Chương 13: Cái tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cậu sao vậy Nagi, sao cậu lại khóc nữa rồi". Trước khi gặp Nagi, cậu không nghĩ anh là người mít ướt đến thế nhưng kể từ cái ngày hôm ấy, cậu ấy như biến thành một người khác vậy, nhưng dù vậy thì cậu ấy vẫn là báu vật của cậu, điều đó là không thể thay đổi.

"Đừng khóc, không phải vô đấy sẽ tốt cho chúng ta hơn à, Nagi. Với lại đó là con đường nhanh nhất để chạm đến ước mơ WC của hai ta, vậy tại sao cậu lại không muốn chứ". Vừa nói vừa lau nước mắt cho người con trai đang khóc đó. Cứ mỗi lần người con trai này khóc là cậu lại cảm thấy đau lòng chết đi được.

"Mình chỉ là...". Nagi cũng chẳng biết phải giải thích sao cho cậu hiểu nữa. Chẳng lẽ giờ anh nói rằng nếu vô đó, anh sẽ vô tình làm Reo chết ư?. Nói vậy chắc cũng chả ai tin, ngược lại họ sẽ coi anh là kẻ bị thần kinh mất.

"Sao cậu lại dừng lại, cậu không nhớ lời hứa của 2 ta ư?? Nagi"

"M-mình nhớ chứ, chỉ là mình không muốn mất cậu". Vế sau đó anh nói nhỏ giọng đến mức đủ để mình anh nghe thấy.

"Cậu nói gì vậy Nagi, chẳng lẽ cậu... không muốn đi cùng mình ư, cậu không muốn thực hiện lời hứa đó nữa đúng chứ?". Giọng Reo buồn đến thảm thương, cậu nghĩ chỉ có mình cậu là coi trọng giấc mơ đó còn Nagi chỉ là bị ép buộc phải làm điều đó vì cậu muốn thôi. Nghĩ lại thì chắc chỉ có mình cậu là mong đợi ước mơ đó thành sự thật thôi nhỉ? Ha sao cậu lại không nhận ra sớm hơn chứ, mình đúng là một kẻ xấu xa mà, hà cớ gì phải ép buộc một người trong khi người ta còn chẳng thèm để tâm đến điều đó... Đúng là một trò cười mà, hóa ra từ đó giờ mình chỉ là một diễn viên hài trong vở kịch này thôi sao...

"Ha, xin lỗi cậu nhiều nha Nagi, có lẽ chỉ mình tớ là mong đợi ước mơ đó thôi nhỉ...Tớ ngốc nghếch thật đấy khi không nhận ra điều này sớm hơn, tớ cũng thật ích kỷ khi ép buộc cậu làm điều mà mình không muốn. Xin lỗi cậu. Giờ đây tớ sẽ không ép cậu nữa, cậu cứ rời đi như điều cậu mong muốn Nagi, cứ coi như là cậu chưa từng gặp tớ đi, cứ quay trở về như quỹ đạo ban đầu của cậu, vậy giờ... tạm biệt". Nói đến đây Reo đã cố kìm nén cảm xúc để không rơi giọt nước mắt nào cả, tim cậu cứ nhói liên hồi, cậu bây giờ... đau lòng lắm.

Khi đã nói xong lời tạm biệt, Reo quay lưng lại chuẩn bị rời đi, đôi vai không chịu nghe lời mà cứ run rẩy đến đáng thương. Cảm giác lúc này... đau thật đấy.

Nagi sợ hãi mà níu kéo lấy cánh tay Reo:"ĐỪNG ĐI REO, mình cầu xin cậu, không phải như những gì cậu nghĩ đâu, mình chưa hề quên, cũng chưa bao giờ quên hết nên cậu đừng nói như thế, cậu chưa bao giờ ép buộc mình hết Reo, đó là giấc mơ của hai ta và mình cũng luôn muốn giấc mơ đó thành hiện thực, mình muốn sát cánh cùng cậu mãi mãi mà, đó là điều mình muốn nên cậu đừng nghĩ xấu về bản thân mình, cậu tốt lắm luôn, cậu cũng chưa bao giờ phiền phức hết Reo, cậu muốn mình vào Bluelock đúng không? Được thôi, mình sẽ đi cùng cậu, mãi mãi cũng không bao giờ tách rời". Anh đã hứa là sẽ không bao giờ khiến Reo tổn thương rồi nhưng giờ đây anh lại vô tình thất hứa." Mày đúng là kẻ tồi Nagi".

"C-cậu nói thật sao? Nagi. Đó là điều cậu muốn không phải là do mình ép buộc cậu sao, cậu cũng muốn sát cánh cùng mình để giành lấy chiếc cúp WC đó ư. Cảm ơn cậu nhiều Nagi vì đã nói những lời đó và xin lỗi cậu vì đã tự suy đoán những điều không đâu ấy". Reo bất ngờ ôm chầm lấy Nagi mà khóc trong hạnh phúc, cậu sợ Nagi sẽ không còn bên cạnh cậu nữa, những lúc bên cạnh cậu ấy, cậu thật sự rất hạnh phúc nên... nếu không còn Nagi ở bên cạnh, cậu cũng không biết được mình sẽ ra sao nữa nhưng may quá cậu ấy vẫn luôn muốn sát cánh cùng mình, thật may quá...

"Thật mà, Reo. Tớ luôn muốn đồng hành cùng cậu mãi sau này". Nagi vỗ vai an ủi người con trai kia trong khi anh cũng đang khóc. Mặc dù anh không muốn phải nhìn thấy Reo chết trước mặt anh một lần nào nữa, nhưng anh chỉ cần ở bên cậu thì dù chỉ một giây hay một phút Nagi này sẽ cố níu giữ lấy, mà trân trọng những khoảnh khắc ở bên cậu ấy. Dù vậy thì nguyên do mà Reo chết cũng là do anh vậy thì những nguyên do đó sẽ không bao giờ có cơ hội mà quay trở lại, tất cả những lý do mà Reo có thể chết anh sẽ ra sức mà ngăn cản, cái cảnh lúc ấy mãi mãi cũng đừng hòng xảy ra, mãi mãi cùng đừng hòng xuất hiện...

_________________

"Nhờ bà chăm sóc Choki giùm con, Baya-san".

"Vâng, chắc chắn rồi cậu Nagi"

"Vậy mong cậu hãy chăm sóc thật tốt cho cậu chủ Reo giúp tôi". Bà Baya cúi người thành khẩn nhờ anh chăm sóc cho Reo.

"Chắc chắn rồi Baya-san, tôi sẽ chăm sóc cho Reo thật tốt dù cho tôi có chết thì Reo cũng sẽ không bị xây xước chỗ nào đâu, bà cứ yên tâm". Nagi hứa chắc nịch như thể hiện sự quyết tâm của anh dành cho bà."tôi sẽ không thất hứa nữa đâu Baya-san, tôi chắc chắn đó". Những câu này anh chỉ biết nói trong lòng.

"Vậy cảm ơn cậu. Chúc cậu chủ và cậu Nagi đây lên đường bình an".

Đến nơi tổ chức

"Wow, nhiều người ghê đấy"

"Ừm nhiều người thật đấy". Mấy người ở đây anh đã quen mặt hết cả rồi. Đang nhìn xung quanh thì có người đụng phải vai anh.

"A~ xin lỗi cậu, tôi không cố ý". Người con trai có mái tóc đỏ rực rỡ đó đang xin lỗi anh.

"Không sao đâu Ch... à không có gì đâu". Nagi nói xong thì người con trai đó cũng đi mất. Nhìn những người đã đồng hành cùng anh đến WC nhưng giờ đây chỉ là một người lạ bỗng chốc trong lòng anh cũng hơi khó tả, gãi đầu như bối rối." Kể ra thì lúc ấy anh chết, không biết bọn họ đã ra sao nhỉ". Những lời cảm ơn và xin lỗi cứ thế mà không thể nói bằng lời mà chỉ có thể giữ trong lòng anh.

"Xin chúc mừng các cậu, những viên ngọc thô của tôi"

"Xin tự giới thiệu tôi là Jinpachi Ego, nhiệm vụ của tôi ở đây là biến Nhật Bản thành đất nước có thể đăng quang WorldCup"

"Ông ta đang... nói gì vậy chứ, ngông cuồng thật đấy. Mà này Nagi sao ở đây mà cậu cũng có thể chơi game vậy hả".

"Ể tại sao lại không được chứ". Mấy lời này anh cũng đã nghe chán ngấy luôn rồi và tất nhiên những điều ông ta nói đều là thật. Anh cũng biết ông ta quỷ dị và ngông cuồng thế nào nhưng dù sao thì Ego vẫn là một người huấn luyện giỏi. Bằng chứng là ông ta đã tạo ra một Bluelock với những con quái vật với cái tôi điên cuồng.

"Từ trong số 300 cầu thủ đang có mặt tại đây, tôi sẽ đào tạo ra được một tiền đạo giỏi nhất Thế giới bằng một dự án mang tên BLUELOCK".

"Nếu các cậu có thể sống sót và đánh bại 299 người đang có mặt tại đây thì cậu- người cầu thủ duy nhất còn lại sẽ trở thành tiền đạo xuất sắc nhất Thế giới". Giống như lúc trước Ego vẫn nói về cái tôi ích kỷ đó trên sân bóng mà thôi thúc từng cái tôi trong những con người ở đây. Vẫn như lúc đó, Isagi như hổ đói mà lao lên trước đầu tiên rồi bắt đầu lần lượt từng người một cho đến khi chỉ còn hai người bọn họ.

"Ha điên rồ thật đấy, đúng không Nagi"

"Này Nagi nãy giờ cậu có nghe mình nói không đấy" Reo kéo tai nghe xuống khỏi tai Nagi.

"Hả gì cơ".

"Cậu cũng thật là..."Reo bất lực với con người này rồi. Đang day day trán thì giọng Ego lên tiếng

"Còn hai cậu thì sao? Không đi à"

"Đi thôi Reo, mình tin chắc hai ta sẽ giành lấy chiếc cúp WC đó".

"Hai ta?? Trong đây không có trò chơi gia đình dành cho các cậu đâu.Ở đây chỉ có đối thủ và những cái tôi vị kỷ mà thôi, không thể nào có tới hai người số một thế giới, chưa hiểu hả? đừng ảo tưởng nữa hai viên ngọc thô của tôi ơi"

"Hừm". Nagi nghe câu đó chỉ biết ngoáy tai như không thèm để tâm, dù gì anh cũng đã dành lấy WC rồi không phải sao, nên lúc ấy mà có những đường chuyền của Reo thì không phải sẽ càng nâng cao khả năng lên ư. Chợt một bàn tay nắm lấy cổ áo anh mà gằn giọng lên nói:

"Vậy thì tôi sẽ biến Nagi thành tiền đạo số một Thế giới. Đó chính là "cái tôi" của tôi"

"Đợi đã Reo". Anh chỉ hơi cảm thấy khó chịu khi cậu nắm lấy cổ áo anh như vậy nhưng Reo lại hiểu nhầm mà nói:

"Im đi Nagi, tôi sẽ khiến cậu bằng mọi giá trở thành tiền đạo số một Thế giới, hãy tin tôi"

"Không, mình đâu có ý từ chối đâu chứ. Mà này Reo, cậu phải hứa với tớ một điều"

"Đó là hãy ở bên cạnh tôi đến cuối cùng Reo"

"Ha, gì thế. Đó là cái tôi của cậu sao? Nagi"

"Không, đó là một lời hứa"

"Ừm, tớ hứa"

"Vậy thì bắt đầu hành trình vươn tới Worldcup của hai ta thôi nào, Nagi"

Cánh cửa mở ra, bắt đầu một hành trình mới của hai người, liệu sẽ có điều gì khác lúc trước sẽ xảy đến mà Nagi sẽ không lường trước được chứ??





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro