Lời đồn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khai giảng lớp mười một, lại lần nữa chia lại lớp, dựa theo kết quả của kỳ trước chọn ra một trăm người, chia thành hai lớp trọng điểm, tuy thay đổi không lớn nhưng lại có vài khuôn mặt mới, phần lớn là nam sinh.

Lớp 11 của Trung học Nhất Trung khóa này có tổng cộng 34 lớp. Hết 22 lớp đầu là lớp khoa học tự nhiên, trong đó lớp 11A2 và 113 là lớp trọng điểm. Còn lại từ lớp 23 đến 32 là lớp khoa học xã hội. Hai lớp cuối cùng lần lượt là lớp năng khiếu và văn nghệ

Ngày khai giảng đầu tiên, lớp thường không có việc gì cả, nhưng lớp chọn thì khác, buổi chiều đã sắp xếp một cuộc thi khảo sát, chỉ thi tổ hợp tự nhiên.

Hạ Tịnh Nhiễm vừa nghe thấy thi lý liền lắng không thôi.

Cô học lệch vô cùng nghiêm trọng, lần nào thi văn và các môn xã hội điểm gần như tuyệt đối nhưng điểm toán và lý lúc nào cũng chơi vơi ở ranh giới gần đạt chuẩn, thật khiến người ta đau đầu.

Buổi chiều thi xong, thành tích sẽ được dán sau khi kết thúc tiết tự học buổi tối thứ hai. Tổng điểm ba môn của Hạ Tịnh Nhiễm đứng thứ bảy trong lớp.

Tiếng chuông vào tiết tự học thứ ba nhanh chóng vang lên. Chu Hải cầm bài kiểm tra sinh học vừa rồi, phát cho mọi người dựa theo điểm từ cao xuống thấp.

Hạ Tịnh Nhiễm là người đầu tiên, lúc đi lên nhận bài kiểm tra nhận được không ít lời khen.

Tiết tấu ở lớp chọn vừa nhanh vừa gấp gáp, kết thúc một tiết tự học là một bài kiểm tra.

Lương Thuỵ ngủ suốt cả tiết tự học buổi sáng, lúc tiếng chuông hết tiết vang lên anh mới tỉnh dậy.

Hôm nay mới là ngày đầu tiên sau khai giảng, bầu không khí học tập trong lớp vẫn chưa được nồng nhiệt cho lắm, vừa ra chơi đã náo nhiệt sôi nổi y như ong vỡ tổ.

Anh lười biếng dựa vào tường, trong mắt mang theo tơ máu do ngủ không đủ giấc, uể oải nhìn các bạn trong lớp chạy tới chạy lui.

Thỉnh thoảng Lương Thuỵ cho Hạ Tịnh Nhiễm cái ánh nhìn chỉ hai người mới hiểu.

Buổi tối Hạ Tịnh Nhiễm trốn vào chăn, bị ánh mắt đó quấy phá ngủ không yên, đạp chân siết chặc chăn vui vẻ lăn lộn.

Thỉnh thoảng nhóm 6 người sẽ cùng ăn cơm ở quán ăn bên ngoài trường học, Hạ Tịnh Nhiễm sợ lãng phí thời gian của anh, không chịu đi, nhưng anh lại ném đề thi qua một bên, đứng lên đút tay vào túi mà đi

- Cũng không mất nhiều thời gian.

Lúc ăn cơm, anh chỉ chuyên chú lọc rau thơm ra, lọc xong thì cầm đũa gõ nhẹ lên thành chén, gắp hết rau bỏ đi, rồi lúc này mới yên lòng mà cắm cúi ăn.

Không ăn rau thơm.

Hạ Tịnh Nhiễm thầm nhớ kỹ trong lòng.

Bỗng nhiên, trong chén có thêm một miếng cá, Hạ Tịnh Nhiễm ngẩng đầu nhìn anh, trong ánh mắt truy tìm của cô, thiếu niên mất tự nhiên cúi đầu ăn cơm trong chén

- Mau ăn đi.

Cô gắp thịt cá bỏ vào miệng, thấp giọng nói

- Thuỵ Thuỵ thật tốt.

Câu cửa miệng cô thường dùng.

Lương Thuỵ không nói nhiều, ăn cơm rất nhanh, không tới hai đũa đã ăn xong, sau đó lười biếng dựa ra sau ghế, ánh mắt thản nhiên chờ cô, câu được câu không trò chuyện mấy chuyện trong lớp cùng cô.

Hai ngày trước kì thi giữa tháng, bỗng Lưu Giang tìm Hạ Tịnh Nhiễm nói chuyện, mới vừa ăn cơm trưa xong, trong phòng giáo viên không có thầy cô nào, lập tức, trong lòng cô sinh ra dự cảm không tốt.

- Em và Lương Thuỵ có chuyện gì à?

Một câu nói lại làm Hạ Tịnh Nhiễm bối rối, như bị người ta túm đầu nện cho một gậy, cả người đứng ngây tại chỗ.

Ngay sau đó

- Có người nói em và Lương Thuỵ đang hẹn hò, Hạ Tịnh Nhiễm, em cũng đừng có ngốc như thế, bây là đã là lúc nào rồi hả?

- Thầy à, tụi em... không có.

Hạ Tịnh Nhiễm run lẩy bẩy, vẻ mặt hốt hoảng, quả thật là không hề có, cô và Lương Thuỵ còn chưa tới bước đó.

- Các em một người là học sinh thiên phú, một người là mầm móng trọng điểm, vào giây phút quan trọng này đừng làm chuyện gì ngốc nghếch cho thầy cả, cho dù có thì cũng đợi thi đại học xong rồi hẵng tính, nghe chưa?

- Thầy ơi, tụi em chưa tới mức đó....

Lưu Giang phất tay, thở dài

- Người khác nói với thầy chuyện này, thật ra thì trong lòng thầy cũng không tin, dẫu sao thì thằng bé Lương Thuỵ cũng đâu có vẻ gì đang hẹn hò, nhưng có người nói thấy hai đứa các em thường xuyên đi với nhau, có chút manh mối, làm thầy giáo, thầy cảm thấy cần để các em tỉnh ngộ.

Lưu Giang lại nói

- Dĩ nhiên trong lòng thầy tin các em, nếu yêu đương thì sao thành tích có thể ổn định như vậy được, nhưng có lúc các em nên chú ý để tránh nghi ngờ, quan hệ nam nữ quá thân mật đều rất dễ bị người ta dị nghị, đặc biệt là nữ sinh, bị người ta chỉ trỏ sau lưng nói những điều khó nghe

Hạ Tịnh Nhiễm đầu óc hoàn toàn hỗn loạn, chỉ hận không thể tìm được cái lỗ để chui vào, ngoài gật đầu ra thì không biết nên làm gì.

Lưu Giang gật đầu

- Sau này nhớ để ý quan hệ với các bạn nam đấy.

Trong chớp mắt, câu nói này đã khiến Hạ Tịnh Nhiễm xấu hổ chỉ muốn độn thổ quách cho xong, cứ như cô là đứa con gái không lo học hành mà chỉ biết dây dưa với con trai thôi vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro