Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Châu Kha Vũ không về ký túc xá của mình ngay mà đi đến một quán cafe cách đó không xa. Không phải giờ cao điểm nên quán khá thưa thớt, Châu Kha Vũ rảo bước đến chỗ chiếc bàn quen thuộc trong một góc khuất, ở đó có người đang chờ hắn.

"Kha Vũ, Nguyên nhi có sao không?" Là Phó Tư Siêu.

Tại sao hai người này lại lén lút hẹn gặp nhau ở đây? Nếu Trương Gia Nguyên mà biết thì chắc hẳn sẽ phẫn nộ lắm.

"Vết thương hơi sâu một chút, tôi đã băng bó rồi. Nhưng chắc vẫn cần theo dõi thêm tránh nhiễm trùng. Đáng chết, lại để cậu ấy bị thương nặng như vậy."

"Anh nói chú nghe, chú làm thế này có phải hơi quá đà rồi không, mọi chuyện có vẻ đi xa hơn dự tính rồi đấy."

"Hai tên khốn không được tích sự gì. Tôi chỉ bảo làm xước nhẹ da cậu ấy lấy tí máu, chứ không phải là... Chết tiệt... Thế đồ đâu rồi Siêu Siêu?"

"Này, ăn nói trống không thế chứ, dù gì anh cũng là anh họ cậu đấy" Phó – anh họ – Tư Siêu cầm một cái túi zip chứa con dao dính máu trong đó, không biết cậu đã lấy nó khỏi hiện trường từ lúc nào. Cậu nhóc lém lỉnh đẩy cái túi cho Châu Kha Vũ, miệng nói không ngừng "Anh thấy làm thế này không ổn lắm, vốn cậu ấy đang là bạn thân của chúng ta, nếu phát hiện ra có phải là không thể làm bạn nữa không? Nguyên ca biết mình bị tính kế sẽ buồn lắm đấy... Mà Kha Vũ, em định giải quyết con dao này như nào, tự dưng lại giả vờ theo đuổi anh, làm rối tùm lum hết cả lên, có biết là mất hết uy tín của ông đây hay không hả?"

Châu Kha Vũ mặc kệ ông anh họ đang liến thoắng của mình, tay vuốt nhẹ chuôi dao qua lớp nilon "Không phải là anh được nổi tiếng à. Anh đã hứa giúp em vụ này rồi đừng hòng nuốt lời. Em muốn tìm cách để làm quen với pheromone Alpha, em không tin là con người phải chịu thua trước bản năng của tin tức tố."

Phó Tư Siêu nghĩ đến việc mình vì một chiếc vé concert số lượng giới hạn của idol mà Châu Kha Vũ đưa ra làm điều kiện trao đổi rồi quyết định bán đứng anh em, cậu cảm thấy hơi hổ thẹn. Lúc đầu cậu chỉ nghĩ đơn giản là đứng đó giả vờ nhắn tin cầu cứu Trương Gia Nguyên thôi, cộng thêm việc Kha Vũ tâm sự mình si mê Gia Nguyên đến mức nào, nên cậu mới mủi lòng mà giúp hắn. Nhìn có vẻ Nguyên ca cũng không ghét Kha Vũ nên mới đồng ý tác hợp, không hề nghĩ đến thằng em họ nhà mình mặt mũi đứng đắn mà lại dùng mấy cách tiêu cực như thế.

Nhưng hiện tại đâm lao phải theo lao, đứng trên cùng chiếc thuyền với Châu Kha Vũ rồi cậu không xuống được nữa, cậu chỉ đành ngậm bồ hòn làm ngọt. Phó Tư Siêu tự nhủ ngày ngày mình sẽ giảng đạo, cảm hóa, khuyên răn cậu em từ từ mà tiến, ôn nhu dịu dàng một chút tránh dọa con người ta chạy mất.

"Em còn một việc nữa muốn nhờ anh giúp, việc này đơn giản thôi."

"Việc gì cơ?"

"Em đang nghiên cứu chiết xuất pheromone của mình thành dạng lỏng tinh khiết, không màu không mùi. Em lấy máu của Trương Gia Nguyên là vì như thế, chiết xuất pheromone của cậu ấy rồi thử nghiệm trên người mình, cho đến khi em hoàn toàn quen thuộc và không còn bị áp chế với mùi của cậu ấy nữa. Nếu thành công, đến lúc đó phải nhờ anh rồi..."

Phó Tư Siêu ngẩn tò te, ngồi một lúc lâu mới hiểu được ý tứ trong lời nói chắc nịch của Châu Kha Vũ, ghé tai lại gần nói nhỏ

"Chẳng lẽ... ý em là... muốn anh lừa Nguyên Nhi uống pheromone chiết xuất của em để quen thuộc với em?"

"Đúng vậy."

"..."

"À không phải uống, chỉ là mỗi lần đi ăn chung anh cho vào đồ của Nguyên nhi một giọt nhỏ, thẩm thấu dần dần, để cậu ấy không cách nào chối bỏ em..."

"..."

"À nhưng với điều kiện là em tự thử nghiệm thành công đã, không thể để Nguyên Nhi gặp nguy hiểm. Anh hiểu chưa đấy Siêu Siêu, cứ im lặng thế là như thế nào?"

Vai Phó Tư Siêu bị lắc mạnh, bấy giờ cậu mới hoàn hồn, không thể tin được mà nhìn thằng em mình lại có một chủ ý táo bạo như thế. Muốn nghịch thiên cải mệnh ư? Không phải là trước giờ chưa từng có trường hợp Alpha ở bên nhau, nhưng họ thường sẽ lựa chọn không phóng thích pheromone với bạn đời, hoặc nghiêm trọng hơn là cắt bỏ tuyến thể Alpha, yêu nhau bình lặng giống một cặp Beta.

"Em... em dựa vào đâu mà làm liều như thế... tự tin ở đâu mà chắc rằng nó sẽ thành công? Nếu thất bại thì phải làm sao hả? Hả?"

"Anh quên bố em là chủ đầu tư cho trường này à, bố em có quen với một vị giáo sư nổi tiếng chuyên nghiên cứu các vấn đề liên quan đến thay đổi pheromone. Em đã nói chuyện này với giáo sư rồi, quá trình thử nghiệm sẽ có sự giám sát của bà ấy. Anh không phải lo, mà nếu có vấn đề gì thì em sẽ loại bỏ tuyến thể Alpha, hủy bỏ hết pheromone trong người, làm Beta. Thế thì lại càng dễ ở bên Nguyên Nhi."

"Em điên rồi."

"Em cũng thấy mình điên rồi. Nhưng mà em đã chọn làm tình nguyện viên cho thí nghiệm của giáo sư Eri, em cũng rất mong chờ vào kết quả của thí nghiệm này, biết đâu đây lại là một thay đổi lớn của nhân loại. Đến lúc đó Trương Gia Nguyên đừng hòng thoát khỏi tay em. Còn tạm thời bây giờ em phải chuyên tâm nghiên cứu, làm phiền anh trông Nguyên Nhi giúp em, đừng ăn mất cậu ấy của em là được."

Ý của Châu Kha Vũ đã quyết, tròng mắt sáng rực lên vô cùng hưng phấn và kiên định, Phó Tư Siêu chỉ có thể chấp nhận, mong là thằng nhóc này sẽ không hóa điên thật. Phó Tư Siêu có chút đau lòng cho Châu Kha Vũ, dù việc làm này có sai trái, có đáng trách nhưng thân là người một nhà cậu cảm thấy Kha Vũ đến bước này cũng thật đáng thương.

Mình đành phải cố gắng nói tốt cho Châu Kha Vũ trước mặt Trương Gia Nguyên, mong cậu bạn sớm nhận ra điểm tốt của đứa em mà hồi tâm chuyển ý vậy.

Châu Kha Vũ về đến phòng mình ngay lập tức mở chiếc túi chứa con dao ra, thoáng chốc mùi Alpha cỏ khô tràn ngập khắp phòng. Hắn hít một hơi, nhưng hình như đã tự đánh giá quá cao bản thân, kết quả vẫn là chạy đến ôm bồn cầu nôn thốc nôn tháo. Phải nhanh chóng liên lạc với giáo sư Eri để bắt đầu thử nghiệm thôi.

Châu Kha Vũ biết mình làm thế này là vô cùng sai trái. Chưa có sự đồng ý của Trương Gia Nguyên mà lại tự tiện bẫy cậu như thế này. Hắn không mong em tha lỗi, chỉ mong em hiểu.

Châu Kha Vũ cũng biết mình không kìm chế được bản thân. Sai một lần thì sẽ có lần thứ hai, thứ ba. Tuy vậy hắn vẫn nguyện làm thiêu thân lao đầu vào lửa, nguyện đứng giữa hố cát lún để từng dòng xoáy dần dần nhấn chìm bản thân. Chỉ cần trong đống lửa đó có em, dưới hố cát kia có em.

Chắc chỉ có nắng ấm của Trương Gia Nguyên mới kéo được Châu Kha Vũ lên khỏi vũng bùn tội lỗi này. Song Trương Gia Nguyên không yêu Châu Kha Vũ, từng tia nắng giống như bị mặt trăng ăn mất, nhật thực toàn phần.

Tôi được vui vẻ trong ánh sáng là nhờ em, mà biến chất sử dụng thủ đoạn cũng vì em. Đừng trách tôi, có được không?

Tình cảm đơn phương giống như một liều thuốc ngủ. Nó có thể là phương thức hỗ trợ êm ái cho tinh thần, nhưng cũng có thể trở thành liều thuốc độc. Nếu ai tự ti không dám bày tỏ, chỉ ôm khư khư đoạn tình cảm này, nỗi tương tư sẽ như mối mọt gặm nhấm từng chút một, thuốc ngủ sẽ phản phệ. Còn nếu ai cực đoan hơn, không thể chịu được nỗi nhớ trong tim, thì rất có thể sẽ tìm mọi biện pháp để đối phương phải đáp lại tình cảm của mình, bất kể biện pháp tốt hay xấu.

Mà Châu Kha Vũ không phải người tự ti.

Có người đã từng nói tình yêu cũng giống như một cuộc chiến, ai động lòng trước người nấy thua. Châu Kha Vũ thừa nhận, mình giơ cờ trắng đầu hàng.

Chưa giúp em thực hiện ý định tìm công việc như ý, chưa hoàn thành lời nguyện ước dưới sao băng, sao tôi có thể từ bỏ dễ dàng.

———

Công việc thử nghiệm dung hòa pheromone Alpha thuận lợi hơn Châu Kha Vũ nghĩ. Về cơ bản giáo sư Eri đã thử nghiệm thành công lên động vật nhiều lần rồi, lần này là thử lên người độ khó sẽ cao hơn một chút. Ngoài hắn làm tình nguyện viên thì cũng có gần chục Alpha khác nữa. Sau vô số lần Châu Kha Vũ gặp phản ứng như sốt, nôn mửa, choáng, thậm chí có lần còn co giật nhẹ thì cuối cùng giáo sư Eri đã chế tạo ra được một chất giúp loại bỏ tác dụng phụ. Tính đến lượt thử nghiệm cuối cùng thì Châu Kha Vũ đã không còn gặp tình huống xấu nữa, thay vào đó hắn còn cảm thấy hấp dẫn lạ thường.

Sau hơn một tháng thí nghiệm trên người thành công, kết quả cho thấy không hề biến đổi Alpha thành Omega nhưng vẫn có thể dung hòa được pheromone của hai Alpha khác nhau. Tuy vậy hợp chất này vẫn có một nhược điểm là chỉ tác dụng với một Alpha đã được chỉ định duy nhất, không thể tương đồng được với nhiều pheromone Alpha khác nhau.

Nhưng điều này không ảnh hưởng lắm tới kế hoạch của Châu Kha Vũ, hắn cầu còn không được. Nguyên Nhi chỉ cần ngoại lệ là hắn, không cần phải tương đồng với ai nữa hết.

Phó Tư Siêu, đến giờ lên sàn của anh rồi, hạnh phúc sau này của đứa em họ giờ nằm trong tay anh.

———

Santa nhìn cậu em ngồi trước mặt mình qua một bàn đồ ăn. Gần hai tháng nay thằng nhóc này mất tăm mất tích, không rõ đang làm chuyện gì mờ ám. Hôm nay Santa phải đích thân sang tận phòng Châu Kha Vũ để túm nó hỏi cho ra lẽ mới được. Anh em như thể chân tay, có chuyện giấu nhau là không ổn.

"Nói đi, chú mày đang làm gì mà mấy lần anh gọi điện không được, lại còn cứ trốn trốn tránh tránh. Giờ mày còn xa lạ với cả anh à?"

Châu Kha Vũ đuối lý, lúng túng trả lời: "Em có chút việc riêng, không biết nói ra thì có tiện không? Sợ anh chửi em."

"Thì cứ nói đi xem nào"

Hơn một tháng gần đây Châu Kha Vũ ăn đủ khổ sở về thể xác, tinh thần cũng gần như đến cực hạn, trước đôi mắt chân thành quan tâm của người anh, cuối cùng hắn cũng không gồng nổi nữa mà ấm ức tường thuật lại kế hoạch của mình, thêm bớt một số tình tiết để kế hoạch này nghe đỡ nguy hiểm.

Khả năng chấp nhận của Santa tốt hơn Phó Tư Siêu, dù sao cũng đã đối mặt với một Rikimaru là Omega giả Alpha rồi. Santa quả thực khâm phục đàn em này, dám nghĩ dám làm, dũng cảm lại liều mạng. Nếu là anh thì chưa chắc đã thực hiện được. Anh vỗ vai Châu Kha Vũ, không hề có ý định đả kích cậu nhóc thêm nữa

"Anh tin là sẽ thành công, cố lên. Nhưng cái này chỉ là vấn đề trên sinh lý thôi, quan trọng là phải tìm cách chiếm được trái tim người ta kìa. Đừng nói là chú định chơi trò nếu tâm hồn em không yêu tôi thì cơ thể phải là của tôi đấy nhé."

"Không đời nào. Em trân trọng cậu ấy, sẽ không làm thế. Hơn nữa anh nghĩ Châu Kha Vũ này là ai chứ, em tự tin mình đẹp trai thế này, cậu ấy sẽ yêu em bằng cả thân thể lẫn trái tim luôn."

"Được đấy, khẩu khí rất tốt, anh ủng hộ cậu."

Châu Kha Vũ cảm thấy mình sống đời này, quen được người anh này thật không uổng, rất cảm động mà chuyển chủ đề

"Santa-kun, thế anh đã tóm được Riki-kun về tay chưa? Mau cho em ít kinh nghiệm theo đuổi người"

Trái với gương mặt hớn hở của Châu Kha Vũ, Santa xụ mặt "Chưa, anh ấy cứ như gần như xa. Lúc thì nhiệt tình đáp lại anh, lúc thì lại lạnh lùng xa cách."

"Thế hai người có nói chuyện nghiêm túc về vấn đề này chưa, xem khúc mắc ở đâu mới giải quyết được chứ."

"Anh chưa biết mở lời từ đâu, khó lắm luôn ấy. Sao cả hai anh em mình đều lận đận thế nhở..."

Nhìn Santa thở dài ngao ngán, Châu Kha Vũ cũng sốt ruột "Có lẽ chúng ta thiếu một cú huých đại ca ạ. Hay là mình tổ chức một buổi đi picnic xúc tiến tình cảm không?"

"Rất có lý" Santa mắt long lanh ngay lập tức, tròng mắt hướng lên trên có vẻ đang nghĩ tới điều gì hay ho lắm "Chúng ta nên rủ những ai bây giờ, chỉ rủ mỗi đối tượng của mình thì Riki-kun sẽ không đi đâu"

"Thì rủ mấy người trong khoa mình đi, anh rủ phòng anh, em rủ thêm cả hội Quầng Thâm nữa, cả band đi chắc chắn Trương Gia Nguyên cũng đi"

Châu Kha Vũ liên tục gắp đồ ăn vào bát rồi vẽ ra viễn cảnh tươi đẹp, nhường Trương Gia Nguyên cho Siêu Siêu lâu rồi, nên đòi lại thôi. Ông anh họ chắc cũng đã sử dụng hợp chất pheromone kia của hắn hơn hai tuần rồi, phải kiểm tra chất lượng đề phòng Nguyên Nhi gặp tác dụng phụ nữa.

"Quá được, quyết định thế đi"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro