CHAP 23: Nỗi buồn ẩn giấu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Wow, chị mặc bộ này hợp thật đấy." - nghe được những lời khen của nhân viên khiến em có chút ngượng mà gãi đầu nhưng tại sao cái người đằng kia vẫn còn đứng nhìn như thế chứ.Nhận ra được ánh mắt của rất nhiều người đang nhìn em, cô đi lại gần rồi nói:

"Hừm em mặc bộ này cũng bình thường quá rồi đó. Nhưng thôi lấy đại đi. Sắp trễ giờ rồi." - cô ghét ánh mắt của người khác nhìn em một cách thèm thuồng như vậy nhưng cô không thể nào đổi bộ khác được vì những bộ khác chắc chắn sẽ đẹp hơn thậm chí là hấp dẫn hơn thế này nhiều.

-------------------------------------------------------------

Tới 7h tối cả hai đã có mặt tại một nhà hàng vô cùng sang trọng mà tưởng chừng như chỉ có dân nhà giàu mới có thể ăn ở đây được, nhân viên vừa thấy Freen đã nhận ra cô là ai liền niềm nở chạy lại tiếp đón:

"Cô là Freen Sarocha đúng không ạ? Bàn do ông Sarocha đặt ở bên đây. Mời cô đi theo tôi." - ngay khi nhận được cái gật đầu của cô thì nhân viên dẫn hai người vào một bàn tuy tách biệt với mọi người vì nó nằm ở trong góc nhưng rất dễ cho nhân viên nhìn thấy.

Ngồi vào bàn rồi nhưng Becky nãy giờ vẫn im lặng. "Ông Sarocha sao? Thì ra là do ba chị ấy sắp đặt chứ chị ấy chắc chưa từng muốn đi ăn với mình đâu nhỉ? Là do mình nghĩ nhiều rồi" - Becky cười nhạt rồi đau lòng nghĩ. Em cứ tưởng rằng cô và em đã gần nhau hơn một chút nhưng hóa ra tất cả chỉ là sự ảo tưởng của em mà thôi.

Thấy em nãy giờ cứ im lặng không nói gì khiến Freen có chút lo lắng mà quan sát từng nét mặt của em:

"Em sao vậy? Có gì khó chịu sao?"

"Bữa ăn này là do ba chị đặt sao?" - em thất vọng hỏi nhưng vẫn tỏ ra là mình ổn.

"Ukm tối qua chị ra ngoài nói chuyện với ba thì ba bảo có đặt bàn dẫn em đi ăn. Nhưng sao em lại hỏi vậy? - nghe được câu nói này mà Becky đau lòng vì nếu không phải do ba thì em chẳng có được một ngày ở bên cạnh cô như thế này đâu nhỉ?

"Nè em ăn đi. Đừng suy nghĩ nữa." - Freen gấp lấy miếng cá hồi cho em và nói.

Giờ đây, cảm xúc của Becky cũng không còn hào hứng như trước nữa. Em trầm hẳn, trong lúc ăn cũng không nói một tiếng nào khiến Freen không biết mình có làm gì sai không. Cô vì vậy mà nãy giờ cũng ngồi ăn vừa ngồi suy nghĩ. Dường như đã nghĩ ra điều gì đó liền nói với em:

"Lát hồi ăn xong em muốn đi đâu?"

"Đi đâu cũng được ạ." - Becky chẳng còn tâm trạng để đi đâu đó nữa. Nếu như cô muốn đi thì em sẽ đi theo thôi.

"Vậy em dẫn chị đi đi chứ dù gì chị cũng không phải người ở đây. Em biết chỗ nào đẹp về đêm thì dẫn chị đi cũng được." - Freen có để ý nãy giờ Becky có vẻ hơi lạ nên cô muốn chủ động nói nhiều hơn một tí. 

"Vậy chúng ta đi nơi này đi." - Becky chợt nhớ ra một nơi khiến em cảm thấy tốt hơn rất nhiều khi tới đó liền đề nghị với Freen. Freen thấy em nhắc tới nơi đó vẻ mặt cũng tốt hơn nên cô cứ vậy mà đồng ý.

----------------------------------------------------

"Aaaaa thoải mái thật đó." - Becky vươn rộng hai tay ra như ôm trọn cả bầu không khí trước mặt em vậy. Freen đứng bên cạnh nhìn em mà vô thức cười, cô thực sự rất thích nhìn những khoảnh khắc như vậy.

"Chị thấy sao?" - câu hỏi khiến Freen giật mình mà quay đi chỗ khác mà trả lời:

"Ukm cảm giác tốt lắm. Em làm sao tìm ra cái bãi cỏ này vậy?"

"À trước đây em đang đi học trên đường thì bất ngờ thấy. Mỗi lần có chuyện gì buồn hay cần phải suy nghĩ, em đều đi ra đây cả. Không khí này khiến em cảm giác tốt lên rất nhiều."

"Vậy hiện tại em đang cảm thấy buồn sao?" - Freen quay qua nhìn em rồi hỏi. Cô không biết tâm tình của em như thế nào nhưng chắc chắn là không tốt vì khi còn ở trong nhà hàng em thật sự rất ít nói, đôi lúc ánh mắt còn có chút buồn bã nữa.

"Dạ có một chút." - em không nhìn cô mà cứ mãi ngắm nhìn bầu trời đầy sao rồi trả lời. Nói xong, cô kéo em xuống ngồi với mình trên tờ báo đã được trải sẵn để cùng nhau nhìn ngắm bầu trời ấy.

"Becky, em đã từng thích một ai đó chưa?" - nghe được câu hỏi này, Becky ngay lập tức quay qua nhìn cô. Chẳng lẽ việc em thích cô đã bị lộ rồi sao?

"Em.... không có ạ." - đây chính là câu trả lời thật của em vì lúc trước em chưa thích ai cả chỉ là bây giờ là đang thích chứ không phải là đã thích.

"Vậy em có tin vào tình yêu không?"

"Tin vào tình yêu sao?" - Becky thầm nghĩ câu nói lúc nãy của Freen nhưng trước giờ em chưa từng có kinh nghiệm yêu đương nên cũng không rõ lắm chỉ biết là tình yêu sẽ chính là một trong những động lực lớn của một người.

"Còn chị thì sao?"

"Tình yêu đối với chị chính là tất cả khi chị yêu một người nào đó. Chỉ là tới tận bây giờ chị chỉ thấy nó thật là nực cười và chị cũng chẳng tin vào nó nữa." - Freen cười mỉm mà kể. Trước đây cô chưa từng chủ động nói chuyện với người khác về tình yêu chỉ là trong khoảnh khắc này cô thực sự rất muốn nói về điều đó với Becky.

"Tại sao chị lại không tin vào nó chứ? Tại sao lại nực cười?" - Becky thắc mắc. Em là một người rất rõ ràng trong tình yêu vì nếu em thích người đó em sẽ ở lại nhưng khi đã không còn đủ niềm tin hay tình yêu vào nhau nữa sẽ dứt khoát bỏ đi, không luyến tiếc.

"Chị chỉ cảm thấy thật lãng phí thời gian để yêu một người. Tại sao chúng ta lại dành nhiều thời gian của mình cho họ để rồi có thể sau này họ sẽ bỏ chúng ta mà đi chứ? Ngay cả việc họ bỏ đi thì họ sẽ quên hết tất cả về mình nhưng mình vẫn là người nhớ về họ." - những lời nói này của Freen chính là lời tâm sự như muốn nói về chuyện của cô với Mon chỉ là giờ đây Becky đang ngơ ngác nhìn cô với ánh mắt không hiểu chuyện gì đã từng xảy ra với người phụ nữ này khiến cho cô ấy lại suy nghĩ tiêu cực như vậy về chuyện tình cảm.

"Chị biết tại sao chị lại cảm thấy như vậy không?" - Becky mỉm cười nhìn cô mà hỏi, trông em bây giờ nghiêm túc và trưởng thành lạ thường khiến cô cũng phải tò mò mà quay qua nghe câu trả lời của em.

"Chính là bởi vì chị chưa tìm thấy được đúng người của cuộc đời mình đấy. Chỉ cần tìm được đúng người thì họ chính là safe zone của chị và ngược lại." - đây cũng chính là lý do khiến em từ trước tới giờ chưa có tình cảm với bất kỳ ai. Đối với em, chỉ duy nhất khi ở bên cạnh cô, em sẽ cảm giác rất an toàn, thoải mái và luôn được quan tâm, chăm sóc.

Ngay lúc này đây, họ đang nhìn nhau rất đắm đuối. Ánh nhìn của Becky chính là ánh nhìn của sự tiếc nuối, tại sao lại không gặp đối phương sớm hơn để có thể chữa lành cho trái tim đang tổn thương kia. 

Còn với Freen, cô nhìn em là bởi vì dường như cô và em đang tiến tới nhau gần hơn nữa. Cô không biết cảm giác này là gì chỉ là thật muốn ở bên cạnh em càng lâu càng tốt bởi vì nó rất ấm áp. 

Chỉ cần nhìn thấy em, thế giới của cô bỗng bừng sáng trở lại nhưng bây giờ cả hai đang bị một bức tường khá lớn từ cái hợp đồng kia. Hiện tại, dường như Freen đang dùng búa đập từng cái một lên cái tường chết tiệt ấy.

--------------------------------------------------------------

Sau khi đi về, cả hai chẳng nói với câu thêm lời nào nữa vì bây giờ điều họ cần làm chính là suy nghĩ lại tình cảm, cảm xúc và lý trí của mình. Freen đang ngồi trong làm việc của mình và gọi điện cho ai đó:

"Haizzzz em ơi là em. Sao em ngốc quá vậy Freen? Bây giờ em nói rõ cho chị nghe cảm giác lúc này xem nào?" - Nam đến phát chán với cô em của mình. Trước đây cũng đã từng yêu rồi mà sao làm gì như chẳng có kinh nghiệm gì cả vậy.

"Em... không biết phải diễn tả như thế nào cho chị hiểu nhưng bây giờ mỗi lần em nhìn thấy Becky tim em lại đập rất nhanh." - Freen miêu tả tình trạng, cảm xúc với "chuyên gia tình yêu đặc quyền" của mình.

"Vậy là bà thích Becky rồi chứ đâu." - Kirk xen vào khiến Nam bực mình mà "Oiiiiii" một tiếng dài rồi nói với Freen về điều mà mình suy nghĩ chỉ là tông giọng không hào hứng như trước đây chị đã từng ship em và cô.

"Haizzzz. Freen, em có sẵn sàng để yêu nữa không? Vì đúng như Kirk nói, em chính là có sự rung động với Becky rồi đó." - Nam mong chờ điều này từ lâu lắm rồi nhưng tự nhiên cảm giác của chị là thấy sợ vì nếu như có chuyện gì xảy ra với hai đứa nữa thì có lẽ tới cuối đời Freen cũng chẳng dám yêu ai đâu.

"Nếu em không tin thì thử một lần nữa xem, có cơ hội thì hãy nhìn thẳng vào mắt Becky, nhìn lâu vào xem cảm giác của em là gì? Tim em có còn nghe lời không hay là đã không giữ được bình tĩnh nữa rồi? Lúc đó em sẽ có câu trả lời cho chính mình mà thôi. Chị tin như vậy." - lời khuyên này của Nam chính là có ích nhất với cô. Đúng thật là cô nên thử lần nữa xem sao. Nhưng nếu điều đó thật sự diễn ra thì sao?

Liệu chuyện cô rung động với em có khiến em muốn rời xa cô không? Bao nhiêu câu hỏi cứ hiện lên trong đầu của Freen khiến cho cô vừa có chút háo hức nhưng lại có sự sợ hãi ở trong đó.


Helluuuuu mọi người. Au có chút thông báo nho nhỏ cho mọi người đây ạ! 

Vì tuần sau là tuần thi của mình cho nên lịch lên truyện sẽ có chút lộn xộn. Có thể tuần sau au sẽ không lên truyện được nhưng nếu có thời gian thì mình sẽ cố gắng hết sức lên 1 chap mới cho mọi người nha. 😭😭😭

Xin lỗi vì làm mọi người phải chờ đợi rồi. Trong khoảng thời gian đó mọi người đọc lại đỡ những chap cũ đi hen 😉😉😉

Còn một chuyện nữa au muốn chia sẻ đó là truyện của mình tập trung chủ yếu vào tuyến tình cảm của nhân vật nên yếu tố H sẽ ít một chút. Nếu như bạn nào thấy khô khan quá thì cho mình xin lỗi nha. Nhưng yên tâm là vẫn có một vài chap có H cho nó kịch tính nà. Yêu yêu mọi người nhiều lém!!!!😘😘😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro