Chap 16 - Trước buổi cắm trại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dưới bầu trời trong xanh, những tia nắng nhảy múa trên từng chiếc lá trong sân trường. Một cô gái xinh đẹp mặc một bộ váy lụa ngắn tới đầu gối màu trắng tinh khôi đang đứng đó. Với mái tóc xanh đậm óng ánh dưới nắng và làn da trắng ngần trông cô như một nàng công chúa thật sự...nhưng...đôi mắt saphire đó đang chất đầy nỗi buồn không thể nào ngơi...Bất chợt, một bàn tay khẽ đặt lên vai cô...giọng nói quen thuộc vang lên...
- Minh Châu ...
Cô khẽ quay mặt lại và nở một nụ cười thật tươi.
- Chào Ngọc Đan. Cậu lúc nào cũng đến sớm nhỉ?
- Nhưng có lẽ hôm nay có người còn đến đây sớm hơn tớ nữa.
Ngọc Đan nhẹ nhàng nói. Hôm nay, cô thật dễ thương vớimột chiếc quần short jean kết hợp cùng áo pull và thêm chiếc áo gile tinh nghịch cùng với phụ kiện là đôi giày búp bê năng động. Mái tóc nâu cột cao với chiếc mũ vải vành rộng càng làm tăng thêm vẻ đẹp của Ngọc Đan . Hai người đang nói chuyện bỗng dưng từ xa, một anh chàng cao to đang cầm cây dù che cho cô nàng đi cạnh mình. Vừa nhìn thấy họ, Ngọc Đan cất lời:
- Trân Ánh , Bá Nguyệt , tụi mình ở đây nè!
Hai người đó vội chạy tới chỗ Ngọc Đan. Trân Ánh thì vẫn như mọi ngày: áo trắng và quần kaki đen còn Tiểu Nguyệt thì thật style trong mode áo liền quần với chiếc áo sơ mi trẻ trung và chiếc khăn thắt ngang hông tinh nghịch. Cô nàng Bá Nguyệt lên tiếng:
- Ái chà! Hôm nay Thành Vũ không đi cùng Đan sao?
- MÌNH NÈ.
Một giọng nói bất chợt vang lên làm cho cả đám giật mình.
- Thành Vũ ?- Cả đám đồng thanh.
- Sao vậy?- Thành Vũ tròn mắt hỏi.
- Sao cậu lại mặc đồ này?
Ngọc Đan nói còn Thành Vũ thì vừa cười vừa gãi đâu.
- Tại mấy cái bộ quần áo cậu đưa ình không thoải mái chút nào nên...
- Nên cậu mới mặc quần short với áo thun à?- Bá Nguyệt nói.
- Nếu mình mà là Ngọc Đan thì chắc chỉ có nước chui xuống hố mà trốn thui.
Một cánh tay to khỏe đến khoác vai Vũ. Anh chàng Nghĩa Kiện cao ngạo đã đến và mở lời. Theo sau là Kiều Hạ đang chạy nhảy tinh nghịch. Cô nàng mặc một chiếc quần juyp jean cùng áo pull trẻ trung và đôi quần tất đen + thêm đôi giày thể thao khỏe khoắn. Vừa nghe Nghĩa Kiện nói thì cô liền nhảy zô.
- Đi với cậu mới là xấu hổ đó. Ai đời đi pinic mà mặc vest bao giờ!
- Cậu...- Nghĩa Kiện cứng họng.
- Wow. Không ngờ hai cậu tiến triển nhanh thế. Sao không xưng anh-cô nữa đi.
Trân Ánh trêu chọc còn Kiều Hạ và Nghĩa Kiện thì đỏ mặt. Thế là anh chàng hotboy Ngưu Ngưu bị tẩn cho một trận . Ngay sau đó, Mộc Thanh lon ton chạy tới rồi hòa nhịp với cả đám. Trong cô cũng không khác ngày thường là mấy với lối ăn mặc khá đặc biệt và luôn tạo sức hút: Quần jean, áo pull và chiếc Suspenders (dây đeo quần). Theo sau là Mẫn Hiền : áo sơ mi trắng và quần tây. Tiếp theo, Chí Huấn bước vào với vẻ mặt lạnh lùng. Anh mặc chiếc áo sơ mi màu đen với quần tây. Đôi mắt đen khẽ liếc nhìn Châu rồi thở dài.Cuối cùng, Quán Lâm cùng An Phương đi vào. Yết trông thật lạnh lùng chiếc áo thun và áo khoác ngoài màu đen. Riêng An An thì mặc chiếc quần short jean kết hợp cùng chiếc áo phông trắng thật đơn giản . Vậy là mọi người đã đến đông đủ. Cả đám cùng leo lên xe và thẳng tiến đến khu cắm trại

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro