Chương 42: Bước thứ bốn mươi hai của trà xanh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Béo
Beta: Rine

**********

Không lâu sau, Mạc Nhị quay lại, để Cảnh Điền đi ra ngoài, bảo rằng Lưu tổng sẽ nói chuyện với anh ta về hợp đồng, nhưng khi trở về khuôn mặt của anh ta trông đờ đẫn đến lạ, ánh mắt nhìn Mạc Nhị giống như nhìn một con quái vật.

"Cậu... cậu đã làm như thế nào vậy?"

Vậy mà cậu ta thực sự đã nâng giá lên được đến mức khó tin, thậm chí Lưu tổng còn chấp nhận nó!

Mạc Nhị hơi mỉm cười, không nói lời nào.

Đã lâu anh ta không bàn chuyện làm ăn nào có giá thấp như vậy, thật không có chút khiêu chiến nào.

Nếu Cảnh Điền biết anh ta đang nghĩ gì, chắc chắn sẽ tức hộc máu. Ba khúc nhạc đệm 300 vạn, tương đương với mỗi khúc một trăm vạn, đây quả thực là hành vi giật tiền!

Đào Đào ghé vào tai Cảnh Điền thì thào nói:

"Anh Điền, anh quên anh ấy là thổ hào rồi à, khẳng định trong nhà có làm ăn kinh doanh nên ở mặt này nắm rất chắc."

Cảnh Điền được "an ủi" như vậy, trong lòng lập tức dễ chịu đôi chút.

Không phải anh ta không giỏi nghiệp vụ đại diện này, mà là anh ta gần như bình thường so với những người chuyên hoạt động trong lĩnh vực làm ăn!

Quay lại xe, rốt cuộc Đào Đào cũng tìm được đất dụng võ cho mình:

"Trầm Ngư, mau xem tôi gửi cho cô cái gì."

Tô Trầm Ngư click mở WeChat, Đào Đào đã gửi liên tục mấy tấm ảnh cô chụp Tô Trầm Ngư, đây đều là lúc cô làm tóc, Đào Đào đã tìm cơ hội chụp lén. Trong ảnh chụp, dường như Tô Trầm Ngư rất buồn ngủ, nhưng vẫn còn cố gắng mở to đôi mắt lên, thoạt nhìn rất ngốc nghếch đáng yêu, khiến người ta muốn thò tay đùa một chút.

Còn có lúc trước, Tô Trầm Ngư ngủ ở trên xe, Đào Đào cũng nhân cơ hội chụp lén.

Bức ảnh trông tự nhiên đến nỗi cho dù là bố cục hay phong cảnh thì đều có thể trực tiếp đăng lên Weibo.

Đào Đào đắc ý nhìn thoáng qua Mạc Nhị, lại đến trước mặt Tô Trầm Ngư tranh công: "So với Mạc Nhị, có phải tôi chụp rất đẹp không?"

Tô Trầm Ngư luôn không quan tâm đến sự ganh đua của những người bên cạnh mình, vì cô đã quen với chuyện đó, cô liếc nhìn những bức ảnh vài lần, khen ngợi: "Khá đẹp."

Phản ứng đầu tiên sau khi nhìn ảnh chụp chính là: Cô có đáng yêu như vậy sao?

"Dù sao bổn cung thiên sinh lệ chất, thấy thế nào đều đẹp."

Lông mày Mạc Nhị khẽ giật, đây không phải là lần đầu tiên anh ta nghe thấy Tô Trầm Ngư tự xưng "Bổn cung", Đào Đào và Cảnh Điền sớm đã thấy nhiều không trách, bây giờ internet phát triển, các loại truyện cười trên mạng nhiều vô kể, xưng hô "Bổn cung" cũng chẳng phải lạ lẫm gì.

Nhưng mà mỗi một lần Mạc Nhị nghe, nhịp tim lại tăng nhanh một cách khó hiểu.

"Trầm Ngư đẹp nhất!" Đào Đào được khen giống như đứa trẻ được ăn kẹo, vui mừng khôn xiết: "Bây giờ tôi sẽ giúp cô đăng Weibo."

Cô biết Tô Trầm Ngư không thích đọc bình luận trên Weibo, quả thực xem xong cũng rất khó chịu, để cô xem cũng được, sau đó sẽ gửi ảnh chụp màn hình những bình luận khen ngợi của fan cho Trầm Ngư.

Sau khi Đào Đào đăng nhập Weibo, cô lập tức thông báo một tin tốt:

"Fans của Trầm Ngư trong Weibo đã vượt hai trăm vạn!"

Sau khi tập đầu tiên của《 Cuộc sống tươi đẹp của tôi 2》phát sóng, Tô Trầm Ngư đã có hơn 80 vạn người hâm mộ, tiếc là mùa sau không có cô, nhưng điều khiến mọi người hài lòng là tập đầu tiên có rating và lượt click cao nhất trên nền tảng Internet. Tỷ lệ này cao tới hàng trăm triệu, sau khi Tô Trầm Ngư rời khỏi kì hai, nó đã giảm xuống rất nhiều.

Điều này đã khẳng định sự nổi tiếng của Tô Trầm Ngư trong số đầu tiên của chương trình.

Nhiều người hâm mộ chương trình nói rằng nếu không có Tô Trầm Ngư thì họ sẽ không cảm thấy tập sau cũng hài hước và hay như vậy.

Trong sự cố thảm đỏ vừa rồi, mặc dù Tô Trầm Ngư bị chế giễu rất nhiều nhưng cũng không ít người thích phong cách của cô, cả chuyện tốt lẫn xấu, ít nhất cái tên "Tô Trầm Ngư" ngày càng được nhiều người nhớ đến.

Người hâm mộ cũng tăng lên rất nhiều.

Dần dần, cuối cùng hôm nay cũng vượt hai trăm vạn.

Với một vài thao tác, Đào Đào đã đăng những bức ảnh được chụp lén lên Weibo với dòng chữ: [Sờ cá một chút ~]

Ngay sau khi đăng lên, người hâm mộ đã lập tức like và bình luận.

【Tiểu Ngư Nhi tuyệt mỹ!】

【Liếm màn hình!】

【Thật đẹp quá đi, xứng đáng với câu Trầm Ngư Lạc Nhạn!】

【Bé cá nhà tôi có kiểu tóc mới quá xinh đẹp!】

【Mỗi ngày thổ lộ Tiểu Ngư Nhi một vạn lần!】

【Lượng tóc này, chất tóc này, làn da này... Tôi ngưỡng mộ nó quá đi.】

Đào Đào cho Tô Trầm Ngư xem những bình luận này, vừa thấy mọi người khen mình đẹp, ngay lập tức cười cong mi, trực tiếp cầm cây sáo trúc do nhãn hàng tặng cho cô, đúng lúc Cảnh Điền bên cạnh đang bàn về công việc, bỗng nhiên nói:

"Không phải người hâm mộ đã vượt hai trăm vạn à, Trầm Ngư, quay một đoạn video cô thổi sáo rồi gửi cho fans đi, coi như một phúc lợi."

Nghệ sĩ nhà mình có tài hoa, đương nhiên muốn tận tình bày ra!

Anh ta giơ di động lên: "Đúng lúc Lưu tổng vừa nói với tôi, không phải hôm nay cô thổi đầu khúc kia nhưng bỗng dưng quên mất đoạn sau sao, bây giờ thổi một khúc hoàn chỉnh gửi cho ông ấy xem."

"Được thôi." Tô Trầm Ngư nói: "Nhưng tôi không muốn chơi bài đó nữa, đổi đi."

Dù sao cũng là cô thổi, chỉ cần dễ nghe là được.

Đào Đào lấy điện thoại ra và pose ra dáng ra hình, quyết tâm phải chụp Trầm Ngư thật đẹp. Kết quả, Mạc Nhị đã lấy ra một chiếc máy ảnh tam giác chuyên nghiệp, ấn nút vài cái, ống kính đã nhắm ngay vào Tô Trầm Ngư.

Đào Đào: "..."

Yên lặng cất điện thoại trở về.

Khi Cảnh Điền nhìn thấy phong cách chuyên nghiệp này của anh ta thì khen ngợi ngay lập tức, hoàn toàn quên mất sự "bi phẫn" khi bị cướp mất chức vụ đại diện cách đây không lâu, vị trợ lý này có tầm nhìn xa và rất giỏi!

"Không biết tại sao, cảm giác khi nhìn thấy Trầm Ngư cầm cây sáo thật kích động."

Đào Đào đưa tay trước ngực, lúc trước ở studio còn không có cảm giác đặc biệt như vậy, chắc chắn là ở studio nhiều người, ảnh hưởng đến sự phát huy của Trầm Ngư.

Ngay khi tiếng sáo vang lên, Đào Đào lập tức im lặng, cẩn thận lắng nghe.

Đây là một khúc hoàn toàn khác với khúc do Tô Trầm Ngư thổi trước đó, nếu như lúc trước là âm thanh của sự yên tĩnh và xinh đẹp như một viên đá suối trong veo, thì khúc này lại khiến người ta như đang du lịch trên đại địa Thần Châu, tâm hồn rộng mở, mọi lo lắng trong lòng dường như được giải tỏa.

Ban đầu Mạc Nhị đứng sau máy quay, nhìn vào hình ảnh trong ống kính, nhưng dần dần ánh mắt anh ta lặng lẽ rời khỏi ống kính, nhìn thẳng vào người đằng trước.

Tô Trầm Ngư yên lặng ngồi trên sô pha, với cây sáo trước đôi môi đỏ mọng, lông mi dài hơi cong, không nhìn thấy rõ trong mắt cô hiện lên điều gì, nhưng từ biểu hiện trên khuôn mặt của cô, mọi người đều biết rằng bây giờ, cô đang vô cùng hưởng thụ giai điệu này và đã quên hết mọi thứ. Trong khoảnh khắc, không gian quanh cô dường như đã trở thành một thế giới độc lập, không ai có thể quấy rầy.

Thật đẹp, rồi lại không chỉ giới hạn trong một từ "đẹp" đơn điệu như vậy.

Những ngón tay mảnh khảnh nhảy trên những lỗ sáo như một tinh linh xinh đẹp, từng hơi thở tràn qua những lỗ này, để rồi trở thành những nốt nhạc đẹp, gột rửa lòng người.

Vừa nghe, một từ bỗng nhiên nhảy qua suy nghĩ của Mạc Nhị: Tiếc nuối.

Anh đã nghe thấy những gì ẩn chứa trong bài hát này... Tiếc nuối.

Khúc sáo kết thúc.

Đào Đào và Cảnh Điền cổ động vỗ tay nhiệt tình.

"Tuyệt vời!"

Dường như có ánh lửa lóe lên trong mắt Cảnh Điền, có lẽ nếu so sánh với khúc sáo vang lên trong studio ồn ào, thì khúc nhạc trầm lắng mà cô thể hiện trong xe yên tĩnh đã làm cho bài hát trở nên êm tai hơn. Anh ta là một người không hiểu gì về âm luật của sáo, nhưng dù sao thì cũng rất hay.

Cảnh Điền bắt đầu tự hỏi, nếu nghệ sĩ nhà mình thổi sáo tốt như vậy, liệu trong tương lai có thể phát triển hơn về phương diện này không?

Đào Đào hưng phấn nói: "Nghe hay hơn bài vừa rồi! Trầm Ngư quá tuyệt vời! Sao cô lại giỏi như vậy?!"

Mạc Nhị hỏi: "Khúc sáo này tên là gì?"

Đào Đào trừng anh ta, lại đoạt sự chú ý của cô.

Quả nhiên, Trầm Ngư trực tiếp bỏ qua mình, trả lời tên tiểu yêu tinh chán ghét kia:  "Không có tên chính thức, nhưng nếu buộc phải có một cái tên thì gọi nó là...《 Vong Xuyên 》đi."

*

Bây giờ Lưu tổng rất hối hận.

Sao ông ta có thể đồng ý yêu cầu như vậy của trợ lý tên Mạc Nhị kia, cho Tô Trầm Ngư một cái giá cao như vậy chỉ để ghi ba khúc đệm!

Lúc đó, ông ta như bị mê hoặc vậy.

Cuộc trò chuyện của họ có thể được tóm tắt đại khái trong ba điểm mà Mạc Nhị đã đề cập.

Đầu tiên, Tô Trầm Ngư sẽ rất hot, sẽ không thể mời cô ấy với cái giá rẻ như vậy trong tương lai.

Thứ hai, nếu Tô Trầm Ngư mà nổi tiếng, thì sẽ dễ dàng hợp tác hơn trong tương lai nếu có một mối quan hệ tốt với bên cô.

Cuối cùng, nếu Tô Trầm Ngư bùng nổ tiếng tăm, đối với bọn họ trăm lợi vô hại.

Tổng kết một câu: Hãy hào phóng với Tô Trầm Ngư ngay bây giờ, họ sẽ kiếm được nhiều tiền hơn trong tương lai.

Lưu tổng giống như bị tẩy não vậy, mặc dù không hẳn là tẩy não, bởi vì lời Mạc Nhị nói thực sự rất có đạo lý nên ông ta  đã đồng ý.

Nhưng mà ba khúc nhạc đệm, ba trăm vạn, đây không phải là một con số nhỏ, ngay cả khi ông ta đã là giám đốc của bộ phim truyền hình thì cái giá này cũng cao hơn ngân sách, thật là xót quá. Bây giờ nghĩ lại thì bài hát được Tô Trầm Ngư thổi trong studio kia cũng có vẻ quá mức bình thường.

Đó là lý do tại sao ông ta mới gửi WeChat cho Cảnh Điền và yêu cầu Tô Trầm Ngư ghi lại một giai điệu hoàn chỉnh. Bằng cách này, ông ta còn có thể lấy "giai điệu mẫu" để giải thích với người ta trên chương trình truyền hình.

Hy vọng Tô Trầm Ngư đừng làm ông thất vọng.

Rốt cuộc cũng chờ được.

Lưu tổng háo hức bấm vào video, tưởng sẽ được nghe khúc sáo chưa nghe xong trong phòng thu, không ngờ lại là một bài hát khác, còn là cảm giác hoàn toàn khác.

Lần này, ông ta nắm chắc.

Sau khi nghe xong, Lưu tổng lại mở ra một ảnh đại diện nào đó và gửi video này đi:【Tôi tìm được người đệm nhạc cho "Xuyên" rồi, chính là cô gái này, nhớ nghe cho kỹ.】

Bên kia: 【?】

Qua một lát: 【!!!】

Cuộc gọi video được gửi tới, người này lập tức hỏi: "Cô gái này là ai?"

Lưu tổng cười tủm tỉm: "Tô Trầm Ngư."

*

Là người hâm mộ chân chính của Tô Trầm Ngư, tất nhiên phải luôn chú ý từng bước đi của idol, nếu bài đăng ảnh chụp của trên Weibo là để fans nhớ mặt, thì video mới nhất đây không phải là để liếm mặt, mà là liếm tài năng.

【Khúc này cũng quá dễ nghe đi!】

【Thần tiên tỷ tỷ!!!】

【Vì sao?! Đến cây sáo Tô Trầm Ngư cũng biết thổi!】

【Tôi làm âm nhạc, có đàn em cũng biết thổi sáo, cô ấy vừa mới nghe được đầu khúc này của Tô Trầm Ngư, trực tiếp đánh giá cấp "đại sư", tuyệt.】

【Người trong video có thật là Tô Trầm Ngư ngày đó ở thảm đỏ cởi giày chạy】

【Có phải mấy người quên mất không? Năm chữ Tô Trầm trên váy lúc cô ấy đi trên thảm đỏ là chính cô ấy dùng bút lông viết, cảnh nền cũng là cô ấy tự vẽ.】

Đầu tiên là fans điên cuồng thổi cầu vồng thí, mặt sau là antifan nghe tin mà đến.

【Cười chết đi được, ra dáng thổi sáo, thật sự có thể thổi sao? Ai mà không biết cách tạo dáng chứ?】

【Rõ ràng chỉ là tạo dáng mà thôi, hậu kỳ phối âm.】

【Nhìn dáng vẻ kiêu kỳ kia kìa, đây có phải là đang muốn tự cho mình là "tài nữ" không? Kinh tởm chết đi được. 】

【Chậc chậc chậc, fans não tàn đừng có nhảy nhót lung tung, có phải mấy người định nói cô ta biết cầm kỳ thư họa hay không? Tùy tiện viết chữ bút lông, thổi một khúc sáo liền trở thành "tài nữ" sao? Thật là trăm nghe không bằng mắt thấy, giữ liêm sỉ chút đi.】

...

Sau đó... không thể tránh khỏi, tên của Tô Trầm Ngư lại lên hot search và nó vẫn là những từ ngữ ác ý như vậy. Mục được tìm kiếm nhiều nhất là #Tô Trầm Ngư, cầm kỳ thi họa, tinh thông mọi thứ#.

Cuối cùng nhấp vào lại chỉ là video Tô Trầm Ngư thổi sáo, hoàn toàn không tương thích với mục cầm kỳ thi họa, đây không phải là treo đầu dê bán thịt chó sao?

Sự chú ý của cư dân mạng là thiên lệch, ngoại trừ một số người khen Tô Trầm Ngư thổi sáo hay ra, những người khác đều chế giễu nhiều hơn.

...

Ôn Tư Dao nhìn trên hot search có tên Tô Trầm Ngư, không nhịn xuống được bèn nhấp vào, sau khi xem xong thì cười lạnh:

"Sao không dứt khoát nói luôn cô ta có thể lên trời xuống biển, không gì không làm được đi?"

Người đại diện lo lắng cô ta không cẩn thận like một cái bình luận ác ý về Tô Trầm Ngư, nhanh chóng đoạt lấy di động của cô ta, thấy Ôn Tư Dao chỉ nói một câu, cũng không làm gì khác, lúc này mới yên lòng.

Nhưng người đại diện không biết, sau khi về nhà, Ôn Tư Dao đăng ký một nick nhỏ, sau đó like hết tất cả những bình luận mắng Tô Trầm Ngư. Cô ta nghe theo Trình tổng nói không thể trêu trọc Tô Trầm Ngư, nhưng mà hiện thực không thể trêu trọc, chẳng lẽ lại không thể dùng nick phụ mắng Tô Trầm Ngư trên mạng sao?

Thuận tiện, Ôn Tư Dao sửa ID thành【Cả đời hắc Tô Trầm Ngư】.

Hành vi tuy ấu trĩ, lại thuận khí rất nhiều.

...

Đào Đào tức giận rất khó chịu.

"Tên thiếu đạo đức nào lại mua loại hot search này?!"

"Trầm Ngư, có cần ghi lại một video cô vẽ tranh viết thư pháp cho họ sưng mặt không?"

Hai ngày này Tô Trầm Ngư đang chuẩn bị chuyện hợp đồng về ba khúc sáo, giá cao như vậy đương nhiên cô phải tự mình phổ nhạc, bên Lưu tổng đã gửi kịch bản phác thảo của phim truyền hình và một số sản phẩm lồng ghép cho Tô Trầm Ngư xem.

Người ta đã hào phóng cho tiền, tất nhiên Tô Trầm Ngư sẽ trả lại một thành phẩm xứng đáng với giá tiền.

"Không cần để ý."

Đào Đào nghĩ đến những lời mà đám anti viết, cảm thấy nghẹn khuất vô cùng:

"Nhưng Trầm Ngư, cô rõ ràng là biết thi họa!"

Cô ta không biết Tô Trầm Ngư có biết cầm kỳ hay không, nhưng năm chữ và bức tranh kia trên thảm đỏ đều do Tô Trầm Ngư tạo ra với chỉ vài nét vẽ. Chúng đẹp như vậy mà!

"Sau đó thì sao?"

Tô Trầm Ngư ngáp dài: "Để chứng minh rằng tôi biết chuyện này, tôi có phải quay thêm bốn video nữa để cho thấy "tài năng" của tôi không?"

Đào Đào nghĩ thầm, hoàn toàn có thể, tuy khẳng định antifan sẽ còn tìm lỗi, nhưng đây cũng là minh chứng chắc chắn nhất.

Cảnh Điền răn dạy Đào Đào: "Ngốc, vả mặt như vậy còn không đủ vang đâu."

Anh ta vui vẻ nói với Tô Trầm Ngư: "Hiện tại có một cơ hội rất tốt để vả mặt họ, đài Chanh mời cô tham gia《 Hạnh phúc nhân đôi》vào cuối tuần."

《Hạnh phúc nhân đôi》là chương trình trực tiếp do đài Chanh phát sóng vào cuối tuần, với lượng người hâm mộ đông đảo. Đội ngũ chuyên mục cho biết, có thể cho Tô Trầm Ngư một cơ hội để thể hiện tài năng của mình trong chương trình, như vậy sẽ hiệu quả hơn bất kỳ cách nào.

Ngay khi vẻ mặt Tô Trầm Ngư thay đổi, Cảnh Điền liền biết cô muốn nói gì: "Bà cô của tôi ơi, cái này cô miễn bàn đến tiền! Cần thiết đi!"

Lại bổ sung một câu: "Người ta có cho phí thông cáo, rất nhiều."

"... Không, tôi muốn nói là..." Tô Trầm Ngư cười hì hì nói: "Anh Điền, khi nào thì tôi nói qua, tôi biết cầm kỳ thi họa?"

Cảnh Điền: "..."

"Cô biết thi họa là được!"

Luôn có thể làm rõ một hoặc hai, hãy để những người đó thấy nghệ sĩ nhà anh ta tài năng như thế nào.

Đảo mắt cái đã đến cuối tuần.

Bọn họ tới hậu trường của chương trình《Hạnh phúc nhân đôi》.

"Tiểu Trầm Ngư."

"Anh Chu, em đang ở trong chương trình của anh, sau này anh phải chăm sóc em, nếu không em sẽ lo lắng đó QAQ. "

Chu Vấn Sâm là một trong những người dẫn chương trình《 Hạnh phúc nhân đôi》, lần này Tô Trầm Ngư có thể tham gia《 Hạnh phúc nhân đôi》cũng là do anh ta đã nói rất nhiều lời hay cho Tô Trầm Ngư.

"Không thành vấn đề."

Chu Vấn Sâm giới thiệu với Tô Trầm Ngư hai người dẫn chương trình nổi tiếng không kém khác là Hứa Vũ Ngang và Đường Phi.

"Sau khi anh Chu quay trở lại ghi hình《 Thám quỷ 》, anh ấy đã hết lời khen ngợi và nói rằng nhất định phải mời cô tham gia chương trình của chúng tôi. Hôm nay cuối cùng cô cũng đến rồi." Hứa Vũ Ngang nói.

Người dẫn chương trình không nói chuyện với Tô Trầm Ngư quá lâu, sau vài câu nói vội vàng, bọn họ rời đi để chuẩn bị, trong khi Tô Trầm Ngư tiếp tục trang điểm.

Dần dần, cảm thấy có gì đó không đúng lắm...

Cô nhíu mày.

"Da cô đẹp quá."

Chuyên viên trang điểm là một phụ nữ trạc ba mươi tuổi, ánh mắt ngưỡng mộ nhìn Tô Trầm Ngư, cái gì gọi là da tốt như trứng gà bóc, chính là đây chứ đâu.

Tình trạng da của các nghệ sĩ không quá tệ, xét cho cùng, tầm quan trọng của khuôn mặt cũng... Vì vậy họ chi rất nhiều tiền cho việc chăm sóc da, các nghệ sĩ do chuyên viên trang điểm đảm nhận đều có làn da đẹp.

Nhưng tốt như của Tô Trầm Ngư thì, thật đúng là hiếm gặp.

Tô Trầm Ngư khiêm tốn cười, không có tâm trạng khen chuyên viên trang điểm, chỉ nhìn chằm chằm bản thân trong gương, qua một lát, hỏi:

"Đây không phải là trang điểm hiện đại đúng không?"

Dứt lời, một loạt quần áo được đẩy vào phòng hóa trang.

Giọng nói ngạc nhiên của Đào Đào vang lên: "Tại sao tất cả đều mặc trang phục cổ trang?"

Chuyên viên trang điểm cười nói: "Chủ đề kỳ này các khách mời đều mặc cổ trang."

Tô Trầm Ngư nhắm mắt, để cho chuyên gia trang điểm xử lý khuôn mặt của mình, kết quả là một lúc sau, đột nhiên có người đi tới và gọi cô ấy ra ngoài, nói rằng một nữ nghệ sĩ khác đã gọi chuyên gia trang điểm tới.

Người này địa vị cao hơn Tô Trầm Ngư, đây là tình huống thường thấy, chỉ có thể tự mình làm.

Đào Đào lập tức đi tìm người khác thay thế.

"Không cần." Tô Trầm Ngư cầm bút, đối diện với gương, hoàn thành "Hoa điền" chỉ một nét vào giữa lông mày.

Đào Đào trợn tròn mắt, bởi vì kỹ thuật của Trầm Ngư rất điêu luyện, như thể đã vẽ vô số lần.

Sau đó hưng phấn nói: "Trầm Ngư, bông hoa này vẽ giống như thật vậy."

Mạc Nhị vẫn luôn đứng ở bên cạnh đột nhiên nghe được âm thanh của hệ thống: 【Nói khó coi.】

Mạc Nhị: "???"

Lúc Tô Trầm Ngư đang thưởng thức nhan sắc của chính mình trong gương thì bất thình lình nghe được giọng nói chần chờ của đại thái giám: "Tôi cảm thấy... khó coi."

Dứt lời, anh ta đã thấy Tô Trầm Ngư từ từ quay đầu, ngoảnh cổ nhìn anh ta.

Mạc Nhị bình tĩnh nói: "... Không quá thích hợp, hay thử vẽ cái khác xem?"

Một lát sau, cô kín đáo nói: "Tôi không cần ai cảm thấy, tôi muốn tôi cảm thấy."

Hết chương 42.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro