Chương 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tưởng trở về nhà cũng vừa vặn tới giờ ăn cơm, cơm nước xong xuôi trở về phòng liền bị một màn chủ động câu dẫn của Hải dọa sợ vội vàng ngồi xuống trước máy tính, giọng nói vẫn đều đều chậm rãi.

-" Em lại có việc gì, có thể hay không trực tiếp một chút nói ra!"

Hải cau mày bĩu môi tay chống nạnh đi tới bên cạnh Tưởng, lại trực tiếp như vậy vỗ mạnh vào ghế khiến người đang ngồi kia có chút suy chuyển.

-" Anh rốt cục là có để tâm tới em hay không?"

Tưởng kiên nhẫn xoay ghế lại đối diện Hải, đem mèo nhỏ ngồi lên đùi mình nhẹ giọng nói.

-" Ừ, anh để tâm, được chưa? Em muốn nói gì cứ nói ra, nếu là trong phạm vi kiểm soát của anh, anh đều có thể làm giúp em."

Hải nắm lấy tay Tưởng, giọng nói vừa có chút ngọt ngào vừa có chút ủy khuất.

-" Hôm nay... anh hẹn Thùy Ánh gặp mặt... em đều nghe thấy hết rồi..."

Tưởng hơi cau mày tuy nhiên vẫn giữ thái độ bình tĩnh, tốt nhất vẫn là không để cho Hải biết một nửa đen tối này của Tưởng. Tưởng ôn nhu đem khăn tới lau tóc cho Hải, vừa lau vừa hỏi.

-" Ừ, vậy em nghe thấy gì?"

-" Anh... anh nói với Thùy Ánh không được công khai quan hệ của chúng ta, em rốt cục vẫn không hiểu là tại sao không thể?"

Tưởng có chút vui vẻ, ít nhất cũng không để Hải biết tuy nhiên lại vì câu hỏi này của Hải mà im lặng một hồi, rốt cục chỉ ngắn gọn đáp.

-" Hiện tại không thể, đợi ba năm nữa anh liền cùng em công khai."

Hải căn bản chưa nghĩ nhiều, đơn giản chỉ muốn quan hệ của hai người trước mặt mọi người có thể thoải mái biểu hiện hơn nữa còn muốn một lần làm Thùy Ánh mất hết hy vọng. Hải thoát khỏi vòng tay Tưởng, giọng nói rõ ràng đã có điểm khó chịu.

-" Tại sao hiện tại không thể? Cho em biết lý do..."

Tưởng biết tính cách của Hải manh động giấu trong lớp vỏ bọc bất cần lãnh khốc, hiện tại đương nhiên không phải lúc tranh chấp liền đem chủ đề nói chuyện lần này gạt sang một bên mà kéo Hải vào lòng chậm rãi nói.

-" Đợi thời điểm thích hợp liền cùng em công khai. Hôm nay lại muốn ăn gì, anh đưa em đi!"

Hải bị Tưởng khéo léo chuyển chủ đề liền thuận theo như vậy mà hào hứng.

-" Hôm nay a~ Muốn ăn anh..."

Tưởng dùng lực siết chặt lấy Hải, ánh mắt dán vào xương quai xanh trắng trẻo quyến rũ, trong mắt vừa có điểm gian xảo vừa có chút dục vọng bùng phát. Phòng đóng cửa, tiếng rên rỉ nghe càng ngày càng rõ ràng :v

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro