Chap10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Anh kéo Như Ngọc lên tầng vào thẳng phòng làm việc. Anh bỏ cô ta đứng như tượng ở đó , còn anh đi lại bàn làm việc .
Anh chẳng thể nào tập trung đc , cứ nghĩ đến cái tát mà anh đánh cô anh lại thấy có lỗi , nếu cô ko cứng đầu thì chắc chẳng có chuyện gì xảy ra.
Thấy anh trầm ngâm mãi Như Ngọc bước đến ngồi vào lòng anh.
- Anh sao vậy?
- Ko sao, em lại sofa nghỉ ngơi đi , anh phải giải quyết một số việc .
Cô ta hậm hực quay lại ghế ngồi đợi anh .
Minh Nhi ở dưới nhà cũng chẳng buồn lên phòng , cô ngồi mãi ở ghế sofa , đến khi bác giúp việc đến lay người cô.
- Cô chủ , cô chủ.
-À vâng ,bác gọi cháu .
Cậu chủ bảo cô nấu ăn, cậu ấy đói rồi.
-À vâng.
Cô mệt mỏi lê chân vào bếp , việc này với cô ko khó, ngày trc khi còn ở chung nhà với bọn họ cô đã phải tự mk chăm sóc bản thân, cô gần như sống tách biệt với những người đó vì hễ gặp nhau là bà dì ghẻ đáng ghét đó lại soi mói, lăng mạ cô. Mặc dù bọn họ chẳng thể động vào cô nhg những lời nói giả tạo đó khiến cô ghê tởm.
Chỉ trong vòng chưa đầy một tiếng cô đã hoàn thành bữa ăn , cô bày biện ra bàn rồi nói với bác giúp việc lên gọi anh xuống .
Lo xong cơm tối cô lên phòng khoá chặt cửa, cô ko muốn gặp mặt anh và cô ta .
...........
Hơn một tháng trôi qua cô luôn tránh mắt Lâm Phong , nhiều lúc buồn chán cô cx hay cùng Hoàng Minh đi dạo , cafe mỗi lúc anh đi làm.
Nhg có một hôm anh nhìn thấy cô lên xe của một người đàn ông , khiến anh nắm chặt tay tức giận , anh luôn nghi vì cô có người đàn ông khác nên luôn tránh mặt anh.
Bỏ qua cô thấy ko khỏe nên nhờ bác giúp việc nấu bữa sáng giúp cô vào ngày mai.
Vì cô hơi mệt nên dậy trễ , vừa bước chân xuống giường cô thấy đầu óc tối sầm lại , người cô rất khó chịu, ko hiểu sao mấy hôm nay cô đều như vậy. Vừa nghĩ đến dạ dày cô đã cuộn lên từng chập , cô vội vã chạy vào nhà vệ sinh, nôn ẹo một hồi lâu trong đó rồi mới bước ra . Cô khẽ lắc đầu , chắc dạo này cô hay bỏ bữa nên mới như vậy.
Vệ dinh cá nhân xong cô thay ra bộ đồ thoải mái bước xuống nhà , vừa bước vào đến bếp đã ngửi thấy mùi thức ăn thơm phức khiến bụng cô réo lên. Cô đến bàn kéo ghế ngồi xuống .
- Hôm nay bác nấu món gì mà thơm vậy ạ
- Là súp cua đó cô.
Vừa dứt lời bác ấy mang ra đặt lên bàn chén súp trc mặt cô.
-Cô ăn thử xem có vừa miệng ko?
Cô vừa mới múc thìa súp lên miệng thì dạ dày
cô lẠi biểu tình dữ dội, cô vội vàng ôm miệng chạy vào nhà vệ sinh.
Trở lại phòng ăn, cô nói với bác giúp việc .
- Bác dọn giùm cháu nhé, cháu ko muốn ăn nữa.
- Cô phải ráng ăn thì em bé mới phát triển được chứ, bỏ bữa mãi ko tốt đâu.
Nghe bác giúp việc nói hai từ "em bé" cô bật cười xua tay.
- Cháu ko có thai đâu, chỉ vì dạo này cháu hay bỏ bữa nên mới như thế thôi ạ.
Bác giúp việc cười hiền vói cô.
- Cô ko phải dấu tôi đâu, biểu hiện nôn khan của cô là phản ứng thai nghén của người có thai mà .
- Cô chợt giật mk , lòng cô thắt lại, hình như tháng này bà dì chưa ghé thăm mk thì phải.

* xin lỗi mọi người rất nhiều lâU rồi mk ko ra chap mới vì mk bận nhiều việc bây h mới ra được . Có gì sai xót mọi người bỏ qua nha . Mọi người đọc chuyện vui vẻ ủng hộ mk nha . ❤️❤️❤️*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro