Episode 6 : Một đêm khó ngủ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ban đêm, Cici cũng học xong phụ nữ nhân loại đánh răng, rửa mặt, đắp mặt nạ, tuy rằng làn da của cô hoàn toàn không cần dùng đến những thứ mỹ phẩm thế này, thế nhưng trông nó ngộ ngộ cô cũng tò mò thử một phen. Cả cái mặt trắng toát khiến Cici thiếu chút nữa bị chính mình dọa ngất đi thôi. Jung Kook một bên xem hồ ly ngu ngốc cử động thì buồn cười cực kỳ nhưng ngoài mặt vẫn chưng một trương mặt than như thể có người thiếu cậu ta mấy trăm ngàn won. Ai biết được lúc này trong lòng thiếu niên lại đang vui sướng đã chết. Bởi tối nay có thể dụ dỗ được con hồ ly ngu ngốc này ngủ ở phòng mình.

Jung Kook không biết Kim Tae Hyung như thế nào có thể nhẫn nại được chính bản thân khi ở cùng một con hồ ly tràn ngập dụ hoặc như vậy. Nhưng cậu cũng không chắc là hắn ban đêm nhân lúc người ta ngủ say có táy máy tay chân gì hay không. Điều này Kim Tae Hyung chỉ có thể tỏ vẻ oan uổng rồi, cậu thực sự ngoài ôm rồi hôn mấy cái ra thực sự đều không làm gì xúc phạm hồ ly nhỏ. Chỉ là trong mắt người khác lại không nghĩ vậy.

Xem con hồ ly mặc một thân váy ngủ trắng bằng lụa, ngồi trên giường thích thú xem xét đánh giá xung quanh, thỉnh thoảng lại ngửi tới ngửi lui tựa như một con mèo nhỏ, Jung Kook cảm thấy thực sự đáng yêu cực kỳ. Mà thiếu nữ một bộ dạng thiếu cảnh giác càng kích thích một cỗ hỏa khí dâng lên trong lòng của cậu.

Bất giác cảm nhận một tầm mắt nóng bỏng đang tập kích chính mình, Cici liền khẽ nhìn về phía Jung Kook, hai mắt cậu ta dù lạnh lùng nhưng che dấu không được sự vui sướng, không hiểu sao lúc này cô cảm thấy cậu ấy nguy hiểm cực kỳ, bộ dạng như muốn nuốt chửng cô vào bụng, nghĩ đến việc hôm nay cậu ta làm với mình, thiếu nữ liền rùng mình một cái, vội vàng kéo chăn nằm xuống giả vờ nhắm mắt ngủ say.

Jung Kook xem hành động của cô, cảm thấy con hồ ly này ngốc cực, vừa nhìn đã biết là đóng kịch, hơn nữa con hồ ly này không biết lừa gạt người khác, suy nghĩ gì đều hiện lên rõ trên mặt. Cậu còn không biết là cô đang bất an sao? Thầm mắng ban sáng có lẽ chính mình quá nóng vội làm sợ hãi cô, con hồ ly này phải từ từ dạy dỗ thì mới có thể khiến cô thân cận với chính mình tựa như với Kim Tae Hyung.

Thay một bộ quần áo thoải mái, Jung Kook mới đi đến bên giường xốc chăn nằm xuống, cậu có thể nhìn thấy được cơ thể hồ ly nhỏ cứng ngắc một chút. Khóe miệng khẽ cười, cũng không có hành động gì tiếp theo. Mà con hồ ly kia đã sớm nhịn không được tò mò phải chết, cảm thấy không gian yên tĩnh cực, cũng không có trong tưởng tượng Jung Kook lại đối với cô làm chuyện như sáng nay, trong lòng thở phào nhẹ nhõm một hồi hai mắt lại khẽ len lén mở ra xem xét, bất giác liền thấy được thiếu niên nằm đối diện với chính mình, nhìn thẳng tắp hai mắt cô, đáy mắt cậu ta tràn đầy trêu chọc.

Chết tiệt! Bị nắm!

Cici thầm than số mình không hay ho bị Jung Kook bắt vừa vặn nhưng cô ta lại chẳng hề biết là do chính mình đóng kịch quá lộ liễu, vừa nhìn là xem ra được ngay. Cũng không biết bản thân lại bị Jung Kook đùa giỡn. Thiếu niên thấy con hồ ly vẻ mặt khẩn trương đến đỏ bừng, hai mắt cậu ta híp lại, khuôn mặt đẹp đẽ tràn đầy trêu cợt : "Sao không tiếp tục ngủ nữa đi?"

"A...sao...có...có ngủ mà...ngủ liền đây." Cici miệng lắp bắp, hai mắt vội vàng cụp xuống, không dám nhìn thẳng vào mắt thiếu niên. Thiếu niên có cặp mắt cực kỳ sáng như sao nhưng lại thâm thúy vô cùng, chỉ cần cùng mắt cậu ta tương tác liền có thể bị phóng ra tia lửa điện khiến lòng người như bị cong ngứa. Trước giờ Cici chỉ biết cùng Jung Kook tức giận, cãi nhau, mắng nhau nên chẳng để ý đến con mắt tràn ngập lực sát thương của Jung Kook, còn hiện tại, Cici thực sự muốn tự mắng chính mình, sau này cũng không thể tùy tiện cùng Jung Kook mắt đối mắt.

Tae Tae mau mau cứu Cici ra khỏi nơi này, Jung Kook thực đáng sợ, không khí nơi này cũng thật đáng sợ, khó chịu như vậy làm sao mà ngủ được cơ chứ!

Cici khóc không ra nước mắt.

Xem mí mắt thiếu nữ run rẩy liên hồi, bờ môi anh đào đỏ mọng không tự chủ khẽ cắn, trong lòng của cậu liền như bị cái gì cong ngứa, khóe miệng Jung Kook nhếch lên một chút, đáy mắt nhất thời tối đen không rõ, nhưng yết hầu cao thấp liên hồi chứng tỏ cậu ta khó chịu cực kỳ, chết tiệt, rõ ràng là cậu lại bị con hồ ly này khiến cho có chút nhịn không nổi.

Jung Kook mạnh mẽ kéo thiếu nữ vào lòng, con hồ ly chỉ có thể giật mình mở mắt kinh hô một tiếng, nụ hôn của cậu ta bắt đầu rơi xuống như một loạt mưa rào. Cái trán, chóp mũi, khóe môi rồi đến bờ môi tràn ngập hương anh đào dụ hoặc. Cảm giác tê tê dại dại ở trên miệng khiến hồ ly nhỏ khóc không ra nước mắt, rốt cuộc cũng bị nắm, cô chỉ biết Jung Kook tuyệt không bỏ qua dễ dàng như vậy mà. Có điều môi vẫn là đau quá, một âm thanh nức nở vang lên từ yết hầu của cô, hai tay đặt trong lồng ngực thiếu niên như muốn kéo dài khoảng cách của cả hai. Vết hôn ban sáng còn chưa lành liền sưng tấy đỏ ửng. Cô thầm mắng Jung Kook quá thô lỗ, không biết thương hương tiếc ngọc.

Cô không hiểu tại sao người phàm lại thích làm như vậy, thích một người nhất định phải động tay động chân sao? Những người khác lẽ nào cũng giống Jung Kook thô lỗ mạnh bạo như vậy? Con người vốn yếu ớt vô cùng, không giống hồ ly cô có năng lực tự phục hồi, ít chịu tổn thương, thân là thần như cô đã đau như vậy nếu là đám con gái khác nhất định sẽ chảy máu mất thôi. Con hồ ly nọ ngây thơ nghĩ mà Cici lại hoàn toàn ngờ nghệch không hiểu được cái dục vọng ẩn chứa tận sâu trong mỗi con người. Đã là người thì ai chả có dục vọng, mà bên trong mỗi tên nam tính đều có năng lực che dấu đi bản chất lang sói của mình.

"Đau quá...A!" Thiếu nữ hai mắt ẩn chứa lệ quang nhưng chỉ có thể nuốt ngược vào trong, mà nghe tiếng thiếu nữ phát ra âm thanh mê người như vậy, thiếu niên cả người căng cứng khó chịu nhưng lại cố gắng kìm nén chính mình không đem thiếu nữ ăn luôn.

Nhìn thấy thiếu nữ nỉ non, thần sắc mơ màng nhưng bờ môi ửng đỏ, quả nhiên Jung Kook hành động dịu dàng rất nhiều, ở trên môi thiếu nữ triền miên mà hấp mút. Cici bị hôn đến mơ mơ màng màng, tay đặt trên ngực cậu cũng tê dại chậm rãi rơi xuống, cả người trở nên vô lực bủn rủn.

Jung Kook càng hôn càng động tình, thiếu nữ toàn thân tựa như một khối vưu vật hoàn mỹ khiến cho bất kỳ nam tính nào đều có thể quỳ phục hôn dưới chân cô. Jung Kook ức chế không xong một tiếng thở dài, bàn tay ôm trên lưng cô bắt đầu chui vào bên trong chiếc váy, vuốt phẳng thắt lưng tinh tế nõn nà như ngọc. Cici bị bàn tay nóng bỏng của Jung Kook sờ soạng khiến toàn thân cô run run một cái, cả người như có điện giật chạy qua, nổi cả da gà, máu huyết trong người không hiểu lại dâng lên một cỗ hưng phấn khó mà diễn tả được. Trong lòng cô càng phát ra khó hiểu, không phải cô chán ghét như vậy sao? Nhưng lại không thể khống chế được một cỗ tê dại sung sướng trong người, rốt cuộc là như thế nào?

Cici lại không biết được hồ ly vốn là động vật, động vật nào cũng sẽ dễ dàng bị kích thích bởi 'giống đực', mà thân là 'giống cái', Cici hoàn toàn đều có thể bị sát súng hỏa, rơi vào kỳ động dục. Hơn nữa thân thể Cici được tạo ra vô cùng mẫn cảm, mỗi một cảm xúc khác thường trên thân thể đều có thể khiến cô sâu sắc cảm nhận gấp hai lần người thường. Thượng đế tạo ra cô có thể xem như là một tuyệt tác vô cùng hoàn mỹ mà khiến bất kỳ ai đều phải mơ ước ghen tỵ. Thân thể của cô như một liều thuốc độc đối với nam tính, chỉ cần động vào một chút liền không bao giờ có thể ngừng được, dục vọng chiếm hữu lại càng trở nên mãnh liệt hơn.

Cuối cùng Jung Kook vẫn là cố gắng kìm nén không cho chính mình tiến sâu vào hơn sợ dọa chạy con hồ ly này. Bàn tay cậu vẫn im lặng dán chặt vào sau lưng của cô, ban nãy hôn đến triền miên kịch liệt cũng bình ổn xuống dưới, nhưng cậu vẫn còn có chút chưa hết thòm thèm hôn lên môi cô một chút, giọng nói trầm thấp khàn khàn ẩn nhẫn một tia dục vọng : "Hồ ly nhỏ, em thực sự đúng là bảo bối." Mỗi một tia da thịt, mỗi một centimet trên cơ thể cô đều có thể khiến người ta điên cuồng.

Thân thể Cici rõ ràng cứng ngắc một chút nhưng sắc mặt ửng hồng mang theo vài tia tình dục như chiếu ngược phản kháng trong tâm của cô. Rõ ràng là không muốn nhưng cơ thể chết tiệt này lại không hề nghe lời chính mình, Cici thật sự ảo não không thôi, đã vậy còn có cảm giác thích thích, cô quá là vô dụng.

Jung Kook thấy thiếu nữ nhíu mi, không hài lòng hỏi : "Chán ghét?" nói rồi cậu ta mạnh xoa nắn thắt lưng của cô một chút như thăm dò, Cici mặt càng trướng đỏ bừng, miệng ngân lên một tiếng, tê dại không chịu nổi. Jung Kook xem cô mê người đến vậy, vẫn là cố gắng kìm nén dục vọng đang sôi sục trong người, âm giọng khàn khàn nói : "Thực xin lỗi!"

Mà Cici bị câu xin lỗi bất ngờ của Jung Kook khiến cho mạc danh kỳ diệu, lần đầu tiên cô nghe được Jung Kook nói lời xin lỗi, cô không hiểu tại sao cậu lại xin lỗi chính mình, nhưng bao oán giận phút chốc lại biến thành mềm lòng.

"Tại sao lại xin lỗi?"

Xem con hồ ly ngây ngốc không hiểu, dưới đáy mắt cô lại che dấu không được một tia mềm lòng đối với cậu, Jung Kook khóe môi khẽ cười một chút, cảm thán con hồ ly này cũng quá dễ lừa gạt đi, cậu chỉ xin lỗi một chút cũng khiến cô xóa tan oán giận đối với chính mình. Chiêu này về sau phải sử dụng tốt mới được tuy rằng cậu biết hành động của mình thật ti bỉ. Nhưng vì thiếu nữ trước mắt, cậu không ngại khiến mình trở nên xấu xa.

Nói về diễn kịch thì Jung Kook có thể nói bỏ xa Cici mấy con phố.

Cici bất chợt bị Jung Kook ôm vào trong ngực, càng ôm càng chặt, cơ hồ làm cho hô hấp của cô trở nên khó khăn, tay cậu siết chặt thắt lưng của cô đều muốn đau.

"Làm sao vậy?" Cô thở hào hển hỏi, Jung Kook rục đầu vào bờ vai cô, âm giọng trở nên ảo não : "Không được chán ghét anh." Ai cũng có thể nhưng riêng cô thì không được. Cậu ôm cô thật chặt, như muốn cô có thể hòa nhập vào cơ thể chính mình, giọng nói tràn đầy bá đạo không thể chối từ.

Chán ghét Jung Kook? Cici thậm chí còn chưa từng nghĩ qua, tuy bình thường bọn họ hay cãi nhau, cô cũng luôn miệng nói chán ghét cậu nhưng cô biết chính mình đều yêu thích mỗi một người trong căn nhà này, yêu thích tính thiện lương tốt đẹp của họ, và bởi vì họ đối xử với cô tốt vô cùng. Chẳng lẽ vì cô từng nói như vậy khiến cậu suy nghĩ nhiều? Cici nhất thời không biết làm sao, cũng không biết an ủi thế nào, xem thiếu niên dù lời lẽ bá đạo nhưng che dấu không xong một tia yếu ớt, Cici bỗng cảm thấy tâm tình khó chịu quá.

Nghĩ đến Jung Kook nói nếu như thích một người thì hãy hôn người đó, Cici mắt bỗng chốc sáng rực, cô khẽ đẩy Jung Kook ra một chút, dưới ánh mắt tràn ngập khó hiểu của thiếu niên, cô khẽ vươn người hôn lên môi cậu. Như chuồn chuồn lướt nước.

Bốn mắt nhìn nhau, Jung Kook gắt gao nhìn chằm chằm lấy thiếu nữ xinh đẹp trước mắt, trong lòng bởi vì cô chủ động mà trở nên hưng phấn, cậu cúi thấp đầu đáp lại môi cô, cảm thụ đầu lưỡi đinh hương nhỏ nhắn liếm qua môi cậu, trong lòng run rẩy, ngứa ngáy, tê dại, đầy hấp dẫn. Chỉ nghe thấy cô yếu ớt phát ra một câu : "Không chán ghét!"

Jung Kook cười, xẹt nhẹ qua môi cô, hôn lên cánh môi hồng nhuận, trong lòng cảm thấy mỹ mãn. Jung Kook nghĩ, cậu sẽ chậm rãi xâm chiếm cuộc sống của cô, làm cô thích ứng chính mình, sau đó từ từ chiếm cứ cô toàn bộ.

Trên môi bất chợt nở một nụ cười nhu hòa mà dịu dàng, khuôn mặt càng phát ra đẹp trai khiến thiếu nữ nhất thời có một tia mê muội. Bây giờ mới phát hiện thì ra Jung Kook xấu tính cũng cười đẹp trai như vậy. Trong lòng cô nhảy lên liên hồi, thế nhưng chẳng biết chính mình hoàn toàn bị sắp đẹp dụ dỗ.

Xem hồ ly nhỏ bị chính mình mê hoặc, Jung Kook lần đầu cảm tạ cha mẹ sinh ra cho cậu một khuôn mặt đẹp như vậy, ít ra có thể làm con hồ ly này xem đến ngẩn người, đáy lòng càng phát ra một trận đắc ý. Jung Kook ngoéo môi một cái, cúi người hôn lên mi tâm của cô, một nụ hôn mềm mại, quý trọng, tràn ngập tình yêu : "Làm sao? Xem ngây người? Bộ dạng của anh còn đủ để em hài lòng?"

Bị bắt quả tang tại trận, Cici gò má nổi lên một tia đỏ ửng. Nói thật Jung Kook thực sự rất đẹp mắt, tuy sống trên thượng giới lâu, các vị thần đều mỗi người mỗi vẻ nhưng tất cả đều là tuấn nam mỹ nữ, có sắc đẹp nào mà cô chưa gặp qua? Vậy mà giờ đây lại đối với một nhân loại xem đến mê mẩn, Cici cảm thấy chính mình đúng là có vấn đề rồi. Trước kia cô vẫn cảm thấy Kim Tae Hyung đẹp mắt nhất, những người khác cũng chẳng kém, thế nhưng trước giờ cô chẳng quan tâm đến sắc đẹp hoặc có thể nói là thói quen nhìn mỹ nam mỹ nữ đến chai sần con mắt rồi, ngay cả bản thân cô cũng không hề phát giác được khuôn mặt của mình xinh đẹp cực kỳ.

Trước giờ vốn hay cùng Jung Kook gây gỗ nên xem cậu chẳng bao giờ vừa mắt, hiện tại lại bất tri bất giác cảm thấy cậu đẹp đẽ, cô đúng là điên rồi sao?

Jung Kook thừa lúc thiếu nữ còn đang đắm chìm trong thế giới riêng, liền khẽ cắn nhẹ lên lỗ tai của cô, hỏi : "Phát ngốc cái gì? Chúng ta tiếp tục? Được? Không được?"

Lỗ tai cô thực sự là nhỏ. Rất muốn một ngụm nuốt vào miệng.

Jung Kook phát hiện chính mình thực xấu xa.

Cici chu miệng nhỏ nhắn, hai mắt khẽ động lâm vào trầm tư, giường như không phát giác hành động tràn ngập mập mờ của Jung Kook, càng không nghe rõ cậu nói gì, Jung Kook không hài lòng, khẽ liếm mạnh lỗ tai nhỏ của cô, sau đó lại lướt qua hai má của thiếu nữ một cách chậm rãi. Kề đến bên miệng cô liền ngừng lại : "Cici!"

Jung Kook nắm lấy cằm nhỏ của cô hướng về chính mình.

Nhìn cặp mắt lai mở to trong trẻo tràn ngập thanh khiết, cậu rốt cuộc nhịn không được, nhẹ nhàng hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của thiếu nữ, thở dài : "Cici thật sự là thơm quá!"

Cici chỉ cảm thấy môi lại tiếp tục phát ra tê tê đau đau, trong lòng lại tò mò Jung Kook vì sao muốn đẩy đầu lưỡi tiến vào miệng mình?

Cổ họng không ngừng phát ra âm thanh rên rỉ.

Cảm thấy hai chân hồ ly nhỏ muốn phản kháng, Jung Kook dùng chân mình đè ép chân của thiếu nữ khiến cô không cách nào động đậy được, thoáng rời khỏi môi của cô, giọng khàn khàn : "Nằm yên, đừng có nhúc nhích!"

Cici bị Jung Kook phát ra khí thế làm cho sợ không dám cử động, nếu cô không nghe lời, Jung Kook nhất định sẽ cắn miệng của cô, nhưng cho dù cô ngoan ngoãn nghe theo, Jung Kook vẫn muốn cắn miệng của cô.

Jung Kook vuốt ve khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn của thiếu nữ, cầm lấy đôi tay trắng noãn mịn màng của đối phương, đem những ngón tay nhỏ xinh của cô liếm một lần lại liếm một lần. Cici kỳ quái hỏi : "Tay của em ăn ngon lắm sao?"

Cô không hiểu vì cái gì Jung Kook lại muốn ăn tay của cô, ngón tay bị ẩm ướt, dính ngấy, khẽ rụt lại một chút, lỡ như cậu đem tay cô ăn luôn mất thì sao? Cici không muốn làm một con hồ ly tật nguyền. Thiếu nữ lại tiếp tục bị tư tưởng ngu ngốc của mình dọa sợ.

Xem con hồ ly cong đuôi sợ hãi, Jung Kook buồn cười nói : "Tay của Cici vừa mềm lại vừa ngọt, khiến người ta rất muốn ăn. Làm sao đây?" Nói rồi không đợi cô nhóc phản ứng kịp, cậu lại hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô.

Mà ở nơi khác, đêm nay lại có người không ngủ được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro