6.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" ơ james, mày đã đi làm rồi à ." - yim bất ngờ hỏi khi james vừa bước vào.

" ừm. không đi làm thì đi đâu ." - james trả lời trước câeu hỏi khó hiểu của yim

" ơ thế.. hôm qua... chúng mày... "

" bọn tao làm sao ?" - james chột dạ trả lời - ' sao nó lại hỏi thế? chẳng nhẽ nó biết gì rồi à .'

james hơi lo lắng sợ cậu đã biết chuyện hôm qua mình gặp phải nhưng james vẫn bình tĩnh trả lời những câu hỏi của yim.

" à ờ không có gì. tao... đi trước nha ." - yim trả lời rồi chạy ngay đi - ' ủa rồi là chúng nó đã có tiến triển gì chưa ta .'

' thái độ này thì chắc là chưa biết gì rồi, hớt hồn. haizz .' - james thở phào nhẹ nhõm.

james quay lại bàn làm việc của mình được 5 phút thì net đến. hôm nay nhìn net trông khá vui chắc vì lần đầu tiên thấy cậu đỏ mặt bỏ chạy.

" net. ngày đầu đi làm trông vui quá ta ." - chế bookko chọc ghẹo hỏi.

" hìhì ." net không trả lời mà chỉ cười.

" vui vì ngày đầu đi làm hay có do ai không zậy ?" chế đi bên cạnh cũng không ngừng trêu net

" thì... cả hai ."

" mà sao đi có một mà lại mua hai cốc cafe thế. mua cho ai à ?"

" đâu có đâu. đây là mua 1 tặng 1 thui ạ ." - net bối rối trả lời.

" à, chế lại tưởng mua cho ai đó ngồi kia cơ, hoá ra là không phải à."

" hềhề thế em về chỗ trước nha. tạm biệt mọi người ."

nói xong, net chạy nhanh về chỗ ngồi. đợi mọi người đi hết, anh mới lấy một cốc cafe ra đưa cho james uống. nói thì nói vậy thôi chứ vốn dĩ anh mua hai cốc cafe, một cốc cho anh một cốc cho cậu. chiều hôm trước, khi net đến ra mắt với mọi người, anh đã thấy james uống cafe đen ở quán này, anh cũng thích cafe đen nhưng chưa thử quán này bao giờ nên hôm nay mới mua cho anh và cả cậu.

" james, cho em này ." - net chạy lại chỗ cậu, mặt hứng ha hứng hởi đưa cho cậu cốc cafe.

" gì vậy ?" - james ngước lên nhìn hỏi.

" cafe đen, cho em đấy ."

" sao tự nhiên lại cho tôi ?" - vừa hỏi, james vừa đưa tay nhận lấy.

" thì muốn tạo ấn tượng tốt với em và cũng muốn em nhanh đổ trước tôi thôi ."

anh cười vui vẻ quay về chỗ ngồi của mình còn vẻ mặt của cậu kiểu 'cái éo gì zậy '. net vừa xoay người đi thì james như nhớ ra điều gì đó gọi tên anh đủ để anh có thể nghe thấy.

" ê này khoan đã net ."

cậu bất chợt hỏi khiến anh cũng hơi sững người. nhưng có vẻ anh đợi thời khắc này lâu lắm rồi. không một động tác thừa, anh chạy lại bàn cậu, kéo nhanh chiếc ghế ở bàn cậu ra, ngồi ngay ngắn rồi nói.

" sao vậy? cảm động rồi à? thế làm người yêu anh đi ." - anh mong đợi chờ câu trả lời của cậu, đôi mắt to tròn trong đó chứa đầy hạnh phúc chỉ vì cậu gọi tên anh cứ liên tục nhìn chằm chằm cậu.

james bất ngờ trước những hành động ấy của anh. cậu không biết phải nói gì bây giờ. dù cậu chưa có tình cảm gì nhưng để anh thất vọng cậu cũng không nỡ. bình thường cậu không quan tâm đâu mà cứ nói toẹt ra nhưng hôm nay, khi nhìn vào đôi mắt ấy cậu thực sự không nói lên lời.

" không... không có gì đâu. chỉ là... tôi muốn nói với anh... giữ bí mật truyện tối qua được không thôi ." - vừa nói, james vừa nhìn anh xem phản ứng thế nào.

net như bị tạt một gáo nước lạnh. đôi mắt đang vui vẻ, hạnh phúc ấy giờ đây đã buồn hơn rất nhiều. dù net vẫn nở nụ cười nhưng nó không còn như mấy phút trước nữa. ai nhìn vào cũng biết anh đã thất vọng nhường nào. giọng nói cũng buồn đi đôi chút xen lẫn sự giận dỗi. sắc mặt không còn tươi tắn như lúc đầu.

" ò. tôi sẽ giữ bí mật. em không cần lo đâu ."- anh đứng dạy, để ghế lại chỗ cũ rồi xoay người về bàn - ' chắc mình đã nghĩ nhiều rồi. haizzzzzz .'

thấy anh vậy james cũng hơi lo lắng mà nhìn theo. cậu chẳng biết phải làm sao nên cũng đành ngồi xuống làm việc tiếp.

đến gần trưa, có vài nhân viên khác đi qua chỗ cậu. họ có vẻ đang buôn chuyện gì đó. cậu cũng chẳng tò mò gì mà nghe lén họ nói chuyện đâu nhưng vì đi qua bàn cậu nên bất giác nghe được vài câu.

" sao tao thấy sang nay nhìn p' net vui vẻ lắm mà ta. tự nhiên đi đâu í rồi về chỗ nhìn mặt trông buồn vãi ra, như kiểu thất tình ý ."

" thật á. hay thế thật nhở ."

cậu thì đang làm việc chăm chỉ, nghe vậy xong lại đơ ra chìm trong những suy nghĩ của bản thân.

' buồn ???'

' có phải do mình không ?'

' mình chỉ muốn nói bình thường thôi mà. là tại anh ta tự đa tình đấy chứ. nhưng mình cũng có chút sai mà ta. nhưng mình đâu có cố í .'

' haizzzzzzzz .'

' sao vậy ta . thôi kệ đi, không quan tâm nữa .' - cậu đặt tay lên bàn phím máy tính nhưng không biết viết gì, trong đầu cậu giờ chỉ có những câu hỏi xoay quanh net.

' hay mời anh ta đi ăn cũng coi như là lời cảm ơn anh ta đã đã cứu mình. ừ cũng được đó .'

nghĩ rồi, cậu rút điện thoại ra, định nhắn tin cho anh thì mới nhớ ra mình chưa kết bạn. cậu gửi lời mời kết bạn cho anh nhưng không có phản hồi. 5 phút, 10 phút, rồi 15 phút trôi qua, net vẫn không đồng ý lời mời kết bạn của cậu. chỉ còn 5 phút nữa là đến giờ ăn trưa, cậu quyết định tự mình nói chuyện trực tiếp mời anh ăn trưa. cậu thu dọn đồ đạc đi đến bàn làm việc của net.

" net. ờ... để cảm ơn anh tối qua đã giúp tôi, trưa nay đi ăn với tôi không ?" - cậu vẫn hơi lo lắng hỏi net.

lời mời của cậu khá vội vàng khiến anh chưa kịp chuẩn bị gì cả. anh không trả lời mà cứ nhìn cậu sợ cậu đang đùa mình.

" nếu anh bận thì thôi. tôi đi trước vậy ." - thấy net cứ đứng im không trả lời, cậu mới lên tiếng.

" à không. tôi không bận gì đâu, đi chứ. chỉ là tôi hơi bất ngờ thôi, tôi cứ sợ em đùa tôi, tôi không muốn như lúc sáng nên mới không trả lời ."

" à thế... " - james chỉ ra ngoài cửa ý muốn nói cậu sẽ ra ngoài trước đợi anh.

" đợi tôi chút, để tôi thu dọn đồ đạc rồi sẽ chở em đi ."

anh nhanh chóng thu dọn đồ rồi cùng cậu đi xuống nhà để xe. từ lúc cậu mời anh đi ăn, trông anh vui hơn hẳn. cảm giác dường như anh chưa từng buồn vậy. anh cứ liên tục cười, thấy anh như vậy tâm trạng cậu cũng vui hơn. suốt cả chặng đường cả hai cứ nói nói cười cười, tâm trạng đang tốt nên hai người nói rất nhiều chuyện. giờ nói mới biết, hoá ra cả hai người đều có rất nhiều điểm chung như đều thích uống cafe đen, cùng thích nuôi mèo, cả hai cũng tự lập từ rất sớm, ghét sự cô độc,... nhờ vậy mà cậu cũng dần có thiện cảm hơn và không còn thấy chán ghét người đối diện mình nữa.

_______________________________

hì lu mọi người. tui lại xuất hiện rùi đây. truyện cũng được một nửa rồi đó, mọi người nhớ theo dõi thường xuyên nha. chúng nó cũng dần dần ngọt hơn rồi đó.

nếu thấy hay thì nhớ bình chọn cho tui 1⭐️ nha. iu mọi người nhìu nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro