-- Lễ Tình Nhân oằn tà là vằn (4/6)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Thế nào rồi anh?" Jisung hỏi khi lấy thêm một bát súp nữa từ trong bếp và đi ngang qua Mark.

"Tốt, không hiểu nổi sao đến giờ mà mình chưa bị lộ." Mark hít vào một hơi. Khi cả bang dần kéo đến, mọi người đều không mảy may phát hiện ra mình đang đến một bữa tiệc vốn phải là một bữa tiệc khác. Jaehyun rất kinh ngạc khi thấy biển chữ được Ten vẽ siêu đẹp dành cho sinh nhật mình còn Doyoung mỉm cười khi thấy bó hoa hồng mà Johnny chọn và để trên ghế ngồi của anh theo yêu cầu của Jaehyun. Jaehyun thậm chí còn tặng quà cho Doyoung. Bằng một cách thần diệu nào đó mà Donghyuck và Mark có thể trộn nộm bà là hằm được yêu cầu của cả hai bên mà cả hai đều không nhận ra.

"Chắc hai anh ý say rồi." Jaemin nói, ăn trộm một ít súp của nhóc em. "Nhìn anh Taeyong có vẻ hồn treo ngược cành cây rồi."

"À anh ấy như thế mấy ngày rồi ấy mà." Mark phẩy tay. "Anh nghe đồn anh ấy đi ngủ mà một mắt vẫn mở và súng vẫn giắt trong túi luôn."

"Anh Donghyuck với Renjun hát hay quá." Chenle nói khi quay lại với ít bát đũa bẩn. "Ước gì em được hát cùng."

"Tới đi!" Mark mỉm cười. "Để anh bảo Donghyuck thay ca với em."

"Nhưng em hát dở thì sao?"

"Không đâu. Tớ nghe cậu hát rồi mà." Jisung trấn an. "Giọng cậu như thiên thần ấy."

"Còn cái nết thì rớt xuống địa ngục. AU!!!" Mark gào lên khi bị Chenle đạp vào bắp chân.

"Cảm ơn cậu." Chenle mỉm cười, tiến tới trước để hôn cậu.

"KHÔNG ĐƯỢC HÔN HÍT TRONG BẾP!" Taeil rú lên, suýt thì ném một cái thìa sang. "LÀM VIỆC MAU!!"

"Khiếp cứ như vừa nhập ngũ không bằng." Chenle đảo mắt, lấy một đĩa thức ăn rồi đặt lên khay. Thực ra Chenle không cần phải phục vụ cho buổi tiệc nhưng Kun đã 'xung phong' nhận cho cậu cái chân này, mà cậu lại là một người quá ư là tốt bụng (ít nhất thì là trước mặt Kun) nên không thể từ chối. Đáng ra là cậu cũng định từ chối rồi đấy nhưng vì biết Jisung cũng phụ việc nên lại thôi.

Với cả, cậu biết là chọc Taeil điên lên thì chẳng khác nào tự sát. Cậu đâu có ngu.

Ngoài sân, bữa tiệc đang dần nóng lên. Renjun và Donghyuck đang nhún nhảy trên sân khấu, hát bài Sugar của Maroon 5 với tiếng đàn guitar của Jeno. Sicheng và Yuta đang viết lời chúc sinh nhật cho Jaehyun trên bảng, còn những người khác đang ăn uống hoặc chúc mừng Jaehyun. Taeyong đang uống rượu như nước lã làm Ten thấy lo rằng anh sẽ nôn thốc nôn tháo.

"Taeyong, dừng lại đi." Ten giữ tay anh. "Cứ thế là say mất đấy."

"Thì anh định thế mà." Taeyong nhìn cậu. "Tuần này anh mệt quá."

Đêm dần về khuya, mọi người bắt đầu thoải mái bung lụa hơn sau khi men rượu và men tình đã ngấm. Doyoung vẫn đang ôm khư khư bó hoa hồng trong khi Jaehyun hôn lên thái dương và kéo anh lại sát mình hơn.

"Đến giờ cắt bánh rồi mọi người ơi!" Donghyuck nói vào mic và mọi người vỗ tay rào rào. "Chúng ta cùng nhau chúc anh Jaehyun sinh nhật vui vẻ nào!"

"HAPPY BIRTHDAY TO YOU! HAPPY BIRTHDAY TO YOU! HAPPY BIRTHDAY TO JAEHYUN! HAPPY BIRTHDAY TO YOU!" Mọi người cùng hát và vỗ tay khi Jaehyun từ từ đẩy chiếc bánh sinh nhật của Jaehyun ra. Đó là một chiếc bánh cheesecake hai tầng, phủ sô-cô-la chuyển màu ombre, trên đỉnh là các hạt ngũ cốc ngọt và xung quanh được viền kiểu đăng-ten tuyệt đẹp. Jaehyun đứng dậy, cúi người cảm ơn và tay nắm tay kéo Doyoung theo mình.

"Đẹp quá!"

"Thích không?" Doyoung hỏi. "Anh Taeil với Kun tốn mấy tiếng đồng hồ để làm nó cho cậu đấy."

"Anh chuẩn bị nó à?" Jaehyun hỏi anh với một nụ cười ngượng nghịu. "Cho em à?"

"Đương nhiên rồi."

"Cảm ơn anh." Cậu hôn anh. "Em thích lắm."

"Khoan! Còn một cái bánh nữa nhé!" Mark giơ tay lên. Jisung và Chenle đẩy một chiếc bánh khác ra. Đây là một chiếc bánh sô-cô-la có hai con búp bê khỏa thân đắp chăn nằm trên giường. Doyoung phá lên cười ngay khi nhìn thấy thế.

"Cái đồ bậy bạ này." Anh đập cho cậu một nhát.

"Em định để anh ngồi trên em cơ nhưng mà thợ bánh bảo là thế thì phải tính thêm tiền." Jaehyun cười đểu.

"Ơn trời." Yuta hét lên từ bên kia phòng. "Có cái bánh mà chúng mày cũng làm người khác đau mắt."

Jaehyun giơ ngón giữa với anh còn mọi người thì phá lên cười.

"Tôi biết ngay là cậu sẽ không bao giờ lãng mạn cho nghiêm túc mà." Doyoung bĩu môi đáng yêu.

"Thế mà anh vẫn dính vào em đấy thôi." Jaehyun mỉm cười. Hai người lại hôn nhau và cả đám cùng kêu ỏoo. Doyoung đỏ mặt vì ngượng, chôn đầu vào ngực Jaehyun.

"Sao lại ngượng thế Doyoung?!" Ten lớn tiếng trêu. "Cậu còn mảnh giá nào chưa bán cho nó đâu?"

"Đây là dao để cắt bánh nhé." Mark nói rồi đưa một chiếc đĩa có đặt một con dao ở trên cho hai người.

"Xùy, anh Mark." Chenle thì thào vào tai Mark. "Khi nào thì đến màn cầu hôn?"

"Cầu hôn?" Đôi tai thính của Doyoung dỏng lên tắp lự và anh quay ra nhìn Jaehyun. "Cầu hôn á?"

"Cầu hôn á?!" Taeyong rít lên khi nghe thấy Doyoung hỏi. "Chuyện quái gì đang xảy ra thế?!"

"Chết cha." Chenle rụt lại khi Mark lườm cậu. "Xin lỗi nha." Cậu nói rồi nhanh chóng chuồn đi.

"Jaehyun, có chuyện gì thế?" Doyoung chống tay lên hông.

"Anh yêu à, cái đó..."

"Yuta?!?!" Cả đám quay ra thì thấy Sicheng đang đứng dậy, lấy tay che miệng. Yuta đang đứng ở cuối quán cà phê, trên tay cầm một đóa hoa hồng, hai bên là Renjun và Donghyuck đang hát bài Lights Down Low của MAX trong khi anh bước về phía Sicheng. Những ngón tay điêu luyện của Jeno gảy trên cây guitar, hòa cùng giọng hát dịu dàng của Renjun và Donghyuck vang vọng khắp khoảnh sân. Trái tim của Sicheng đập thình thịch trong ngực khi Yuta bước đến và nắm tay cậu.

Doyoung há hốc miệng khi Yuta quỳ gối trái xuống sàn. Sicheng vừa hét vừa nhảy lên, cố gắng bình tĩnh lại.

"Dong Sicheng." Yuta lấy mic của Renjun để nói. "Từ ngày mình gặp nhau, khi em chỉ là một chàng trai gầy gò đến từ Trung Quốc và anh chỉ là một gã tệ hại không biết cư xử, anh đã biết em chính là người anh vẫn luôn tìm kiếm."

"Ôi trời ơi xem kìa xem kìa!!!" Ten siết lấy vai Taeyong, lắc anh như lắc một con búp bê.

"Anh chưa từng biết đến tình yêu cho đến khi ở bên em. Anh không ngờ rằng mình lại có thể yêu một người nhiều đến thế, nhưng mỗi một buổi sáng khi thức dậy, anh lại thấy ngạc nhiên khi mình còn có thể yêu em nhiều hơn hôm qua. Anh là một thằng tồi tệ, khó ưa, lại còn nóng tính, nhưng em đã cùng anh vượt qua cả những lúc hạnh phúc và khó khăn. Anh hứa với em, anh sẽ làm mọi thứ để khiến em được hạnh phúc, để chữa lành những vết thương của em, ở bên em vô điều kiện, chăm sóc cho em vì chúng mình là hai kẻ xa xứ trên mảnh đất xa lạ này. Dong Sicheng, kết hôn với anh nhé?"

Sicheng khóc to đến mức cậu không thể nói nên lời. "Em... em..." Cậu lắp bắp trong nước mắt, làm mọi người không hiểu được.

"Sicheng nói gì vậy mày?" Yuta quay ra hỏi Lucas.

"Ờm, em thông thạo nhiều thứ tiếng lắm nhưng trừ tiếng đó anh ơi."

"Thế tức là đồng ý đó!!!!" Kun hét lên trả lời hộ. "Em đoán thế."

Sicheng ngã vào vòng tay của Yuta và hôn anh, nước mắt nước mũi tèm lem. Ồ thế này thì chắc chắn là đồng ý rồi. Yuta nhấc cậu lên và xoay một vòng, môi vẫn không rời nhau. Mọi người vỡ òa lên cười nói chúc mừng trong khi Renjun và Donghyuck lập tức hát bài Marry You của Bruno Mars.

"Ối cưng ơi! Anh nghĩ là anh muốn rước em về dinh (Oh baby! I think I wanna marry you)!!!" hai cậu nhóc cùng hát.

"TỪ KHI NÀO?!?!?" Taeyong hét lên. "Mấy đứa bây chuẩn bị từ bao giờ vậy?!?!"

"Tôi chuẩn bị từ mấy tuần nay rồi." Yuta giải thích. "Tôi hỏi Jaehyun là có thể cầu hôn vào Lễ Tình Nhân không rồi nó giúp tôi luôn."

"Không thể nào tin được!!!" Taeyong tự tát vào mặt mình. "Tôi còn bỏ lỡ chuyện gì nữa rồi?"

"Chúc mừng anh Yuta, anh Sicheng!!" Mark ôm hai người. "Ôi trời ơi chiếc nhẫn đẹp quá! Lúc anh Jaehyun cho em xem là em biết ngay sẽ hợp với anh lắm."

"Khoan đã, sao em lại biết?"

"Ối. Em... ờm..."

"Cái thằng này nữa." Doyoung khoanh tay lại. "Thế mày lén lút giúp cả hai bên đấy à?!"

"Về cơ bản thì đúng thế."

"Sao mày không nói gì hết thế?!" Jungwoo hỏi.

"Các anh có cho em cơ hội nào đâu! Lúc anh nhờ em là em định từ chối rồi đấy nhưng mồm em đang đầy khoai tây dở ẹc." Mark nói với Jaehyun.

"NÀY!" Johnny hét lên. "Món khoai nghiền của anh mày không có dở ẹc nhé! Chỉ hơi quá lửa tí thôi!"

"Khác gì đâu!" Mark hét lại.

"Mày có biết chuyện này không thế?" Doyoung quay ra hỏi Donghyuck.

"Thực ra em giúp anh ấy tổ chức vụ này đấy."

"Cái gì cơ?!?!"

"Ấn tượng đấy." Jungwoo nhăn nhở. "Hai đứa bây về sau mà làm gián điệp thì xịn ra trò."

Mark có trả lời hay là ai đó nói gì đó nhưng nhạc nhẽo đã nổi lên ầm ĩ và mọi người hò reo toáng cả lên. Yuta và Sicheng thì đang đắm đuối hơn cả cá chuối với nhau rồi lôi nhau ra sau một chậu cây cảnh mà lên nhiệt. Taeyong vẫn còn sốc nên Ten và Johnny phải giúp anh bình tĩnh lại, trong khi đó, Lucas đã quên tiệt cả cuộc nói chuyện và nhập hội đoàn tàu nhảy múa vòng quanh với mọi người. Thậm chí đến Taeil cũng rời bếp mà ra nhảy múa phía sau Kun.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro