Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng






Có lẽ là vì tín nhiệm đồng bạn đi, Naruto cũng không có cảm giác được hơi thở của người khác, ngược lại, Naruto lại ngủ rất say, tín nhiệm bọn họ tuyệt đối sẽ không phản bội mình.

Bình thản ở trên cỏ, chung quanh đều là cây cổ thụ che, ánh mặt trời xuyên qua lá cây chiếu đến trên người đang ngủ, ánh mặt trời màu vàng ấm áp, tựa hồ có thể chiếu rọi thiếu niên đang ngủ, lại cực kỳ có khuynh hướng muốn so sánh cùng màu tóc kim sắc sán lạn của thiếu niên, ánh mặt trời không tha chạy nhảy trên người thiếu niên chơi đùa, điểm điểm ngôi sao triền miên, thỉnh thoảng lại chiếu rọi trên gương mặt trầm tĩnh mỉm cười của thiếu niên, cuối cùng rơi xuống trên lông mi, tựa hồ không muốn rời đi.

Mà người bị thiếu niên dựa vào, nửa dựa ở trên thân cây, mái tóc kim sắc lại không có ngủ say như thiếu niên trong ngực ánh nắng chiếu sáng đến quang mang, rõ ràng là ấm áp nhan sắc, lại tựa hồ như băng lãnh, cùng thiếu niên trong ngực là hai mặt trái ngược nhau, chính là, từ đầu đến cuối, người kia đã muốn thanh tỉnh lại vẫn không đánh thức thiếu niên trong ngực, cũng không để ý các đồng bạn đã tỉnh lại, chỉ là cúi đầu, con ngươi xanh biếc thủy chung nhìn bộ dáng ngủ say của thiếu niên trong ngực, thậm chí ngay cả người bên cạnh sắc mặt đã biến thành màu đen, sát khí lạnh thấu xương cũng không cảm giác được, chỉ là cứ như vậy, chuyên chú nhìn, khóe miệng mỉm cười, vẫn luôn không có tan đi.


Như bị ánh nắng nghịch ngợm làm thức giấc, thiếu niên màu tóc vàng ấm áp lông mi có chút run rẩy, người vẫn luôn ôm mẫn cảm phát hiện, do đó nhắm con ngươi xanh biếc, giả thành bộ dáng ngủ, nếu không phải do hô hấp còn có một chút run rẩy, hoàn toàn không phát hiện ra được người này đang giả bộ ngủ.

Bởi vì ánh nắng mặt trời, Naruto cảm thấy rất chói mắt không thể không từ trong mộng tỉnh lại, cứ như vậy mơ màng chớp mắt, con ngươi lam sắc không tỉnh táo mê mang. tựa hồ đối với tình huống của mình bây giờ khó thể nhận thức được.

Rốt cuộc lần thứ hai chớp mắt, Naruto nhìn gương mặt rất gần trước mắt mình, quen thuộc muốn chết, ra sức nghĩ lại, đêm qua. . . . A, cư nhiên mình không hề phòng bị gì mà ngủ, cái gì cũng không nhận thức được a. . . Bị chính mình ngoài ý muốn mất cảnh giác làm cho có chút không phản ứng kịp, Naruto sau ba phút tỉnh đầu óc rơi vào mơ hồ, hoàn toàn không cảm nhận được đêm qua có người ôm hắn, mí mắt run rẩy vài cái, tựa hồ sắp tỉnh dậy.

Naruto vừa thoát khỏi trạng thái mê ngủ, liền nghe thấy thanh âm dễ nghe mà mêm mại của Shalnark, "Naruto, tỉnh rồi?" Con ngươi màu xanh biếc một mảnh thanh tỉnh, hoàn toàn không giống bộ dáng vừa mới tỉnh lại.

Tuy nhiên, Naruto không có quan sát cẩn thận như vậy, chỉ là theo lời Shalnark đáp lại, "ừm, dậy rồi, Shalnark ca ca, thật ngại ngùng, làm ngươi ôm ta một đêm, kỳ thật, ta. . ."

Ngẫm lại chính mình giống như thực phiền toái cho Shalnark, Naruto có chút ngượng ngùng nói.

"Không có việc gì đâu, ngươi là hài tử, so với ta nhỏ hơn, có thể lý giải, aiya, vẫn đứng lên đi, mọi người tựa hồ cũng tỉnh rồi." Vẫn sán lạn mỉm cười như cũ, làm bộ dáng hoàn toàn không có chuyện gì.

Gật gật đầu, Naruto nghiêm túc đem áo choàng chùm lên đầu, nhìn hồ ly trong ngực vẫn đang ngủ say sưa, ôm thật chặt, từ trên đùi Shalnark đứng lên, ánh mắt ấm áp mà đơn thuần nhìn mọi người đã tỉnh dậy.

Ánh mắt đơn thuần như vậy, tùy tiện quét một vòng nhìn mọi người, khiến Kuroro sắc mặt hòa hoãn không ít, bên kia Feitan cũng thu liễm sát khí rất nhiều, về phần những người khác sao, ánh mắt quỷ dị nhìn con ngươi đơn thuần của Naruto thật sự là không thể tưởng được nhưng cái gì không nên tưởng.

Đúng lúc này, Naruto đột nhiên cảm thấy phía sau có một trận gió, không chút do dự xoay người lại, kết quả lại thấy Shalnark không chút hình tượng uốn đứng lên nhưng không hiểu sao lại bị té ngã , trong lòng cả kinh, Naruto ngồi xổm xuống, "Shalnark ca ca, ngươi không có chuyện gì chứ?"

Shalnark khóe hơi lộ ra một nụ cười khổ, còn mang theo điểm bất đắc dĩ nói, "Naruto, hôm qua ngươi nằm trên đùi ta một đêm, chân có chút tê, không có chuyện gì." Lần hai lắc lư đứng lên.

.
Nhìn bộ dáng này của Shalnark, Naruto có chút áy náy, nói như thế nào cũng là chính mình không tốt nha, cho nên vươn bàn tay ra đỡ Shalnark.

"Shalnark ca ca, hay là để ta giúp ngươi trước đi, miễn cho chốc lát nữa lại bị té ngã, đều là lỗi của ta, trong chốc lát có thể hoạt động bình thường thôi." Có chút áy náy, Naruto thành khẩn nói.

Cơ hồ nháy mắt nắm lấy tay Naruto, Shalnark cười tủm tỉm bộ dáng tựa hồ không có vấn đề gì, "Vậy thì xin nhờ ngươi, Naruto." Ai nha ai nha, không nghĩ tới Naruto lại thiện lương như vậy đâu, tuy rằng hiện tại không thể ăn Naruto, nhưng mà thu chút lợi ích cũng không sao. Shalnark tâm tình rất tốt. Lần này mất mặt rất có giá trị nga.


Nhìn đến ánh mắt đơn thuần của Naruto, mọi người té xỉu, rốt cuộc là nơi nào mới có được một cực phẩm như vậy a!!! 

Vì thế tiểu bằng hữu Naruto a, ngươi có phải hay không quên thế giới này có niệm lực tồn tại a? Có năng lực này, chỉ cần dùng niệm lực đảo quanh thân thể không phải tốt rồi sao? Hơn nữa, không phải ngươi vận dụng Chakra của mình là được rồi sao?
Nhìn Naruto không chút do dự hành động, Feitan trong nháy mắt sát khí bay đến điểm cao cao nhất, nhưng lại cố gắng đè lại, chỉ hừ lạnh một tiếng, miễn cho bị Naruto hát hiện, về phần Kuroro, nhìn bộ dáng Naruto thật cẩn thận giúp đỡ Shalnark, thấy thế nào chói mắt, thấy thế nào chướng mắt.

Vẫn duy trì nụ cười ưu nhã, Kuroro dùng thanh âm ôn nhu vô cùng nói, "Naruto, ngươi rất gầy yếu, phỏng chừng không giúp đỡ tốt cho Shalnark, như vậy đi, hay là để cho Uvogin giúp đỡ Shalnark thế nào? Bằng không ngươi không cẩn thận ngã xuống làm sao bây giờ." Kuroro thanh âm có mười phần thành ý, nhưng khiến Shalnark nghe xong cơ hồ nhảy dựng lên.

Nghĩ nghĩ, chính mình còn phải điều tra vụ ảo thuật. Hơn nữa cùng Tiểu Cửu thảo luận không chiếu cố tốt được cho Shalnark ca ca, biện pháp này rất tốt, gật gật đầu, Naruto cũng đồng ý.

Nhìn ánh mắt nguy hiểm của đội trưởng, nguyên bản Uvogin không đồng ý run một cái, rất nhanh thay thế vị trí Naruto, đỡ Shalnark, QAQ... Hắn là người qua đường vô tội a, vì cái gì lại nhắc tên hắn a. . . .

Shalnark cười càng thêm sáng lạn, con ngươi lục sắc không khách khí trừng mắt nhìn Kuroro, đội trưởng đại nhân ngươi có biết hay không quấy rầy người khác truy thê là sẽ bị lừa đá đó!!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro