15. Làm rõ mối quan hệ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Theo sự chỉ dẫn của bác Lý, Xa Hiểu Hiểu rất nhanh đã tìm được nhà kiếng, nhưng cô không bước vào ngay. Đây là vườn hoa được bao phủ bởi lớp kính thủy tinh trong suốt, từ trong ra ngoài đều là hoa tươi, mùi thơm của những loài hoa kết hợp với nhau tạo thành một mùi thơm thật đặc biệt, một mùi thơm tươi thanh lại không gay gắt. Lục Quý Hàn đứng trong vườn hoa không hề biết là Xa Hiểu Hiểu đã đến.

Nhìn người đang trong vườn hoa chăm sóc từng cây hoa tươi, dường như hắn xem bọn chúng là bạn của mình. Bộ dạng chú tâm đó của hắn đã làm tim Xa Hiểu Hiểu không tự giác lệch nhịp, ngây người gần nửa ngày, mới đi đến huosng người đang đứng:

" Đây đều do anh trồng? Chúng đẹp thật. " cô kìm lòng không được tiến đến hỏi, đa số hoa ở đây Xa Hiểu Hiểu đều chưa tùng thấy qua.

Hắn không trả lời câu hỏi của Xa Hiểu Hiểu mà hỏi ngược lại:

" Tìm tôi có chuyện gì sao. "

Tim Xa Hiểu Hiểu thắt lại một nhịp, tại sao quan hệ giữa bọn họ cứ như lúc xa lúc gần, xem ra không cần thiết phải hỏi rõ rồi.

" Tôi muốn tìm anh nói chút chuyện. "

" Muốn nói chuyện gì. " hắn nhìn cô đáp.

" Tạo sao lại là tôi? "

Lục Quý Hàn hiểu rõ cô muốn hỏi chuyện gì, chỉ cười một cách tà mị, nói:

" Bởi vì tôi thích em. "

Xa Hiểu Hiểu hơi chau mày:

" Tôi không cùng anh nói đùa, anh làm ơn nghiêm túc chút đi. "

" Tôi cũng đâu cùng em nói đùa, vậy chứ em nghĩ là vì cái gì. "

Câu hỏi này thật sự làm Xa Hiểu Hiểu cứng họng rồi, cô vẫn chưa hiểu tại sao cô cứ cảm giác mọi chuyện không đơn giản như hắn đã nói, nhưng rốt cuộc là thiếu sót ở điểm nào, cô đột nhiên nhớ đến cái tên " Lục Kỳ ", đúng rồi là " Lục Kỳ ", tại sao Quý Phỉ năm lần bảy lượt gọi cô bằng cái tên đó. Cô lập tức mở miệng:

" Lục Kỳ là ai? "

Không nghĩ đến cô lại hỏi một cách trực tiếp như vậy.

" Hiện tại vẫn chưa thể nói chuyện về cô ấy cho em biết, đợi đến lúc thích hợp tôi sẽ cho em biết tất cả."

Hắn đang muốn trốn tránh cái gì chứ, Xa Hiểu Hiểu không nhanh không chậm, nói:

" Bao giờ mới được tính là lúc thích hợp, thế chúng ta rốt cuộc là quan hệ gì, anh dường như biết tất cả về tôi, nhưng tôi lại không . . . " những lời nói ở phía sau vẫn chưa nói ra, chỉ cảm thấy trên môi ập đến trận ấm áp, nụ hôn dịu dàng này đã làm Xa Hiểu Hiểu mê mẩn. Lúc đó, cô cảm giác được bản thân mình xong rồi, cứ từng bước từng bước lún sâu xuống, cô thích hắn rồi, đại não một mảng trắng xóa . . . đến khi cảm giác sắp thở không được nữa thì hơi ấm trên môi đã biến mất. Lục Quý Hàn nhìn cô, nói:

" Lục Quý Hàn tôi đây không phải người tùy tiện, những lời tôi đã nói và những việc tôi đã làm, tôi đều chịu trách nhiệm. Em chỉ cần tin tưởng tôi, chúng ta cần thời gian để hiểu nhau hơn, không phải chúng ta đối với nhau đều có hảo cảm sao, vậy chúng ta cùng nhau biến hảo cảm này thành tình yêu, được không? "

Lời nói của hắn rõ ràng như vậy, ánh mắt của hắn chân thành như vậy, Xa Hiểu Hiểu hệt như bị tan chảy. Hắn nói rất đúng, hiện tại hai người họ đều có hảo cảm với đối phương, và loại tình cảm này thì vẫn chưa đủ kiên cố, cần sự giúp đỡ của thời gian. Xa Hiểu Hiểu cũng không cố chấp truy hỏi nữa, bởi vì cô biết hắn đã làm rõ được mối quan hệ của hai người.

Trái tim bị thắt chặt cuối cùng cũng được thả lỏng, phiền muộn trong lòng, tâm tư không được lý giải, dường như câu nói của hắn đã làm sáng tỏ hết.

" Được, chúng ta quen. "

Hai người tay nắm tay cùng nhau đi khỏi nhà kiếng, để lại chỉ có hương thương lẫn ngọt ngào. Còn người đứng từ phía xa Quý Phỉ, vì không yên tâm, nên âm thầm thu hết cảnh tượng lúc nãy vào mắt, nhìn thấy cảnh tượng đó, cô nghĩ có lẽ do mình suy nghĩ quá nhiều thôi, tim cô cũng từ từ thả lỏng, chuyện bây giờ cô có thể làm được chỉ có thể là tiếp nhận Xa Hiểu Hiểu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro