Cháp 5: Bướm Đêm ở đâu???

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Shin mỉm cười nhìn Sulim, như đón nhận thiện ý của cô bạn. Rồi cậu nhóc quay sang gật đầu cười với thầy giáo và đi xuống cái bàn phía cuối lớp.
Khi đứng trước mặt hai cô bạn, Shin chần chừ chưa vào chỗ ngồi. Có vẻ như cậu bạn vẫn đang phân vân không biết nên ngồi chỗ nà nữa. Cả lớp vẫn dang theo dõi nhất cử nhất động của ba người này.
Sulim thì không đáng ngại, nhưng có vẻ như cô ban ngồi phía trong không "hài lòng" cho lắm. Bằng chứng là đôi mắt của Y Linh đang nhìn thẳng vào gương mặt khó xử của Shin, đôi mắt có vẻ mang chút gì đó hơi thách thức và bất cần.
Shin ái ngại nhìn Y Linh.
Có vẻ như cậu bạn cũng đã phát hiện ra màu mắt kì lạ của cô bé.
- Nếu cậu ngại tớ sẽ ngồi giữa!
Sulim lên tiếng phá tan bầu không khí căng thẳng . Câu nói vừa rồi cô bạn điều chỉnh âm lượng chỉ đủ để ba người nghe thấy thôi.
- Tớ sẽ ngồi giữa. Không sao đâu!
Shin vui vẻ trở lại và đi vào giữa hai cô bạn.
Cái bàn cũng không quá chật. Nó hoàn toàn rộng và thoải mái cho ba người ngồi. Dù có khuỳnh tay viết hết cỡ thì chưa chắc cả ba cái khuỷu tay đã chạm vào nhau.
Ấy vậy mà Y Linh vẫn e dè ngồi lui vào trong.
Cả lớp đã thôi chú ý về phía bàn cuối, mọi người bắt đầu lấy sách ra học.
Tiết đầu là của ông thầy Hói, ba học sinh đặc biệt cũng bắt đầu lấy sách vở ra.
- Này bạn, lớp học đến bài nào rồi???
Shin tươi cười quay sang hỏi Y Linh, trước con mắt ngỡ ngàng của Sulim. Hình như cậu bạn đang thử bắt chuyện với cô bé. Rồi Shin lại liếc mắt sang quyển vở trên bàn của cô bé, nhìn vào cái nhãn vở.
- Bạn tên Y Linh à? Tên đặc biệt quá!
Thấy Y Linh vẫn không trả lời, Sulim lên tiếng giúp đỡ giúp cậu bạn.
- Kìa, Shin đang hỏi cậu đấy!
- xin xỏ gì? Bực mình quá! Không để cho người ta học à?????
Dung nham của ngọn núi lửa mang tên Thái Y Linh đã phun trào. Cũng đúng thôi, sự tức giận của Y Linh bị kìm chế từ nãy đến giờ mà, cũng không thể trách cô bé được. Có trách cũng chỉ trách Shin hỏi không đúng lúc mà thôi.
Câu nói của Y Linh lúc nãy hình như hơi lớn . Cụ thể là mấy bàn xung quanh đấy đều quay xuống nhìn cô bé. Shin và Sulim cũng không ngoại lệ.
Có vẻ như quá bất ngờ trước thái độ của Y Linh nên Shin hơi bị shock.
Còn cô bé lúc này như nhận ra là mình có hơi biểu cảm thái quá, tự thấy xấu hổ, Y Linh cúi gằm mặt xuống.
Phải mất hai phút để cả lớp mới thôi chú ý xuống cái bàn phía cuối lớp.
Shin vẫn đang trong tình trạng đơ như bức tượng. Mãi một lúc cậu bạn mới định thần lại, rồi cậu ta "rón rén" quay sang hỏi Y Linh.
- Cậu là anti của tôi à?
Nắm chắc tới bảy mươi phần trăm là Y Linh sẽ không trả lời, thế mà cô bé đáp lại luôn không chần chừ.
- Cũng gần gần như thế!
- Tại sao????
Lần này thì Y Linh quay hẳn người sang phía Shin, đôi mắt màu hổ phách lại ánh lên một thứ ánh sáng kì lạ, lại cái vẻ gì đó hơi bất cần mang một chút khiêu khích.
(Khoan đã, đừng ai thắc mắc vì sao Shin và Sulim lại không biết Y Linh là con gái của ông nhạc sĩ Thịnh Phong nhá! Thật ra ông Thịnh Phong bảo vệ thông tin của con gái như bảo vệ thông tin của Bướm Đêm vậy. Chỉ có một số ít người biết đến con gái của ông Thịnh Phong. Bao gồm một số học sinh ở trường cũ - đã được đính chính lại là không phải - không biết có tin hay không nhưng không đáng ngại, một vài người trong công ty và ông thầy hiệu trưởng ngôi trường hiện tại Y Linh đang theo học - và đương nhiên ông ta đã bị ông Thịnh Phong "bịt miêng").
Y Linh nhìn Shin khoảng vài giây rồ nói tiếp. Cô bé chầm chậm nhả từng từ :
- Vỳ giọng của cậu nghe buồn cười lắm!
- Giọng tôi sao?
- Cậu tự ghi âm lại mà nghe thử, y như mấy cái đứa bị viêm thanh quản ấy! - Vẫn cái giọng đều đều đó của Y Linh.
Shin cứng hngj hoàn toàn. Mặt cậu bạn lúc này có hơi đỏ đỏ, khong biết do ngượng hay do đang tức giận nữa.
Y Linh rất đắc chí, nhưng cô bé không dám biểu hiện ra bên ngoài. Thấy Shin lúc lâu không thấy phản ứng gì, Y Linh lén quay sang nhìn cậu bạn. Shin vẫn đang trong trạng thái cũ, bất động hoàn toàn. Lúc này cô bé mới mỉm cười, gõ gõ đầu bút xuống bàn.
- Tôi đùa đấy, không đến nỗi thế đâu. Chắc cùng lắm là hơn mấy đứa viêm họng thôi!!
......................
Hết tiết một, chuông reo báo hiệu ra chơi, ông thầy Hói vừa bước ra khỏi lớp là Y Linh cũng biến mất luôn.
- Đừng để ý đế con bé ấy làm gì, một con nhóc xấu xí không đáng để chúng ta bận tâm. - Sulim nắm lấy vạt áo của Shin giật giật rồi nói tiếp - Đi, tớ dẫn cậu xuống căng tin. Dù sao tớ cũng chưa ăn gì, chắc cậu cũng vậy???
Shin không trả lời, chỉ khẽ gật đầu một cái. Chỉ đợi có vậy, Sulim liền đứng dậy, mỉm cười rồi khoác tay cậu bạn kéo đi.
- Những lời đồn trên báo chả lẽ là thật sao?
- Lời đồn nào?
- Thì đó,Shin và Sulim là một cặp ấy mà.
- Vớ vẩn, họ chỉ là bạn thôi, nếu cả hai là một cặp thì họ mất hết fans còn gì.
- Đúng đấy, với lại trong buổi phỏng vấn của Shin lần trước, chẳng phải cậu ấy nói cậu ấy thích Bướm Đêm còn gì!
- Thôi đi, xin các người, rảnh rỗi quá hay sao mà đi lo chuyện bao đồng....

**************

Xuống đến căng tin, Sulim và Shin nhẹ nhàng lách người qua đám học sinh nhốn nháo lấy đồ ăn.
- Xin lỗi, cho tớ qua!
Cái giọng lảnh lót của Sulim vừa cất lên thì ngay lập tức theo phản xạ, mọi người đều tránh sang một bên nhường đường cho cô bạn.
Shin vẫn đút hai tay vào túi quần, còn Sulim vẫn ngang nhiên khoác tay cậu bạn như thể đó là một chuyển hiển nhiên vậy.
Sau khi lấy xong đồ ăn và chọn cho mình được một cái bàn thoải mái, sáng sủa, Sulim mới chậm rãi nói với những con người còn đang tò mò xung quanh.
- Hy vọng các bạn không phiền cho mình và Shin một khoảng thời gian yên tĩnh được chứ. Bọn mình cũng là học sinh bình thường mà!!! - Rồi cô bạn lại mỉm cười.
Và ai nấy lại trở về chõ ngồi sau câu noi khá là lịch sự và khiêm tốn đó.
Shin bắt đầu xới phần sandwich của mình, cậu bạn vẫn im lặng. Cảm thấy không thoải mái với sự im lặng đó, Sulim lên tiếng trước.
- Dạo này cậu vẫn hay đi diễn chứ???
- Tưởng cậu đã được hết lịch của tớ rồi? - Giọng Shin đều đều.
Quên chưa nói với các bạn, Shin và Sulim cùng đàu quân cho một công ty giải trí, đó là tập đoàn giải tí The Sun, là nơi mà đã đào tạo ra khá nhiều ca sĩ, diễn viên nổi tiếng - đối thủ cực mạnh của Venus. Đứng đầu tập đoàn này là Hải Hưng, một người có tiếng và có quyền lực trong giới nghệ sĩ. Shin và Sulim vượt qua hàng trăm thí sinh trong cuộc tuyển chọn gương mặt mới, vào nghề đến nay đã được hai năm. Cả hai được mệnh danh là "Đứa con cưng của Hải Hưng", đã thu về không biết bao nhiêu tiền cho công ty.
Hải Hưng là con người thích phô trương thanh thế, ông không ngại mà bỏ ra những món tiền lớn để đào tạo "những đứa con cưng" của mình, đặc biệt là Shin và Sulim.
Tiếp tục câu chuyện của Shin và Sulim, sau khi cậu bạn nói vậy, Y Linh không hề tỏ thái độ khó chịu hay tức giận gì cả.
- Cậu thật biết cách làm người khác mất hứng đấy!
Rôid cô bạn lấy tay che miệng cười, một nụ cười kiểu "quý tộc".
- Cậu...
Shin định hỏi câu gì đó, nhưng nghĩ lại thế nào nên cậu bạn lại thôi.
- Cậu định hỏi gì?
Dường như hiểu ý của Shin, Sulim hỏi lại. Cô bạn chớp chớp đôi mắt , đôi hàng mi cong cong đung đưa theo những lần chớp ấy khá là nhẹ nhàng vả yểu điệu.
- Dạo gần đây cậu có thông tin gì của Bướm Đêm không?
- Ồ, thì ra là chuyện này. Lúc đầu tớ cũng hơi nghi cậu chuyển về đây là để tìm cô ấy, nhưng giờ thì tớ chắc chắn được rồi!
- Như vậy là không có?
- Bướm Đêm mà, chỉ xuất hiện vào buổi đêm thôi! Cô ta thoắt ẩn thoắt hiện , ngay cả tên thật của cô ta còn không biết . Tớ thật không hiểu tại sao cậu lại thích người như thế chứ?
- Bướm Đêm mà!
Shin nhấn mạnh như thể đó là một sự hiển nhiên, cậu bạn nói tiếp:
- Chính cái sự bí ẩn ấy mới làm tớ thích thud và muốn tìm ra. Còn cậu thì lại quá phô trương khiến người ta phát ngán.
- Vậy sao? Đau lòng quá đi! Hay là do cậu không gặp được cô ta nên mới thấy sự xuất hiện của tớ là chán? Tớ khuyên cậu nên đổi cách suy nghĩ về cô ta đi!
- Làm thế nào để có được thông tin của cô ấy nhỷ? Dường như bên phía công ty quản lí của cô ấy cũng không có thông tin gì!
- Không có hay là không muốn cho? Câu ngây thơ quá thể đấy!!!!
- Bướm Đêm bí ẩn, chỉ khi nào muốn thì cô ấy mới xuất hiện thôi!
Một giọng nói khác chen ngang vào câu chuyện của Shin và Sulim. Không biết đó là sự tình cờ hay có chủ ý từ trước khi giọng nói đó lại là của Y Linh. Câu nói vừa rồi khiến Suli và Shin khá bất ngờ.
- Ý cậu là gì? - Sulim nhìn Y Linh với ánh mắt kiêu kì.
- Cậu không hiểu???
Y Linh mỉm cười đáp lại. Một nụ cười mang đầy hàm ý. Đôi mắt màu hổ phavhs như sáng hơn khiến Shin không khỏi không chú ý. Nhưng có vẻ như cậu bạn quan tâm đến câu nói của cô bé lúc nãy hơn là màu của đôi mắt kì lạ kia.
- Cậu là ai???
Một câu hỏi không hề liên quan tới chủ đề của câu chuyện.
- Tớ ư? Chỉ là một fan hâm mộ!Tôi có một điều , à không, một thông điệp muốn gửi tới hai bạn. Đó là.....
Y Linh ghé sát người xuống. giọng nói hết sức nhẹ nhàng, tựa như cánh bướm đang dập dờn trong gió...
" A secret makes butterfly 's attract !"
(Bí mật làm nên sự hấp dẫn của một con bướm).
Rồi Y Linh lại mỉm cười, quay người bỏ đi. Phía đằng sau là hai con người vẫn chưa hết bất ngờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro