Chương 3: Theo đuổi (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lớp của Nagi đã tan được 30 phút nhưng có cậu trai tóc trắng nào đó vẫn cặm cụi học bài không để ý đến thời gian. Cậu đã quyết định nỗ lực hết mình vì người ấy nên giờ không thể mãi lơ là được.

Nagi chăm chú đến mức Reo đã đứng ngắm nhìn cậu một lúc rồi mà cậu không để ý. Thì ra đây là vẻ đẹp tri thức trong truyền thuyết sao. Mái tóc trắng hơi bù xù, đôi mắt có phần thờ ơ, lờ đờ vì thiếu ngủ. Áo hoodies trắng cùng quần thể thao và đôi giày cùng màu đã giúp Nagi toát lên được hơi thở của tuổi trẻ thanh xuân. Đơn giản nhưng tinh tế. Người ta thường hay nói người đẹp vì lụa, nhưng điều ấy lại ngược lại với Nagi khi lụa nào khoác lên người cậu đều đẹp hết. Đơn giản mà nói chính là lụa đẹp vì người.

_Reo, cậu đã đứng đây từ bao giờ rồi ? - Nagi ngước ánh nhìn cún con lên thân ảnh em.

_Cậu tập trung quá, tớ không muốn làm phiền. - Câu nói của Nagi đã kéo Reo về thực tại. Thực sự em đã bị hớp hồn trước nhan sắc của Nagi. Dù ngày nào em cũng nhìn cậu, nhưng thật sự lâu lắm rồi em mới có thể chiêm ngưỡng lại vẻ đẹp tri thức của Nagi.

_Tớ không ngại khi bị Reo làm phiền đâu. Tớ còn muốn cậu làm phiền tớ đến hết đời cơ.

_Thế thì nghe càng phiền phức nhỉ.

Mặt Reo lãnh đạm, không biểu lộ một ít cảm xúc nào, nhưng Nagi biết vành tai của thiếu gia đang đỏ ửng lên vì câu nói của cậu. Thật muốn cắn một miếng vào đôi tai kia quá.

_Reo chờ tớ một tí nhé, tớ thu dọn sách vở rồi về với cậu liền.

Nagi tự mình thu sếp mọi thứ không cần sự giúp đỡ của Reo, điều này làm em thấy vừa bất ngờ vừa tự hào. Cảm giác nhìn Nagi đang tự mình làm điều gì khiến cho lòng Reo ánh lên tia hạnh phúc như cha mẹ thấy con mình tập đi những bước đầu tiên.

_Tớ xong rồi, mình đi thôi Reo ! - Nagi cầm tay kéo Reo ra khỏi lớp.

Hai người nắm tay, song vai bước đi trên con đường mùa hạ đã về xế chiều. Ánh hoàng đỏ rực đã nhuộm màu cả một bầu trời và từng ngóc ngách của con phố. Reo mặc cho Nagi dẫn em đi đâu đó mà không nằm trong kế hoạch của hai bọn họ. Tản bộ được một lúc thì cả hai đã dừng chân tại một quán ăn bình dân nào đấy.

Nagi dường như rất quen thuộc với nơi đây, cậu nhanh nhẹn gọi món rồi tiếp tục đưa Reo một bàn ăn hơi khuất tầm nhìn. Cả hai ngồi đó và chờ đồ lên.

_Nagi cậu hay ăn ở ăn ở đây sao ?

_Nếu đi ăn trực tiếp thì đây là lần thứ hai tớ đến đây. Bình thường tớ toàn kêu ship về nhà thôi.

_Ồ !

_Reo có vẻ không ghét bỏ mấy chỗ này lắm nhỉ ?

_Sao cậu lại nói vậy ?

_Thì Reo là thiếu gia, nên vấn đề ăn uống rất nghiêm khắc còn gì. Thi thoảng tớ với cậu cũng hay đi ăn ngoài nhưng toàn ở mấy chỗ sang trọng á, đâu có chỗ nào bình thường như ở đây.

_Thật ra cũng không hẳn là khắc khe, chỉ là tớ hay phải ăn theo chế độ dinh dưỡng thôi, Nagi cũng biết mà, những lần tớ dẫn cậu đi ăn là tớ không bị kèm kẹp bởi những thực đơn ấy nữa.

_Đúng là phiền phức ghê, đến ăn còn không được tư do.

_Haha, tớ thấy nó ổn à. Là tớ muốn như vậy, không ai bắt ép tớ cả.

_Reo...

Nagi định nói gì tiếp nhưng các món ăn đã được phục vụ nên cậu đành nuốt lại lời và tập trung ăn uống. Trong bữa ăn, cậu không ngừng gắp các phần ngon nhất vào bát của Reo, bắt em phải ăn hết không thì cậu sẽ dỗi em.

Reo cũng đến chịu với cái tính khí trẻ con của Nagi, em nghe lời cậu, ăn không bỏ sót lại miếng nào. Reo đã dùng bữa xong rồi, nhưng con thỏ lười nào đấy vẫn chầm chậm nhai, ăn chưa nổi một bát cơm. Thấy cậu ăn lâu quá, Reo đã cầm muỗng lên đút cho Nagi ăn.

Nhưng tên đầu trắng lại ngoảnh mặt đi tỏ ý không cần Reo giúp. Thoáng một cái cậu đã ăn xong ngay. Cả hai ra thanh toán và người rút ví trả tiền không ai khác đó chính là Nagi. Cậu nói từ bây giờ cậu sẽ là người thanh toán mọi khoản tiền mà cậu và em tiêu, không cần thiếu gia rút thẻ trả tiền.

Reo nghe mà ngơ ngác. Mãi đến sau này em mới hiểu được câu có tiền mà không dùng được là ý gì rồi. Reo và Nagi đi bộ cùng nhau ra một công viên gần đấy, vừa đi vừa tận hưởng làn gió hè mát mẻ lướt qua mái tóc, làn da, nó mang đến một cảm giác thoải mái lạ thường.

_À này Nagi, tớ hỏi.

_Cậu hỏi đi

_Cậu nói cậu đến quán ăn đó đây là lần thứ hai, vậy còn lần đầu thì sao ?

_Tớ có thể không nói được không ?

Nagi đột nhiên dừng bước lại, ánh mắt thoáng chút buồn bã nhìn vào người con trai mang mái tóc màu tím kia. Mùi hoa lavender tỏa ra nhẹ nhẹ, hòa vào không khí đưa Nagi chìm vào sự ngất ngay bởi hương vị quyến rũ ấy.

Reo cũng nhìn cậu chằm chằm, trái với đôi đồng tử màu bạc đượm buồn thì đôi mắt Reo lại sáng lấp lánh như vì sao lung linh trên trời. Hệt như viên thạch anh ngoài đời, luôn cuốn hút mọi cái nhìn, nhấn chìm con người ta trong cõi mộng tưởng ngọt ngào

_Nếu cậu không muốn thì thôi, tớ không hỏi lại lần nữa.

_Reo...

_Trời cũng gần tối rồi,...chúng ta về thôi. - Reo quay người rời đi thật nhanh, bỏ lại mái tóc trắng nào đó vẫn đang đứng ngẩn ngơ nhìn sắc tìm dần khuất mờ đi từ xa.

Phải mất một hồi sau đấy Nagi mới có thể lết tấm thân mệt mỏi về nhà. Vì ăn tối khá sớm, nên Nagi có nhiều thời gian trống hơn cậu tưởng. Tắm rửa xong cũng chỉ mới bảy giờ tối. Còn tận bốn tiếng nữa mới đến giờ stream, nên Nagi nằm lướt điện thoại một hồi xem hôm nay game có cập nhật thông tin gì.

Nagi Seishiro ngoài làm sinh viên IT ngày đêm fix code ra thì cậu còn là một game thủ kiêm streamer, thu nhập hàng tháng bảy đến tám số không. Vậy nên dù không có thiếu gia Reo bao nuôi thì Nagi vẫn thoải mái sống lười biếng trong cái thành phố bốn bề xô bồ, tấp nập này.

Nghĩ là thế nhưng Nagi cảm thấy bản thân sẽ không thể sống nổi một ngày nếu không có Reo bên cạnh. Ở cùng em từ nhỏ tới lớn nên cậu sinh ra cảm giác phụ thuộc cực kì mãnh liệt vào đối phương.

Không phải Reo là không được. Không điều gì có thể thay thế Reo cả.

Nằm lướt điện thoại chơi chơi được một lúc thì sự chú ý của cậu đã va phải vào bài đăng confession ngày hôm nay của trường.

#cfs892: Mọi người biết tin gì chưa, nghe xì xào rằng Nagi tỏ tình với Reo đó ! OTP của tôi cannon rồi huhu, tôi vui quá, phải gáy 7 ngày 7 đêm mới được.

#cfs893: Mọi người cho em xin tips đạt được điểm cao môn tiếng anh ạ 😭😭 Chứ em bất lực quá, sắp tạch môn rồi huhu.

#cfs894: Hôm nay công chúa Chigiri vẫn xinh như mọi ngày, cho hỏi vườn hồng nay đã có ai vào hay chưa ?

#cfs895: Có ai không ưa Nagi của khoa IT không vậy. Người gì mà cứ lờ đà lờ đờ, ánh mắt thất thần, nụ cười nghờ nghệch. Lúc nào thấy sờ gáy sờ cổ rồi sờ tay sờ chân trông như bị bệnh xương khớp lâu năm ý. Lôi thôi vậy mà đòi tán Reo, không xứng.

#cfs896: Điều mà tớ lo lắng nhất là LO VE EM.

Bình luận:

khonggayotp_doikhongne: #cfs892 chỉ mới tỏ tình thôi sao, Reo thiếu gia mau đồng ý đi để tụi em còn đi ăn cưới chứ

phongbabaotap_khongbangnguphapvietnam: #cfs892 mấy đứa anti hôm nọ kêu thuyền nhà t bể rồi bước ra đây nói chuyện nhanh. Bọn anh chỉ phá thuyền gỗ để đi bằng chiến hạm thôi

ngromaireal: #cfs892 tôi gáy với chủ cfs ơi, gáy 10 ngày 10 đêm luôn.

beechira0808: #cfs893 đơn giản lắm em, chỉ cần kiếm một em người yêu học giỏi tiếng anh là được. Anh đã thử và thành công nhe em.

chgr_hym: #cfs894 bạn hỏi thì tui xin thưa. Vườn hồng đã có và không cho vào.

tainghecuanagi: #cfs895 rồi người ta có ăn của nhà m cái gì không mà m sân si dữ. Nagi mà đau mỏi xương khớp thì cũng chỉ đau mỏi khi ở bên Reo thôi, còn thằng bé mà gặp m ngoài đời á, một tay xách m lên vứt ra vườn nghen. À, Nagi lôi thôi thì kệ nó, nó đẹp mã, cuto là được.

...

....

.....

Thầm cảm thán một tiếng trước sự lan truyền thông tin mạnh mẽ của mọi người khi giờ đây người người nhà nhà đều biết Nagi đã tỏ tình Reo. Vậy là cậu đã bước đầu thành công đánh dấu chủ quyền lên Reo, để không ai dòm ngó rồi. Việc còn lại là khiến em ngã vào cái hố tình yêu này là xong.

Ngồi lướt mạng thêm một lúc nữa, Nagi đứng dậy để chuẩn bị live stream. Hôm nay cậu muốn live sớm để ngủ sớm nên 9h giờ là lên sóng. Bình thường giờ live của Nagi đều bắt đầu từ 11h đêm đến 3h sáng hôm sau.

Kênh live của Nagi cũng không lớn lắm, có khoảng 3 triệu fan thôi. Tuy là chơi game trên sóng trực tiếp song Nagi lại không nói chuyện hay tương tác với người xem, cậu chỉ có 2 câu nói duy nhất là "Xin chào các bạn" và "Tạm biệt các bạn"

_Các bạn biết không, nay tôi đã tỏ tình. Tôi thích người đó được 16 năm rồi. Tôi nói cho mọi người biết để khi nào tôi không có live thì mấy bạn tự hiểu.

Đôi mắt tinh anh cộng với những kĩ thuật nhanh thoăn thoắt, Nagi ấn phím liên tục, ra chiêu mạnh hạ gục từng đối thủ để tiến vào trụ chính team địch. Một mình cậu đánh tay đôi với cả đội bạn, gánh team của mình bước lên đỉnh chiến thắng. Ngay khi Nagi vừa dứt lời, chữ "Victory" đã hiện sáng lên cả màn ảnh kèm với ngôi vị MVP của trận đấu là cậu đã góp phần tạo ra sức nóng của buổi live stream.

Cả khu bình luận như bùng nổ, ai cũng đều gõ phím điên loạn, không chú ý đến ngôn từ, nghĩ gì liền cmt đó. Lượt xem buổi stream của Nagi tăng từ 1 triệu người xem lên hẳn 5 triệu chỉ vì cậu lần đầu nói gì đó trên live.

Khu bình luận:

Concabietdi: Trời ơi tôi có nghe nhầm không vậy. Giọng của Nagi đó sao, hot vậy ?

conchimbietboi: Lầu trên không nghe nhầm đâu, tôi còn đang phải thở oxi gấp vì voice của anh ta đây nè.

congabiethot: +1

conngongdetrungvang: +1

conechkhongngoidaygieng: +1

toinayangi: Trọng tâm không phải voice của ổng hot tanbao, hot chayquan mà là ổng công khai theo đuổi crush kìaaaaaaaaaaaa

truamaiangi: Ai đó có thể tiết lộ danh tính của vị quý nhân đó điiiiiiii

angicungduoc: Cầu cao danh của crush đại thần Nagi.

thuyentruongtrangtim: Tôi tìm ra rồi mọi người ơi ! Là Mikage Reo đó. Cái vị thiếu gia kế thừa chính thức của tập đoàn Mikage ấy.

Cả đoạn chat như quả bom hẹn giờ, vừa biết được thông tin crush của Nagi là ai, mọi người thi nhau náo loạn. Nagi đã ẵm chiến thắng thứ 3 trong trận giao lưu với đội bạn rồi mà không ai quan tâm hết. Họ chỉ bận bàn luận về em crush của cậu nên Nagi có hơi chút khó chịu.

_Các bạn đến xem tôi chơi game hay đến để soi mói chuyện đời tư của tôi ? - Giọng Nagi có phần hơi giận dữ, tông giọng trầm thấp, mang đến cảm giác hơi lạnh sống lưng cho đôi phương.

Khu bình luận bỗng yên ẳng hẳn hai phút rồi lại như chiến tranh nổ ra mà gào thét vì voice của Nagi quá hay quá tuyệt, phụ nữ rất yêu, đàn ông rất thích.

Nagi nhìn từng dòng bình luận chạy liên hồi không ngừng nghỉ chỉ biết thầm than phiền một tiếng rồi mở lời tạm biệt mọi người và kết thúc live. Cậu chán nản bước vào phòng tắm vệ sinh cá nhân xong lên giường đắp chăn đi ngủ.

Một kỷ lục đã được lập ra trong cuộc đời con thỏ bự lười. Đây là đêm đầu tiên Nagi đi ngủ sớm, cụ thể lúc 11h.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro