8.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hai ngày sau đó, tâm tình Kỳ Cẩn nhảy nhót, có chút thất thần. Hắn thường xuyên đỏ mặt, đi làm dĩ nhiên bị chỉ trích không lo tập trung. Hắn cười hì hì, rốt cuộc không nhịn được, hẹn Chung Triết Dương đến nhà hắn.


Vì luôn đi theo bên cạnh, Chung Triết Dương còn không biết Kỳ Cẩn muốn làm gì sao. Hắn cảm thấy tiến triển như vậy có chút nhanh quá, hắn còn chưa ổn định lại tâm lý. Hơn nữa, nói tốt Kỳ Cẩn thủ thân chờ người, hiện tại nhiệt tình mời hắn lên giường. Quả thật... Là hắn nghĩ như vậy sao?


Nhưng khi hắn bị Kỳ Cẩn nhào tới đè hắn lên giường hôn, lí trí còn sót lại của Chung Triết Dương thật đáng xấu hổ mà từng chút một mất đi. Trong đầu hắn có hai thế cực đang giao chiến bất phân thắng bại. Một bên vì cẩn thận, khuyên Chung Triết Dương không nên chạm vào Kỳ Cẩn. Một bên nói, còn chần chờ gì nữa! Mọi việc đều thuận lý thành chương!


Kỳ Cẩn hôn đến trúc trắc, nhưng hẳn là đã luyện tập, hắn biết nên làm thế nào. Chung Triết Dương là xử nam, không biết những thứ này, cả người rất nhanh trở nên khô nóng.


Vừa xấu hổ, vừa bị kích thích, Chung Triết Dương dần dần học theo, đáp trả Kỳ Cẩn. Kỳ Cẩn vội vàng cởi quần áo, gấp đến tay đều run rẩy. Hắn tháo hết cúc áo sơ mi, lại không hoàn toàn cởi bỏ, ngược lại bắt đầu thoát quần. Thoát của hắn xong, lại giúp Chung Triết Dương thoát. Môi tách ra, kéo theo sợi chỉ bạc, bọn họ dồn dập thở dốc.


Kỳ Cẩn ngã người nằm xuống, lấy ra lọ gel bôi trơn đã chuẩn bị sẵng. Hai chân hắn banh thẳng, tách ra hai bên. Hắn vừa mỉm cười, vừa dụ hoặc nhìn Chung Triết Dương, cúc huyệt mấp máy, từ từ đẩy ra một cái đồ chơi tình thú, từng viên, từng viên một.


Chung Triết Dương nhìn chằm chằm vào cúc huyệt của hắn, hơi thở rối loạn. Đồ chơi tình thú cuối cùng rớt xuống giường, Kỳ Cẩn đổ gel bôi trơn, từ trên cơ ngực mập mạp của hắn, đến từng khối cơ bụng, tới hạ thân đang cứng rắn của hắn, lại xuống cúc huyệt.


Kỳ Cẩn một bên xoa đầu vú, một bên kích thích cúc huyệt. Mặt hắn ửng đỏ, hai mắt có chút mê ly, vui thích nhìn Chung Triết Dương. Đầu óc Chung Triết Dương lúc này đã trống rỗng, trong mắt chỉ còn có Kỳ Cẩn đang ra sức dụ hoặc hắn.


Chung Triết Dương thử thăm dò, cúi người liếm một cái thật mạnh lên đầu vú hắn. Cả người Kỳ Cẩn lập tức run lên, hơi thở cũng dồn dập hơn. Hắn rên rỉ khó nhịn, Chung Triết Dương mút đầu vú hắn, vuốt ve hạ thân hắn. Đã nhìn hắn làm sao thoả mãn bản thân bao nhiêu lần, Chung Triết Dương cũng biết làm sao Kỳ Cẩn mới vui sướng.


"A... Nhanh... Nhanh lên..."


Nhanh lên cái gì, Chung Triết Dương cũng không làm khó hắn. Chung Triết Dương đỏ mắt, một tay nâng eo Kỳ Cẩn, một tay ổn định cự vật. Nhưng hắn sợ Kỳ Cẩn đau, cự vật từng chút một sáp nhập, tốc độ thật chậm chạp. Kỳ Cẩn ngưỡng cổ ra phía sau, khuôn mặt đỏ lên, rên rỉ giống như thật thích, thật thoả mãn. Chung Triết Dương đầu đầy mồ hôi, Kỳ Cẩn bắt đầu lắc lư mông. Hai chân hắn nhanh chóng giơ lên, câu lấy eo của Chung Triết Dương, mạnh mẽ nhấn một cái, toàn bộ nuốt vào.


Chung Triết Dương có một chớp mắt ngừng thở, vì cố gắng áp chế bản thân, hắn sắp phát điên. Bên kia Kỳ Cẩn còn vui vẻ vô cùng, mông trượt đến trượt đi, cười cười, hai tay xoa bóp ngực của mình.


Không biết sống chết!


Chung Triết Dương mắng, theo động tác hắn càng kịch liệt, Kỳ Cẩn rên rỉ càng vui sướng. Trong căn phòng, tiếng la to của Kỳ Cẩn có vẻ lớn đến kỳ cục. Chung Triết Dương tăng nhanh tốc độ, Kỳ Cẩn bắt đầu thè lưỡi ra, giống như bản năng, lại giống như hắn thích làm như vậy.


Chung Triết Dương cúi người xuống hôn hắn, muốn xâm nhập hắn giống như cự vật bên dưới. Kỳ Cẩn cả người giật giật, vặn vẹo, động tác trên tay Chung Triết Dương cũng không tha hắn. Kỳ Cẩn chảy nước mắt, miệng bị hôn, tiếng rên rỉ bị kiềm hãm, làm tiếng động của cự vật mỗi lần ra ra vào vào cúc huyệt càng rõ ràng. Kỳ Cẩn không nhịn được, cong người lên run rẩy bắn ra. Hắn bắn thật nhiều, thật lâu, nhưng cự vật bên dưới không có dấu hiệu ngừng lại.


Hai tay Chung Triết Dương bóp chặt lấy cặp mông căng tròn của hắn, dùng sức đè ép, xoa nắn, tách nó ra. Chân Kỳ Cẩn giật giật, lại mệt mỏi khoát lên cánh tay Chung Triết Dương. Kỳ Cẩn vừa mệt vừa thích, rất nhanh lại lên tinh thần, xoay người đẩy ngã Chung Triết Dương. Hắn ngồi lên người Chung Triết Dương, kịch liệt lên xuống. Chung Triết Dương cau mày, ánh mắt sâu thẳm. Kỳ Cẩn ngưỡng cổ, hai tay dùng ngón cái và ngón trỏ nhéo hai bên đầu vú kéo ra.


Vì Kỳ Cẩn không biết xấu hổ câu dẫn, kết quả là hắn ngất đi, hạ thân vẫn không ngừng bị xâm phạm. Hiện tại bọn họ đang ở ban công, Kỳ Cẩn bị kích thích vô cùng, sợ có người đi ngang nhìn thấy. Thực chất Chung Triết Dương đã sớm thiết lập kết giới, ai cũng nhìn không đến.


Chung Triết Dương biết Kỳ Cẩn thật thích, vậy nên bọn họ ở đây thời gian dài nhất, đến khi Kỳ Cẩn ngất đi. Chung Triết Dương còn chưa đủ, hắn vẫn có cách làm Kỳ Cẩn tiếp tục, nhưng nghĩ đến đây là lần đầu tiên của Kỳ Cẩn, Chung Triết Dương âm thầm đè ép ham muốn xuống.


Đợt tình ái này làm từ sáng đến hoàng hôn, Kỳ Cẩn từng là yêu tộc, hiện tại yêu lực đã gần như khô cạn, kiên trì đến mức này cũng xem như thiên phú dị bẩm.


Chung Triết Dương thanh lý xong cho cả hai người bọn họ, nằm trên giường nhìn trần nhà, lúc này mới cảm thấy thật hoang đường. Đúng là sắc lệnh trí hôn! Hắn mất đi lí trí, cứ như vậy, như vậy, lại như vậy Kỳ Cẩn.


Chung Triết Dương mặt già đỏ lên, hừ một tiếng che giấu quẫn bách. Hắn mặc kệ, xoay người ôm Kỳ Cẩn vào lòng, lại bày thêm vài đạo kết giới, nghe mùi hương trên người Kỳ Cẩn, yên tĩnh nhắm mắt dưỡng thần.


Không nghĩ không nghĩ! Thuận theo bản tâm mà thôi, không có gì đáng hổ thẹn!


Chung Triết Dương mặt đỏ bừng, phía dưới lại không mềm xuống được, còn cọ cọ lên cơ bụng của Kỳ Cẩn. Chung Triết Dương tự thôi miên chính mình một lúc lâu, mới thành công chìm vào giấc ngủ.


Giấc ngủ của hắn rất thiển, luôn ý thức được hoàn cảnh xung quanh. Hơn nửa đêm, cự vật của Chung Triết Dương bị cầm lên, tiến vào một nơi ấm áp, ẩm ướt, xúc cảm trơn trượt, tốt đẹp vô cùng. Nơi đó chặt chẽ mút lấy hắn, còn có vật nhỏ ướt hoạt liên tục cọ cọ, chọc vào đỉnh chóp.


Chung Triết Dương mở mắt, nhìn thấy Kỳ Cẩn đang chơi đùa cự vật thật vất vả lắm mới ngủ say được của hắn. Kỳ Cẩn cố gắng thâm hầu, hai tay không ngừng lấy lòng phần gốc phía dưới. Hắn liếm mút, lưỡi trượt lên trượt xuống, hai mắt si mê, giống như ăn rất ngon. Có thể nói là chơi đùa đến tận hứng. Chung Triết Dương thật bất đắc dĩ.


Cự vật cứng rắn, thẳng tắp, Chung Triết Dương mặc hắn chơi đủ. Kỳ Cẩn lấy đồ chơi ra, dán trứng run lên đầu vú hắn, hạ thân một viên, còn một viên chen vào cúc huyệt. Vốn nơi đó nên sưng đỏ bất kham, nhưng Chung Triết Dương đã sớm trị khỏi cho nó, Kỳ Cẩn cũng không để ý. Hắn giống như hoàn toàn chìm đắm vào hoan ái, lí trí ít ỏi không còn sót lại bao nhiêu.


Rốt cuộc hắn khởi động trứng rung, cường độ nhẹ nhàng, mới leo lên người Chung Triết Dương, ngồi lên cự vật của hắn. Cả người Kỳ Cẩn run rẩy, thoả mãn thở ra. Chung Triết Dương nhìn hắn hưởng thụ như vậy, rất muốn hỏi hắn yêu ai, yêu hắn hay yêu nó?


Kỳ Cẩn giống như nhận ra hắn không vui, cúi người xuống hôn hắn, liếm vành tai hắn.


Kỳ Cẩn một tháng không đi làm. Hắn giống như tìm được lí do tồn tại, cả ngày quấn lấy Chung Triết Dương, muốn cự vật của hắn xâm phạm. Có đêm, còn phát cuồng kéo hắn ra công viên.


Chung Triết Dương đi ra ngoài mua thức ăn, mở cửa vào nhà, đã thấy Kỳ Cẩn mặc đồ tình thú, quỳ rạp dưới đất, đưa mông về phía hắn, banh cúc huyệt ra. Cúc huyệt được xử lý xong, đỏ tươi, ướt nhẹp, nhỏ giọt xuống sàn nhà.


Chung Triết Dương thấy nhiều không trách, đi vòng qua hắn, lấy bát đũa, chuẩn bị thức ăn. Vừa xoay đầu qua, lại thấy cúc huyệt gần sát trước mặt. Chung Triết Dương thật bất đắc dĩ, dung túng cười cười, liếm nó một cái.


Kỳ Cẩn vui vẻ rên rỉ, mông không nhịn được đung đưa, cúc huyệt mấp máy càng nhanh. Chung Triết Dương đưa đầu lưỡi ra vào, Kỳ Cẩn không nhịn được, có xu hướng không chống đỡ nỗi tay chân. Hắn đang quỳ trên bàn ăn, hai mắt mê ly, cũng không sợ té xuống.


Chung Triết Dương đưa ngón tay vào, tách cúc huyệt của hắn ra, thổi thổi. Kỳ Cẩn hai mắt ngấn nước, Chung Triết Dương biết, khi nào Kỳ Cẩn còn chưa thoả mãn, hắn sẽ bám riết không tha.


Chung Triết Dương mỉm cười, dung túng bồi hắn qua động dục kỳ.


Động dục kỳ của Kỳ Cẩn bị đè ép lâu lắm, cũng đã chờ lâu lắm, rốt cuộc kéo dài hơn thời gian động dục kỳ thông thường.


Một ngày, sau khi giải quyết dục vọng xong, cả người Kỳ Cẩn đều thoả mãn giãn ra. Chung Triết Dương thấy hắn nhẹ nhàng đi rất nhiều, hắn nghĩ, có lẽ nó đã kết thúc.


Qua ngày hôm đó, Kỳ Cẩn ngủ rất say, cũng không nửa đêm thức dậy quấy rối Chung Triết Dương. Kỳ Cẩn khi tỉnh dậy, sẽ ôm hắn, hôn hắn, vùi đầu vào lồng ngực hắn, hạnh phúc cọ cọ.


Hắn sẽ vui vẻ chạy tới chạy lui, sắp xếp nhà cửa, mỗi lần chạy ra ngoài, đều tha chút món đồ nhỏ về cho Chung Triết Dương. Kỳ Cẩn tìm một công tác mới, tuy không thế nào tốt như chỗ cũ, nhưng vẫn cho hắn đủ thời gian bồi bên cạnh Chung Triết Dương. Chung Triết Dương cũng giả vờ đi làm. Vì thật sự rãnh rỗi, nên thật ra hắn vẫn luôn ẩn thân theo sau Kỳ Cẩn.


Sinh hoạt của bọn họ yên tĩnh lại, Kỳ Cẩn mỗi lần nhìn hắn là cười thấy răng không thấy mắt, cũng không cảm thấy chỗ nào quái dị. Bọn họ thường ôm nhau ngủ, vài ngày hoặc đến một tuần mới thoả mãn nhau. Chung Triết Dương không có vấn đề gì, Kỳ Cẩn lại sợ Chung Triết Dương ủy khuất, đôi khi cố tình chụp ảnh trêu chọc Chung Triết Dương. Giống như hôm nay hắn đang ở văn phòng, chờ không có ai, giả vờ đưa điện thoại tới gần, chụp khe ngực của hắn, gửi cho Chung Triết Dương.


Ngực hắn to lớn, làm áo sơ mi căng ra, nhìn đặc biệt gợi cảm. Chung Triết Dương tỏ vẻ hắn không chơi trò chơi ấu trĩ này, không phản ứng hắn.


Kỳ Cẩn sợ hắn vụng trộm, dù sao hắn bắn ba lần, Chung Triết Dương mới bắn một lần, Kỳ Cẩn sợ hắn không thoả mãn được Chung Triết Dương. Kỳ Cẩn tự cho là lén lút, nhiều lần thay đổi giờ về nhà, nhưng cũng không thấy có vấn đề gì. Hắn còn trộm đi theo Chung Triết Dương, rốt cuộc ẩn thân sau gốc cây, gian tình gì cũng không tìm thấy được, chỉ có hắn si mê nhìn Chung Triết Dương chụp ảnh cả một buổi chiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro