Natsukashii?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một buổi tối man mác.

Tiệc tàn, nó về nhà sau buổi tụ tập náo loạn và điên cuồng. Nó thả mình xuống chiếc giường quen thuộc, chui vào cái chăn len ấm áp và ôm lấy con gấu bông gắn bó.

Mùa hè rồi. Nghe dự báo thấy bảo có thể lên tận 33 độ.

Mùa hè sẽ có ve kêu râm ran dọc con đường trước nhà.

Mấy năm nay nó không nghe thấy tiếng ve kêu. Điều đó khiến mùa hè thật nhàm chán.

Thằng bạn ríu rít bên tai cũng thật khiến người khác không vui vẻ. Quan tâm, ám chỉ, bắn tim. Thật xin lỗi friendzone cũng không được.

Nó sợ.

Dạo này trên facebook có nhiều đứa trẻ yêu nhau sớm quá. Nó thấy nực cười, nó đã từng như vậy. Nó không hối hận.

Nó có một thằng cháu, chỉ là cách xưng hô.

Đó là sai lầm.

Đấu mắt, vật lộn, thân thiết, tất cả dẫn đến hiểu lầm. Thật hài hước. Thằng ấy bảo đấy là thính. Nó lười giải thích.

B*tch - một suy nghĩ chung của nhiều người. Nó cũng không quan tâm.

Trong cuộc đời này nó chỉ từng sống vì một người, bốn năm.

Chính con bạn thân đã tạo lên những vết thương in hằn lên linh hồn của nó để kết thúc bốn năm đó. Những đau đớn ấy tạo thành ám ảnh không phai. Thỉnh thoảng khi xem một bộ phim, một quyển sách nó sẽ kéo nhau ùa về.

Đau.

Thằng bạn nó từng một thời cảm nắng và đơn phương đứa bạn kia. Hai năm. Một khoảng thời gian không dài nhưng cũng đủ khiến mọi người trân trọng.

B*tch - lại suy nghĩ đó. Nó lại xen vào giữa, lại phá hoại, lại làm tổn thương đứa bạn thân tốt đẹp.

Gặp lại thằng bạn tại lớp học thêm. Nó không tiếp xúc, nó biết tình cảm của cậu ta với con kia. Nó ngại rắc rối. Nó chạy đi không đồng nghĩa cậu ta không đuổi theo. Nó đã làm gì?

Hãy buông tha cho nó!

Quan tâm, bảo vệ, đùm bọc nhưng thực chất lại đang đẩy nó đến bên mép vực, mà ở dưới chính là hàng vạn thanh đao nhọn đã cắm xuống đất chực chờ người nhảy xuống.

Nó đã từng nhảy xuống đó để kết thúc mối tình bốn năm. Khác biệt là không chỉ một người mà hai người cùng đưa nó đến bên mép vực.

Từng tin nhắn thân mật tình cờ đọc được. Nó cho qua.

Từng dấu hiệu trẻ con nó bắt gặp. Nó vui vẻ chấp nhận

Từng cái nồng nàn, rực cháy nó thỉnh thoảng nhận ra. Nó lựa chọn tin tưởng.

Đến khi hàng vạn đao xuyên qua nó mới chực nhận ra: Kết thúc rồi. Kết thúc từ những inbox thân thiết của "hắn" dành cho nó. Kết thúc từ những sự giúp đỡ của bạn thân với mối tình của nó. Kết thúc từ hành động hắn đặt avatar của nó.

Một sự lừa dối.

Một sự đắc ý.

Và một trò cá cược vui vẻ.

Những vết đao ấy giống như bệnh xương khớp vậy, cứ trái gió trở trời là lại tái phát khiến nó thống khổ. Nó mất bốn năm để yêu và ba năm để thoát ra khỏi vực sâu tăm tối. Nó không muốn trở lại.

Nó đang đi trên con đường của chính mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro