Chương 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tưởng đưa Hải trở về nhà liền giúp cậu giải rượu, cuối cùng ngồi trên giường nhìn Hải chậm rãi đi vào giấc ngủ. Trọng điểm của Tưởng dừng trên người Hải, trong ánh mắt có gì đó phức tạp hỗn loạn. Đôi lông mày Tưởng nhíu lại, đem tay của Hải bao trong tay mình, giọng nói dường như có phần khó khăn.

-" Em rốt cuộc thế nào lại uống rượu say? Thế nào lại gọi tên người khác?"

Hải chìm trong giấc ngủ tuyệt nhiên không hề biết tới Tưởng đang nói gì, duy chỉ có Tưởng ngồi im lặng nhìn tới Hải. Một mảng suy nghĩ hỗn tạp trong đầu, những điều Tưởng lo sợ Hải sẽ làm khi hai người bất đồng quan điểm, nhất là khi Hải muốn công khai tất cả, dường như đang tới gần...

Hải vẫn tới lớp trong khi đầu vẫn có chút choáng, căn bản không thể nhớ ra hôm qua là ai đưa mình trở về nhà, thuận tiện như vậy còn thay quần áo cho cậu. Hải ngồi xuống khẽ liếc qua chỗ ngồi của Tưởng, kỳ lạ như vậy Tưởng lại không tới lớp ngày hôm nay. Hải có chút mệt mỏi cụp đôi mắt xuống, mọi thứ tự nhiên lại trở nên tồi tệ như vậy. Giờ ra chơi Hải đứng ngoài hành lang mặc cho gió thổi tóc bay tứ tán, ánh mắt có chút buồn. Thằng bạn thân bất ngờ khoác vai từ đằng sau Hải bộ dáng tự cao tự đại chuyển dời tầm nhìn sang lớp bên cạnh.

-" Hot girl tao kể với mày, đứng bên kia, thế nào? Không tồi đấy chứ?"

Hải chậm rãi nhìn tới, quả thực cũng có điểm xinh đẹp động lòng người, mỗi khi nở nụ cười tựa như ánh nắng đầy sức sống. Hải nhìn hot girl kia một giây, tròng mắt có chút chán ghét mà nói ra.

-" Ừ, không tồi!"

-" Mày là như thế nào đây? Hot girl này vừa vào trường liền có nhiều người để ý như vậy, mày còn không nhanh tay chiếm mỹ nhân."

Hải bất giác nghĩ đến Tưởng, nghĩ đến vòng tay ấm áp cùng những lần kịch liệt va chạm, căn bản hiện tại cùng nữ nhân cũng không thể có loại cảm giác ấy. Hải có chút buồn, hiện tại là cùng Tưởng phát sinh tình cảm đặc biệt sâu đậm, làm sao có thể nhanh như vậy liền quên đi để tiến tới với nữ nhân? Hải chợt nghĩ, nhưng cũng bất giác mỉm cười ranh mãnh. Tưởng trở lại trường liền nghe tin đồn Hải thích hot girl lớp bên, đôi lông mày không ngừng nhíu chặt lại. Từng lời nói, từng lời đồn đoán bên tai khiến Tưởng tức giận dường như có thể phát tiết lúc này, tuy nhiên biểu hiện ra ngoài vẫn là im lặng thờ ơ. Tin đồn càng lúc càng nhiều, hình ảnh chứng minh, ngay cả những trạng thái của Hải trên Facebook đều giống với những gì người khác đồn đoán. Tưởng tức giận, Tưởng đau lòng. Tại sao lại nhanh như vậy liền có thể yêu một người khác? Nhanh như vậy liền có thể đem toàn bộ tình cảm hai người vứt sang một bên? Chẳng phải hai người vẫn chưa chia tay hay sao? Chẳng phải cậu cần suy nghĩ về tất cả hay sao? Tưởng tới nhà Hải trong đêm, vừa mở cửa liền thấy đèn trong phòng đã tắt hết, người trên giường vẫn thanh thuần đi vào giấc ngủ, tuy nhiên cũng không thể dập tắt lửa giận trong lòng. Tưởng khóa cửa, chậm rãi đem chăn vứt xuống đất, một lần khiến Hải thoát y mà trói vào đầu giường bày ra bộ dáng khiêu gợi tới cực điểm. Hải bị lạnh, tới khi tỉnh dậy phát hiện bản thân bị trói vào đầu giường, thân thể trắng trẻo một lần bày ra tư thế xấu hổ, nơi tư mật còn bị người trước mắt mạnh mẽ dùng tay khuấy đảo. Hải nhìn tới Tưởng liền trợn tròn mắt ngạc nhiên, cố gắng thoát ra khỏi dây trói tuy nhiên cũng không thể. Tưởng vẫn mạnh mẽ chơi đùa, tay mân mê từ trên xuống dưới khiến Hải một lần khoái cảm liền bắn trên giường. Hải thở dốc nhìn người trước mắt, tựa như ác ma vô cảm chơi đùa trên cơ thể cậu, tức giận liền dùng chân hướng hạ bộ Tưởng đạp tới tuy nhiên bị tay Tưởng chặn lại. Giọng nói người kia chậm rãi khàn khàn, tuy nhiên sức ép lại không hề nhỏ.

-" Em xem em, mẫn cảm dâm đãng như vậy, liệu có thể thỏa mãn với phụ nữ?"

Tưởng đem cậu nhỏ của Hải nắm chặt trong tay, một lần nhấn vào âm tiết cũng là một lần khiến Hải đau đớn. Hải không dám nói lớn, càng không dám cử động chân chỉ sợ người trước mắt một lần giết chết cậu.

-" Anh... buông ra... Anh làm đau tôi... buông ra.."

Tưởng chậm rãi cắn mạnh vào hai nhũ hoa ửng hồng căng cứng khiến Hải lại một lần đạt khoái cảm, tuy nhiên ở dưới lại bị Tưởng nắm chặt không cho giải phóng. Hải rên rỉ khó chịu, giọng nói tựa như mèo nhỏ mà cầu xin.

-"Cho tôi ra... "

Tưởng im lặng, càng dùng lực cắn vào nhũ hoa tới rỉ máu. Tưởng nhìn thẳng vào Hải, giọng nói một chút tình cảm cũng không có.

-" Em thích cô ta? Thật sự thích cô ta? Em dám?"

Tưởng vừa dứt lời liền chuyển tới hôn môi Hải, động tác mạnh mẽ cắn vào môi, vào lưỡi khiến Hải cảm nhận mùi máu tanh nồng trong miệng, nước mắt nhanh như vậy liền trào ra khiến Tưởng dừng lại động tác, sợi chỉ bạc nhuốm máu cũng như vậy dính lại trên khóe môi Hải.

-" Anh buông tôi,... buông tôi ra... Anh làm đau tôi, đồ khốn nạn.."

Tưởng mặc cho Hải chửi rủa mà tự mình thoát y, cự vật xanh tím bên trong sừng sững trước mắt Hải không khỏi khiến cậu kinh hãi. Tưởng đem cự vật tới gần miệng Hải liền bị cậu kịch liệt phản kháng. Trước nay Tưởng chưa từng bắt ép Hải làm việc này, Hải không muốn Tưởng sẽ chiều cậu, tại sao hiện tại không như vậy nữa? Là Tưởng đã hết yêu Hải, là Tưởng đã thay đổi? Mặc cho Hải phản kháng, cự vật vẫn khuếch trương trong miệng Hải, mùi tanh nồng không khỏi khiến Hải muốn ói từng đợt. Cự vật di chuyển không ngừng trong miệng, nước mắt vẫn như vậy rơi xuống giường. Tưởng bắn ra bên trong miệng Hải, dùng một nụ hôn giúp Hải một lần nuốt trọn tinh dịch bản thân vừa bắn ra.

-" Em cần biết em đang ở vị trí nào? Em dám thích cô ta?"

Tưởng nói chuyện tại sao lại giống kẻ ghen tuông mù quáng như vậy? Tại sao ghen tuông lại phải khiến Hải đau đớn khổ sở như vậy? Rõ ràng chỉ có một câu trả lời, rằng Tưởng không còn yêu Hải. Tưởng buông tay khỏi cậu nhỏ của Hải, tinh dịch trắng bạch liền bắn lần thứ hai trên giường. Đôi mắt Hải ngập nước, ánh mắt lại căm phẫn nhìn người đằng trước. Cự vật của Tưởng vừa bắn ra tuy nhiên vẫn sừng sững trước mắt, Tưởng liền hướng tới hậu huyệt mà không hề bôi trơn, quyết định như vậy mà chà đạp. Hải sợ hãi tới cực điểm, cự vật kia nếu không có bôi trơn sẽ tách Hải ra làm đôi mất. Hải lại dùng chút sức yếu ớt kháng cự, tuy nhiên trước Tưởng vẫn là cố gắng vô ích. Cự vật vừa đi vào liền một lần tiến sâu tới khó tin tưởng như có thể đâm tới dạ dày của Hải, bên dưới hậu huyệt vừa nóng lại như đang rách ra tới nơi khiến Hải khổ sở mà khóc, khoái cảm lẫn đau đớn chiếm trọn trí óc chỉ biết cắn răng chịu đựng. Người trước mắt không còn là người Hải yêu, cũng không còn yêu Hải, vì cớ gì lại phải cầu xin hắn? Tưởng mạnh mẽ chà đạp khiến hậu huyệt có vết rách tới rỉ máu chảy xuống giường, không biết đã ra bao nhiêu lần bên trong hậu huyệt mà liên tục đem người ở dưới thân chà đạp, mùi máu hòa lẫn nước mắt cùng tinh dịch, cả căn phòng tràn ngập tình dục mờ ám cùng mùi hương khó ngửi tới tận cùng. Hai người vẫn kịch liệt giao hoan, nhưng căn bản không hề dễ chịu. Hải trong lòng đắng ngắt, đau đớn hòa cùng những tổn thương không dứt. Tưởng mạnh mẽ chà đạp, tuy nhiên trong lòng còn đau hơn người kia gấp vạn. Có điều Hải ngất đi lại không thể biết, người vừa mạnh mẽ chà đạp cậu lại lần đầu tiên vì cậu rơi nước mắt. Người thâm trầm khó đoán như vậy, người tạo cho cậu bao nhiêu đau đớn, cuối cùng vẫn vì cậu rơi nước mắt. Điều Hải biết, chỉ là tiếng nói trầm khàn những điều bỉ ổi mà Tưởng nói ra.

-" Em cuối cùng cũng chỉ là kẻ thỏa mãn tôi, em thuộc về tôi."

Tưởng rời đi, căn phòng la liệt những quần áo bị xé rách của Hải, mùi tinh dịch lẫn cùng mùi máu... Họ có phải kết thúc rồi không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro