Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Cô đang nấu ăn trong bếp, chồng cô cũng vừa mới tỉnh dậy, cô đang nấu một món gì đó khô một chút cho bữa sáng, có lẽ vì muốn nấu thật nhanh hơn chăng, cô không biết nữa. Trong lúc đang bày đồ ăn lên đĩa và cố gắng dọn dẹp nhà bếp, chồng cô vừa mới tắm xong, cô thì chưa, cô chỉ muốn làm mọi thứ cho xong thật nhanh để rồi còn phải đi làm nữa.

Chồng cô nhìn cô một lúc, không nói gì cả, vì vốn dĩ đã quá quen với cái cách mà cô xử lý mọi thứ trong cuộc sống của cả hai người, cũng như cách mà cô muốn mọi thứ diễn ra như hằng ngày. Cả hai người cùng ngồi vào bàn ăn, họ ăn vài miếng, cả hai người vừa ăn vừa nhìn nhau, họ không biết nên nói gì với nhau cả, và có lẽ cũng chả có gì để nói.

Ăn xong, cô dọn dĩa của cả hai, rồi đưa cho anh phần cơm trưa mà cô đã chuẩn bị sẵn cho anh chỉ để tập trung dọn dẹp những phần bát đĩa rồi đi tắm. Cô muốn làm mọi thứ thật nhanh, cô cố gắng tự nhủ rằng mình muốn đi làm sớm mặc dù cô có dư rất nhiều thời gian cho bản thân mình vào buối sáng.

Cô ngâm mình trong bồn tắm chỉ để rũ đi những giọt mồ hôi của cơ thể vào buổi sáng, cuộc sống của cô trước khi lấy anh cũng thế, cũng vẫn tấp nập liên tục đến như vậy. Cô nhìn vào cái nhẫn cưới trên tay mình, cô nhìn lại khoảng thời gian cả hai người ở bên nhau, nó cũng chả khác gì so với lúc mà cô vẫn ở một mình, cô vẫn muốn nó như vậy.

Cô nhớ lại ngày mà mình tổ chức đám cưới, cái váy cưới mà cô đang mặc là một cái váy cổ truyền của mẹ cô, cô muốn chí ít khiến cho bà vui lòng trước cuộc hôn nhân giữa cô với người đàn ông, cả hai người sau khi hẹn hò được tầm vài tháng, chí ít cũng được nửa năm thì phải.

Cô nhớ lại những cái khoảng khắc từ việc lên kế hoạch, đi thử váy áo cho đến cái thời khắc mà mình đám cưới, mọi thứ từ việc mời những vị khách hàng, chuẩn bị đồ ăn, đồ uống cũng như những tiếng nhạc vui tai chỉ để thỏa mãn trí óc của những người tham gia và mấy đứa trẻ.

Cô nhớ lại khi đó, lúc cô ký lên tờ giấy đăng ký kết hôn trước đó một tuần, cô nhìn anh, khi đó cô cũng không biết cái cảm giác gì đã thúc đẩy cô đến với người đàn ông này, tình yêu chăng? Cô không biết nữa, nó quá khác so với cái cảm giác mà cô có được khi ở bên người thanh niên kia, cô cũng không biết nó làm cảm giác gì và cô cứ nghĩ rằng đó có thể chính là cái cảm giác yêu. Bây giờ nhìn lại, cô cũng không biết rõ cảm giác của mình là gì nữa, cô chỉ biết rõ là nó đem lại cho cô cái cảm giác dễ chịu, và cô đã đi theo nó.

Cô khi đó luôn tự hỏi bản thân mình là liệu có khi nào bản thân từng nghĩ rằng mình sẽ chuẩn bị cho những việc này, từ việc lên kế hoạch và tổ chức đám cưới và cuộc sống hôn nhân gia đình mai sau như cái cách mà mọi cô gái khi còn niên thiếu thường nghĩ đến.

Có lẽ cô chưa bao giờ nghĩ đến những việc đó chăng, à không cô có nghĩ đến những điều đó đấy chứ, mặc dù chỉ là những suy nghĩ thoáng chốc những cô chí ít cô có nghĩ đến, chỉ có điều người mà khi đó cô nghĩ đến khi đó lại là người thanh niên kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro