Chap9: Ngược!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Au: Sắp có chuyện vui nè 😇😎 đọc đi ùi bít! Bí mật ko thể mật bí😎
--------/vô truyện/--------

-Thiệt tình!- mái tóc xanh cười hiền khi mà vừa thấy cậu đã ngủ, anh nhẹ nhàng lùi vài bước về phía bức tường dựa vào và ngồi xuống, nhẹ nhàng không chút tiếng động, bàn tay lạnh ngất cùng với bộ đồ ướt nhẹp của anh cũng đã dần khô

- Hắt xì~- anh đã bị cảm, cái hắt hơi ấy đã đánh thức giấc ngủ của cậu, cậu mở mắt ngồi phất dậy và nhìn vào bộ đồ vẫn còn ướt của anh

- Cậu ngồi ngoài mưa kể từ lúc đó sao?! Thiệt tình! Cảm rồi! Mau theo tôi vào đây!- cậu đứng dậy kéo anh đi sau hơn vào trong căn nhà cũ nát này, những vật dụng có vẻ như bị bỏ lại cũng khá lâu, điều khiến anh ngạc nhiên là có một vài chỗ khá sạch sẽ không bụi bậm không móc mát không hư hỏng

- Đây...?!- anh đứng khựng chân trước một cái tủ lớn mắt mở to vì ngạc nhiên, đây có thật là căn nhà hoàng tàn hay không

- Cậu ngạc nhiên cũng phải! Lúc tôi còn bé vẫn hay tới đây chơi và khá thân với chủ cũ của ngôi nhà này! Rồi sau đó họ chuyển đi! Và tôi đến đây thì căn nhà chỉ toàn đóng đổ nát! Nhưng thật may mắn là vẫn còn những thứ có thể dùng được! Ví dụ như là cái này!- cậu nói trong lúc đang tìm quần áo cho anh và khi dứt câu cậu đưa ra trước mắt anh là một bộ đồ

- Vậy kể từ đó cậu đã sang trang lại những thứ vẫn còn dùng được?!- anh ngu ngơ hỏi, cậu ngạc nhiên với câu hỏi ấy của anh, gật đầu rồi đẩy anh vào trong phòng tắm

- Nhớ tắm nước ấm không kẻo cảm nặng hơi đấy!- cậu đóng cửa và nói, anh cười rồi cũng nghe theo, xong suôi đâu đó anh bước ra với bộ đồ mà cậu vừa đưa nó khá ấm bởi chiếc áo cậu đưa được làm từ một loại len xịn, nó có màu xám nhẹ tay áo khá dài, còn cái quần thì hơi bó

- Kits?- anh đảo mắt xunh quanh tìm cậu, cậu không ở đây cậu đã đi đâu? Anh hốt hoảng vội chạy đi tìm cậu

-Cậu đâu rồi Kits?! Đừng chốn nữa! Cậu vẫn còn giận tôi sao?! Tôi xin lỗi! Thật đấy!- anh càng sốt ruột khi đi khắp căn nhà mà vẫn không tìm ra cậu, nổi thất vọng ùi về, nước mắt lăn dài trên má...- Làm... ơn đi! Xin cậu!- anh quỳ xuống sàn mà khóc, đôi mắt xanh mở to với cách hành xử này của anh, đây có phải nhị thiếu gia mà cậu biết hay không?! Anh hoàn toàn là một người khác! Yếu đuối và ấm áp! Nét mặt đáng yêu lúc anh để lộ sự sợ hãi và lo lắng làm cậu thật không thể nhịn cười, từ khi nào mà anh đã như trở thành một chú cún sợ mất chủ thế này?! không nhanh không chậm tiến đến gần anh, chạm tay vào gò má anh và nhẹ nhàng lau đi nước mắt cho anh

- Baka!- một câu nói trách mắng nhưng cũng đầy yêu thương, anh vui mừng như vừa mở hội mà ôm chặt lấy cậu, cậu nhẹ nhàng cúi xuống và đặt lên mái tóc xanh của anh là một nụ hôn nhẹ

- Tôi sợ cậu sẽ lại bỏ tôi! Tôi không muốn thế... ưm?!- không để anh dứt câu cậu lập tức cúi xuống và khoá lấy môi anh, anh mở to mắt vì kinh ngạc, cậu thừa cơ hội lúc anh đang ngây người mà xâm nhập vào khoan miệng anh, anh cau mày khi vừa bị cậu lấy hết oxi, chậm rãi vụng về bắt nhịp với cậu, anh vội vàng ngậm lấy đầu lưỡi của cậu khi cậu chuẩn bị rời khỏi môi mình, không cam tâm khi chưa thoả mãn với thứ mình vừa có, anh vội vàng đáp lại nụ hôn vừa rồi của cậu

- Ha... tôi... yêu aha... cậu!- anh nói trong khó khăn khi mà rời khỏi bờ môi cậu, hai tay anh ôm chặt cậu như thể không muốn để cậu đi, cậu nhếch mép cười hài lòng và áp mặt mình vào mép cổ anh

- Ngốc thật!- nói rồi cậu cắn nhẹ lên cổ anh, mặt anh bắt đầu đỏ rực khi mà những hành động ấy của cậu rất nhẹ nhàng không bạnh bạo như con người sát thủ của cậu, cậu thường rất mạnh tay và thẳng tay giết chết kẻ nào làm phiền mình, nhưng lúc này! Cậu rất dịu dàng và ấm áp, hơi ấm của cậu bao bọc lấy anh, cái cảm giác được bảo vệ và muốn được bảo vệ ấy thật sự anh rất muốn có nó

- Ưhm?!- anh giật mình và vội đưa tay lên che miệng khi mà mình vừa thốt lên cái giọng đáng xấu hổ, mặt anh đỏ bừng và lúc này trong cực đáng yêu, tay cậu vừa làm gì?! Giống anh! Cậu vừa chạm vào hạt đậu của anh! Cậu thích thú khi vừa nghe được một chất giọng đáng yêu, nhanh chóng cởi bỏ thứ vướng vúi trên người anh và nhìn chầm chầm vào thân nhìn săn chắc với làn da trắng nhợt của anh, tay đặt trước ngực anh, mặt sát mặt với anh

- Hôm... nay... cậu... dễ... thương... lắm!- cậu thì thầm khiến mặt anh đỏ bừng, nói rồi cậu lại hôn anh, và anh thì cũng vẫn không chống cự mà đáp lại, tay không yên phận mà mân me đùa giỡn trên ngực anh khiến anh khẽ rên lên vài tiếng ma mị, hai phần hạ thân đã cương cứng từ bao giờ nó va cạ nhau qua bốn lớp vãi, cậu từ từ rời khỏi môi anh và trườn xuống, cắn mút hạt đậu của anh khiến anh không ngừng rên, cậu thích thú lại trườn xuống tới phần hạ thân, nắm lấy vật đã cương cứ ban nãy một chất nhày bám dính lên bàn tay cậu...- Cậu đáng yêu thật đấy Teme!- vừa dứt cậu thì bàn tay cậu nắn bóp vuốt nhẹ những hành động ấy khiến anh không yên phận mà uốn éo người, dục vọng tăng cao

- Tsk! Cậu tính nằm trên tôi?! Tôi thật ngốc khi quên mất việc ấy!- anh tậc lưỡi giữ lấy tay cậu và ngồi dậy, cậu nghiên đầu làm vẻ mặt ngây thơ

- Nằm trên?! Là gì?!- cậu giả ngây nhưng tay thì đã để lộ chủ ý, đưa tay lên liếm thứ chất nhày vừa rồi một cách thích thú rồi áp sát mặt mình vào mặt anh

- Tôi muốn đêm nay cậu là của tôi chứ không phải tôi là của cậu!- cậu nói khiến mặt anh đỏ bừng, quay mặt đi chỗ khác và đưa tay lên che miệng, cậu cười thích thú ướng người về trước và đặt lên trán anh là một nụ hôn nhẹ, anh nhạc nhiên với hành động ấy của cậu nó nhẹ nhàng và đầy yêu thương, cậu cười đứng dậy thì anh núi lấy áo cậu

- Cậu... lại đi đâu vậy?!- anh lo sợ, cậu cúi người nhìn anh và lắc đầu

- Tôi không đi đâu cả! Chỉ là đi lấy mền!- cậu nói nhẹ, anh không tin và tay vẫn núi chặt áo cậu làm cậu mất thăng bằng mà ngã xuống đập mặt mình vào ngực anh, tay anh ôm chặt lấy cậu

- Tôi không tin!- anh nói, cậu cựa đầu đưa mắt nhìn anh, nét mặt đáng yêu khiến cậu không thể không ở lại

- Được rồi! Tôi không đi nữa!- cậu nói, anb gật đầu và dụi xuống mái tóc cam của cậu rồi ngủ thiếp đi...- Ngủ rồi sao?!- cậu nhìn vào đôi mắt đen nhắm hờ mà tay thì cứ ôm chặt mình, gió thổi qua khe cửa làm căn phòng trở nên lạnh hơn, cậu thở dài rồi nhẹ nhàng di chuyển người để dễ dàng bồng anh, khi đã thấy thuật tay cậu nhẹ nhàng bồng anh và đưa về phòng, tay anh ôm chặt lấy cậu không rời, cậu đặt anh lên giường và tháo nhẹ tay anh, khi đã xong cậu lấy đồ và thay cho anh, bỗng mặt cậu đỏ bừng khi mà nhìn thấy nét mặt đáng yêu của anh, hàng mi đậm ươn ướt vài giọt nước còn động lại, bàn tay săn chắc thon dài trắng nhợt, đôi môi đỏ mộng cùng với mái tóc xanh tô thêm sắc màu cho khuôn mặt thanh tao đang say giấc kia, chậm rãi đưa tay vén nhẹ những cộng tóc còn vướn vúi trên khuôn mặt anh sang một bên và một lần nữa cậu lại đặt lên trán anh là một nụ hôn nhẹ

- Ngủ ngon!- môi mấp máy hai từ rồi lẳng lặng rời khỏi căn nhà để anh ở lại trong căn phòng nhỏ còn vươn lại một ít hơi ấm của mình.

Hết chap9

Au: Vâng chap này vậy thui nha😊 khi đọc xog nhớ để lại cmt bên dưới để Aki có thêm động lực tiếp tục fic nha ko Aki xoá luôn T-T

NguyetHac ơi e vô cho chị xin tí ý kiến 😊

Uzumaki_Totomako ơi vk có đó ko?!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro