Chương 6: Thay đổi!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Công chúa tức giận mắng lại:

_ Phò mã thật quá đáng, dám lớn tiếng với bổn cung.

_ TA MẮNG NGƯƠI ĐÓ.

Công chúa đánh phắt dậy, ta càng tức hơn:

_ NGƯƠI MUỐN GIẾT TA SAO?

_ PHÒ MÃ NGƯƠI THẬT QUÁ ĐÁNG.

_ QUÁ ĐÁNG, quá đáng chổ nào. Ta là phu quân, công chúa là thê tử, ta không có quyền mắng công chúa sao? Công chúa có quyền mắng ta sao? Hay là công chúa nói ta với ngươi là đạo QUÂN THẦN, ta phải nghe lời ngươi sao? Ngươi gả cho ta chứ không phải ta gả cho ngươi, ngươi phải nghe ta mới đúng. Ngươi xem ta là công cụ thì ta xem ngươi trên danh nghĩa. TẠI SAO có đạo lý ngươi quản ta mà ta không được quản ngươi, ngươi xem lại thất suất chi điều khử coi, ta có quyền bỏ ngươi ngay lập tức, tội hổ láo bên nhà phu quân. Ngươi có thể đi gặp nam nhân, tại sao ta không thể đi gặp nữ nhân. NGƯƠI CÓ XEM LẠI MÌNH CHƯA MÀ TRÁCH TA. Ngươi có làm đúng bổn phận một thê tử chưa? Ngươi có từng dịu dàng với ta chưa, có từng quan tâm ta chưa, có hiểu ta không, ngươi có biết ta kén ăn không,... NGƯƠI MỚI LÀ NGƯỜI QUÁ ĐÁNG.

Ta bỏ đi, để lại công chúa suy nghĩ. Nàng ngỡ ngàng trước lời nói của ta, nàng có gì sai chứ? Bỗng từ đâu trên mặt nàng chảy xuống những giọt nước, nàng đã từ lâu chưa khóc, nàng lạnh lùng, nàng như tảng băng, mà bây giờ nàng khóc. Khóc vì điều gì? Vì nàng bị ta mắng, vì nàng thấy khó chịu, vì nàng uất ức chỉ muốn quan tâm mà bị hiểu lầm thế này. Bao suy nghĩ, bao câu trả lời vì sao nàng khóc? Hay là nàng đã yêu con người tùy hứng này. Nàng giật mình, ta yêu chàng, thật sao? Yêu từ khi nào chứ? Không yêu sao cảm xúc khó chịu thế này?

Thư phòng.

Ta bực mình đến thư phòng, ngồi xuống, ta cảm giác như mình hơi quá đáng thế. Nhưng ta đúng mà, công chúa băng sơn đó lấy ta làm công cụ, thì mắt mớ gì ta phải cảm thấy quá đáng khi mắng nàng ta. Ta nghĩ chắc mai nàng ta sẽ nói với hoàng thượng giết ta. Ta tức giận đi ngủ, gặp lão nhân, ta giận cá chém thớt khiến ông ta khóc không ra nước mắt. ( Lão nhân:" thật ngỗ nghịch, chờ ngươi bình tĩnh lại ta sẽ cho ngươi bài học. Ôi, cái thân già của ta. Huhu)".

Sáng hôm sau, ta dậy thì đầu đau, tại sao lại vậy chứ.

_ Người đâu?

Cửa mở ra, người vào là công chúa và người hầu, công chúa lại vén màn lên nói:

_ Phò mã tỉnh.

Ân. Công chúa hôm nay thật khác, ôn nhu hơn một chút, không lạnh nhạt như xưa. Thật hiếm lạ, nàng có ý đồ.

_ Ta nhức đầu.

Công chúa quay qua phân phó nha hoàn:

_ Ngươi sắc ít thuốc giảm đau cho phò mã.

Công chúa ôn nhu nói với ta:

_ Phò mã, nên giữ gìn sức khỏe.

Ta ngồi dậy nhìn nàng, ta thật nghi hỏi:

_ Công chúa muốn gì? Công chúa làm ta thụ sủng nhược kinh a.

_ Phò mã, trước đây là thiếp không tốt. Thiếp sau này sẽ hảo hảo hầu hạ chàng.

Trời!!! Ta có nghe nhầm không, không những dịu dàng hơn, ôn nhu hơn, mà xưng hô cũng thay đổi, "thiếp" luôn. Mơ, đây là mơ sao? Ta kinh ngạc hỏi:

_ Công chúa, ta nhớ không lầm là hôm qua ta và nàng có cải vả nhau. Đáng lẽ công chúa nên báo với hoàng thượng để người trừng phạt ta a.

Công chúa trừng ta a. Trời!!! Chuyện gì đang xảy ra thế? Ta ngơ ngơ ngác suốt buổi sáng, buổi trưa ta chuẩn bị đi ngủ thì nha hoàn báo công chúa mời ta đến phòng. Ta đến thấy công chúa nửa ngồi nửa nằm trên giường, nàng nhìn ta nói:

_ Phò mã, lại đây ngủ cùng thiếp.

Bổng dưng ta cảm nhân mặt mình nóng lên, đùa à. Nàng thấy ta đứng sừng sững tại một chổ, nàng lạnh giọng nói:

_ Không muốn cùng thiếp nghĩ trưa.

_ Ân?

Ta mặc dù nói vậy nhưng cũng bước đến cởi áo ngoài leo vào trong ngủ. Ta nằm một chút là ngủ liền, ta đâu biết khi ta ngủ có thói quen ôm, ta ôm nàng, tay như ngựa quen đường củ chui vào trong áo nàng. Nàng cũng nằm xuống ngủ.

( xin rút ngắn một đoạn thời gian, một năm kể từ khi ta thú công chúa, lúc này ta đã có binh thí do sư phụ của nàng đem đến, áo giáp cũng luyện xong. Bây giờ là thời gian triều đình sắp xảy ra biến)

Ta loay hoay trong hoa viên, ta đang chuẩn bị bắt mấy con cá do công chúa nuôi, có dễ thương gì chứ. Ăn cho bớt cơm, thêm món a. Ta với nàng tuy chưa viên phòng nhưng nàng đối với ta càng ngày càng dịu dàng nha.

Buổi trưa hôm đó ta nhận được mật báo, ám vệ quỳ ở thư phòng báo:

_ Bẩm, tiểu công gia, bên Tương Khánh vương bắt đầu gấp gáp chiêu tập binh mã, tích lũy lương thực. Nhưng hành động vô cùng cẩn mật, bọn thuộc hạ chưa có chứng cứ cụ thể.

Ta trầm ngâm nói:

_ Điều này không được, nếu ta muốn vạch tội mưu phản của Tương Khánh vương thì phải cần chứng cứ. Nếu ta manh động có thể đánh rắn đồng cỏ, rất nguy hiểm. Điều này cần suy sét cận kẽ. Các ngươi cứ tiếp tục điều tra, phải đều tra ngày mà Tương Khánh vương khởi binh, để ta kịp thời chuẩn bị.

Thư phòng ( công chúa)

Ám vệ lui, ta đi đế chỗ công chúa, cho tất cả lui, ta dặn Thuân canh cửa, bất cứ ai cũng không được lại gần. Công chúa nghi hoặc nhìn ta nói:

_ Phò mã, có chuyện gì sao?

Ta đến ngồi đối diện công chúa.

_ Ân, ta mới nhận được tin Tương Khánh vương muốn tạo phản.

Công chúa sửng sốt nói:

_ Phò mã chuyện này chính xác.

_ Ân, chính xác. Chỉ là chưa bằng chứng cụ thể, Tương Khánh vương hành động cẩn thận, điều này mới khiến ta lo.

_ Phò mã cảm thấy nên làm thế nào?

_ Ân, ta cảm thấy trước tiên chúng ta cứ điều tra rõ, ám vệ một khi đem tin tức xác thực chúng ta sẽ hành động.

_ Phò mã có kế sách.

_ Ân, nếu đã làm rõ chúng ta hãy chuẩn bị kỹ càn để tiện đôi đường.

_ Thiếp thấy chuyện này cần phải có kế sách chu toàn, theo thiếp, khi xác thực, nên cho quân đàn áp, kế đó chúng ta dẹp sạch góc rễ.

Ta sao cảm thấy lành lạnh lưng thế.

_ Ta lại cảm thấy chúng sẽ dùng dương đông kích tây.

_ Vì sao chàng nói vậy?

_ Công chúa thử nghĩ, binh mã trên chính quy của Tương Khánh là chưa tới năm nghìn binh mã, nhưng nếu triệu tập thì con số có thể lên tới hơn hai vạn binh mã.

_ Phò mã nghĩ vậy sao? Theo thiếp thì không tới.

_ Công chúa sai, đại thiên chúng ta có lượng bá tách rất đông, tỉ lệ mỗi nhà hầu như có trên 3 hài tử, đó là nhà nghèo, nhưng các phú hộ thì có thể gần mười hài tử. Việc triệu tập rất dễ dàng. Nhưng quân ta hiện nay ở kinh thành chưa tới 1 vạn. Các quân khác tập trung ở biên cương, đây là thiếu sót lớn, " phòng giặc ngoài không phòng giặc trong".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro