CHAP 18: Sau đám cưới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cuối cùng ngày đó cũng đã đến. Sau khi đăng ký kết hôn xong, Becky ôm ba mẹ mình thật chặt rồi dọn dẹp đồ đạc cùng Freen về nhà của hai người.

Căn nhà đã được bày trí một cách đơn giản vì dù sao đó là tính cách của cả hai. Thế nhưng, đa số nội thất trong căn nhà phù hợp với sở thích của Freen nhiều hơn, phong cách sang trọng, đầy hấp dẫn. Bước vào căn nhà, Becky có chút choáng ngợp mà cứ há hốc mồm. Từ trước tới giờ, em chưa từng nghĩ rằng mình sẽ được ở một căn nhà to lớn tới như vậy. Từ nhỏ, em cùng gia đình ở căn nhà không hẳn là nhỏ ở Anh nhưng khi chuyển về Thái, ba em vì nợ nần mà ở một căn nhà xệp xệ khiến em cũng quên luôn cảm giác ở một căn nhà to lớn là như thế nào.

"Phu nhân và thiếu phu nhân về rồi ạ. Tôi tên là Mhee, là quản gia được ông chủ thuê để phụ giúp việc nhà ạ." - dì Mhee niềm nở nói. Bà là một người rất được lòng ba của Freen vì bà đã làm lâu năm ở nhà họ Sarocha, là người rất đáng tin tưởng để giao nhiệm vụ giám sát Freen và Becky.

Becky nhìn dì Mhee mà tươi cười vì thế bà rất thích em. Ngược lại, Freen là người hiểu rõ nhất lý do vì sao dì Mhee ở đây nhưng cô không thể đuổi bà đi được vì đây là người của ba cô. Nếu như cô đuổi không phải là do chột dạ hay sao nên cô cứ im lặng, gật đầu rồi xách đồ của Becky lên lầu. Cô đang phải suy nghĩ về chuyện chỗ ngủ cho cả hai tối nay thì dì Mhee lên tiếng:

"Phu nhân, tôi có mặt hôm nay để nấu ăn sẵn cho mọi người thôi, tầm 1 tháng sau tôi mới đi làm lại vì tôi phải về quê có chuyện gấp ạ. Tôi cũng đã báo với chủ tịch rồi nên cô không cần lo đâu." - câu nói này khiến Freen có chút mừng thầm trong lòng. Vậy thì chỗ ngủ sẽ cứ như trước cô đã sắp xếp thôi - phòng ai người nấy ngủ. Lúc này cô mới quay mặt lại tươi cười mà nói:

"Dì gọi tôi là cô Freen được rồi."

"Vậy dì gọi con là Becky đi." - nghe Freen nói em cũng nói theo. Nghe tiếng "thiếu phu nhân" khiến em có chút không quen.

"Becky em mau lên chuẩn bị đi. Ngày mốt chúng ta bay luôn đó" - Freen từ trên phòng nói vọng xuống. Becky chào dì rồi lon ton đi lên lầu.

Vừa mới vào phòng, em đã quay qua, thắc mắc mà hỏi nhỏ:

"Dì ấy ở dưới sao chị qua phòng chị tắm được ạ."

"Chị sẽ đợi em rồi chị vào tắm sau. Khi nào bà ấy về chị sẽ về phòng chị ngủ. Giờ thì vào tắm đi. Trễ lắm rồi." - vừa nói cô vừa lấy khăn tắm và quần áo trong tủ đã chuẩn bị sẵn đưa cho em mà đẩy em vào phòng tắm rồi đóng cửa lại.

Trong khoảng thời gian em tắm, cô cũng tranh thủ ngồi xem lại thông tin của đối tác, tìm những thứ có lợi cho mình trong buổi đàm phán để nắm chắc phần thắng.

"Cạch" - khoảng 15p sau, Becky với bộ đầm trắng bước ra từ phòng tắm. Vì đây là áo ngủ hai dây nên thân thể trắng nõn của em lộ ra khá nhiều. Freen từ bàn làm việc có thể nhìn thấy xương quai xanh cùng với bờ vai quyến rũ kia của em khiến cô bất giác mà nuốt nước bọt.

Becky thấy Freen cứ nhìn mình mãi thì không khỏi thắc mắc, nhìn lại một lượt người mình xem có mặc sai gì không. Ngay khi em định lên tiếng thì Freen bối rồi đứng dậy khỏi bàn làm việc:

"Ummmm chị đi lấy đồ đi tắm đây." - cô quay đầu hẳn ra chỗ tủ đề lấy đồ. Cô không thể nhìn thêm được nữa làm Becky cứ ngơ ngác nhìn theo từng hành động của cô.

9h tối, dì Mhee đã về nhà chỉ còn lại 2 con người trong căn nhà đó thôi. Cô cũng đã di chuyển về phòng của mình lại. Tới lúc này, cô mới bắt đầu suy nghĩ về chuyện cả ngày hôm nay và tương lai về sau. 

Cô thực sự sẽ ở cùng với em một năm hay sao? Mặc dù trước mặt cô là rất nhiều giấy tờ, laptop nhưng hiện tại cô chẳng thể tập trung được chữ nào cả. Bỗng nhiên bây giờ cô lại cảm thấy bất an vô cùng, không biết tại sao cảm giác ấy lại xuất hiện nữa. 

Gập máy tính lại, Freen cầm hợp đồng hôn nhân của cả hai lên mà nhìn chằm chằm vào dòng chữ "Hôn nhân sẽ lập tức bị hủy bỏ ngay lập tức nếu một trong hai người có tình cảm với người còn lại" mà trong lòng có cảm giác khó tả. Thở ra một hơi dài thườn thượt rồi bỏ tờ giấy đó vào tệp hồ sơ trong tủ của mình.

Bên phòng của Becky, em cũng đang trằn trọc mãi không thể nào ngủ được. Ngày hôm nay là một ngày khá dài của em dù cũng chả làm gì mấy nhưng thứ khiến em cảm thấy khác biệt nhất đó em đã là người có gia đình - một người mà ai cũng mơ ước có được. 

Cũng giống như Freen, Becky nhìn một lượt hợp đồng của cả hai. "Một năm sao? Không có tình cảm với nhau?" - em thầm nghĩ mà tự mỉm cười với chính mình. Becky không thể nào ngờ được em sẽ đồng ý chuyện này nhưng việc đó có lẽ cũng đã chứng minh một điều rằng em đã có tình cảm với cô chỉ là từ giờ cái thứ tình cảm ấy phải chôn giấu nó mãi mãi mà thôi.

-------------------------------------------------------------

"Phụt" - Irin phun đống cà phê trong miệng mình ra sau khi nghe câu chuyện như cổ tích ngày hôm qua của Becky mà ngơ ngác nhìn em.

"Hảaaaaaaaaaaaaaaaa, vậy là em kết hôn với Freen tổng sao?" - tiếng la của Irin làm Becky hết hồn nhưng vẫn không kịp bịt miệng câu hỏi sau của chị lại khiến cho cả quán cà phê ai cũng quay lại nhìn em và Irin.

" Chị nói nhỏ nhỏ thôi. Chuyện này lộ ra thì không hay đâu." - Becky nhỏ giọng nóivới Irin. Đối với em bây giờ, Irin là một người bạn mà em có thể tin tưởng nhất nên đã không ngần ngại mà nói ra chuyện kết hôn của mình, với lại Freen cũng không cấm em nói chuyện này với bạn bè hay người thân. Chỉ là chuyện hợp đồng đương nhiên không được để lộ ra ngoài. 

"Aida Becky, em đỉnh thiệt đó. Vừa vào làm đã chiếm được trái tim của Freen tổng rồi. Ganh tị quá à." - Becky chỉ biết cười trừ với câu nói của Irin. 

Đúng thật người khác nhìn vào sẽ thấy em là một người may mắn mới lấy được một người hoàn hảo như vậy nhưng đâu ai biết được sự thật ở trong đó chứ. 

"Vậy ngày mai em với Freen tổng sẽ đi hưởng tuần trăng mật một tuần hả? Sướng quá đi mất. Không như chị phải làm cả tuần đây. Khổ quá đi mất" - Irin bắt đầu than thở, ngoại trừ việc phải làm việc nhiều hơn mà còn là vì không có Becky sẽ không có người cùng chị trò chuyện trong 1 tuần. Becky chính là người đầu tiên chị cảm thấy thoải mái để nói chuyện nhất.

"Em đi xong về thì sẽ làm việc gấp đôi giúp chị luôn ha với lại bù cho chị một bữa cà phê hen." - Becky an ủi Irin rồi cùng nhau thưởng thức ly cà phê trước mặt.

--------------------------------------------------------

Nam, Kirk đồng loạt đặt tay lên bàn của Freen nghiêm giọng hỏi:

"Hai đứa sao rồi? Tối qua có chuyện gì xảy ra không?" - sự tò mò đang hiện rõ lên khuôn mặt của cả hai người.

"Có thể xảy ra chuyện gì được chứ? Việc ai người nấy làm, phòng ai người nấy ngủ thôi." - với những câu hỏi như thế này Freen đã quá quen với nó rồi nên cứ bình tĩnh mà trả lời. 

Gương mặt Nam tỏ vẻ ngạc nhiên, không ngờ là con em của chị kiên cường như vậy. Con bé đúng thật là không muốn phát triển thêm tình cảm với cô bé đáng yêu đó nhỉ. Nhưng chị không tin đâu vì ai nhìn vào cũng có thể thấy được tình cảm hai đứa dành cho nhau nhưng chả ai dám tiến tới cả.

"Mà nay không thấy Becky nhỉ? Becky đâu rồi Freen?" - Kirk thắc mắc hỏi. 

Lúc sáng nay anh cùng Nam đi qua phòng thư ký thì chẳng thấy cô bé nhỏ nhắn ấy đâu cả.

"Em ấy ở nhà chuẩn bị đồ đạc cho chuyến đi ngày mai rồi." 

"Vậy hai đứa thật sự sẽ đi hưởng tuần trăng mặt ở Anh, quê ba của Bec hả?" - Nam hứng khởi hỏi và nhận được cái gật đầu nhẹ của Freen khiến chị vui sướng vô cùng. 

Lúc nói về chuyện tổ chức hôn lễ của Freen và Becky, chị đã giận Freen thật nhưng sau khi nghe kế hoạch trăng mật ở Anh mà Kirk đã vạch sẵn ra cho hai người, chị cảm thấy nhẹ nhõm hẳn. Như vậy thì Freen sẽ được ở bên cạnh Becky một mình, chuyện gì cần đến cũng sẽ đến thôi. Nam mong là vậy.


Chào các bạn. Tuần này lịch ra truyện sẽ là 3,5,7 nha. Bắt đầu từ tuần sau thì chỉ 3,5 thôi nhé tại au sắp thi òi đó. :(((((((((((

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ nà!!!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro