Chương 8 H++

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Anh lật cô xuống giường đè thân hình cường tráng lên cơ thể mảnh mai của cô.

" Kh... khoan đã .. anh bình tĩnh lại đi anh đang sốt đó".cô đặt tay lên ngực anh đẩy nhẹ ra.

Anh bỏ ngoài tai những lời nỉ non của cô cúi xuống áp đôi môi của mình lên đôi môi đỏ mọng mềm mại của cô.

" Đừng....m.."

Cô mở miệng nói khiến anh dễ dàng đưa đầu lưỡi nóng ẩm của mình vào sâu trong khoang miệng cô mò mẫm đến vật đang rụt rè kia. Anh tham lam hút hết mật ngọt trong khoang miệng bé nhỏ. Tay anh mò xuống bắt đầu cởi chiếc váy của cô ra. Cô đưa tay ngăn lại nhưng bị anh gạt phắt, anh nhanh chóng kéo chiếc váy của cô xuống quẳng sang một bên

Anh buông cô ra ngắm nhìn thân hình thiếu nữ mảnh mai trước mặt. Làn da trắng hồng, mịn màng ,mât lạnh kích thích từng xúc giác của anh.

Trên người cô giờ chỉ còn độc một bộ đồ lót màu hồng. Anh thấy chúng thật chướng mắt đưa tay giật phăng chiếc áo con ra. Bộ ngực như được giải thoát, chúng nảy lên trông thật kích thích.Cô ngại ngùng đưa tay ra che chắn, nhưng như vậy chỉ thêm kích thích anh.

Anh cầm hai tay cô cố định tên đỉnh đầu cúi xuống hôn nhẹ lên xương quai xanh để lại vệt đỏ ám muội. Anh di chuyển từ từ xuống bộ ngực căng tròn  ngậm lấy phần đỉnh hồng hào. Một bên anh dùng tay nắn bóp thành đủ hình thù, một bên đang ở trong khoang miệng ấm ấp của anh.Anh dùng lưỡi đá qua đá lại nhũ hoa khiến cô cảm thấy cơ thể mình như có dòng điện chạy xẹt qua kích thích từng tế bào. Vòng 1 của cô không quá lớn nhưng vừa đủ bàn tay anh khiến anh thích thú chơi đùa với chúng.

Được một lúc chán chê anh rời ra dùng tay miết nhẹ phía dưới của cô khiến cô rùng mình. Anh lột bỏ vật cản cuối cùng trên cơ thể dùng tay banh hai chân cô ra.

" Hức... hức..." cô khóc rồi.

Lần đầu tiên cô tiếp xúc thân mật với một người đàn ông như thế này.Cô muốn để lần đầu dành cho chồng mình cô mong người đó là anh nhưng không phải trong hoàn cảnh này.

Anh thấy cô khóc cũng tỏ ra lúng túng vì đây cũng là lần đầu của anh nên anh cũng không biết nên làm như nào. Anh cúi xuống hôn nhẹ lên khóe mắt của cô.

" Anh sẽ nhẹ nhàng mà".

Nói rồi anh cởi nốt những gì vướng víu trên cơ thể mình. Vật to lớn của anh lộ ra cô nhìn thấy phát hoảng lùi lại nhưng anh nhanh chóng túm lấy cổ chân cô kéo lại.

Anh đưa cự vật của mình lại gần hoa huyệt hồng hào bé nhỏ kia. Anh lúng túng không biết nên làm gì tiếp theo chỉ đành cọ xát nhẹ bên ngoài rồi từ từ đưa vào. Vật cỡ đại vừa mới ấn vào chưa hết phần đầu cô đã hét lên" Aaa" . Phía dưới của cô như bị xé toạc đau rát, hoa huyệt co thắt chặt lại ngăn cản vật lạ. Anh khó chịu vì tác dụng của xuân dược quá mạnh cúi xuống hôn nhẹ vào tai cô.

" Thả lỏng ra nào nếu khống cả hai sẽ rất đau đấy".

Cô nghe lời thả lỏng phía dưới ra. Anh đợi cô thả lỏng hẳn rồi nhân cơ hội thúc mạnh vào sâu trong cô

" Aaaaaa... đau... hức". cô nức nở khi bị anh làm như vậy phía dưới của cô chưa được kích thích vẫn còn khô nên khi anh đâm vào rất rát.

Anh nhẹ nhàng luân động trong cơ thể cô nhưng khá khó khăn vì màn dạo đầu vẫn chưa đue ướt át.
Một thứ chất lỏng màu đỏ từ từ chảy ra ga giường. Cô biết màng trinh đã bị rách rồi. Cô vừa tủi thân vừa đau khóc nức nở mấy tiếng.

Anh vẫn vậy vẫn cứ luân động liên tục trong cơ thể cô. Anh hành cô đến khuya mặc kệ cô đã mệt lả thiếp đi từ lúc nào rồi giải thoát tất cả mầm mống của mình vào trong cô. Anh mệt mỏi nằm xuống cạnh cô làm một giấc.

Sáng hôm sau.

"Con trai dậy ăn sáng nào. CÁI GÌ THẾ NÀY".

Tiéng hét kinh động của mẹ cô khiến hai con người kia bừng tỉnh.

Bà định vào đây gọi đứa con trai yêu dấu xuống dùng bữa nào ngờ bắt gặp cảnh này.
Cả hai bật dậy gương mặt vẫn còn ngái ngủ. Cô thấy mẹ anh đứng đó định bước xuống giường thì
"aa" hạ thân cô đau nhức không bước nổi. Cô giật mình nhìn lại thấy anh cũng đang ngồi trên giường nhìn mình cô vội kéo chăn che đi cơ thể nõn nà của mình.

" Bác à... nghe con nói đã". cô xua tay nói với bà.

" Thằng chết tiệt mày đã làm gì con gái người ta hả". mà đi lại cú đầu anh một cái " Nhanh đi vệ sinh cá nhân đi rồi xuống đây nói chuyện với mẹ". bà tức giận đi xuống nhà.

Trong phòng lúc này chỉ còn cô và anh. Không gian im ắng bao trùm cả căn phòng.

" Chuyện này hãy coi như tai nạn thôi đừng bận tâm về nó". Cô nhẹ nhàng lên tiếng phá tan bầu không khí căng thẳng.

Anh ngạc nhiên khi thấy cô nói vậy nếu như là những cô gái khác sẽ khó bù lu bù la lên bắt anh chịu trách nhiệm nhưng cô lại nói coi nó như tai nạn.

" Tôi sẽ có trách nhiệm với việc làm của mình". vừa nói anh vừa tìm đồ bước vào nhà tắm để mình cô trơ trọi trên chiếc giường lớn.

Cô khó khăn bước xuống giường nhặt đống đồ hôm qua bị anh vứt trên sàn lên mặc vào rồi đi ra ngoài.

" Cháu mặc tạm bộ này nhé. Ông bà chủ mới mua đó không biết có vừa với cháu không. Cháu đến nhà tắm cuối hành lang nhé.". dì giúp việc đứng ở cửa đợi cô ra đưa cho cô chiếc túi trong đó có một bộ váy.

" Dạ thôi không cần như vậy đâu ạ". cô từ chối.

" Quà ta tặng mà con nỡ lòng nào từ chối chứ". Mẹ anh từ đâu bước ra đặt tay lên vai cô.

" Bác à...."

" Cứ đi thay đồ đi đã nhé" nói rồi bà bước xuống lầu cùng dì giúp việc.

Cô cảm thấy có lỗi với bà với cả bố mẹ cô nữa. Cô ôm đồ vào trong phòng tắm mặc kệ dòng nước xối vào người gột rửa cơ thể mình.

Còn anh vẫn đang suy nghĩ về chuyện tối qua. Anh chỉ nhớ  khi dùng bữa tối cùng mọi người xong anh liền lên phòng làm việc hoàn thiện công văn, sổ sách. Một lúc sau Phương Hạnh mang vào cho anh một cốc nước cam kêu anh uống để có sức làm việc.
Anh không nghi ngờ ngửa cổ ực một cái hết nhẵn cốc rồi kêu cô mang ra ngoài. Được một lúc anh cảm thấy nóng, bứt rứt khó chịu trong người. Chỗ dưới đũng quần bắt đầu cộm lên. Anh về phòng muốn đi tắm ngay lập tức nhưng vào phòng bắt gặp cô đang nằm trên giường nên mới dẫn tới sự tình này.

Anh thay đồ xong đi xuống nhà đã thấy cô ở đấy còn có cả ba mẹ cô.

" Con chào mọi người". Anh cúi đầu chào hỏi rồi đi đến ngồi vào chỗ trống trên ghế cạnh cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro