Phần Không Tên 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tại Phong thị

" Thưa Tổng giám đốc , quản lý bên ETD ở Pháp đang có ý định ký hợp đồng hợp tác với chúng ta trong mảng giải trí " Hàn Trạc cung kính nhìn Phong Thiên Yết . Hàn Trạc là thư kí của hắn , khuôn mặt cân xứng nổi bật nhất là đôi mắt xinh đẹp , bất kì người phụ nữ nhìn vào cũng bị mê hoặc bởi nó .  

" Nói với họ rằng cuối tuần này tôi sẽ sang đó bàn thêm về việc này " một giọng nói lạnh lùng vang lên , người đàn ông này ngũ quan tuấn tú , vóc dáng chuẩn tỉ lệ , nước da nâu đồng tôn lên một vẻ đẹp huyền bí .

" Vâng , thưa tổng giám đốc " Hàn Trạc cung kính nói rồi nhẹ nhàng rời khỏi phòng.

Phong Thiên Yết mở chiếc điện thoại đời mới nhất của mình , hình nền là một cô bé tầm 15 tuổi , đôi mắt đỏ xinh đẹp hút hồn người khác thêm mái tóc vàng kim càng thêm quyến rũ , trên khuôn mặt trắng nõn nở một nụ cười rạng rỡ lộ ra má lúm và chiếc răng khểnh khiến trái tim anh đập mạnh .

Nụ cười này làm anh nhớ tới lần đầu tiên anh gặp cô . Khi đó anh 18 tuổi , cô 15 , anh sang nhà cô bàn một vụ làm ăn hợp tác . Bước vào nhà thì thấy một tiểu công chúa mặc váy trắng thuần khiết ngồi trên ghế sopha trong phòng khách . Mái tóc vàng kim buông xõa làm cô trông như một thiên sứ vậy . Cô nở một nụ cười rạng rỡ khi nhìn vào chậu nhỏ đặt trên bàn . Nụ cười đó làm anh ngẩn ngơ một hồi . Cô cất giọng trong trẻo : " Hi , là loài cây mới , thành công rồi " . Nói rồi cô tung tăng lên lầu , từ chiếc lắc theo nhịp chân mà phát ra những tiếng chuông thật êm tai . Sau khi chứng kiến cảnh vừa rồi , anh bất giác nở một nụ cười dịu dàng .

Anh bước vào thư phòng bàn chuyện làm ăn với ông Dương , bỗng dưng anh lên tiếng :

- Cô bé mặc váy trắng dưới nhà là con gái ông sao - giọng anh ko nhanh ko chậm làm người khác ko sao đoán được tâm tư của anh .

- Đúng vậy , nó là con gái tôi - giọng ông ko giấu nổi tự hào . Đương nhiên rồi , Kim Ngưu nhà ông từ năm 12 tuổi đã hoàn thành chương trình đại học , 14 tuổi là nhà khoa học nổi tiếng trẻ tuổi nhất giới khoa học . Ông muốn cô tiếp quản tập đoàn của mình nhưng con bé nói sẽ làm được . Biết Kim Ngưu rất thương ba mẹ của mình nên mới nói vậy , do vậy ông luôn yêu thương , cưng chiều cô như báu vật .

Nghe anh hỏi vậy , ông bỗng lo lắng , chẳng nhẽ con gái ông đắc tội gì với hắn . Phong Thiên Yết là một người ko hề dễ chọc . Ai chẳng biết anh là tổng giám đốc của tập đoàn tổng hợp toàn cầu về mảng giải trí , bất động sản , chứng khoán ...Đến ông , chủ tịch tập đoàn đá quý toàn cầu cũng phải nể anh 2 phần .

" Ông nghĩ sao nếu như ông cho tôi cơ hội làm con rể ông " - anh nói tiếp .

Khuôn mặt ông hơi ngạc nhiên nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh : ' Phong tổng , tôi thật phải xin lỗi anh về điều này nhưng hôn sự của con gái tôi đã hứa ko xen vào nhưng tôi vẫn luôn ủng hộ anh theo đuổi Kim Ngưu '

Bỗng nhiên ông cười khúc khích , hắn khó hiểu hỏi :

- Sao ông lại cười ?

- Làm con rể tôi thì là một chuyện , nhưng để nó để ý tới cậu thì lại là 1 chuyện khác . Kim ngưu từ nhỏ nó chưa bao giờ để ý tới một tên đàn ông nào đâu . 

' Kim Ngưu , cô ấy tên Kim Ngưu sao ? ' - anh hỏi

' Đúng vậy , là Dương Kim Ngưu '

' Được rồi , chỉ cần ông ko cấm cản tôi đến với cô ấy ' anh lạnh lùng nhìn sâu ông.

" Dương Kim Ngưu sao , tên thật đẹp " anh thầm nghĩ .

Quay trở lại thực tại , anh chạm vào khuôn mặt cô , ánh mắt xẹt qua một tia ôn nhu : " Kim Ngưu , sắp đến ngày tôi gặp em rồi , tôi phải nhanh chóng mang em về làm vợ , ko cho bất kì con sói nào tới gần em "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro