16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

...... Không nhớ rõ Tư tiên sinh, nhưng lại nhớ rõ mùi vị đồ ăn do đầu bếp nhà họ Tư nấu sao?

Về những tình huống này của Yến Cửu, Văn Chinh đều yên lặng ghi nhớ trong lòng để sau đó thuật lại cho Tư Việt nghe.

Văn Chinh luôn luôn ghi nhớ sứ mệnh của chính mình, hắn thử nói bóng nói gió với Yến Cửu: "Con trai dì Long làm đầu bếp chính ở khách sạn Tư thị, kết quả mỗi lần về nhà họ Tư vẫn bị dì Long răn dạy đôi câu, nói đồ ăn cậu ấy làm không đủ tinh xảo, ha ha. Chờ Yến tiên sinh trở về biệt thự là có thể thường xuyên nhìn thấy cảnh Long ca bị dì Long giáo huấn."

"À nói đến cái này tôi mới nhớ ra một chuyện". Yến Cửu buông đũa xuống nói với Văn Chinh: "Chờ sau khi tôi xuất viện, tôi sẽ không trở về biệt thự."

Lời này dứt lời, suýt chút nữa Văn Chinh đã làm đổ cái bát trong tay ngay tại chỗ, hắn vì hôn nhân của Tư Việt mà toát mồ hôi trong lòng, đồng thời cũng không quên hỏi kỹ lý do Yến Cửu không về biệt thự: "... Ngài muốn về nhà họ Yến sao?"

Sau khi hôn mê ở trong bệnh viện vài tháng, việc xuất viện trở lại nhà mình ở một thời gian ngắn tự nhiên là không có gì đáng trách, chỉ là có lẽ sẽ khổ cho Tư tiên sinh phải đi qua đi lại hai bên mỗi ngày.

"Tôi cũng sẽ không quay lại nhà họ Yến". Yến Cửu bấm mở màn hình điện thoại di động, đưa cho Văn Chinh xem bản tóm tắt chương trình mà Chân Hòa đã đưa cho mình: "Tôi muốn dẫn Mạt Mạt đi quay chụp chương trình của Oa Tống."

Văn Chinh: "... Oa Tống?"

Chân Hòa Lý mới vừa từ thành phố Giang trở lại Kinh Hải, hắn còn chưa kịp đến bệnh viện thăm Yến Cửu đã bị cấp trên trực tiếp gọi tới.

Huy Đồ là một trong những công ty quản lý giải trí số một số hai trong ngành giải trí, trong nhiều năm qua đã bồi dưỡng ra không ít ảnh đế ảnh hậu đức cao vọng trọng, thiên vương hài kịch nổi tiếng nhà nhà đều biết, ca sĩ đỉnh lưu chạm tay là có thể bỏng. Chỉ bằng vào những thành tích này cũng đủ để quét ngang nửa bầu trời điện ảnh và truyền hình, nhưng lần này nhận được lời mời từ đài truyền hình Phù Vân cũng không thể khinh thường, điều này khiến lãnh đạo cấp cao của công ty đặc biệt coi trọng.

Chân Hòa Lý gõ cửa, sau khi nghe thấy bên trong nói "Vào đi" mới nhẹ nhàng đẩy cửa ra, chào hỏi người đàn ông ngồi trên ghế ông chủ: "Tổng giám đốc Vạn ngày tốt, Tổng giám đốc Vạn ngài tìm tôi."

Nghệ sĩ của Huy Đồ rất đông đảo, bởi vậy các nhân viên công tác trong công ty cũng không có nhiều thời gian hàn huyên với nhau.

Tổng giám đốc Vạn thấy là Chân Hòa Lý tới thì đưa tay ý bảo hắn ngồi xuống, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề nói: "Bọn họ tích cực chủ động liên lạc với cậu như vậy đơn giản là muốn mượn hắc hồng của Yến Cửu để đạt được mục đích tạo thế. Tuy rằng địa vị của mấy tổ khách quý khác cũng coi như đủ nhìn, nhưng so ra thì khán giả thích mấy ngôi sao có độ tranh luận hơn, như vậy có thể khiến bọn họ tự do thảo luận trắng trợn."

Chân Hòa Lý hơi cau mày: "Nhưng Tổng giám đốc Vạn, hắc hồng Tiểu Cửu là hiểu lầm, lúc ấy cậu ấy cũng không có..."

Thấy Chân Hòa Lý nghiêm túc muốn giải thích thay Yến Cửu như vậy, Tổng giám đốc Vạn cảm thấy có hơi buồn cười, hắn nhấc tay ngắt lời đối phương: "Ôi trời đất ơi, ai quan tâm mấy cái đó chứ?"

Chân Hòa Lý biết dù mình có nói tiếp cũng không thể thuyết phục được đối phương, vì thế hắn ngậm miệng, cúi đầu không lên tiếng.

"Gần đây nhất Yến Cửu đang làm cái gì?"

"Phim đưa tới thì không nhận, thông cáo cũng không tiếp, cậu ta không thiếu tiền phải không?" Lúc Tổng giám đốc Vạn nói lời này, hắn nhìn về phía Chân Hòa Lý với ánh mắt thăm dò.

Chân Hòa Lý bình tĩnh trả lời: "Vẫn ổn chứ, cuộc sống bình thường của cậu ấy tương đối tiết kiệm, cho nên tiền kiếm được cũng đủ cho cậu ấy..."

"Cậu đừng tưởng rằng tôi không rõ lai lịch của Yến Cửu ra sao". Tổng giám đốc Vạn hừ một tiếng cười nói: "Đối tượng ẩn hôn của cậu ấy là Tư Việt đúng không?"

Sắc mặt Chân Hòa Lý cứng đờ.

"Tổng giám đốc Vạn......"

Thấy Chân Hòa Lý lộ ra biểu tình bất an, Tổng giám đốc Vạn khoát tay, thành khẩn nói: "Ha, tôi cũng chỉ cần biết rõ ràng ở trong lòng là được rồi, gan tôi còn chưa lớn tới mức dám đi nói năng lung tung khắp nơi như vậy.

Chân Hòa Lý thở phào nhẹ nhõm.

Cũng không phải là hắn cảm thấy lo lắng cho Yến Cửu... Mà là nếu chuyện này lộ ra ngoài, hậu quả sẽ tương đối khó giải quyết.

Đương nhiên Tổng giám đốc Vạn không biết trong lòng Chân Hòa Lý đang suy nghĩ cái gì, hắn thẳng thắn khoe khoang nói: "Cậu xem, cho dù cậu có thay cậu ta gạt tôi, chẳng phải tôi vẫn sẽ biết đó sao?"

Sở dĩ hắn dám công khai nói ra như vậy là bởi vì Huy Đồ có quy định, nhân viên bình thường trước khi tiến vào văn phòng lãnh đạo đều phải đặt hết công cụ thông tin ở ngoài cửa, một là tránh quấy rầy trong quá trình thảo luận công tác, hai là để phòng ngừa nhân viên ghi âm.

"Chỉ là không nghĩ tới tiểu tử Yến Cửu này thật đúng là thâm tàng bất lộ nha. Lúc mới biết tin tôi cũng sợ ngây người......" Tổng giám đốc Vạn ý thức được chính mình nói có hơi nhiều, hắn châm một điếu thuốc rồi tựa lưng vào ghế ông chủ, lộ ra nụ cười châm chọc như thế đang ngồi chờ xem kịch vui: "Quả thực Phù Vân có bản lĩnh, nhưng nếu bọn họ thật sự làm ra chuyện động thổ trên đầu thái tuế này... Vậy kết cục cũng khó nói."

Chân Hòa Lý cúi đầu trong tâm trạng nặng nề.

Quả thật là như vậy. Lát nữa khi đến bệnh viện, chắc chắn hắn phải dặn dò Tiểu Cửu thật tốt, lúc quay phim ngàn vạn lần đừng rơi vào bẫy của bọn họ.

Cho dù sau đó Tư tiên sinh và Tổng giám đốc Yến chắc chắn sẽ truy cứu, nhưng hai chữ "truy cứu" này chung quy cũng là thành lập dựa trên việc Yến Cửu đã phải chịu thiệt thòi qua, vậy chẳng bằng tránh né trước một chút vẫn tốt hơn. Chân Hòa Lý nghĩ thầm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dammy