tháng trời không gọi chú lần nào? thật sự là bạn sao??" chú Lục nhìn sơ qua là biết anh không xem Dương là bạn rồi, còn vì sao biết ư? chắc là do linh tính của một người chú, chắc vậy

" bạn... thân, bạn thân ạ" Ninh nhìn hướng khác trả lời

" thằng nhóc thối, chuyện này sẽ nói sao nhưng lần này con cũng không đúng hết đâu. đánh người ta đến nổi nhập viện, cả 4 thằng, máu liều nhiều hơn máu não à con. nếu mày là học sinh bình thường thì bị đuổi lâu rồi" chú bất lực nói

" ai bảo tụi nó đánh Dương của con, con chưa giết tụi nó là may rồi. Dương cũng nhập viện mà, tụi nó mới là người bị đuổi học " đột nhiên anh nổi giận, gằn giọng

" Dương của ai cơ?" chú Lục nhướng mày

" của... k-không ạ, con nói nhằm thôi" Ninh ấp úng gãi đầu

" chú biết rồi, không cần phải giấu đâu. bây giờ việc quan trọng là giúp con giải quyết vụ này đã. yên tâm chú mày đây sẽ lấy lại công bằng cho con và cả Dương Của Con nữa" chú Lục nhấn mạnh ba chữ cuối, cười cười đi tiếp

"... chú thật là.." anh hơi bối rối nhưng cũng đi theo chú Lục

_

bước vào phòng hiệu trưởng, không khí vô cùng ảm đảm. thầy hiệu trưởng thấy chú Lục thì bất ngờ đứng dậy

" ơ Lục, sao cậu lại ở đây"

thầy hiệu trưởng và chú Lục là bạn học cùng lớp năm xưa, họ rất thân. nhưng không biết khi xưa đã xảy ra chuyện gì mà từ khi lên đại học họ đã không còn gặp nhau nữa

" Thành... là cậu sao..?" chú Lục thấy thầy hiệu trưởng thì đứng hình vài giây, rồi ho khan một tiếng cố ý lảng tránh

"... hai người quen nhau à?" Ninh nghi hoặc nhìn chú Lục, mặt khó hiểu. trùng hợp vậy sao

" từng là bạn học thôi" chú Lục trả lời rồi ngồi xuống bàn, sắc mặt như che giấu chuyện gì đó

" phải phải.., Ninh cũng ngồi xuống đi em. chúng ta nhanh chóng giải quyết chuyện này, trời cũng tối rồi" thầy hiệu trưởng phá tan đi bầu không khí ảm đạm này, bắt đầu bấm máy tính

" hiện tại thì ở đây có mặt của ba mẹ 4 em học sinh lớp 11, Ninh và... phụ huynh của em ấy. còn Dương và 4 em kia đã phải nhập viện vì vụ việc vừa rồi. đây thật sự là việc nghiêm trọng liên quan đến nhà trường, camera đã quay lại được vụ việc. đây, các phụ huynh có thể thấy là 4 em học sinh lớp 11 và em Dương vào phòng kho. nói và xúc phạm nặng nề với em ấy, và còn.. đánh đập Dương trong khi biết rằng em ấy không thể phản kháng lại. còn Ninh, em cũng không hoàn toàn đúng. lúc đó em không nên đánh 4 học sinh kia, em nên báo cho giáo viên chứ Ninh. nhưng chuyện của Ninh chúng ta sẽ nói sao. bây giờ 4 phụ huynh có gì muốn nói không" thầy hiệu trưởng điềm tĩnh giải thích, rồi đưa máy tính có đoạn camera quay được cho mọi người xem

" ờ thì, con tôi có những lời nói không đúng nhưng nó còn là con nít. nó có biết gì đâu thầy, tôi sẽ bồi thường cho..." một người mẹ của 4 tên kia lên tiếng, dửng dưng nói

" con nít? bà có bị gì không. con bà nó lớp 11 rồi chứ đâu phải lớp 1 mà không biết gì. à không con nít lớp 1 còn biết điều hơn con bà" anh mất bình tĩnh cắt ngang lời bà ấy nói, điên tiết nắm chặt nắm đấm

" cậu..." bà ấy cũng bất ngờ trước sự tức giận quá mức này của anh, nhưng không cãi lại được

" được rồi Ninh, con ngồi im đi. để chú nói" chú Lục bình tĩnh cản anh lại, tiếp tục nói

" thưa bà, căn cứ Điều 155 Bộ luật Hình sự 2015, người nào xúc phạm nghiêm trọng nhân phẩm, danh dự của người khác, thì có thể bị phạt cảnh cáo, phạt tiền từ 10.000.000 đồng đến 30.000.000 đồng hoặc phạt cải tạo không giam giữ đến 03 năm. mức phạt tối đa với tội danh này là phạt tù từ 02 năm đến 05 năm. có thể con của bà chưa đủ 18 tuổi để xử phạt đúng theo như trên NHƯNG đối với người từ đủ 16 tuổi đến dưới 18 tuổi thì mức phạt sẽ 1/2 mức tiền phạt áp dụng đối với người thành niên. vậy nên nếu bên gia đình Dương khởi kiện, thì con bà và cả 3 em học sinh còn lại cũng có thể bị phạt theo pháp luật" chú Lục nghiêm nghị nói rõ từng chữ một, làm tất cả mọi người trong phòng đơ người ra chỉ có Ninh là nhếch mép cười. thật đúng đắn khi nhờ chú đến đây

" nhưng nhưng... không phải trong camera thằng nhóc Dương đã đánh con tôi trước sao?" ba của Nam lên tiếng, hơi ấp úng

" ồ, vậy nếu có ai đó xúc phạm con ông như thế ông có thể để yên cho người đó được không? Dương chỉ đánh con ông đúng một cái, còn con ông đánh thằng bé bạn Ninh bao nhiêu cái. ông nói tôi nghe xem?" chú Lục tiếp lời

"..." cả phòng yên lặng trước lời nói của chú Lục

" .... v-vậy còn việc thằng nhóc Ninh nhà cậu đánh con chúng tôi nhập viện thì sao, một mình nó mà đánh tận 4 thằng con trai nhập viện thì nó cũng phải chịu trách nhiệm" một người phụ huynh nữa lên tiếng, vẫn còn bênh con mình

" phải, là Ninh không đúng. thằng bé sẽ chịu bất cứ hình phạt nào từ nhà trường. nhưng thưa các ông và các bà, nếu chuyện này được phơi bày ra thì ai sẽ là người có lỗi trong câu chuyện này nhất? người ta sẽ nói là Ninh cứu bạn nó nhưng còn con của ông bà người ta sẽ nói chúng nó là lủ vô học, ba mẹ không biết dạy nên mới đi bắt nạt người khác đó" chú Lục khoanh tay nói, nhấn mạnh từ chữ một

...........

tranh luận một hồi cũng có kết quả, bằng những bằng chứng đã được camera quay lại được thì 4 tên kia sẽ bị đuổi học, Ninh sẽ bị đình chỉ học một tuần còn Dương chỉ bị nhắc nhở thôi. bây giờ anh đang nhắn tin cho mẹ Dương báo cáo tình hình, còn chú Lục đang nói chuyện gì đó với thầy hiệu trưởng. dù bị đình chỉ nhưng Ninh vui ra mặt, 4 tên khốn đó đã bị đuổi học rồi. nhưng vẫn có gì đó thiếu thiếu, là nguyên nhân của mọi chuyện. nhưng thôi bây giờ lo cho Dương trước đã, mẹ cậu nói Dương đã được băng bó vết thương xong rồi bây giờ đang nằm ở viện theo dõi thêm. anh thở phào nhẹ nhõm

.

" Tình yêu biến một người thành vũ trụ, cũng đem ngân hà gói gọn trong tim. "
_ tiktok_.
__________
cảm ơn mọi người đã đọc ❤️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro