Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"....."
Im lặng một hồi Hàm Tử cười lạnh
" Được , ta sẽ đi , đi cùng ngươi ...."
Nguyệt Tư nghe vậy cũng nhẹ nhõm vì trước giờ Hàm Tử nói là làm chưa nốt lời bao giờ , thõng kiếm xuống đưa dưới ngang lưng . Cây kiếm phát sáng rồi hóa thành từ vụn nhỏ thu vào tầm tay của Nguyệt Tư .
"Đi nào ta cùng ngươi về nhà "
Nguyệt Tư đưa đôi tay trắng nõn ra gần tới Hàm Quân . Ngón tay thon dài dần chạm vào tay khô khốc của Hàm Quân. Theo một điều gì đó Hàm Tử rụt tay lại nhưng xem chừng cái rụt tay đó có vấn đề. Nó như một cái bẫy được sắp đặt sẵn .Hàm Tử rụt tay rồi thấy Nguyệt Tư đơ người ra một khắc rồi cũng dần từ từ nắm lấy đôi bàn tay trắng nõn kia .Hắn không muốn lừa người kia nhưng nghười kia quá cứng nhắc nên hắn đành làm vậy .
Người của Hàm Tử bỗng phát ra một chút ma khí , tuy không nhiều nhưng vẫn có thể phác giác ra . Nguyệt tư vẫn cũng chẳng mảy may đến vì Hàm Tử kia tu ma dạo thì thì có mùi ma quỷ là đúng rồi. Y cũng không quan tâm đến là bao. Giờ y quan tâm nhất chính là Hàm Tử bây giờ sẽ cùng hắn về Tru Luân Thượng Cát rửa tội , gột rửa hết những ma khí trên người hắn kia , tu lại thiên kiếp không cho đôi tay của Hàm Tử vấn bẩn thêm nữa .
Không cho Hàm Tử rời xa hắn một bước rồi mọi thứ sẽ như xưa .....
Thật sự là sẽ như xưa sao ?
................
Sau cái lạnh cực điểm , khát khao sự ấm áp rồi bừng tỉnh giấc mộng , chỉ thây nơi này là nơi hoàn toàn xa lạ nhưng mấy phần cũng rất quen mắt . Màn trắng bung tỏa khắp nơi , im bặt không lây một chút gió . Nến thắp xung quanh sáng trong mập mờ .
Mọi thứ mờ ảo vô cùng , chợt một cô bé tầm mười tuổi xuất hiện trước mặt y . Con bé lùn lùn xinh xắn. Khuôn mặt đầy đặn có nốt ruồi lệ ở khóe mắt .Đôi mắt to tròn , mắt có phần khác biệt mắt con bé màu xanh dương nhìn như thấy cả đại dương trong mắt .
Con bé nhìn chằm chằm y , không rời mắt nói : "Mẫu thân!!!"
Y còn chưa kịp hoàn hồn thì con bé ôm chặt , thật chặt lấy cái người nó coi là mẫu thân ấy .
Y muốn đẩy con bé đi nhưng với sự phụng phịu của con bé y không tài nào từ chối được .
Y nhẹ nhàng xoa đầu nó , giọng thâm tình hỏi : "Con tên là gì ? Con có thể cho ta à mẫu thân biết đây là đâu không?"
Cái từ mẫu thân nói thật ngượng mồm, y phát tiết mãi mới chịu cái từ này từ trong miệng nói ra .
Con bé kia nghe vậy , rúc ra khỏi người y , nghiêm trang nói : "Con là hồ li Ngọc Thúy Xuân Hoa , người ta hay gọi con là Xuân Hoa con được hai trăm tuổi rồi "
Nghe đến hai trăm tuổi y cười tủm . Y năm vừa tròn hai mươi lăm tuổi thế mà lại bị một hồ li hai trăm tuổi gọi là mẹ thật cùng là vô lí .
Con bé thấy mẹ mình cười cũng ngơ ra rồi nói tiếp :"Đây là Long Thành, và ta cùng mẫu thân đang ở cung điện Huyết Sơn La "
Huyết Sơn La, cái tên y chưa từng nghe qua, nếu nói về cung điện thì chỉ có duy nhất một cung điện ở Long Thành - cung điện Định Lưu Đàm.
Hay là thay tên rồi , trừ phi xưng đế mới mới có thể thay tên cung điện. Không lẽ mấy năm nay đế vương thay đổi Tru Luân Thượng Cát lại không biết tin . Không thể nào , Tru Luân Thượng Cát là một môn phái cực kì lớn cũng tham gia vào hoạt động triều chính rất nhiều , không thể là không biết . Hoặc do y hiểu biết quá nông cạn , không chịu tìm hiểu ngoài kia .
Con bé kia ngó đầu vào :"Mẫu thân đang nghĩ gì vậy ?" Đôi mắt con bé long lánh .
Y cũng chỉ gãi tai : "Không có gì đâu"
"Người nói thật đi .Người đang nói dối , phụ thân bảo không nhìn vào mắt khi nói là nói dối ."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro