7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quay lại với anh, anh nằm ngay ra sofa đó, tôi nhìn anh, nhìn không chớp mắt.

Tôi muốn pha nước lau người cho anh, muốn thay đồ cho anh, rồi đưa anh lên phòng cho khỏe . Nhưng không, tôi đang rất ghen, tôi tức giận, tôi bực bội không biết nói với ai.

- Đồ ngốc nghếch này!_ Tôi hét thật lớn rồi bỏ lên lầu.

Đêm hôm đó tôi bỏ về nhà ba mẹ ruột luôn.
...

NHÀ JIMIN

Anh thức dậy với bộ đồ tối hôm qua, anh nhìn khắp nơi thì đèn còn mở toanh.

Jimin_ BoRam. 

Jimin_ Cô đâu rồi!

Anh ngồi dậy đi lên phòng ngủ, sau đó lên sân thượng rồi lại ra nhà bếp.

Jimin_ Cô ta đi đâu vậy chứ?

Anh nhấc điện thoại gọi cho BoRam.
- Alo.

- cô ở đâu vậy hả?

- Con rễ à! Jimin ah~

- Mẹ vợ?

- BoRam ngủ chưa thức nữa? Nhưng con và con bé xảy ra chuyện gì mà hôm qua nó bỏ về đây vậy con?

- a chuyện này! Cô ấy ở nhà bển sao ạ? Con sẽ qua đón cô ấy về ngay.

Anh cúp máy, vuốt tóc rồi thở dài.

Jimin_ Áiiisii... con ngốc này!

Jimin tức giận, anh thay đồ thật lịch sự để sang nhà ba mẹ vợ đón " Vợ yêu quý " của anh
____________________________________________

Tại Lee gia

Boram_Ủa ơmma? Áo của con để trong tủ đâu hết rồi?

Tôi mắt nhắm mắt mở trên tầng đi xuống nhà lớn, ba tôi  ngồi uy nghi như ông vua trên ngai, nhìn tôi

Ba_Con làm gì mà khuya rồi vẫn chạy về đây vậy?

BoRam_ Con....

Tôi rãi đầu.

Mẹ_ Một lát nữa Jimin qua đón con đó!

BoRam_ Không!

Tôi hốt hoảng nhìn mẹ. Mẹ cũng giật mình, rồi lại bật cười.

Mẹ_ mẹ không biết giữa 2 đứa xảy ra chuyện gì? Mới cưới thì đôi lúc cũng trục trặt, thôi gán nhịn Jimin một tí.

Ba_ chẳng phải lúc trước đòi sống đòi chết lấy ngta sao?

" chuông cửa "

Mẹ_ chắc con rễ Park đến đó.

Người giúp việc_ dạ để tui mở cổng.

Chiếc xe Authour đen rẽ lái vào sân nhà ông Lee. Cậu thanh niên chững chạc trong bộ vest lịch lãm từ từ xuống xe. Đôi mắt lạnh lùng mang đầy chất tổng tài - PARK JIMIN.

Tôi nhìn thấy anh, bỗng chốc lại vừa sợ sệt vừa ghen tuông.

Anh tiến vào nhà lớn, thưa chào ba mẹ vợ rất lễ phép. Ba tôi bảo anh ngồi chờ tôi thay đồ để cùng anh về nhà.

Ba_ BoRam có phần ương bướng con đừng trách nó nha Jimin.

Jimin_ Dạ không sao đâu ba!

Anh cười rồi lễ phép thưa.

Mẹ_ Con có muốn ăn sáng cùng ba mẹ không?

Jimin_ Dạ được.

...

Anh và tôi dùng cơm sáng xong, anh đưa tôi về lại nhà. Trên đường đi, khuôn mặt hầm hầm giận dữ.

BoRam_ Hôm qua tình nhân của anh đưa anh về nhà!

Jimin_ Tại sao lại bỏ về nhà?

BoRam_ Tuy em là vợ trên danh nghĩa nhưng em có tình cảm với anh mà Jimin.

Jimin_ Em có tư cách gì để giận hờn tôi?

BoRam_ Anh nói vậy là sao? Đến cả cảm xúc của em mà anh cũng quản nữa hả?

Chúng tôi lớn tiếng cãi nhau trên xe.

Jimin_ Nếu em còn dám bỏ về nhà mẹ 1 lần nào nữa thì đừng có trách tôi.
________________

Tập đoàn W.T

Nhân viên _ Chủ tịch ! Hợp đồng bên MAM đã rút lại rồi! Họ không hợp tác với chúng ta nữa!

Thư Ký_ Chủ tịch Park! Ông Kim đang muốn rút cổ đông để chuyển qua Lelgo.

   Hôm nay, muôn chuyện rắc rối đổ dồn vào công ty, Jimin bù đầu đâm vào mớ hồ sơ để giải quyết vấn đề. Với đầu óc thông minh như anh thì chuyện lớn cũng là chuyện nhỏ.

Có điều, HyunSik muốn gây chuyện với anh trên thương trường rồi đây.

- Jimin ah! HYUNSIK vừa gọi cho ba đòi cổ phần!_ Ba Vợ

- Ba không cần lo đâu! Con sẽ giải quyết chuyện này

- có vẻ Hắn ta muốn tập hợp cổ phần để có 1 cổ đông hùng mạnh hơn W.T đấy.

- Ba mẹ đi đâu cũng phải cẩn thận ! Chuyện này con lo được.
Anh lo lắng họ sẽ làm hại đến gia đình của BoRam.
____________________________________________

Tối hôm đó, anh trở về nhà. 1 chiếc xe du lịch màu xám đậu ở trước sân. Anh từ từ đi vào ...

BoRam_ TaeHyung ah~ cậu lấy hộ tớ cái đĩa bên kia! Lấy gà ra được rồi nè.

TaeHyung_ đâu?

Tôi và cậu bạn TaeHyung đang làm món gà hầm kim chi. Jimin lạnh lùng đi vào nhà bếp

Jimin_ Đến lâu chưa?

BoRam_ Jimin!

Jimin_ Nhà của tôi em muốn dẫn ai về cũng phải xin phép của tôi chứ BoRam.

BoRam_ nhưng mà TaeHyung là bạn thân của em mà. Cậu ấy có xa lạ gì đâu.

Jimin_ tôi không thích!

BoRam_ Nè Jimin ah~

Jimin_ đã có chồng rồi em vẫn thản nhiên dẫn trai về nhà vui vẻ nấu ăn cùng nhau. Em xem tôi tàng hình hả?

BoRam_ Sao anh cọc vậy chứ. Em....

TaeHyung_ Thôi BoRam.... tớ về.

Cậu ấy lủi thủi đi lấy áo khoát trên ghế sofa, ngồi xuống bậc thềm mang giày vào.Tôi nhìn TaeHyung buồn bã đi về. Cậu ấy sợ tôi và Jimin sẽ cãi nhau. Cậu ấy tội lắm.

BoRam_ TaeHyung ah~

Jimin_ Có muốn sống cùng cậu ta không?

BoRam_ Anh bị điên à? Anh đúng là máu lạnh. Cậu ấy chỉ mới qua được có 10p thì lại đi về rồi. Cậu ấy phải xin nghĩ trực 1 ca để sang chơi cùng tôi đấy. Ngoài trời lạnh như thế mà anh lại đuổi cậu ấy... Anh...

Jimin_ Nếu em tội nghiệp cậu ta thì theo cậu ta luôn đi. Ai biết ở nhà 2 người đã làm gì.

BoRam_ Tại sao khi anh dẫn HaeJi về nhà thì được. Còn TaeHyung thì không? Ả đó là cái thá gì chứ.

Jimin_ Im miệng. HaeJi lớn tuổi hơn em. Tôi không có phép em hỗn xược như vậy.

BoRam_ Vậy anh phải bắt tôi gọi Tiểu tam giật chồng mình là chị hay sao?

Jimin_ Em câm miệng BoRam.

BoRam_ Cô ta là cái thá gì? Cái thá gì mà tôi phải gọi là chị chứ?

" Bốp"

Anh tán tôi 1 cái rõ đau. Má tôi ửng đỏ cả lên, đôi mắt ứ lệ , nước mắt rơi từ từ trên má xuống. Tôi trừng to mắt nhìn anh.

BoRam_ Sao anh dám đánh tôi? Tại sao? Tại sao?

Tôi tức giận, từ bé đến lớn, tôi luôn là viên ngọc để người ta bế bồng, chưa từng có ai dám đánh tôi. Tôi nhào đến đấm vào ngực Jimin , anh đẩy tôi ra. Khiến tôi ngã nhào trầy gối.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro