Chương 14: Ma tôn tỉnh giấc . . .

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đôi lời tác giả: Vâng, cực kì xin lỗi với mấy độc giả theo gót truyện ta, kể từ tháng trước ta bù đầu vào ôn thi học sinh giỏi không có thời gian đăng truyện cho mấy bạn, hôm qua mới thi xong. Thực lòng cảm ơn những bạn kiên nhẫn đợi ta đến bây giờ! Chương này khi nào trên 50 lượt đọc, đảm bảo hôm sau lại ra tiếp! ^^

_____

Khắp nơi chỉ là một màu đen u ám không sự sống, trong cung điện làm bằng đá thạch anh tím yêu mị, Ma tôn hơi nhíu mày, rèm mi đen bóng từ từ nâng lên, con ngươi màu nâu nhạt nhòa lập tức đảo một vòng xung quanh rồi dừng lại trên khuôn mặt xinh đẹp phía đối diện:

- Juvia! Bản tôn nằm đây bao lâu rồi?

Diêm vương cúi đầu kính cẩn thưa:

- 16 năm, Lucy_sama!

- Vậy à!!!

Chỉnh lại y phục rực rỡ như hòn lửa, Lucy ngồi dậy, nàng dùng tay xõa tung mái tóc vàng ánh kim ra đằng sau, ma giáo sắc bén tự động bay tới đặt vào trong bàn tay thon thon. Xỏ hài bạc, Ma tôn bước ra khỏi đại điện, chuôi giáo vừa chạm nhẹ xuống đất đã khiến cả Ma tộc rung chuyển dữ dội. Chúng dân bên dưới đồng loạt quỳ rạp người:

- Cung nghênh tôn tọa trở về!

Loke và Hibiki chính là hai cánh tay đắc lực nhất của Ma tôn, chúng đứng sau nàng, ánh mắt cơ hồ lạnh lẽo nhưng lại thập phần ôn nhu, thập phần dịu dàng.

"Uỳnh" Hai đạo thiên lôi từ đâu đánh sập nát tan đại điện, chúng dân nhất thời im lặng, nhìn nhãn quang đỏ ngầu như muốn đại khai sát giới của Lucy . . . không dám ho he câu gì. Nàng gằn giọng:

- Sao lại dám đưa bản tôn về trước thời hạn, 100 năm rút ngắn thành 16 năm, từ khi nào, lá gan của các ngươi lại lớn như vậy, hai thần tướng của Ma tộc???

Hibiki thản nhiên xòe quạt, mím môi nhìn nàng, ánh mắt đau thương đến lạ kì:

- Thiên đế cũng xen vào, sao nàng không nói gì! Đơn giản là không muốn nàng gặp gỡ với hắn, rốt cuộc lại là sai sao!!!

Ma tôn cất tiếng nối liền câu nói của Hibiki:

- E.N.D??? Đầu thai thành kẻ nào???

Khóe môi cong nhẹ, Loke khép hờ mắt, giọng điệu mềm mại nhưng không khác gì đổ thêm dầu vào lửa:

- Hoàng đế Long tộc, phu quân của nàng, Natsu Dragneel.

- Ha . . .- Lucy búng tay, cung điện mới tỏa ánh sáng lam nhạt xuất hiện, kết tinh từ chính pháp thuật của nàng.

Ma tôn chớp mắt, nhìn ma giáo bị mình bóp nát vụn trong tay:

- Tên khốn!

___END CHƯƠNG___

Bình luận cho ta đê, bình chọn cho ta đê!! ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro