Chương 4: Cuộc sống cấp ba bắt đầu từ đây...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở đằng xa, cũng đang có hai con người đang bận rộn chen chúc trong biển người.

My túm lấy cổ áo Dương, lo lắng nó sẽ vì chen chúc mà bị bẹp dí chết ở dưới chân vạn người. Một tay khác nó cầm điện thoại, với chiều cao khá tốt so với đám xung quanh, nó giơ lên, và tách tách tách ba cái rồi kéo con nhỏ Dương chui ra. Kết quả khá tốt, chỉ còn chờ xem tên mình đang ở đâu trong đống tên chi chít đó.

Dương xúc động vô ngần, con điện thoại của Tiến Thành mà nó mượn được đúng là không hổ danh hàng "hịn", độ phân giải cứ phải gọi là nét từng lỗ chân lông! Ơ, có vẻ nó so sánh hơi thô bỉ thì phải...

Bỏ đi, quan trọng là, hiện tại nó với con bé My không cần phải quan tâm cái đám ruồi bâu nhặng xị đằng kia nữa rồi! 

Sau khi thoát khỏi đám đông hỗn loạn, hai đứa nhanh chóng tách ra một chỗ thoáng khác để hít thở, và cũng để xem xem tên của mình hiện giờ đang ở chỗ nào. Phải nói, cái giờ khắc xem tên của mình có trong danh sách trúng tuyển không, thực sự là giây phút cẩu huyết nhất, tim gan phổi lộn tùng phèo!

- Xem nào... Nguyễn Hoàng Dương... 

Dương hồi hộp căng mắt, sao còn chưa thấy tên nó. Rõ ràng lần này nó làm bài tốt lắm mà, tên ít nhất cũng phải ở top 200 chứ? 

- A! - Nó reo lên, vỗ cái độp vào vai con bé My - Tên mày này, xếp thứ 101 nhé!

Con bé My đang dưỡng sức, bị cú đánh trời giáng kia suýt nữa thì lăn ra đất. Nó xoa vai, phẩy tay đầy đau đớn:

- Rồi sao, tên mày đang nơi đâu? 

Dương xị mặt khi nghe câu hỏi, rồi tức thì, hai mắt nó sáng như sao, lửa hừng hực bốc lên như ý chí cao vời vợi:

- Không sao! Bà đây nhất định sẽ đỗ! Làm gì có chuyện mà Dương đại nhân đây out top chứ!

Nói rồi lại tiếp tục tràng cười kinh dị tự khích lệ bản thân. Chứ thực ra, nó chẳng lo sốt vó lên ấy chứ... 

My lắc đầu có chút mệt nhoài, vừa an ủi vừa tiếp thêm sức mạnh cho con bạn thân: 

- Không sao, cứ tìm đi, kiểu gì cũng có.

Điểm Anh của Dương không tốt lắm, từ Tết ra nó học như trâu như bò, chỉ để điểm Anh được 8,5 hoặc tầm như thế. My nó cũng mong con bé kia may mắn, chứ không thật không biết như thế nào... Ai đó từng nói thi vào cấp 3 còn lo lắng hơn thi vào Đại Học, giờ phút này đây cả hai đứa mới thấm thía sâu sắc. 

Được tầm 5 phút sau, Dương trưng bản mặt long lanh chớp chớp nhìn My, miệng méo xệch đầy bi thương:

- My...

- Sao? - Nó trả lời cộc lốc, cố gắng đẩy bản mặt tởm lợm của con bé Dương ra xa. 

- Mày nhìn xem. 

Dương giơ cái điện thoại dí sát vào mặt My, khiến con bé điên tiết đập cho nó một trận kèm theo gằn giọng:

- Để ra xa bà mày mới xem được!

Trên màn hình hiển thị tên Nguyễn Hoàng Dương, STT 199. Hai đứa nhìn nhau, không nói không rằng mà cùng reo lên:

- Vậy là đỗ rồi?

Dương hú hét:

- Thì tất tiên là đỗ rồi! Mẹ nó, làm tao lo quá!

Giữa chừng hú hét, hai con bé nào đó vẫn không biết đang có những ánh mắt không thiện cảm nhìn về phía mình. Một nhóm nữ sinh, mặc dù mặc áo thanh niên tình nguyện hè, đi giúp đỡ các học sinh mới làm quen với môi trường mới, nhưng trên mặt lại trát một đống phấn dày cộp, môi son đỏ rực, tóc tai ai cũng vuốt vuốt các kiểu. Khỏi phải nói, đối tượng mà nhóm các "chị đại" đây nhắm trúng chính là con bé Maruko đang nhảy cẫng lên kia.

Dương không hề biết nhóm nữ sinh đó đang nói về mình. Bản năng ngắm trai xinh gái đẹp khiến nó tia đến cô gái đứng giữa nhóm. Ra hiệu với My, Dương tủm tỉm:

- Mày nhìn xem, chị kia nhìn xinh nhỉ? 

Đôi môi trái tim đỏ như cherry, mắt bồ câu to tròn có vẻ ngây thơ, tóc nâu hơi hoe vàng xoăn bồng bềnh ôm gọn vào gương mặt nhỏ xinh xắn. My nhìn theo ánh mắt của con bé Dương, nhưng có một trực giác khiến nó thấy cô gái xinh nhất dường như cũng đang nhìn hai đứa bọn nó, mà còn không phải có ý tốt gì. Cả nhóm người bên cạnh nữa, cứ như đang cười cợt gì chúng nó vậy. 

My nheo mắt, nói nhỏ với Dương:

- Mày không thấy mấy bà ấy nhìn chúng mình lạ lắm à? Tao nghĩ không có ý tốt đâu.

Dương quay mặt đi, thôi không nhìn nữa. Nó nhăn mặt:

- Ừ, tao cũng vừa thấy chị gái xinh đẹp kia cười đểu tao. 

Cả hai đứa nhìn nhau, từ đầu đến chân. Rõ là chúng nó ăn mặc rất lịch sự, quần bò dài, áo phông, tóc tai gọn gàng. Dương nuốt nước bọt, ra hiệu với con bé My:

- Ê, mày thử nhìn xem xem quần tao có bị rách ngay chỗ hiểm hay gì không? Sao mấy bà đấy nhìn bọn mình chằm chằm thế? 

Tư duy con kiến của Dương không cho nó suy nghĩ xa quá, tạm thời thì nó chỉ nghĩ ra được lí do này. Ngược lại thì My có vẻ suy nghĩ tốt hơn, nó nghe con bé kia nói vậy thì không kìm được đập thật mạnh vào vai Dương, gằn giọng:

- Vớ vẩn! Rách cái gì mà rách. Mày còn nhớ mấy hôm trước mày bảo với tao, hiện giờ trên confession trường này đang đồn ầm lên là mày với Tiến Thành yêu nhau không? Tao là tao thấy bà đứng giữa kia quen lắm, hình như là người yêu cũ của cha nội Thành hay sao ấy...

Dương chột dạ, giật mình nói:

- Chết, thế là đánh ghen? Đậu xanh, cuộc đời tao không nghĩ còn trẻ khỏe, còn xinh xắn đáng yêu thế này mà bị đánh ghen...

Thấy My nó lườm kinh quá, Dương giả vờ ho làm bộ, cuối cùng cũng trưng ra gương mặt nghiêm túc hiếm hoi:

- Tao có nghe lão Thành qua một tí thôi, mà hầu hết là nghe bọn lớp học thêm Anh. Tên bà đấy là gì nhỉ?... Hừm, Yên Mĩ thì phải! Nghe nói hồi lão mới vào lớp 10 có học chung lớp, thả thính lão kinh lắm, cả khối cũng biết chuyện bà này thích lão. Mà lão Thành này, gái xinh thính như thế cũng không thèm đớp mới khổ, khiến bà Yên Mỹ bà ấy cũng ghen tức các kiểu, mà cả khối biết rồi, chuyện tình cảm hai " anh chị" còn lan tiếng thơm đến tận lớp học thêm bọn tao cơ mà. Mấy tháng trước nghe lão Thành thấy bảo tạm thời đồng ý yêu vài tháng, rồi chưa đầy một tuần chia tay luôn. Hot girl "hót chả" nhà người ta bị đá như thế thì cũng tức, tao thề với mày tin hai người chia tay chưa được một ngày đã lan sang lớp học thêm bọn tao...

My nhìn con bé nào đó đang thao thao bất tuyệt bằng đôi mắt đầy khinh bỉ. Sao cái não nhỏ của nó không dùng suy nghĩ mà chỉ để thu thập chuyện nhảm bốn phương nhỉ? Mặc kệ ánh mắt khinh thường của con bé My, Dương vẫn trôi dạt theo dòng thông tin mà nó thu thập được khi học thêm:

- Nhưng cũng nghe bảo, bà Mỹ này chung tình lắm, cứ níu kéo lão Thành mãi. Mà lão cứ như miễn nhiễm với thính ấy, lạnh lùng, còn cho nick bà vào danh sách đen, chắc cũng vì giữ lại tí ga lăng của cánh mày râu nên lão mới không block luôn. Tao tưởng gì chứ, bà Yên Mỹ này nhìn thì xinh mà tính thì chẳng xinh như mặt. Haiz, uổng công mình vừa khen, cái mồm thối này... 

My nghe nó nói một hơi dài không cần thở, cảm thấy cũng có lý. Bình thường nhìn con bé này tưng tửng vậy thôi, chứ nhìn người thì chuẩn không phải chỉnh. Được cái chơi với lão Thành lâu, tính cách độc địa cũng up thêm vài level. Nó đang định quay ra hỏi cái Dương xem có nên về luôn để tránh phiền phức không thì đột nhiên thấy bên cạnh xuất hiện một gương mặt lạ lạ mà cũng quen quen, mái tóc nhuộm ombre xanh dương vô cùng nổi bật. My thì được cái là có khả năng nhớ mặt rất lâu, nó mà có ấn tượng cái thì chắc lâu sau nó vẫn nhớ. 

Như lúc này, khi mà chúng nó đang trầm ngâm suy nghĩ, một cô gái nhỏ thó có mái tóc rất-khó-để-không-để-ý đã xuất hiện đằng sau chúng nó từ bao giờ, cười hi hi rất thảo mai:

- Các cậu có chụp được hết bảng xếp hạng không? Tớ chen vào mãi mà không tìm được tên...

Hóa ra là, con bé Thảo Nhi nào đó sau một hồi vạ vật không xem được tên mình, đột nhiên thấy được hai con bé khác cũng đang xem điểm trên điện thoại, có vẻ đã chụp được hết bảng, liền không quản mặt dày ra xin xỏ. Mà con bé Quyên ban nãy to miệng kéo nó ra xin xem nhờ thì bây giờ lại đứng đờ ra, cứ nhìn về phía nhóm Yên Mỹ không thôi. 

My và Dương đột nhiên nhìn nhau rồi cũng nhìn về phía Quyên nhìn, Thảo Nhi ra hiệu với con bé kia mãi không được bèn quay ra xem đằng sau có gì không. Nó nhíu mày, không phải bà chị đấy ra nước ngoài rồi sao?

- Quyên, có phải bà XX không, sao lại đi cùng đám Yên Mĩ?

Hai đứa kia nhìn nhau, rồi lại nhìn hai người bạn mới đột ngột đến kia. Dương dò hỏi:

- Các cậu cũng biết nhóm Yên Mĩ?

Quyên hơi nhếch đôi môi mỏng, thôi không đọ mắt với cô gái đứng lấp trong nhóm nữ sinh kia nữa, giọng điệu có vẻ không vui:

- Tất nhiên là biết, trong nhóm đấy có một người mà không thể nào ưa được...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro