Phần 2: một gương mặt khác

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kể từ sau khi tốt nghiệp tôi đến làm việc tại công ty Marui Co..Ltd. đó tuy là một công ty thuộc hạng vừa và nhỏ nhưng nó nhận được sự tín nhiệm và đánh giá cao của khách hàng về các sản phẩm được tạo ra. Nhân viên cở khoảng 300 người, các văn phòng chi nhánh tuy nhỏ nhưng rải rác khắp nơi. Trưởng phòng và quản lý đều rất tốt bụng và thân thiện, các mối quan hệ với đồng nghiệp củng trở nên thân thiết và rộng rải. mức lương tuy không cao nhưng bù lại phúc lợi rất tốt và bầu không khí làm việc củng không tệ.

Khi mới gia nhập công ty tôi luôn muốn học hỏi cộng việc, mở rộng các mối giao thiệp củng như tìm hiểu nhiều nơi, Đến năm làm việc thứ 6 thì tôi biết khá nhiều thứ ở nơi đây. Bây giờ công việc của tôi là nhân viên bán hàng. Gần đây, có một dự án hợp tác với một công ty lớn và mổi ngày tôi đều phải bận rộn với nó. Hôm nay củng vậy tôi đac phải làm quá giờ 2 tiếng đồng hồ, tạm dừng công việc về nhà và chuẩn bị về nhà,..

"ồ, còn ở đây hả Tachibana"

Một giọng nói sang sảng vang lên từ phòng kinh doanh.

Tôi nhìn về phía cửa thì có một vài người đang ở đó trong đó có Saegusa shingo người gia nhập công ty cùng lúc với tôi.

"Tachibana, bây giờ cậu có tiện đi uống với bọn tôi không?"

Saegusa thuộc bộ phận kế hoạch và có nhiều mối quan hệ với bộ phận kinh doanh. Cậu ấy là kiểu người rất kém trong việc giao tiếp, khi mới gia nhập công ty cậu ấy lúc nào củng giử khoảng cách với người khác. Tôi là người thân với cậu ấy ở nơi làm việc vì tính cách đơn thuần và trong sáng

" xin lổi, tối nay tôi có chút việc rồi...."

Tôi khó khăn từ chối lời mời

"ê, sao thế gần đây cậu gặp chuyện phiền phức gì sao?"

Saegusa cái miệng không ngừng than vãn

" thật tiếc, hôm nay vợ tôi làm ca chiều vậy mà..."

Năm ngoái Saegusa đã kết hôn nhưng mà thình thoảng cậu ấy vẫn muốn đi chơi thả ga.

"giờ này là giờ dành cho gia đình cậu nên về sớm đi, bụng vợ cậu to lắm rồi không phải sao?"

Ngay lập tức Saegusa trở thành dáng vẻ một ông bố.

"lại bị cằn nhằn...."

Saegusa có hơi mất hứng nhưng cậu ấy không cảm thấy bị xúc phạm, ngược lại cậu ấy nở một nụ cười như xác nhận rằng mình sẻ sớm lên chức bố thôi

" lần họp tới tôi sẻ mời, dạo gần đây tôi hơi bận, tới đó ta thông thả uống"

Tôi vổ vai Saegusa nói.

" cậu bận hả, vì việc gì? Có bạn gái sao?"

"ha ha , làm gì có!!"

" sao thế, thật thú vị nha, cậu mau mau tìm bạn gái đi, rồi còn kết hôn nửa chứ"

"kết hôn á hả? nói nghe dễ quá nhỉ.. vậy tôi về nhé"

Tôi cố gắn chuyển chủ đề, Saegusa giơ một tay và câu chuyện nhanh chóng kết thúc.

" ừm, vậy gặp lại vào ngày mai"

Tôi nhanh chóng sải bước ra khỏi công ty để lại tiếng nói của Saegusa ở sau lưng.

Gần đây tôi rất hạn chế các mối quan hệ riêng tư, hay nói đúng hơn là gần như không có người nào để chia sẻ các vấn đề riêng tư của bản thân.

(sắp không kịp rồi)

Tôi kiểm tra điện thoại đac 19 giờ 30 phút, tôi chạy như bay đến khu đối diện. điểm đến là khu phố sàm uất nằm ở trung tâm thành phố, ở đây là nơi tụ tập các quán Bar,các quán ăn hay câu lạc bộ...và tôi ở đây vào ban đêm, ở nơi mà có các bảng hiệu lấp lánh . và tôi mở cửa chui vào một cửa hàng.

" ah, đến rôi đến rồi! ờ...chuẩn bị nhanh lên đi!"

Cùng lúc khi mở cánh cửa ra thì có một cô gái quyến rủ trong bộ váy dài màu xanh tuyệt đẹp đang đứng như chờ tôi.

" xin lôi, Mio, gần đây công việc tôi hơi bận"

Không sao,không sao! Chuẩn bị , chuẩn bị! trước tiên thay quần áo đi đã rồi sau đó trang điểm, ok! Gấp rút lên!"

Tôi cuối đầu xin lổi nhưng củng tự hỏi dù lý do đi trể là gì đi nửa thì sao cô ấy tốt với tôi vậy chứ?

" a a.. rồi rồi!"

Mio vội vã đẩy tôi vào phòng, có một vài cái tủ trong đó, tôi tìm đến cái tủ có dán tên mình rồi mở ra. Trong đó là trong phục cho hôm nay

" hôm nay thật đơn giản, tốt quá"

Tôi như thở phào nhẹ nhỏm sau khi nhìn thấy bộ y phục, thiết kế không quá cầu kỳ ở phần ngực được đính ngọc trai và đá. Tôi nhìn đồng hồ kim chỉ 19 giờ 50.

" chết rồi! phải nhanh lên!"

Tôi nhanh chóng cởi bỏ cà vạt và bộ quần áo trên người vứt sang một bên mặc quần áo một cách thành thục. tôi soi mình qua cái gương toàn thân được lắp trong phòng. Qua gương tôi có thể thấy được quần áo được chuẩn bị là một bộ váy màu xanh đậm với nhiều đường xẻ. tôi kiểm tra cẩn thận để không bị phát hiện là đàn ông. Có miếng dán ngực nhỏ có thể nói là dùng để che ngực. cơ thể tôi vốn mảnh mai, ngay từ khi sinh ra sắc tố da đã trắng trẻo,phần eo, cơ bắp củng không nam tính. Vì giọng nói của tôi đặt biệt có thể thay đổi nên những người ở đây nói rằng sẻ không sao nếu như tôi dùng giọng tông cao một chút hoặc hạ thấp giọng một chút thì có vẻ như giọng của một cô gái. Yết hầu tôi khá nhỏ tuy nhiên vì lo lắng nên tôi đeo khăng quàng cổ hay stole khi làm việc ở đây.

Vâng, tôi làm việc ở đây vào ban đêm ở câu lạc bộ "Choko(bướm)" này, công việc của tôi là mặc nử trang và làm tiếp viên. Tại sao tôi lại việc ở đây ư? Đó là chuyện của 3 tháng trước.

"sao....? Kamiya, giúp anh?"

Mặc dù nói rằng tôi đã đi Bar nhưng đó là một quán Bar đặt biệt nó giống như khu đang phát triển. từ tình yêu thời đại học thì bản thân tôi đã biết được tính hướng của mình. Đôi khi cảm thấy cô đơn về thể xác lẫn tâm hồn đặc biệt là khi nhớ về Ostuki tôi rất muốn có một ai đó bên cạnh. Nhứng lúc như thế tôi sẻ đến quán Bar nhưng cơ bản chỉ là nhu cầu cần người trò chuyện, củng có một số người có mối quan hệ xác thịt với khách hàng, củng có một số đôi tình nhan nam-nam tán tỉnh nhau ở đây. Trước đâyy tôi củng có một vài mối quan hệ thoả thuận xác thịt, tôi cảm thấy hứng thú với một đối tượng đàn ông, và nghỉ rằng có lẻ mọi chuyện rồi sẻ thay đổi, tuy nhiên trên thực tế thì trong tâm trí tôi những ký ức sâu đậm những hình ảnh của Ostuki luôn luôn tồn tại. thể xác khoái lạc nhưng tâm trí tôi không hài lòng với mọi thứ. Trong trí nhớ tôi là những gì tôi ôm ấp về Ostuki trong những năm qua, mà mối tình tưởng như kết thúc lại một lần nửa âm ỉ trong trái tim tôi.

Một người quen của tôi ở đó là Kamiya ryuji (神谷竜二) đả có lời nhờ vã và gọi tôi đến đó.

Cái tên nghe rất phóng đảng, vẻ ngoài như là một chàng trai cơ bắp....

"xin lổi....yui chan....(結 ちゃん)"

Một giọng nhờ vả khẩn thiết

Tôi và Kamiya gặp nhau là khi tôi bị một gã đàn ông biến thái lừa gạt và anh ta đã giúp tôi, lúc đó tôi là một người không có kiến thức gì về những nơi như thế này. Người đàn ông đó đã lắng nghe tôi, đã có sự thương cảm với tôi như người thân khi vừa gặp mặt, bình thường tôi không nói nhiều, có lẻ vì rượu và không khí nơi đây nó khiến tôi cảm thấy hơi miễn cưởng. hình như có một thứ thuốc gì đó bị cho vào trong rượu từ hồi nào không biết, khiến cho cơn buồn ngủ ập đến. một người đàn ông xoay tay lại đặt lên vai tôi

"này, em ngủ rồi sao? Chúng ta ra ngoài không?"

Một lời thì thầm bên tai tôi , trong đầu tôi vang lên sự cảnh giác

"không....không thích...!"

Tôi chống cự nhưng cơ thể giường như không nghe lời tôi nửa , một gã đàn ông loạng choạng cố gắng mang tôi ra khỏi quán rượu.

" đợi đã, anh! Người này đã đồng ý đi với tôi trước rồi đấy, tôi, vừa gặp cậu ấy khi nảy,

Anh đã cho thuốc gì vào rượu của trẻ em đấy à?ở đây cấm dùng thuốc!!"

Giọng đàn ông trong trẻo đó, người đàn ông đó chính là Kamiya.

" nè, mày đang nói gì vậy, tao muốn thằng nhóc này ..."

Kamiya nắm chặt ngực hắn ta.

" đừng nói dối, tôi sẻ đem cậu ấy trở về...kora."

Đây là giọng hét của yakuza( yakuza là băng nhóm xã hội đen khét tiếng ở nhật bản), vừa nghe đến gã đàn ông đó lập tức bỏ đi trong khi tôi vẫn nhìn chầm chầm vào tình huống trước mắt.

" cậu ngốc à! Cậu quá lơ là rồi đó, cậu rất đẹp vì vậy hảy cẩn thận!!!"

Tôi bị mắng.

" xin lổi,...."

Đầu tôi chỉ hơi choáng có lẻ vì một lượng thuốc nhỏ.

" a... lạnh quá, từ khi cậu bước vào quán thì những người đàn ông xung quanh đã đồ dồn ánh mắt về phía cậu, đây là lần đầu tiên cậu đến đây sao? Có nhiều điều cần phải học hỏi đó..."

" umhhh...!?"

Từ sự việc vừa rồi tôi trở nên cảnh giác hơn

"không! Tôi không ăn ..vì tôi chỉ là con mèo"

"--???"

Đó là cuộc gặp gở đầy ấn tượng với Kamiya.

"Yui chan, xin em đó, cố gắn giúp anh đi, mặc nử phục và làm tiếp một thời gian nhé" ( Yui chan là cách Kamiya gọi Yuito ík).

" nghĩa là sap???"

Tôi như không tin vào tai mình khi nghe chợt nghe tiếng Kamiya, người đàn ông trước mặt mình đang nói cái quái gì thế này? Tôi không thể hiểu nổi.

" xin lổi,ý của anh là gì em không hiểu..."

ừ nhỉ, ờh thì....! Thật ra thì một người bạn củ của anh sẻ mở câu lạc bộ"

vâng.. rồi sao...?"

tôi có một dự cảm không lành.

" nhưng mà, Choko mama mãi mà không tìm được các cô gái trẻ để làm tiếp viên cho câu lạc bộ, à Choko mama là chủ của câu lạc bộ sắp khai trương ấy."

Kamiyu lại tiếp tục nói.

" vị Choko mama này nhé, tình cờ thấy ảnh của Yui chan, này này, cậu đã lấy trộm phải không?"

Tôi không nhớ rằng bức ảnh này là khi nào nhưng tôi chắc rằng mình đã chụp nó.

"này nhé! Khi nhìn Yui chan, cô ấy đã nói " đứa trẻ này thật dễ thương, nếu mặc nử phục thì có thể làm bất điều gì đấy, Ryu chan, giới thiệu cho ta được không?".Kamiya giải thích cho tôi.

Hưm....kỳ kạ...... về cơ bản thì nó kỳ lạ.

"Kamiya, anh không nghỉ là có gì nhầm lẫn sao? Chắc chắn là tính hướng của em là như thế nhưng... cơ thể em..không phải thuộc những người thích mặc nử phục...."

Tôi trả lời một cách bình tỉnh, lẻ nào mặc nử phục làm việc như một tiếp viên mà không một ai nhận ra hay sao!!

"ừm, quả thật là không thể nhưng mà em không thể cưởng lại Choko mama đâu..."

(" ")

"Yui chan, em đã đến đây và gặp nguy hiểm bao nhiêu lần rồi?.. lần anh gặp đó thật là vất vả đó..."

Kamiya vừa nhìn xuống vừa nói,

" hả , cái đó....?"

"Yui chan, ở đây là nơi lộn xộn và em luôn cố gắng thoát khỏi những kẻ rình rập. nhưng mà em có bị đe doạ không?"

Tôi cảm giác có một giọt mồ hôi gây cho tôi sự khó chịu.

" trong khi đó những người giống như em thì không không có. Em là hợp nhất rồi."

"........."

"này! Yui chan!!"

Kamiya dùng lực nắm lấy hai vai tôi, sức mạnh kinh khủng từ bàn tay đè lên bờ vai gầy gò làm tôi sợ hải. có thể đối với Kamya thì chỉ là chút sức lực nhưng đối với tôi thì nó rất đau.

"Choko mama đã sẳn sàng sắp xếp ổn thoả cho các cô gái! Bởi vậy, nhé...làm ơn..."

"........ê..."

Cuối cùng anh ấy nói " làm ơn" bằng giọng nói của một vỏ sỉ đạo vì vậy tôi củng miễn cưởng....chấp nhận trong nước mắt. vì tôi biết rằng Kamiya đã chắm giúp đở tôi rất nhiều và tôi biết ơn vì điều đó.

Vào ngày hôm sau tôi cùng Kamiya đến gặp Choko mama tại quán cà phê, điều này có nghĩa là mọi chuyện về công việc đã được quyết định. Thời gian làm việc của tôi bắt đầu từ 20 giờ đến 12 giờ đêm vì ban ngày tôi phải đi làm, một tuần đến làm việc 3 ngày. Tôi sẻ đến vào ngày tối thứ 6 trước ngày lễ , tối thứ bảy và một ngày còn lại là ngày thường trong tuần. lương giờ được trả củng khá cao, đó củng không phải là điều không tốt đối với người có mức lương tháng không quá cao như tôi. Đối với tình hình suy thoái như những năm gần đây thì việc làm việc ở nhiều cùng lúc củng nhiều tuy nhiên lần này tôi quyết định không thông báo việc này đến công ty vì nội dung việc có hơi kỳ kạ, với lại công việc này họ trả lương trực tiếp bằng tiền mặt. nếu biết cân bằng mọi thứ có lẻ sẻ ổn. Choko mama nói rằng cô ấy sẻ tìm một người khác để thay thế tôi nhưng có lẻ phải mất một khoảng thời gian dài, và tôi hy vọng rằng nó sẻ có thể trong vòng nửa năm, và cô ấy đã vui vẻ chấp nhận.

"Tachibana, kể từ tuần sau nhờ cậu nhé. Tôi sẻ chuẩn bị nử phục và trang điểm cho cậu,Tachiban chỉ cần đem thân thể đến đây cho tôi là được nhe..."

Choko mama là một người đẹp, quyến rủ, bận trang phục nhật bản, tầm khoảng 40 tuổi, nói giọng tokyo nghe càng hấp dẫn hơn. Tôi không biết tại sao Kamiya lại không thể chống lại cô ấy nhưng theo cảm giác thì tôi nghỉ không nên ghét người này.

" nhưng mà, Tachibana thật sự xinh đẹp. đó là nết đẹp hoàn toàn khác với nét đẹp của phụ nử, một nét đẹp phù du ở đâu đó."

Choko mama chạm vào má, tôi hơi ngạc nhiên vì không có sự miển dịch nao như là đối với nử giới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro