Chương 33

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bầu không khí đang ấm áp, vui vẻ, thoải mái chợt phát hiện cô gái nhỏ trong lòng đang phát run, cả người cứng lại, Natsu lúc này mới theo ánh mắt của cô liếc nhìn về phía cửa ra vào, vừa nhìn thấy có người, khẽ cau mày, nghiêm giọng hỏi.

"Sao cô vào đây được?"

Thư ký Wendy thầm phát run trong lòng, vội vàng nói: "Thưa Tổng giám đốc, cô Karen Lilica là đại diện cho công ty tổ chức sự kiện Blue Pegasur đến bàn việc hợp tác với chúng ta. Lúc nãy có gọi điện lên phòng thông báo cho Tổng giám đốc nhưng không có ai bắt máy nên tôi định vào trực tiếp hỏi ý anh nhưng cô Karen đã tự mở cửa bước vào rồi ạ!"

Nhấn mạnh chữ "tự" ở câu cuối. Là cô ta tự mở, tự vào. Cho nên đây không phải lỗi của cô a! Tiền thưởng, tiền lương xin hãy giữ nguyên đừng cắt mất a! Cô vô tội! Wendy thầm cầu nguyện trong lòng.

Khẽ vuốt tóc cô gái đang thất thần trong lòng mình, trước tiên phải làm cô bình tĩnh lại đã, anh không một chút để ý nói:

"Cô hãy đưa cô Karen đây xuống phòng khách trước đi."

"Dạ dạ! Mời cô Karen đi theo tôi…" Thấy Tổng giám đốc không trách phạt, Wendy lén thở phào một cái. Tổng giám đốc cũng thật là, lần sau có muốn làm gì trong phòng thì cũng nhớ khóa kỹ cửa một chút chứ! A, hại cô lo lắng cho cái ví tiền eo hẹp của mình.

Karen không thèm liếc nhìn cô thư ký một chút. Khuôn mặt xinh đẹp lộ ra dáng vẻ vô cùng ủy khuất nhìn hai người, ấm ức nói:

"Natsu! Em biết anh vẫn còn giận em nhưng xin đừng đối xử với em như thế…"

Tôi nghe thấy cô nàng nói vậy cả người lại cứng đờ như hóa đá. Đang định đứng dậy rời khỏi vòng tay của Natsu thì đã bị anh kéo lại, xiết chặt vòng eo dặn dò.

"Ngoan, đừng lộn xộn."

Thư ký Wendy hết nhìn về phía cô gái đang lộ dáng vẻ hết sức thương tâm cùng ủy khuất kia rồi lại nhìn đến vợ chồng tổng giám đốc đang ngồi tựa vào nhau không biết nên đi hay nên ở.

Nhìn xem, nhìn xem! Bộ váy công sở cao cấp ôm lấy dáng người xinh đẹp, lộ rõ ba vòng, quyến rũ. Khuôn mặt mang dáng vẻ điềm đạm đáng yêu nhưng xem bộ dáng kia làm sao có ý tứ gì là đến bàn công việc a?! Rõ ràng là đến cướp đàn ông! Mà còn là đàn ông đã có vợ nữa chứ?! Kẻ thứ ba! Đây chính là cảnh thịnh hành trong tiểu thuyết ngôn tình “ tiểu tam” đây mà?! Phải mau báo cho bọn Cana với hội chị Mira biết có hồ ly tinh xuất hiện mới được a! Tin này sẽ sốt dẻo đây!

Karen lộ ra đôi mắt ủy khuất, nước mắt dâng tràn khóe mắt muốn rơi nhưng cứ cố không để rơi xuống càng làm cho người đối diện càng thương xót, đưa ra lòng hảo tâm. (Diễn sâu quá má! =_=)

"Sao anh có thể làm thế với em?"

Tôi nhìn cô gái trước mặt, rùng mình lạnh lẽo. Kiếp trước cũng với khuôn mặt giả dối này đã khiến tôi mất đi tất cả. Ai biết được dưới lớp mặt nạ xinh đẹp, lương thiện kia lại là một con người đầy âm mưu và tính kế. Khiến tôi càng ngày càng sa vào cái bẫy mà cô ta đào sẵn. Càng lún càng sâu không thể nào đứng lên được. Cái ký ức mà tôi không bao giờ muốn nhắc đến, cũng chưa từng kể cho Natsu nghe.

Kiếp này tôi tuyệt đối không thể để mình mất đi tất cả được, nhất là mất đi anh và con. Không bao giờ!

"Ngoan đừng sợ…"

Natsu vỗ vỗ lưng, trấn an vợ, không biết vì sao vợ anh lại có vẻ sợ Karen đến thế. Theo lý thì hẳn là hai người chưa từng chạm mặt mới đúng chứ? Thôi mặc kệ! Tâm tình vợ là quan trọng nhất, giải quyết nhanh vụ này còn đưa vợ đi ăn trưa mới là quan trọng.

Anh nhìn thoáng qua cô gái ăn mặc xinh đẹp. Anh đã từng rất yêu cô gái này, cho đến tận khi cô dứt áo bỏ đi du học cùng người khác. Hiện tại...

Khẽ vuốt ve cô gái nhỏ ở trong lòng. Đây mới chính là hiện tại, tương lai, tâm hồn của anh a…

"Hôm nay cô đại diện Blue Pegasur đến đây bàn việc làm ăn sao?" Không để ý đến lời oán trách của cô nàng, anh nghiêm giọng hỏi, giọng nói thuần chất công việc.

Karen chỉ mượn danh của công ty đến đây mục đích chính là làm cho Natsu bất ngờ mà thôi. Mấy năm rồi không gặp anh càng ngày càng lộ ra phong thái mê người. Thời gian qua về nước cô cũng bỏ ra không ít thời gian công sức dò hỏi về anh. Cô tin chắc anh vẫn còn tình cảm với cô, vẫn còn nhớ thương cô. Suốt ba năm cô bỏ đi anh không hề có quan hệ nào với bất kỳ cô gái nào không phải đã chứng minh tất cả rồi sao? Cô tin chắc như vậy! (Ổng bận đi tìm người ăn sạch ổng rồi bỏ chạy má ơi, đừng tự mình đa tình!)

Nhưng cảnh tượng đang xảy ra trước mắt đây là gì? Cô gái kia là ai? Mang đôi mắt ủy khuất nhìn về phía Natsu, cô khẽ cắn môi mọng:

"Em chỉ muốn làm anh bất ngờ thôi… Em làm mất thời gian của anh sao? Em xin lỗi… Em rất nhớ anh, em nghĩ anh... anh cũng vậy…"

Biểu lộ một câu nồng đậm tình cảm xong, cô nàng mới làm như vô tình phát hiện ra Lucy đang ngồi trong lòng anh, ngập ngừng hỏi:

"Còn cô đây là...?"

Tôi lén thở dài một hơi, đến tôi đây là con gái mà nhìn vẻ mặt điềm đạm đáng yêu lại nhu nhược yếu đuối kia cũng không khỏi nảy sinh điểm thương tiếc huống chi là đàn ông?

Nhưng Lucy lại không biết. Khuôn mặt yếu đuối đầy nước mắt kia chỉ có thể làm rung động trái tim của người yêu cô ta mà thôi. Còn với người đã không còn yêu nữa thì chỉ cảm thấy khuôn mặt này thật là giả dối. Natsu cũng không khỏi giật mình vì cảm giác của mình. Tại sao trước đây anh không cảm thấy như vậy nhỉ?

Nhìn anh trầm tư không đáp, Karen cho là anh đang nhớ về những kỷ niệm ngày xưa. Vì vậy, cô bước lên vài bước rút ngắn khoảng cách giữ hai người:

"Em vẫn rất nhớ anh a… Sao anh có thể ôm một người phụ nữ khác? Chẳng phải lúc xưa anh đã nói là sẽ yêu em trọn đời hay sao?"

Vừa nghe Karen nói làm anh không khỏi nhớ đến mấy bộ phim thần tượng mà dạo này anh và vợ đang xem. Câu “ Sao anh có thể ôm một người phụ nữ khác?”, “ Anh đã nói yêu em trọn đời hay sao?”,… Ách?! Chả lẽ anh biến thành nhân vật nam chính trong mấy bộ phim tình cảm nhảm nhí đó hay sao?

Anh hắng giọng, thoát khỏi mấy bộ phim kia. "Quên giới thiệu, đây là vợ tôi: Lucy Heartfilia – Anh quay sang phía cô trợ lý nhà mình nói - Còn đây là bạn gái cũ - đã chia tay của anh Karen Lilica cũng từng là bạn thanh mai trúc mã với anh."

Tôi không khỏi ngây ngốc vì anh có vẻ thoải mái giới thiệu quan hệ của hai người như thế. Nhưng nhanh chóng tôi cũng trở nên an tâm vô cùng vì lúc này đây tôi – Lucy Heartfilia mới chính là vợ hợp pháp và cũng là người anh đã chọn.

"Xin chào chị."

Tôi nhớ lại lúc trước khi mà tôi phát hiện anh đã quay lại với người yêu cũ. Lúc đó tôi đã phản ứng thế nào? Tôi đã nổi điên lên vì lo sợ mất anh, đã hành động ngu ngốc như một người đàn bà chanh chua ngoài chợ. Cuối cùng, chẳng những không giữ được chồng mình mà còn phụ trợ cho vẻ yếu đuối, thánh thiện giả tạo của kẻ thứ ba càng thêm đáng thương, tội nghiệp.

"Xin chào…"

Karen cắn môi, dường như muốn khóc đáp lại một tiếng. Sau đó lại quay sang Natsu ủy khuất nói:

"Chúng ta cũng đã hơn ba năm chưa gặp mặt rồi? Em và anh có thể cùng đi ăn bữa cơm ôn lại chuyện cũ không?"

"Thư ký Wendy, cô hãy đưa cô Karen đến phòng dành cho khách trước sau khi tôi thu xếp xong sẽ qua đó."

Như không nghe thấy cô nàng nói cái gì, anh chỉ lạnh nhạt lên tiếng cho thư ký thu xếp mọi chuyện. Wendy cũng nhanh chóng thể hiện vai trò thư ký của mình, tránh để cuối tháng bị cắt thưởng giảm lương, chạy đi mở cửa cười tươi tắn:

"Xin mời cô theo tôi."

"Nhưng…"

Karen biết lúc này cô không thể làm cương được, khẽ cắn môi cô ủy khuất nhìn hai người đang ôm cùng một chỗ kia một cái rồi quay người bước theo cô thư ký. Cô tin chắc là vì anh còn giận cô vì ra đi không lời từ biệt mà bỏ anh mấy năm trời nên anh cố tình ra vẻ hạnh phúc với cô vợ mới cưới của anh mà thôi.

Chắc chắn sau này cô chỉ cần quan tâm anh một chút, làm nũng một chút thì anh sẽ quay lại bên cô. Mọi chuyện sẽ quay lại như phút ban đầu chẳng có gì thay đổi hết.

Sau khi cánh cửa phòng được đóng lại. Anh càng xiết chặt vòng eo của vợ, khẽ dựa cằm mình vào bờ vai của cô và nhẹ nhàng nói:

"Là em không tin anh hay em không tin ở chính mình? Hay là không tin tưởng vào tình cảm của chúng ta?"

"A?" Đang mơ hồ nhìn bóng dáng kia rời đi. Tôi giật mình. Sao đột nhiên anh lại hỏi như vậy.

"Đừng nghĩ anh không biết em đang nghĩ gì? Anh đã nói rồi, người anh yêu là em, người anh cưới cũng là em. Dù trước đó anh và Karen đã từng yêu nhau thì sao? Em nên nhớ là “đã từng” có nghĩa là quá khứ. Còn em, em mãi mãi là hiện tại và tương lai của anh. Hơn nữa hôn lễ của chúng ta không đến một tháng nữa là tổ chức rồi, em còn lo anh chạy mất sao?"

Khẽ cắn môi dưới nghĩ ngợi một lúc tôi mới quay đầu lại nói với anh: "Vậy nếu như có một ngày anh phát hiện mình còn yêu cô ấy thì hãy nói với em. Nếu không em không dám chắc mình có kiềm nổi cơn tức giận mà đi giết cô ấy…"

Hôn mạnh một cái lên bờ môi của vợ. Natsu cười nói:

"Nói hươu nói vượn gì đấy? Cô trợ lý này ngày càng dã man nhỉ!"

Anh làm sao có cảm tình với Karen cho được. Chính cô ta đã bỏ rơi anh theo người đàn ông khác mà đi Anh, anh không trút giận lên gia đình cô ta đã là may rồi sao lại có thể có tình cảm lại với cô ta. Nhưng nếu cô ta vẫn không an phận mà gây rối thì ngay cả một ít tình nghĩa còn sót lại cũng mất đi thì đừng trách anh đây không nể tình xưa nghĩa cũ.

"Bây giờ, em lấy túi xách đi chúng ta hãy cùng chơi trò mất tích, cứ mặc kệ cô ta đi xem cô ta có thể chờ tới khi nào?!" Nháy mắt tinh nghịch với cô một cái và đưa ra đề nghị.

Tôi bật cười gật gật đầu: "Ok! Em đi ngay." Thật muốn biết khuôn mặt của cô nàng khi phát hiện mình bị cho leo cây sẽ như thế nào!

Cả hai đi thang máy xuống lầu. Dưới sảnh có một đám người đang bàn luận về chuyện tổng giám đốc có người ái mộ tìm tới cửa. Đại bộ phận nhân viên không ai biết về chuyện Karen là người yêu cũ của Natsu vì lúc họ kết thúc anh còn chưa khởi nghiệp. Họ chỉ nghĩ Karen chính là một trong số các cô gái ham giàu sang phú quý, biết người ta có chồng rồi mà vẫn không chịu buông tha. Trong khi đó chuyện tổng giám đốc đã kết hôn với trợ lý Lucy vì lý do nào đó cũng đã có không ít người biết rồi. (Nhờ mấy bà tám phòng thư ký, với tiếp tân chứ ai!)

Nên khi hai vợ chồng vừa bước ra khỏi thang máy thì có một đám ánh mắt cổ vũ bay về phía tôi. Ngoài ra còn có nhân viên nhiệt tình hò hét:

"Lucy, chị ủng hộ em!" Chị Mira nháy mắt vẫy vẫy tay. Bên cạnh còm thấy bóng Wendy lấp ló gần đó. Cô nàng này cũng nhanh nhẹn ghê.

"Cố lên!"

"Đánh bại kẻ thứ ba!"

Cho đến khi hai người đã đi xa mới không còn nghe thấy tiếng hò hét ấy nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro