CHƯƠNG XVIII: TÌM ĐƯỢC BỐ MẸ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Tất cả mọi người trong phòng vô cùng bàng hoàng. Điều này là sao? Bàn tay đang nắm lấy tay nó của anh thả lỏng. Nó bây giờ đang hoang mang tột độ. Có phải chị y tá kia nhầm lẫn gì rồi không?

- Này cô! Cô không có gì nhầm lẫn gì chứ?_Giọng Phong trầm trầm. Chính ông cũng chưa thế tiếp nhận được những gì mà cô y tá kia vừa nói.

  Cô y tá nhận thấy biểu hiện của mọi người có vẻ lạ nên một lần nữa cầm tờ giấy xét nghiệm xem lại. Sau khi xem xét kĩ càng, cô ta khẳng định:

- Không sai! Trong đây ghi rất rõ ràng!

   Đúng lúc đó, Chanyeol mới từ châu Phi bay về, vừa đúng lúc nghe được nội dung câu chuyện, vội tiến tới cầm lấy tờ giấy xét nghiệm xem xét.

- Phong! Con bé đúng là con của hai người!

   Người đàn ông đã không thể bình tĩnh được nữa. Phong đứng phắt dậy gào lên:

- Mau gọi viện trưởng tới đây!

Cô y tá bị Phong dọa sợ, vội vã chạy đi tìm viện trưởng. Chanyeol nắm lấy vai Phong an ủi:

- Bình tĩnh! Đừng lo lắng quá! Có lẽ là nhầm lẫn chút thôi!

   Phong không trả lời, bây giờ mạng sống của Thy đang nguy kịch, lại còn chuyện tự dưng có một cô con gái nữa. Ông cũng là người mà, cũng có giới hạn thôi.

   Một người đàn ông mặc blouse trắng, mái tóc đã lấm tấm sợi bạc, trên mắt là cặp kính gọng vàng đang chạy tới. Ông vội hỏi:

- Ông Phong! Có chuyện gì vậy?

- Viện trưởng! Ông hỏi nhân viên của mình trước đi!

   Vì bệnh viện này nhận được một số tiền trợ cấp hàng năm từ Dương Thị, cộng thêm với danh tiếng của chủ tịch Dương Hải Phong thì viện trưởng không thể không nể mặt. Phu nhân của Dương Thị, cũng chính là người phụ nữ đang nằm kia cũng vô cùng nhân hậu, mọi người đều yêu quý bà ấy, viện trưởng ông đương nhiên không thể sơ suất rồi. Viện trưởng vội hỏi:

- Là ai phụ trách xét nghiệm?

   Một bác sĩ trẻ bước ra khỏi hàng, cúi gập người:

- Viện trưởng! Là cháu xét nghiệm cho cô cậu ấy!

- Cậu đã kiểm tra kết quả chưa? Tại sao chuyện này xảy ra được?

- Viện trưởng! Lúc đó bác sĩ Minh thấy kết quả là trùng khớp bên vui quá vảo tôi đi báo tin vui cho gia đình ông Phong. Khi tôi xem lại mới phát hiện ra cô ấy có ADN trùng tới 95% với ông đây bên tôi mới..._cô y tá trẻ ngập ngừng giải thích

- Không thể nào! Ai cũng biết ông Hải Phong chỉ có hai người con là cậu Hạ Mộc và cô An Nhi đây. Cô bé này sao có thể...

   Chanyeol nhíu mày suy nghĩ, trường hợp nhầm lẫn trong bệnh viện hiếm nhưng không có nghĩa là không có. Anh ngắt lời viện trưởng:

- Làm phiền mọi người cho tôi xem kết quả xét nghiệm của Hạ Mộc và An Nhi có được không?

   Viện trưởng nãy giờ chỉ lo giải thích với Phong bên không để ý đến người đàn ông này. Mãi cho đến khi ông ta lên tiếng viện trưởng mới nhìn tới:

- Cậu là...

- À! Tôi quên không giới thiệu. Tôi là Park Chanyeol, tên tiếng việt Phan An Tiến.

- Là bác sĩ phẫu thuật nổi tiếng Park Chanyeol sao? Tôi thật bất cẩn quá!

- Viện trưởng đừng khách sáo! Tôi có thể xem kết quả được chứ?

- Được! Được! Cô cậu còn không mau đi lấy?

   Bác sĩ trẻ cùng cô y tá nãy giờ đứng như trời trồng bây giờ mới hồi phục vội chạy tới phòng chứa hồ sơ.

   Những người ở lại đứng ngồi không yên. Hạ Mộc hoang mang nhìn nó. Kết quả như thế là sao chứ? Nếu người anh yêu là em gái anh thì anh phải làm thế nào? Hai người mới bên nhau chưa được lâu nhưng anh biết tình cảm anh dành cho nó là thật. Nếu nó là em gái anh thì anh biết phải làm thế nào???

   Hắn im lặng nhìn anh rồi lại nhìn sang nó. Thảo nào hắn thấy hai người có vẻ hòa hợp như vậy. Thì ra đôi mắt của hai người rất giống nhau, cả cái mũi lẫn đôi môi nữa, đều thật sự giống. Nếu nó và anh là anh em ruột, tình yêu của hai người đương nhiên không thể tiếp tục được. Như vậy có phải hắn có cơ hội rồi không? Nhưng hai người yêu nhau như vậy, phải xa nhau liệu nó có dám mở lòng với một người nào khác không? Còn hắn, lợi dụng lúc hai người suy sụp mà xem vào liệu có thể có được tình cảm của nó không?

   An Nhi đang hoang mang vô cùng. Điều này là sao chứ. Mười bảy năm trời sống trong tình yêu thương của bố mẹ, tự dưng đùng một cái lại nói cô không phải con ruột của hai người. Vậy thì cô phải làm sao đây? Mong rằng đó chỉ là nhầm lẫn, nhầm lẫn mà thôi.

   Nó thừ người ngồi trên ghế. Đến bây giờ nó mới nhớ ra lời của mẹ nó trước lúc bà ra đi. Lúc đó bà nói bà không phải mẹ ruột của nó nhưng nó lại cứ nghĩ người nói vậy để cho nó khỏi đau buồn, khỏi tuyệt vọng vì sự ra đi của người. Ai ngờ... Nếu là sự thật thì mẹ anh - người đang nằm trong kia cũng là mẹ nó, người đàn ông phong đọi kia là bố nó, còn anh - người nó yêu lại thành anh trai nó. Không! Nó không muốn thế! Ngàn lần không muốn, vạn lần không muốn!!! Thà cứ để cho nó chỉ có tủy thích hợp với mẹ anh thôi, đừng để cho nó là con họ....

   Không khí căng thẳng bao trùm khắp hành lang yên ắng. Mọi người gần nhyw nín thở, ai cũng đều vô cùng lo lắng.

- Viện trưởng! Kết quả đây!

  Bác sĩ trẻ cùng cô y tá mồ hôi đã rịn ra bên trán cầm bệnh án chạy lại. Chanyeol nhận lấy mở ra.

   Mọi người gần như nín thở, mọi con mắt đều dồn về phía Chanyeol chờ anh nói ra kết quả. Chanyeol nhìn mọi người một lượt, thở ra một hơi lắc đầu:

- An Nhi thật sự không phải con gái hai người!
*  *  *Hết chương XVIII*  *  *
  Tuần vừa rồi Ice về nhà nghỉ tết, về xong lại lo sắm sửa dọn dẹp nhà cửa nên Ice chẳng có thời gian viết nữa :((((((
  Có lẽ từ giờ đến 30 Tết Ice sẽ cố ra thêm 1 chap nữa nên m.n đừng có giục, để từ từ Ice ra nha :*
  Nhớ vote với cmt cho Ice đấy. Love all :******

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro