Chương 3: Cáu Gắt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi tỉnh dậy y đã không thấy hắn đâu. Cô giận dỗi mắng hắn.
- Đồ quả trứng khó ưa.

Ngó sang chiếc đồng hồ đã điểm 8 giờ chắc hắn đã đến Kim thị rồi. Vệ sinh cá nhân xong cô bước xuống nhà ăn sáng.
- Chào tiểu thư.
- Chào quản gia.

Kim Lão gia ngồi đọc báo ở sảnh trước thấy cô liền vui vẻ lên tiếng nhưng cũng không giấu được nét lo lắng.
- SeokJin, đêm qua ngủ không được à sao trong con mệt mỏi thế?
Cô bước lại ngồi đối diện với ông nhẹ nhàng đáp lại
- Vâng ạ!  Tại lạ chỗ nên con thấy không quen. Bác Kim à...
- Sao đấy?
- Con có chuyện muốn hỏi
- Được con hỏi đi.
- Kim thiếu anh ấy....
Cô chưa nói xong đã bị Kim Lão gia ngắt lời.
- Thằng nghịch tử đó đã làm gì con rồi?
Ông lo lắng bỏ tờ báo xuống, đôimắt  mong chờ nhìn cô
- Dạ không bác Kim đừng hiểu lầm, con chỉ muốn hỏi là thường ngày anh ấy ở nhà nói chuyện ồn ào lắm à?
- Gì chứ?  Ồn ào?
Ông Kim và tất cả người làm trong nhà đều hoang mang trước câu hỏi của cô còn ông Kim thì nhìn cô một lúc rồi cười phá lên tiếng cười ông giòn tan khoái chí, ông ấy cười to đến mức quản gia Lee cũng phải bất ngờ vì trước giờ không ai làm cho ông ấy vui như thế.

Ông bình tĩnh lại nhìn y nhẹ nhàng đáp
- Nó thường ngày rất trầm tĩnh ít nói,  nói chuyện không quá 5 câu, 1 câu không quá 3 chữ. Nó mà ồn ào được như con nói chắc cái nhà này nó lộn ngược lại mất. Quản gia Lee và ta đã dạy dỗ và trong nôm thằng bé từ nhỏ nhưng cũng không thể nào thân thiết được với nó lúc nào cũng có khoảng cách. Cái thằng nghịch tử đó chưa bao giờ biết nghe lời ta dù chỉ một lần.
- Chắc là anh ấy muốn tự do làm những gì mình muốn, chẳng phải bây giờ anh ấy rất tốt sao. Tự lực đưa Kim thị đứng đầu thế giới rồi.

Ông hài lòng gật đầu vui vẻ đáp lại
- Ukm... Nói cũng phải..  Nó rất thông minh IQ của nó còn cao hơn cả ta 148 chứ đùa. Nhưng mà.... Tính khí của nó như vậy chắc sau này không cô gái nào dám ưng. Giá như nó giống Jung Quản Sự thì hay biết mấy, thông minh, vui vẻ, hoạt bát. Ai đâu như nó mặt mày âm u y như cái trái trứng Bắc Thảo vậy.

Hai người trò chuyện rất vui lâu rồi chưa náo nhiệt như vậy ông Kim hôm nay cười cũng rất nhiều, cô và ông ấy vừa ăn điểm tâm vừa trò chuyện được một lúc thì hắn về.

Hôm nay hắn không về một mình mà dẫn về một nam nhân nữa hình như cũng trạng tuổi hắn ăn mặc vô cùng chỉnh chu, ngũ quan tinh sảo, hắn và cậu ấy cung kính hành lễ với Kim Lão gia.
- Thưa cha.
- Thưa Kim Lão gia.
- NamJoon, chẳng phải hai đứa ở công ty sao? Sao lại về đây rồi?
- Con bỏ quên đồ .
- Cái thằng.... Nhiêu đó cũng quên.

Ông lắc đầu ngán ngẩm qua thư phòng đọc sách, hắn lên phòng lấy đồ hắn đi ngang cố ý liếc nhìn y đầy ẩn ý,  bắt được ánh mắt của hắn cô sợ đến rợn người.

Cậu bạn đi cùng hắn tiến lại cô chào hỏi vô cùng lịch sử và nhẹ nhàng. Không biết anh chàng lãng tử này đã đánh gục bao nhiêu cô gái rồi.
- Chào tiểu thư. Cho hỏi tiểu thư đây là....
- Chào anh, tôi là Nhị tiểu thư của  Choi gia Kim SeokJin
- Tôi là Jung Quản sự _ Jung Hoseok hân hạnh được biết cô.
Cậu đưa tay mình ra có ý bắt tay để làm quen SeokJin như hiểu ý liền đưa tay đáp lại. Cậu ấy cầm bàn tay ấy của cô đặt lên đó một nụ hôn. Y ngượng đến đỏ mặt. Tất cả những hành động đó điều được thu lại toàn bộ trong đôi mắt sắc bén của hắn. Hắn gắt gỏng bước xuống liếc nhìn cô bằn ánh mắt  "hình viên đạn " rồi bỏ đi
-  Chào nhé tiểu thư hẹn ngày gặp lại.
-  Tạm biệt anh Jung Quản sự.
-  Ai cho gặp nữa.

Hắn từ khi nào đã xuất hiện sao lưng Hoseok mà giận dữ hét lên cả hai giật bắn người buông tay ra. Hoseok vì sợ hắn nổi giận nên đã vội vàng hành lễ.

Cô hơi bất ngờ trước sự tình trước mắt, hắn là đang giận cái gì vậy, Hoseok sao lại sợ hắn đến như vậy?
- Kim thiếu xin cậu bớt giận.

Cô không dám nhìn thẳng vào hắn nữa mà nuốt mạnh một ngụm nước bọt rồi cuối mặt xuống. Hắn quay lưng và lườm cô một cái rồi bước ra xe cùng Hoseok đến Kim thị lúc này cô mới nhẹ người thở phào như được giải thoát vậy. Bộ dạng đáng yêu của hắn đêm qua đâu mất rồi. Cô quay lên phòng chán nản, cứ mỗi khi bản thân áp lực hay không vui cô đều nghe nhạc và đọc sách để thư giãn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngontinh