Chương 10. Trại gà Số Một của Boggis

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Lần này chúng ta phải đi bằng con đường hết sức đặc biệt," ngài Cáo nói và chỉ sang bên cạnh rồi hướng xuống.

Vậy là ngài và 4 đứa trẻ lại tiếp tục đào 1 lần nữa. Công việc trở nên chậm chạp hơn rất nhiều. Họ đào bằng sự dũng cảm tuyệt vời, và từng chút từng chút một con đường hầm dần dài ra.

"Bố nói cho chúng con biết ta đang đi đâu được không," 1 đứa trẻ nói. "Bố không dám làm vậy," ngài Cáo nói, "bởi vì nơi mà bố mong muốn chúng ta đến được thật quá sức tưởng tượng, nếu bố nói rõ cho các con lúc này thì các con sẽ phát điên vì kích thích mất.

Và rồi sau đó, nếu ta thất bại, các con sẽ chết vì tuyệt vọng mất. Bố không muốn cho các con hy vọng quá mức, con yêu."

Họ tiếp tục đào 1 lúc lâu. Họ không biết đã trôi qua bao lâu, bởi vì không có ngày và đêm dưới cái hang tối tăm này. Nhưng cuối cùng ngài Cáo cũng yêu cầu dừng lại. "Bố nghĩ," ngài nói, "ta cần lên trên liếc nhanh 1 cái và xem chúng ta đang ở đâu. Bố biết nơi mà bố muốn tới, nhưng bố không chắc chúng ta có đang ở gần nó không."

1 cách chậm rãi, những chú cáo mệt mỏi bắt đầu đào hướng lên trên mặt đất. Lên dần lên dần... cho tới khi họ đột ngột đụng phải 1 thứ gì đó rất cứng ngay trên đầu và họ không thể đi xa hơn nữa. Ngài Cáo kiểm tra vật cứng kia. "Đó là gỗ!" ngài thì thầm. "Những cái ván gỗ!"

"Điều đó có nghĩa là gì hả bố?"

"Nó có nghĩa, nếu bố không phạm sai lầm nghiêm trọng, thì tức là chúng ta đang ở bên dưới nhà ai đó," ngài Cáo thầm thì. "Hãy yên lặng để bố nhìn qua xem."

Ngài Cáo cẩn thận đẩy 1 tấm ván sàn lên. Ván sàn kêu cót két chói tai và họ ngay lập tức chui xuống dưới, chờ đợi xem có chuyện kinh khủng gì xảy ra không. Nhưng không có gì cả. Vì vậy ngài Cáo cậy miếng ván thứ 2. Và rồi, hết sức cẩn thận, ngài thò đầu ra khỏi khe hở. Ngài kêu lên vì kích động.

"Ta làm được rồi!" ngài reo lên. "Ta đã làm được ngay lần đầu tiên! Ta đã làm được! Ta đã làm được!"

Ngài tung mình lên qua khe hở trên sàn và bắt đầu nhảy múa với tất cả niềm vui"Mau lên đây!" ngài nói vọng xuống. "Lên đây mà xem chúng ta đang ở đâu, các con yêu! Thực là 1 thắng cảnh đối với những chú cáo đói! Hooray! Hooray!"

4 chú cáo con bò khỏi cái hầm và thật là 1 cảnh tượng kì diệu làm sao! Chúng là những cái chuồng lớn và những con gà ở khắp mọi nơi. Nào những gà trắng, gà nâu và gà đen. Có tới hàng nghìn con gà!

"Trại gà Số Một của Boggis!" Ngài Cáo reo lên. "Đó là nơi mà bố muốn tới! Bố đã làm được! Lần đầu tiên! Nó không phải rất kì diệu sao! Chính xác hơn là quá thông minh!"

Những chú Cáo con đã trở nên phát cuồng bởi phấn khích. Chúng bắt đầu chạy quanh mọi hướng, đuổi theo những con gà ngốc nghếch.

"Chờ đã!" ngài Cáo yêu cầu. "Đừng có mất cảnh giác! Đứng yên! Bình tĩnh! Hãy làm mọi việc 1 cách chính xác! Đầu tiên, hãy uống chút nước đã!"

Họ chạy tới bên những cái máng nước của gà và uống những ngụm nước mát lành. Rồi ngài Cáo chọn ra 3 con gà mái mập mạp, và giết chúng ngay tức khắc.

"Trở về cái hang thôi!" ngài ra lệnh. "Đi thôi! Không chơi đùa! Đi xuống nhanh và các con sẽ có cái để ăn!"

Từng người 1, họ trèo xuống cái lỗ trên sàn và nhanh chóng trở lại con hầm tối tăm. Ngài Cáo vươn lên và đóng lại cái ván sàn. Ngài làm hết sức cẩn thận để không ai phát hiện ra được nó đã bị di chuyển.

"Con trai của ta," ngài nói, đưa 3 con gà béo cho đứa trẻ lớn nhất, "cầm cái này trở về cho mẹ. Bảo mẹ hãy chuẩn bị 1 bữa tiệc. Bảo mẹ rằng bọn ta sẽ trở lại, ngay sau khi bọn ta làm xong 1 số việc nhỏ nữa."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro