chương 4.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ba năm sau.

"Sanghyeokie, cậu dậy chưa? Mặt trời đã lên đến mông rồi đó."

Lee Sanghyeok bị đánh thức bởi thanh âm của một người thanh niên điển trai, cậu chậm rãi mở mắt, nhẹ nhàng đáp lại.

"Ừm, tớ dậy rồi đây. Có chuyện gì hả Chobi? Sao mới sáng sớm cậu đã làm ầm ĩ lên thế?"

"Sớm gì tầm nãy nữa hả con mèo lười biếng. Dậy đi nào, mau mau đến đại sảnh thôi, Faker anh yêu về rồi đó." Người thanh niên được gọi là Chobi phấn khích chạy tới bên giường kéo Lee Sanghyeok dậy rồi lôi thẳng cậu ra ngoài.

"Từ từ, tớ còn chưa có vệ sinh cá nhân mà."

Lee Sanghyeok hơi lớn tiếng nhưng đáp lại cậu chỉ là một tràng cười khúc khích của người thanh niên cùng thanh âm vui sướng tột độ, anh ấy về rồi, sau một tháng trời dài đằng đẵng thì cuối cùng anh ấy cũng về rồi.

Hai người một đường lôi lôi kéo kéo xuống đại sảnh đã thấy một người thanh niên dung mạo giống Lee Sanghyeok tới tám chín phần đang ung dung thưởng trà. Nghe thấy tiếng động, người nọ dường như không hài lòng mà ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh lẽo khẽ quét qua hai người vừa làm ra một loạt hành động thiếu phép tắc.

"Faker anh yêu ơi, mừng anh về nhà."

Không hề run sợ trước ánh mắt lạnh lẽo đó, ngược lại còn rất vui mừng khi thấy người mình hết mực thương nhớ bao lâu nay, Jung Chovy buông tay Lee Sanghyeok mà lao tới ôm chầm lấy người nọ.

"Tránh ra, ôm với ấp cái gì. Cậu không thấy nóng sao Jung Chovy?" Đáp lại sự mừng rỡ đó là một hành động hết sức phũ phàng, người nọ không những tránh khỏi vòng tay y mà còn thô bạo đạp y một cái.

"Đau quá đi à huhu, Faker anh yêu, anh hết thương người ta rồi hả? Anh không còn thương em nữa sao? Chobi không còn là bảo bối của anh nữa hỏ?" Jung Chovy nước mắt lưng tròng bò tới ôm lấy chân người nọ, bày ra bộ dạng như oán phụ mất chồng mà khóc lóc rất thương tâm.

Bộ dạng thảm thương này không những không khiến người nọ mủi lòng mà còn phản tác dụng. Người kia chỉ liếc y một cái rồi quay đi, không thèm để ý tới y nữa.

Lee Sanghyeok thu một màn như thế vào trong mắt, tâm tình vốn đang tức giận vì bị đánh thức đã dịu đi rất nhiều. Cậu ngẩng đầu lên nhìn người đang ngồi trên ghế sau đó mỉm cười.

"Anh, mừng anh về nhà."

"Ừ, sao rồi? Dạo này sức khỏe đã tốt lên rồi chứ?" Người nọ gật đầu, hỏi.

"Vâng, bác Jang nói sức khỏe của em đã tốt hơn rồi, anh không phải lo lắng đâu ạ." Cậu hướng người nọ cười ngọt ngào.

Người nọ tên đầy đủ là Lee Faker - gia chủ đời thứ 18 của Lee gia ở đế quốc Venttopia.

Lee Faker trở thành gia chủ Lee gia từ năm 18 tuổi. Chỉ trong vòng hai năm ngắn ngủi bằng thủ đoạn quyết tuyệt cùng mạnh mẽ, anh đã đưa một gia tộc đang suy thoái trở thành một con rồng lớn mạnh, có quyền lực ngang ngửa hoàng gia Venttopia. Chỉ bằng nguồn vũ khí khổng lồ không rõ xuất xứ đã đủ để hoàng tộc nể Lee Faker mấy phần. Cũng đúng, nếu như không may họ chọc giận vị gia chủ tính tình cổ quái này, anh ta mất hứng không cung cấp vũ khí cho quân đội nữa thì chắc chắn Venttopia sẽ gặp tổn thất nặng nề và trở thành miếng mồi ngon cho các hành tinh nhỏ kia cấu xé.

Ba năm trước sau khi rơi xuống vực, Lee Sanghyeok may mắn được gia chủ Lee gia đang đi du ngoạn cứu giúp. Chỉ vì ánh mắt tuyệt vọng lúc cậu ngã xuống cùng gương mặt gần như y xì đúc mình của Lee Sanghyeok, Lee Faker bình thường vốn lạnh lùng đã mủi lòng mà đem cậu về nhà hết lòng cứu chữa, thậm chí còn tuyên bố nhận cậu làm em trai nuôi rồi bỏ một đống tiền để Lee Sanghyeok theo đuổi đam mê nghệ thuật. Từ đó trở đi, Lee Sanghyeok trở thành người Lee gia ở đế quốc Venttopia, không còn liên hệ gì với Lee gia ở Lam tinh nữa.

Nói đến Lee Faker thì không thể không nói đến cái đuôi luôn bám dính lấy anh - Jung Chovy. Y là thái tử của đế quốc, là người sẽ trở thành hoàng đế tương lai thừa kế Venttopia vĩ đại. Một người cao quý như vậy chỉ vì tiếng sét ái tình mà quăng luôn thứ gọi là liêm sỉ, tiết tháo mà bám chặt lấy Lee Faker. Không chỉ vậy mà y còn hùng hồn tuyên bố với dân chúng đế quốc rằng, y sẽ kết hôn với anh, ngoài Lee Faker ra thì y sẽ không kết hôn với ai cả.

Phát ngôn này khiến dân chúng khắp đế quốc hoang mang, mà nhân vật chính sắp trở thành vương hậu - gia chủ Lee gia nghe xong mặt lạnh băng, không nhân nhượng mà tát cho vị thái tử gia ngông cuồng kia mấy cái.

Sự việc ồn ào này kéo theo khá nhiều rắc rối nhưng tất cả đều bị Jung Chovy áp chế, giờ không phải hai người đang rất hạnh phúc sao? Thậm chí Lee Faker còn đồng ý để y dọn tới phòng mình ở biệt thự Lee gia nữa kìa.

"Faker anh yêu, sao anh cứ lạnh lùng với người ta thế? Mới có hơn một tuần mà anh đã quên người ta rồi sao?" Jung Chovy ngả người vào lòng Lee Faker, cúi đầu vờ khóc lóc rất thảm thương.

"Ăn nói bình thường thôi, không được làm nũng." Lee Faker trừng mắt nhìn thằng nhóc đang mếu máo bên cạnh. Thật là, rõ ràng là thái tử  cao quý của đế quốc, vậy mà suốt ngày khóc lóc mếu máo như gái đôi mươi thật chẳng ra thể thống gì cả.

Anh ghét bỏ nhìn y rồi xoay người tiếp tục câu được câu không trò chuyện với Lee Sanghyeok. Jung Chovy thấy vậy chỉ bĩu môi, người ta chỉ làm nũng với một mình anh thôi nhé. Nếu mà là người khác thì còn lâu nha. Đổi lại là người khác dám có thái độ lạnh nhạt như vậy với Jung Chovy thì y không đập họ một trận ra trò đã may mắn lắm rồi.

"Được rồi, lên vệ sinh cá nhân rồi xuống ăn sáng đi. Anh tới công ty một chút."

Dùng xong bữa sáng cũng đã không còn sớm, Lee Faker chỉnh trang lại bộ âu phục  có chút nhăn nheo vì bị người nào đó lôi kéo nãy giờ một chút rồi đứng dậy.

"Ơ nhưng anh vừa mới về thôi mà, anh không nghỉ ngơi một chút ạ?" Lee Sanghyeok nhìn hai hốc mắt đã xuất hiện quầng thâm rõ rệt của anh trai mình, lo lắng bảo.

"Sanghyeokie nói đúng đó anh yêu, anh nên nghỉ ngơi đi. Có chuyện gì cứ giao cho mấy người Minhyung là được rồi. Anh là gia chủ, đâu nhất thiết cái gì cũng phải đến tay đâu chứ."

Thái tử Jung đau lòng ôm lấy cái eo nhỏ ngày càng gầy đi trông thấy của người thương, trong đầu đem 18 đời tổ tông của mấy kẻ gây rắc rối khiến Lee Faker phải vất vả cả tuần nay ra mắng một lần. Dám cá là nếu bọn chúng cả gan dám xuất hiện trước mặt y, vị thái tử này chắc chắn sẽ không ngần ngại mà cho bọn chúng một viên đạn.

"Anh ổn, đừng lo. Anh đi một chút rồi sẽ về ngay."

Người này đúng thật là cứng đầu quá đi mà, chẳng lẽ anh ấy cứ nghĩ là trưng ra vẻ mặt lạnh băng kia thì sẽ không ai thấy được anh ấy đang rất mệt sao? Bộ ảnh tưởng mình là rô bốt hay gì mà không biết mệt chứ?

Hai người bất đắc dĩ nhìn nhau rồi lại nhìn cái người đã đi ra ngoài sân.

"Sanghyeokie, cậu ở nhà ngoan nha, để tớ đi theo trông chừng tình yêu của tớ." Jung Chovy vội vàng khoác áo vào rồi chạy thẳng ra bên ngoài.

"Ừ tớ biết rồi. Nhờ cậu chăm sóc cho anh ấy nhé!" Lee Sanghyeok nói với theo.

"Đương nhiên rồi. Cậu yên tâm đi, cứ giao cho tớ! Tớ nhất định sẽ chăm sóc Faker anh yêu thật tốt."

--

note: lee gia của lee faker với lee gia của lee sanghyeok là hai gia tộc thuộc hai hành tinh khác nhau!!

ở vũ trụ này lee sanghyeok và jung chovy bằng tuổi nhau, họ lớn hơn jeong jihoon 2 tuổi, kém lee faker 2 tuổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jeonglee