Chap 13 : Kết thúc buổi đi chơi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chap 13 Kết thúc buổi đi chơi

Cả ngày hôm ấy, sau khi Cao Trạch Dương bị đứt tay do không cẩn thận thì mọi hoạt động đều diễn ra rất vui vẻ, mọi người rất hoạt náo.

Đến tầm 17h30 trời đã bắt đầu tắt nắng, cả bọn cũng chia nhau ra về. Giống như lúc đến như thế nào thì lúc về vẫn như thế. Cao Trạch Dương, Tống Giai Di và Lam Như Ý ngồi phía trước sân nhà của Chu Tuấn Lãng đợi hắn đưa Trần Cẩm Nghi về nhà trước. Lúc này chỉ có Như Ý vẫn thuyên luyên nói chuyện và cười giỡn. Còn riêng Dương Dương và Giai Di im lặng, mỗi người theo đuổi một suy nghĩ của bản thân. Lam Như Ý cũng thấy có chút kỳ lạ, Dương Dương và Giai Di hôm nay không có tương tác nhiều như thường ngày.

- " Này, hai người hôm nay sao thế, không thấy nói chuyện nhiều với nhau gì cả ? " - Lam Như Ý ngồi giữa, quay sang Tống Giai Di nói, sau quay sang nhìn Cao Trạch Dương.

- " Không có gì, tại cậu không để ý chứ hai chúng tớ vẫn bình thường mà, đúng không Dương Dương ? " - Tống Giai Di vừa cười ghẹo vừa nói nhìn Cao Trạch Dương.

- " Đúng rồi, hôm nay rất vui mà. " - Dương Dương đáp.

Ba người vừa giỡn vừa nói chuyện thêm một lúc nữa thì Chu Tuấn Lãng về. Cũng như lúc sáng, Như Ý sẽ chạy xe của Dương Dương chở Tống Giai Di về, còn Cao Trạch Dương ngồi sau xe của Chu Tuấn Lãng. Trên đường trở về nhà thì bốn người nói chuyện với nhau rất vui vẻ.

- " Tạm biệt, ngày mai gặp trên lớp nhé " - Tới nhà Tống Giai Di nói và đi vào nhà.

Lam Như Ý chạy xe đến nhà thì cũng tạm biệt và vào nhà, lúc này Cao Trạch Dương phải chạy xe về nhà, ban đầu cậu nói với Chu Tuấn Lãng cứ chạy về nhà đi, nhà cậu cách đây không xa cậu có thể tự về được, cậu cũng là con trai cũng không cần phải đưa rước tận nhà như thế. Chu Tuấn Lãng nhất nhất không chịu, cứ đòi phải đưa cậu về tận nhà hắn mới yên tâm mà trở về. Cao Trạch Dương không muốn đoi co qua lại với hắn tránh mất thời gian nên đồng ý.

Đến trước cổng nhà Cao Trạch Dương, cậu nhìn ngôi nhà không mở đèn thì đoán rằng ba mẹ cậu vẫn chưa về, giờ này mà chưa về thì có thể là đã ngủ qua đêm ở bên nhà họ hàng. Cậu loay hoay mở cửa, cũng không có ý định mời Chu Tuấn Lãng vào nhà mình. Mở cửa xong cậu đi vào nhà mở đèn ở trước sân lên rồi nói : " Chu Tuấn Lãng sao cậu còn chưa về, đã tới nhà tôi rồi mà ? "

Chu Tuấn Lãng không trả lời cậu, ánh mắt đăm chiêu nhìn vào bàn tay cậu có dán băng cá nhân do lúc chiều bị cần câu cá xước vào làm trầy da chảy máu. Hắn cứ nhìn như thế mà không có trả lời cậu, cũng không có quay xe trở về nhà.

Dương Dương bị cái nhìn của hắn làm cho rứa ngáy trong lòng, không chịu được nữa mà nói tiếp : " Này, cậu làm sao thế, sao không về đi mà cứ nhìn chăm chăm tớ làm gì ? "

Lúc này Chu Tuấn Lãng mới thu lại tầm nhìn của mình, cười nói : " Hôm nay ba mẹ cậu đi làm về trễ à, không có ai ở nhà thế ? "

- " Ba mẹ tớ hôm nay đi đám ở bên nhà họ hàng, có nói với tớ là về khuya hoặc có thể là sáng mai mới về . "

- " Thế hôm nay cậu ngủ ở nhà một mình à, có vấn đề gì không, có cần tớ ở cùng cậu tối hôm nay không ? "

Cao Trạch Dương nghe lời hắn nói xong cảm thấy trong lòng như đang nhảy múa, vừa ngại nhưng lại vừa muốn như thế. Nói thật cậu cũng không thích ở một mình trong nhà cho lắm, cảm thấy có chút cô đơn. Cậu có thể gọi Lam Như Ý hoặc Tống Giai Di đến ngủ cùng cậu nhưng dù sao hai cô nàng cũng là con gái, hiện tại thì đã trưởng thành rồi nên như vậy cũng không hay lắm.

Sau một lúc điều chỉnh lại nhịp tim cậu mới đáp lại Chu Tuấn Lãng : " Không sao, tớ là con trai thì sợ cái gì chứ, không có vấn đề gì đâu, cậu về đi nhé. "

Chu Tuấn Lãng nhíu hai hàng lông mày lại có thái độ khó chịu khi bị Dương Dương từ chối, hắn không nói gì gật đầu rồi quay xe chạy đi.

Cao Trạch Dương vẫn đứng yên trước cửa nhà, nghe tiếng xe của hắn chạy càng lúc càng xa, cậu có chút hụt hẫng. Hụt hẫng vì nếu hắn nói thêm vài câu thì cậu có lẻ đã đồng ý rồi, nhưng cậu đang mong chờ cái gì chứ ? Có thể hắn chỉ tùy tiện nói như thế thôi, cũng không trông mông gì câu trả lời của cậu có đồng ý hay không.

Dương Dương khóa cửa cẩn thận, đi vào nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro