Chương 7: Điều đó không quan trọng.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh không quan tâm.

Tề Tễ quay đầu lại về phía Hồ Uý, anh đặt lên môi cậu một nụ hôn sâu khiến cậu bất ngờ, âm thanh từ chiếc TV vọng lại.

Tề Tễ choáng váng. Trong giây phút ấy, cậu gần như mất đi toàn bộ nhận thức, đầu óc quay cuồng muốn ngất đi.

Đôi môi nóng và ẩm ướt, mùi thuốc lá lan trong miệng, một ít tóc co lại.

Mãnh Nam nằm trên sàn nhà nhìn không chớp mắt, Tiểu Thuần cũng dừng nghịch ngợm với chiếc khung leo núi. Bất cứ ai trong lúc này cũng sẽ chú ý vào hai người. Mãnh Nam chỉ nghĩ con mèo là trở ngại của nó, nhưng điều gì ngớ ngẩn đang diễn ra. Nó thấy nóng! Tiểu Thuần nằm xuống nhìn không rời mắt, lưỡi của nó thè ra chạm gần tới mặt đất, không thể nâng lên? Xứng đáng, với một người tuyệt vời như vậy!

Mùa hè này với con chó lông vàng Mãnh Nam là khắc nghiệt nhất!

Hồ Uý luồn tay vào phía trong áo của Tề Tễ. Tề Tễ giống như một con búp bê, không biết phải làm gì. Cậu lúc này đã biến thành một thằng ngốc, không biết chính xác nên làm như thế nào.

Hồ Uý nhận thấy Tề Tễ đang khó xử, rất khó xử, lưỡi cậu co lại như một con rắn sợ hãi, cứng đơ.

Hồ Uý đưa lưỡi anh trượt vào miệng Tề Tễ. Lưỡi anh liếm qua răng, đến môi cậu. Tề Tễ sợ hãi nhưng không chống cự. Cậu mím chặt môi, không biết làm sao để duy trì nụ hôn.

Tề Tễ gần như rất ít cử động, mọi thứ đến quá bất ngờ, tâm trí cậu rối bời.

Hồ Uý quàng tay qua vai Tề Tễ, họ dần ngả người xuống chiếc ghế dài, tim Tề Tễ nhảy nhót loạn nhịp trong lồng ngực. Nụ hôn rất sâu kết thúc, Hồ Uý nhìn vào mắt Tề Tễ. Tề Tễ nhìn vào mắt Hồ Uý.

"...Điều này...không nên." Tề Tễ nói ra như một lời tuyên bố.

"Không nên điều gì?"

"Tôi cho anh biết...không nên có."

"Tôi không phải người mà cậu muốn?" Hồ Uý không biết nên cười hay khóc.

"Không, tôi không có ý... Nói chung là, bây giờ anh và tôi...không nên."

"Vậy làm thế nào để cậu muốn, giấy chứng nhận kết hôn?"

"..."

Hồ Uý đặt tay vào cổ Tề Tễ, Tề Tễ quay đầu né tránh.

"Cậu không muốn làm tình với tôi?" Hồ Uý hỏi rất đơn giản.

Tề Tễ cố gắng lấy lại bình tĩnh trước khi não bộ ngất xỉu.

Cần, tình yêu...

Đây là điều tốt nhất trong cuốn từ điển não bộ của cậu hiện ra.

"Không muốn, tại sao ngày hôm đó trên đường phố lại tiếp cận tôi? Tại sao không nhìn tôi? Buổi tối nay, đôi mắt của cậu là có ý gì?" Buổi tối trong phòng khách khi ăn nho, Hồ Uý để tâm sâu sắc vào ánh mắt Tề Tễ.

Tề Tễ cúi đầu gục vào cằm Hồ Uý. Lời của anh, buộc Tề Tễ phải nhìn chính mình.

Tề Tễ nhìn sang TV một vài giây, mí mắt xụp xuống.

Hồ Uý nắm lấy cơ hội, đặt đôi môi anh vào môi cậu, bàn tay anh di chuyển vào bên trong lớp áo, cố gắng cởi bỏ nó ra.

"Đừng..." Tề Tễ gom lại chút tỉnh táo cuối cùng trước khi cạn kiệt đẩy tay Hồ Uý ra.

Hồ Uý rất kiên trì, Tề Tễ ra lệnh cho cơ thể của mình. Một thời gian dài anh không quan hệ tình dục, mặc dù nhàm chán, nhưng cũng không có đau khổ vì điều đó.

"Tôi phải đi tắm." Tề Tễ không biết nói gì để thoát ra được người đàn ông này đang kẹp chặt lấy cậu. Cậu chạy như bay vào phòng tắm.

Hồ Uý ngồi trên ghế sofa, hút một điếu thuốc, nhìn Tiểu Thuần đang leo trèo trên khung leo. Anh nhả một hơi khói, Hồ Uý đi ra phía cửa. Đeo giày, anh mở cửa, với chiếc chìa khoá. Đi ra ngoài.

Tề Tễ đứng dưới chiếc vòi hoa sen xả nước xuống làm dịu cơ thể. Cậu không thể định nghĩa được những điều đang diễn ra. Cậu đảm bảo với chủ tịch Mao, đây là lần đầu tiên cậu hôn một người. Cậu nghĩ đến những người xung quanh. Không dễ dàng gì để phân biệt được, cậu đã 29 tuổi, hai người đàn ông đã đến trong cuộc đời là Hàng Hàng và nhiếp ảnh gia Khả Phong, nhưng... Họ không coi trọng cậu. Cậu không nghĩ rằng cố gắng, chỉ là...không biết làm thế nào với những điều đã xảy ra. Sự liên hệ với người đàn ông này, rất khác. Hồ Uý...

Cậu không quan tâm.

Điều này khiến Tề Tễ khó chịu. Trong mắt anh cậu là gì? Cậu đột nhiên nghĩ đến câu hỏi của Hồ Uý về "niềm vui". Phải chăng quan hệ tình dục với anh ta là thú vui. Vì vậy, anh ta đã hỏi trong bao lâu?

Tề Tễ thử suy nghĩ khác đi, về điều này, ngoại trừ cuối cùng thì cậu đã không nghĩ đến - rốt cuộc anh muốn gì ở cậu.

Không có nghi ngờ rằng bản thân cậu cũng muốn.

Nhìn thấu điều này, cậu xả vòi nước lạnh dưới trời nóng bức, toàn thân run rẩy.

Hồ Uý đi bộ rất xa để tìm cửa hàng thuốc - trước 24h, mua những thứ cần thiết và quay trở về. Anh đi qua một chiếc xe BMW M6, từ đó vọng ra bài hát: "Anh muốn biết bao lâu sao băng sẽ bay qua, vẻ đẹp của nó là giá trị của tìm kiếm. Đêm Hoa, tựa vào lưng em, và anh thấy mình thật hạnh phúc trong một thời gian dài, anh chờ đợi, vì vậy trái tim vội vàng kiếm tìm..."

Chiếc xe lái đi, bài hát tan vào không khí.

Khói từ miệng anh chạy xuống cổ họng rồi đẩy ra ngoài khoang mũi, cuối cùng biến mất.

Tại sao anh lại hỏi Tề Tễ? Tại sao lại trêu cậu ấy?

Hồ Uý không hiểu. Khi anh nhìn cậu, anh không thể không hôn cậu. Hồ Uý nghĩ về nụ hôn vụng về của Tề Tễ, bất giác cười. Anh không ý thức được nụ cười của mình. Cậu ấy thật sự rất tinh khiết, nụ hôn đã chạm đến nhau. Không nghi ngờ gì, Tề Tề cũng giống như người đàn ông...yêu một người đàn ông. Nhưng liệu cậu đã có một người đàn ông? Đây là vấn đề.

Tề Tễ ra khỏi phòng tắm. Phòng khách trống vắng, Mãnh Nam với Tiểu Thuần, hai mắt đang mơ màng. Hồ Uý không phải đã. Tề Tễ tìm khắp nơi nhưng không thấy Hồ Uý. Không phải anh quá tức giận?

Rõ ràng, anh đã ra ngoài.

Tề Tễ trở lại phòng khách, đặt mình xuống ghế sofa. Những vật dụng từ lâu đã là độc quyền của mình, nhưng giờ cơ thể bắt đầu thích nghi. Giường, cậu cảm thấy bế tắc, làm thế nào để trở lại.

Hồ Uý sẽ trở lại? Vì vậy, liệu cuối cùng có...trở lại? Tề Tễ không nghĩ Hồ Uý sẽ bỏ đi, cậu tin anh sẽ về.

Anh có những thói quen của mình. Tề Tễ nghĩ đến khi hai người hôn nhau thoáng choáng ngợp. Một lúc, những ngón tay của cậu bắt đầu không kiểm soát được đặt lên môi - Hồ Uý hôn rất tinh tế.

Sốt. Sốt.

Âm thanh của cánh cổng sắt, sau đó rít, cánh cửa bên trong mở ra.

Mãnh Nam ngẩng lên, nhìn thấy Hồ Uý, lại tiếp tục ngủ.

Hồ Uý nhìn vào Tề Tễ, anh tháo giày, mái tóc buông theo người.

Hồ Uý nhìn thấy ghế sofa thành giường, cau mày.

"Anh..." Tề Tễ không biết phải nói gì.

"Cậu dùng phòng khách để ngủ sao?" Hồ Uý nói, một tay ném chiếc túi nhỏ vào ghế sofa.

Các thứ trong túi văng tứ tung. Tề Tễ dán chặt mắt vào. Không dám tin vào mắt mình. Bao cao su, chất bôi trơn.

"Cậu có sao không nếu làm ở phòng khách?"

"..."

Không đợi Tề Tễ lên tiếng, Hồ Uý đá vào chai đến bên ghế sofa. "Đi" Anh nhẹ nhàng nắm lấy tay cậu.

Ham muốn tình dục, một chủ đề nóng, không có gì, không đáng nói. Hồ Uý tin rằng miễn là anh biết hai người cần phải làm gì.

"Anh...anh đang làm gì?" Tề Tễ ngồi xuống mép giường và tự hỏi một câu không có ý nghĩa.

"Sex"

"Đây không phải chuyên môn của tôi."

"Vậy sở trường của cậu là gì?" Hồ Uý bật âm nhạc.

"Đọc...dịch" thời điểm đó Tề Tễ trở thành máy đánh chữ, không thể nói nên lời.

"Cậu có đang thành thật với tôi?" Hồ Uý quàng qua vai Tề Tễ.

"Cậu đã làm điều đó?"

Tề Tễ thành thật lắc đầu.

"Có cố ý kết nối để hôn tôi?"

Cậu tiếp tục lắc đầu. Tề Tễ cảm thấy xấu hổ, một người 29 tuổi...vô lý như thế nào đây.

"Hãy để đầu của cậu lên được không? Anh choàng vào vai cậu."

"..."

Hồ Uý cúi xuống nhìn Tề Tễ, nhìn vào gương mặt cậu, đỏ bừng bừng. Anh đi đến và hôn lên má cậu. Ấm áp và dịu dàng.

Tề Tễ lấy kính của mình để lên chiếc bàn cạnh giường ngủ. Không biết những gì đã nói trước kia đều vô nghĩa. Hồ Uý bây giờ cảm thấy rất hạnh phúc, chỉ cần nhanh chóng kết thúc. Trên giường này là một chút nhút nhát.

"Hồ Uý..."

Anh không muốn nụ hôn bị gián đoạn, Hồ Uý vuốt ve khuôn mặt của Tề Tễ, hít thở thật sâu, như thể nụ hôn của hai người tốn quá nhiều oxy.

"Hả?"

"Tôi không phải đối tượng phù hợp."

Xử lý các từ ngữ lộn xộn này...Hồ Uý nhíu lông mày, phải là đêm tân hôn!

"Tôi không thể nhận...tôi..."

"Tôi không" Hồ Uý cười. Đó là sự thật, cậu ấy đang muốn biện hộ.

Tề Tễ không biết nên nói bất cứ điều gì khác. Ngay lúc này chắc anh đang cảm thấy cậu không bình thường.

"Ở trên hay dưới?" Hồ Uý đã cởi quần áo của anh.

"..." Tề Tễ ngây người nhìn.

"Nó không quan trọng?"

"..."

"Nói một từ cậu có thể chết sao?"

"Tôi..."

Hồ Uý bất lực "cậu sợ đau?"

"...Sợ hãi"

"Được, tôi hiểu rồi."

"..."

"Tại sao cậu nhìn vào tôi. Cởi quần áo!"

Tề Tễ không phản ứng gì, cậu và Hồ Uý cuộn lại vào nhau. Cậu cố gắng chạm vào anh, nhô xương quai xanh lên, vai rộng, da trơn.

Cậu không dám tin đây là thật. Không dám ước mơ, thời điểm thật sự hoà vào nhau. Hồ Uý nằm ngửa, Tề Tễ mỉm cười - cậu giống như đứa trẻ tò mò, cẩn trọng và hoảng sợ, cậu nhìn quanh trần nhà.

Tề Tễ không bao giờ biết được khi hai người quan hệ sẽ như thế, cậu lén nhìn Hồ Uý, cảm thấy anh rất chuyên nghiệp. Mái tóc dài đen loà xoà trên trán, đôi mắt cười, đôi môi đầy đặn và hàm răng trắng.

Mọi thứ hoàn hảo như bữa ăn anh vẫn nấu - Tương tự như vậy, là cực phẩm thế gian này...rơi xuống trúng đầu cậu.

"Cậu ít làm tình đúng không?" Hồ Uý tò mò. Tề Tễ được chạm vào anh, toàn bộ cơ thể..."xương quai xanh, cổ, vai, cánh tay,..."

"..."

"Cậu đừng nói với tôi cậu thậm chí không thủ dâm?" Hồ Uý quá rối.

"Tôi..."

Hồ Uý đã thực hiện một quyết định khôn ngoan, anh ôm qua eo Tề Tễ, đặt lại cậu xuống giường, bàn tay chuyển dần xuống đến thắt lưng.

Tề Tễ rời ánh nhìn khỏi trần nhà. Và sau đó, Hồ Uý hôn cậu, tay anh mân mê theo vùng thắt lưng.

"Ư"

Tề Tễ khẽ rên. Hồ Uý không nói, từ từ nâng cậu lên. Anh hôn lên môi cậu, hôn xuống cổ họng, rồi hôn lên cằm.

Đối với Tề Tễ điều này thật sự lạ lẫm, cậu biết rằng cậu rất thoải mái, hơn cả tưởng tượng. Sau đó, đầu óc trống rỗng.

Hồ Uý vuốt ve cơ thể Tề Tễ, quan sát phản ứng của cậu, để cố gắng làm cậu hài lòng.

Môi anh đã xuống đến vùng bụng, chỉ cách cậu nhỏ khoảng 1 cm.

Hồ Uý ngẩng đầu, rời khỏi cơ thể Tề Tễ, tay đang nắm giữ dương vật cậu mà mạnh mẽ đốt cháy.

Nụ hôn bất ngờ được di chuyển đến toàn bộ cơ thể, Tề Tễ không thoải mái, mở mắt. Sau đó Hồ Uý với chiếc bàn đặt gần giường, cầm cái chai nhỏ và bóp ra, bôi vào dương vật của mình. Cảm giác rất mát mẻ, trơn trượt.

"Tay" Hồ Uý hôn lên môi Tề Tễ.

Tề Tễ cứng tay lại, cậu xoè lòng bàn tay ra, đổ chất bôi trơn vào lòng.

Một nụ hôn sâu nữa không bị gián đoạn, Tề Tễ tìm thấy một hướng đi để trả lời cho lý trí.

Cậu là kẻ khờ khạo trong các vấn đề tình dục, cho dù giáo viên là người có năng lực cao, đó là mong muốn ban đầu, nhưng tình dục là bản năng. Tề Tễ lật úp người xuống, ghim chặt Hồ Uý. Hồ Uý chỉ ra điều cậu thích, đó là điều rất tự nhiên.

Bàn tay cậu trượt xuống, hướng về khe giữa hai chân Hồ Uý, cậu chạm vào hang động đang bị đóng cửa, sau đó cố gắng nâng nó lên để cửa mở ra.

Hồ Uý hướng dẫn, Tề Tễ vụng về làm theo, không biết làm cách nào để thích ứng, chỉ cần cố gắng để đưa vào.

"Từ từ, từng chút một." Hồ Uý đã mở một chút khoảng cách giữa hai chân, giữ lấy bàn tay Tề Tễ.

Tề Tễ dừng lại ở đó, bắt đầu cảm thấy khoái cảm. Cậu mạo hiểm đưa ngón tay chọc vào lỗ nhị, ngay lập tức, ngón tay được bao kín. Hồ Uý khịt mũi, nắm lấy một bàn tay của Tề Tễ đặt vào dương vật của anh.

Tề Tễ ngoan ngoãn chấp nhận sự hướng dẫn của Hồ Uý, đã nuốt trọn dương vật anh bên trong những ngón tay của cậu, rất chặt chẽ.

"Có đau không...tổn thương nó?"

Hồ Uý lắc đầu.

"Thật tốt!"

Tề Tễ vẫn còn đỏ mặt, đây là lần đầu tiên của cậu...chúc mừng người em trai, mọi người chào đón cậu... Cậu rút ngón tay của mình ra, thấy rằng lỗ nhị liền đóng cửa. Sự cám dỗ của ái dục với đầu các ngón tay. Tề Tễ đã làm với Hồ Uý, không nhanh và không hiệu quả, nhưng cậu thấy rất thoải mái.

Vẻ đẹp hiện tại của Hồ Uý, Tề Tễ không thể cưỡng lại. Sau vài giây, cậu lại nắm trọn tay của mình vào dương vật Hồ Uý, rên lên.

Hồ Uý nhăn mặt, cậu đã rất thô bạo.

Tề Tễ không ý thức được sự thô lỗ của mình, cậu làm theo bản năng. Các hang động chống lại, điều này khiến cậu đặc biệt lo lắng.

"Ấn nhẹ..." Hồ Uý nắm lấy tay Tề Tễ, lau mồ hôi trên trán anh.

Tề Tễ bỏ qua tất cả các loại ngôn ngữ, tập trung vào việc hoàn thành sự nghiệp to lớn. Cậu nâng eo Hồ Uý lên và trượt dương vật của anh trong tay cậu.

"A..." Hồ Uý kêu đau đớn.

Có thể đây là sự khởi đầu của tra tấn.

Tề Tễ di chuyển lên, không cho Hồ Uý chút thời gian để thích ứng, đẩy từng nhịp. Cậu không để ý đến anh, tỷ lệ và trọng lượng.

Hồ Uý gần như kêu gào trong đau đớn, nhưng anh phải chịu đựng, cố gắng kiềm chế.

Tề Tễ duy trì tư thế một thời gian dài, nhấp từng cái chậm chạp và trượt xuống, hôn lên cơ thể Hồ Uý. Cậu chạm vào khắp nơi trên cơ thể anh, cảm thấy tội lỗi. Bàn tay nhanh chóng di chuyển.

Hồ Uý ôm lấy Tề Tễ, cơ thể cậu tròn, mịn, anh vuốt ve dọc cột sống.

Tề Tễ không biết phải dùng tay như thế nào để cho Hồ Uý tăng thêm hưng phấn. "Làm thế nào...làm thế nào để anh thoả mãn?"

Hồ Uý cười cay đắng: "Fuck tôi"

Ngôn ngữ thô tục này bất ngờ kích thích khoái cảm của Tề Tễ, cậu ôm vào eo Hồ Uý, vuốt bàn tay theo dương vật anh một lần nữa.

Hồ Uý không thể chịu đựng được nữa, anh cúi xuống và thủ dâm.

Những ham muốn trong cơ thể bị chôn vùi bùng nổ, anh bắt đầu có những khoái lạc ái dục. Môi anh rên ử rử, ngực ẩm ướt đầy mồ hôi, mắt mơ màng thích thú, lông mi dài, Tề Tễ nhìn Hồ Uý và tận hưởng niềm vui thị giác của cậu.

Hồ Uý khéo léo sử dụng đôi tay của mình, không chút khó khăn, vuốt từng nhịp trên dương vật Tề Tễ. Sự hưng phấn trong cơ thể cũng dâng lên đến đỉnh. Tinh dịch bắn lên thân thể Hồ Uý.

Mặc dù đây là lần đầu tiên họ quan hệ tình dục, nhưng lại hài hoà đến bất thường.

Chỉ cần...

Thoả mãn, Hồ Uý nằm lên người Tề Tễ, mắt nghiêng sang phía bàn nhìn hộp bao cao su còn nguyên vẹn đầy tiếc nuối. Tề Tễ phải sạch sẽ, nhưng...

Anh bị bắn trực tiếp lên cơ thể, thứ tinh lỏng của cả hai người.

Tề Tễ nằm như thế khá lâu trước khi đứng lên, mắt anh nhìn lên trần nhà, vẫn cảm thấy mọi thứ giống như một giấc mơ.

Điều này...

Điều này...

Nhìn vào tủ quần áo lớn, Tề Tễ lặng im.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#danmei