Chap 3☀️

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bước vào phòng bệnh. Tôi tiến gần hơn lại chỗ cậu ta nằm. Trên người cậu ta rất nhiều vết thương, bị hôn mê...
"Nhất Thiên à!! Cậu tỉnh dậy đi! Làm ơn". Tôi nắm chặt bàn tay của cậu ấy, áp lên mặt tôi. Những giọt nước mắt p từ trên má tôi xuống bàn tay của cậu ấy.  Không lẽ cái cảm xúc nhất thời này lại là:"Yêu cậu ấy r hay sao?"
"Hay lại là thương hại vì cậu ấy mồ côi, sống vs chú nhưng chú lại mất hồinăm trc. Bây h cậu ấy chỉ sống 1  mình".
Tôi đã ngủ quên bên cạnh giường cậu ấy từ lúc nào. Tôi đã thức giấc bởi 1 ánh sáng le lói nào đó đã đánh thức tôi. Khi mở mắt ra, tôi thấy Nhất Thiên.
Nhất Thiên:"Cậu đã tỉnh r hả?"*vừa ns vừa xoa đầu tôi*
_Ngay chính lúc ấy, lòng tôi lại cảm thấy rạo rực😂
_Tự hỏi lòng mình: "Tại sao lại như v?".
Tôi: "Cậu ăn gì khog? Chắc cx đói r nhỉ? *gượng cười*
_Cậu ấy nắm cổ tay tôi lại.
Nhất Thiên:"Nghe mình hỏi!".
*ngập ngừng* "Cậu hỏi đi".
.
.
.
.
.
Còn tiếp :>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngontinh