C45 Lý luận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Thinh27 (Đinh Ngọc Thư).

Chester cùng Katy im lặng ngồi bên bàn trà, nước trà trong chén đã nguội lạnh.

Ngày thường phương thức 2 người ở chung cũng như vậy, nhưng hôm nay 2 người đều có tâm sự, có thể nói là ra 1 quyết định, thời gian im lặng phá lễ gian nan.

Katy vén mái tóc nâu nhạt ra sau tai, nhìn về phương xa: "E nhớ lần đầu tiên gặp anh là ở hoa viên, khi đó anh hình như mới 6 tuổi. Tất cả mọi người đều trong đại sảnh, chỉ có mình anh ngồi xổm nghịch hoa."

"Đúng vậy." Chester đáp.

Katy: "Ngày đó em mặc lễ phục do đích thân mẫu thân may, cả người cao hứng, kết quả trong bữa tiệc lại bị anh trai anh làm đổ hồng trà lên người. Em liền khóc chạy ra hoa viên, sau đó a tặng em 1 bông hoa hồng, hoa hồng bị dùng lực bẻ tới, gai hồng đâm vào tay anh cũng k hề phản ứng, tựa như bây giờ, anh cũng trầm mặc ít nói, chuyện gì cũng giấu trong lòng."

Chester cúi đầu k nói chuyện.

Katy: "Anh đem hoa hồng nhét vào tay em nói em đừng khóc, càng khóc sẽ càng bị mắng. Nói thật em k hiểu lời anh nói, ba mẹ đều rất yêu thương chị gái và em, làm sao sẽ trách mắng em được. Thế nhưng em vẫn rất cảm động, trong mắt em khi còn bé anh tốt hơn anh trai đáng ghét kia k biết bao nhiêu lần, em liền lôi kéo tay anh nói muốn gả cho anh, anh đồng ý. Xem ra hiện tại anh vẫn không biết cách từ chối dứt khoát, nếu như thái độ từ chối của anh dứt khoát, liền sẽ k đêểr cho người khác thừa cơ tiến vào."

"Anh cực kỳ xin lỗi, Katy." Chester cúi đầu mà nói.

Katy đè xuống tiếng khóc, tiếp tục nói: "Anh gần đây có đi thăm người nhà của mình không, một mình sống ở vùng ngoài thành cũng nên thỉnh thoảng về găp phụ mẫu huynh đệ."

Chester gật đầu: "Lúc Giáng Sinh có trở về 1 lần, phụ mẫu cùng các anh đều vây quanh hỏa lò trông bọn nhỏ. Chị Violet gả đi quá xa không có thời gian trở về, nhưng lại chuyển tới rất nhiều lễ vật, anh Daniel và anh Grinbell ngày trôi qua rất thoải mái, có chút béo. Con trai anh Daniel vô cùng hoạt bát, con gái anh Grinbell thì phi thường thẹn thùng."

Katy: "Dù sao bọn họ cũng chả cần làm gì, Phổ thông Beta phải ra ngoài làm việc, bọn họ chỉ cần dựa vào tài phú của gia tộc là có cuộc sống hạnh phúc. Năm kia em có đến thăm nhà anh, bá mẫu có nói với em, trong nhà có 2 Alpha là bá phụ cùng anh là niệm tự hào của bà."

"Những lời này khi còn bé anh nghe rất nhiều." Chester nói, "Phụ thân cùng gia chủ Williams chỉ là biểu huynh đệ, chi bọn anh chỉ là chi thứ, so ra kém 1 bậc."

"Đã như vậy anh còn muốn cùng em tách ra ư?" Katy kìm lòng k đặng mà hỏi.

Chester ngẩng đầu nhìn Katy, bình tĩnh nói: "Không quan trọng, Katy, gia tộc cùng anh k quan hệ."

"Anh coi trọng chỉ có Leonado giáo sư thôi, đừng cho là em k biết anh muốn làm gì, Chester." Katy kêu lên.

Không gian nhất thời cứng đờ, ánh mắt Chester nhìn Katy k khỏi lạnh lùng mấy phần.

Ánh nắng sau giờ ngọ oi bức phi thường, gió thổi tới đều mang khí nóng. Trong hoa viên của nhà Rosen, trên bãi cõ xanh biếc xinh đẹp kia, nam nhân thản nhiên tỏa ra lãnh ý , tự đọng đem hắn cách biệt với hoàn cảnh.

tâm tình Katy khống chế k được: "Nhưng bây giờ anh không còn quan tâm nữa, mặc kệ em giả bộ ra sao, trong tối ngầm chấp nhận, thì tâm của anh đã chuyển dời lên người Corey Damon. Anh vì cậu ta buông bỏ tất cả, anh làm như vậy đến cuối cùng sẽ k còn ai hỗ trợ nữa."

Chester: "Chủ đề nói chuyện của chúng ta k nên nhắc đến những điều này, Katy."

"Đúng! Chính xác!" Katy nhanh chóng đáp.

Chester: "Anh cực kì xin lỗi, Katy."

Katy ảo não cúi đầu, cô nhẹ nhàng vuốt ve quyển sách bình ổn tâm tình. Katy nhìn Chester, cô cùng nam nhân này quen biết nhau 16 năm, bọn họ là bạn học, là bằng hữu, nhưng chưa bao giờ là người yêu. Katy hiểu rõ điều đó, dù họ có chung 1 phòng vẫn có thể bình tĩnh đọc sách mà k xảy ra chuyện gì, cảm giác kích tình gì cũng không có, bọn họ đã quá quen thuộc nhau.

Nhưng như vậy thì đã sao, Katy thích sống chung 1 chỗ với nam nhân này, mà nam nhân cũng thực hiên lời hưa còn bé đáp ứng cưới cô, như vậy là đủ rồi.

Đáng tiếc mộng đẹp hôm nay nên tỉnh.

Nam nhân 5 lần 7 lượt phản kháng đã ám chỉ điều này.

Katy bình tĩnh lại sau nói sang chuyện khác, cô còn muốn nam nhân ngồi lâu 1 chút: "Vợ của thầy ấy ở nhà anh cũng rất lâu rồi, em sáng nay có gặp bà ấy, bà ấy lại hướng em hành lễ. Chester, anh không nói chuyện về chồng và con cho bà ấy biết sao?"

Chester: "Anh k muốn để bà ấy biết."

"Chúng ta coi như là nhóm học trò cuối cùng của thầy, em bây giờ vẫn còn nhớ phong thái của thầy khi đứng lớp, đặc biệt nghiêm túc. Chỉ là những ngôn luận của thầy quá mức tiên tiến, đem xã hội hiên tại vứt ra sau đầu. Số Học trò còn lại của thầy cũng k có mấy người, năm đó quốc gia cưỡng chế dẫn tới 1 nhóm nhỏ người, do thầy ấy lãnh đạo đứng lên phản kháng. Thầy ấy còn viết 1 quyển sách, coi như 1 bản diễn thuyết, nhưng tất cả mọi thứ đã bị quốc gia thiêu hủy." Katy có chút thở dài, "Nhưng lúc đợt kiểm tra sức khỏe diễn ra vân xuất hiện nhiễu loạn, đứa con trai Omega của thầy ấy lựa chọn tự sát. Em đã từng nghĩ, nếu như Hasper không có 1 người cha ảnh hưởng, có lẽ đã trải qua 1 cuộc sông tốt đẹp an nhàn, anh cũng vậy, Chester."

Katy nhìn chăm chú Chester: "năm ấy quốc gia phát lệnh truy nã Leonado giáo sư, bọn lính bắt tất cả người liên quan đến thầy ấy, anh vẫn liều mình chứa chấp vợ của thầy ấy. Thu lưu bà, lại làm bộ k hề quen bà, xem nhẹ bà, nhưng lại mượn bà tưởng nhớ đến thầy. Bao gồm sách của thầy viết, em đoán nơi duy nhất còn có nó là nhà của anh đi. Trên thế giới, xót lại 1 quyển, chứng minh sự tồn tại của Leonado giá sư."

Chester k cắt đứt lời nói của Katy. Năm đó, tư tưởng mới bị quốc gia bác bỏ, mọi người e sợ tránh k kịp. Tùy ý trên đường đều có thể thấy quân lính bắt người đưa đi, quốc gia yêu cầu dùng máu tươi để đàn áp bạo động.

Thế nhưng vẫn còn người sống sót, còn sống nhưng phải cực lực giấu diếm ngụy trang.

Trưởng thôn tại I tỉnh, người vợ mất đi chồng con, các hậu duệ quý tộc, còn có hắn, đều là đếm từng ngày mà trải qua. Chester vĩnh viễn nhớ ký khoảnh khắc đọc được trên báo tin thầy Leonado chết, tâm tình bị thương và phẫn nộ xuất hiện cùng lúc. Thầy giáo tôn quý của hắn lẩn trốn ở khu hầm ngầm bẩn thỉu, ôm nỗi đau mất đi con trai, nỗi buồn qua đi, sự hối hận trỗi dậy, giải quyết nó bằng một bình thuốc ngủ, kết thúc cuộc đời thống khổ của ông, mà cái chết của ông lại là niềm vui của quốc gia.

Trên thế giới, chắc chỉ còn lại Sanny tin tưởng chồng bà là mất tích, ở 1 cái địa trải qua những ngày lành.

"Em nhớ kĩ thầy có sáng lập ra 1 loại lập luân tên "Thiên tính luận". Rằng Alpha sẽ bị Omega hấp dẫn, loại hấp dẫn này chí mạng, bất kể là mùi hay cảm giác."

Thanh âm Katy đem Chester trở lại hiện thực, nam nhân thoát ly hồi ức có chút mê mang.

Katy biểu tình lập tức trở nên nghiêm túc: "CHúng ta hãy nói đến thực tế chút, vết cắn gáy. Không phải Omega nào cũng làm Alpha si mê đến độ khó có thể cự tuyệt. Theo lý luận của thầy, hướng quốc gia đưa nghi vấn, cưỡng chế phân phối từ đầu đã là sai lầm. Em từng cho rằng loại lập luận này là đơn phương 1 phía, nhưng thẳng đến khi em nhìn thấy Damon. Có thể nói, Chester, anh và Corey là "định mệnh", các ngươi trời sinh là ở bên nhau. Các ngươi đã chứng minh lập luận đó là chính xác."

Chester kinh ngạc nhìn về phía Katy, mà katy lựa chọn trốn tránh tầm mắt đó.

Katy vì lời nói của mình sinh ra bi thương, nhưng cô cũng k nhìn được phải nói ra. Trước đó co còn nghĩ cứ thế ép Chester đính hôn thì mọi chuyện sẽ ổn.

Nãy cỡ nào ngu xuẩn.

Katy thật muốn hiện tại khóc lớn 1 trận.

"Em tin tưởng về sau càng có nhiều cặp đôi như vậy, sự phân phối bạn đời của quốc gia sẽ cải biến, Alpha và Omega có thể tự do lựa chọn bầu bạn. Máy giám sát cần biến mất, Omega cũng k cần thuốc ức chế, Alpha cũng k thể cuồng vọng mãi." Cô liều mạng khắc chế, "Như vậy thầy Leonado cùng học trò của ngài ấy sẽ cao hứng, anh cũng vậy, Chester."

"Thế nhưng, em yêu anh, cho dù giữa chúng ta k hấp dẫn lẫn nhau nhưng em vẫn yêu anh. Cho nên, hãy tha thứ em không thể giúp anh bất kỳ cái gì nữa, chúng ta sau này đừng gặp lại."

Chester đứng lên, đi khỏi mái che, ánh sáng cam sắc chiếu trên da hắn, vậy mà đã hết 1 buổi chiều. Chester cúi người xuống, đối Katy nói: "Xin lỗi, Katy."

Tuy rằng chỉ là 1 câu nói, nhưng hắn đủ hiểu, cuộc đính hôn này đã hủy bỏ.

*

Lúc Chester cáo từ, cô quyết định tiễn hắn 1 đoạn đường, từ nay về sau cô và nam nhân này đoạn tuyệt quan hệ, không liên quan đến nhau bao gồm việc cung cấp tiền tài và vật tư, vì đã k còn lí do nữa.

Ít nhất là cô đá hắn, Katy tự nói cho mình nghe, như vậy tâm tình cô cũng thoải mái hơn.

Bọn họ trầm mặc đi trên hành lang, ta đại môn, Chester ngồi vào xe, tài xế hướng Katy hành lễ.

Katy đứng im ở cửa, nhìn chăm chú Chester.

Cô không khỏi nhớ lại tình cảnh ban nãy, nam nhân đứng dưới ánh mặt trời, trong đôi mắt đen sâu thẳm kia ánh lên vài điểm quang. BÁo hiệu ánh mặt trời đang dần xâm  chiếm hắn.

"Chờ chút." Katy k tự chủ gọi 1 tiếng, cô k để ý biểu tình Chester hỏi hắn 1 câu hỏi, đây là cái bí mật, Katy bảo vệ điểm tôn nghiêm cuối cùng.

Thế nhưng cô vẫn bị đánh bại.

Tài xế khởi động xe,xe hướng phía trước chạy đi.

Katy đừng nguyên tại chỗ, cố chấp đến kiên trì.

Thiên tính, chủng loại, ràng buộc, lý luận, thời đại mới, những từ ngữ này gào thét chạy trong đầu, bào gồm câu hỏi và câu trả lời cô vừa nghe.

........ vì sao anh thương cậu ấy? Em là nói, trước hôm nay, anh lại lựa chọn cậu ấy?

......... không có lí do, chỉ là do cảm xúc.

......... Why do you love him?

......... I have no reason for it. It is only a feeling.

*

Chester ở chạng vạng về tới nhà, không để ý đến lời chào của người gác cửa, vọi vã chạy vào trong nhà.

Lúc này Debby đang trong phòng bếp chuẩn bị bữa tối, lão rất thích buổi tối, vì khi món ăn làm ra sẽ có người thưởng thức.... Chester, Corey hoặc là người hầu nào đó.

Tráng kiện đầu bếp vừa thái đồ ăn vừa lẩm bẩm hát.

Cứ việc lão đang hăng hái nấu ăn bừng bừng khí thế, kinh nghiệm của lão vẫn nghe được 2 tiếng gõ nhẹ ở cửa sổ.

 Lão dừng việc thái cắt, cười đi tới.

"Chào buổi tối, Williams tiên sinh."

Đứng trên sân cỏ Chester hoàn toàn k muốn đáp lại sự nhiệt tình của Debby, giọng điệu hắn lãnh đạm như là đang nói thời tiết hôm nay thật đẹp chứ không phải là vấn đề nguy hiểm hủy diệt quốc gia.

"Đem bom hạ dưới đường sắt toàn bộ gỡ bỏ, còn có đưa những người đó gấp đôi tiền, để cho họ đêm nay rời khỏi."

Đầu bếp mỉm cười: "Cậu muốn từ bỏ sao, Williams. Ngược lại nếu là tôi, tôi cũng sẽ lựa chọn người thân, dù sao cậu ta cũng đáng yêu như vậy lại còn vất vả mới đoạt lại được. Quả nhiên gia đình là tuyệt vời nhất!"

Chester hiếm có nghe xong lời nói nhảm của Debby mới rời đi.

Lúc Chester đi khuất, cảnh vệ Jack từ lùm cây nhảy ra, đè thấp vành mũ hỏi: "Williams tiên sinh có dặn dò gì?"

"Không sao rồi, Jack!" Debby vỗ bồm bộp lên vai Jack, "Williams tiên sinh bị tình yêu ngọt ngào cứu rỗi đến vứt bỏ báo thù đại kế, chúng ta có thể sống an ổn ở đây cả đời rồi."

Cảnh vệ Jack: "Vậy những hiệp ước bí mật giữa các gia tộc giải quyết thế nào?"

Debby nhìn Jack cười nói: "Yên tâm đi, các tiểu gia tộc đó đều k muốn làm chim đầu đàn, với cả họ đều nghe chỉ thị từ Rosen gia tộc."

*

........ ta cùng Rowen, chúng ta đi qua 1 đoạn sườn núi, đoạn đường đó không chỉ dài còn thập phần dốc đứng.

Chester đi qua mặt cỏ, hướng phòng khách đi đến. Màn đêm đã buông xuống, chung quanh cảnh vật lờ mờ.

........ chúng nó chính là sứ giả đến từ địa ngục, chúng nó công kích ta, khiến ta đầy mình thương tích.

Sâu bọ đến tối cũng tựa hồ trốn đi, Chester chỉ có nghe tiếng bước chân mình dẫm lên đất.

......... mộng tưởng hòa vào tương lai, hết thảy đều k dừng lại, vĩnh viễn tồn tại trong con mắt ta.

Đi qua hồ bơi, cước bộ Chester dừng lại.

Cách đó k xa, Corey đang theo sau lưng Sanny, bước đi của cậu rất chậm, Sanny quay đầu lại nói gì đó, cậu chỉ mỉm cười.

Có chút mơ hồ lại quen thuộc tươi cười.

*

...... hệ thống phân phối của quốc gia sẽ cải biến, Alpha cùng Omega có thể tự do lựa chọn bầu bạn.

Chester trong nháy mắt nhớ tới lời nói của Katy.

Hắn nhìn Corey đi vào phòng khách.

Hắn không cần. Chester nghĩ, hiện tại thời kì còn chưa biến đổi, người hắn cần chỉ có cậu.

Edit: Thinh27 (Đinh Ngọc Thư).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro